Nhiều âm thanh bàn tán nói về người thanh niên tên Vương Tuấn.
- còn người được nhiều nử tử xoay quanh kia là ai.? À, hắn.. hắn không phải là người khảo nghiệm độ tuổi phát sinh dị biến kia sao.? Hừ chắc cũng là một cái gian lận giả dối lừa gạt thiếu nử đây mà haizz...
- Con bà nó lão tử phải giáo huấn tên khốn này mới được. Đúng vậy.. đánh hắn a.. mẹ kiếp Hàn Linh nử thần cũng vì tên khốn này xuất chiến. Đánh, phải đánh hắn..
Rất nhiều tiến chưởi bới vang lên, trên chiến đài cảnh tượng chiến đấu từng cặp có trật tự trước kia bổng nhiên bị phá vở, mọi ánh mắt hung ác, không vừa mắt đều tập trung trên người Võ Thừa.
Thấy một màng như vậy. Vương Tuấn ánh mắt lóe tia sáng kì dị hắn dang hai tay ra bộ dạng chấn an mọi người mở miệng.
- Chư vị... người này bàn môn tả đạo nhìn là biết không phải dạng lương thiện gì. Chỉ tiếc là nhiều tiểu thư còn chưa trải sự đời bị hắn dùng tà công mị hoặc. Ta đây mặc dù không phải là người quang minh lỗi lạc nhưng lại rất căm gét hạn người như vậy. Hôm nay Vương Tuấn ta sẽ thế thiên hành đạo. Chư vị ai có cùng suy nghĩ thì hãy cùng ta một chổ đánh người này.
- Tốt.. ta sớm nhìn người này không vừa mắt,
- ta cũng muốn cho hắn ăn một chùy.
- xem võ kỹ của ta a....
Nhiều pháp bảo binh khí, võ kỷ được lấy ra hầu hết đều tập trung về phía Võ Thừa. Vương tuấn thấy một màng phát sinh thì nhếch miệng hừ lạnh Khẻ thì thầm trong lòng.
- muốn đấu với ta ngươi còn non lắm. Mặt dù ta không nhìn rõ tu vi của ngươi nhưng bao nhiêu người như vậy xem ngươi sẽ đối phó thế nào.
- vô sĩ quá vô sĩ. Tên khốn khiếp họ Vương này..
Hạ Mẩn ở trên ghế ngồi ngiến răng kèn kẹt nấm đấm không ngừng lên người Tinh Gia. Lập tức có tiếng kiêu rên thảm thiết của Tinh Gia bên cạnh.
Riêng ba lãi giả trên đài cao nhìn một màng phát sinh thì thoáng thở dài. Lâm Thiên Thức là người đầu tiên mở miệng.
- Tên nhóc Vương gia này tư chất cũng tốt, tâm cơ cũng khá chỉ vài câu đã khiến nhiều người về phe hắn, nhưng rất tiếc hắn lại chọn nhầm người rồi.
Hai lão giả còn lại nghe vậy thì lắc đầu cười khổ.
- haizz hi vọng Võ Thừa kia không ra tay nặng quá.
Võ Thừa ngẩn đầu nhíu mài. Đưa ánh mắt quét ngan một vòng. Trái với ý nghĩ mọi người là hắn sẽ có bộ mặt sợ hãi. Đổi lại gương mặt hắn bình tĩnh dường như còn mang theo một tia chờ mong tất cả cùng xong lên một lượt.
Sự thật là vậy Võ Thừa hắn cũng đang rất muốn vận động tay chân một hồi.
Ánh mắt của Võ Thừa làm cho Vương tuấn kia khi nhìn đến đột nhiên hắn trở nên chột dạ. Dường như có gì đó không đúng, nhưng nhìn nhân số đang hùng hổ dọa người hắn lại đưa ánh mắt lạnh lùng tay không chìa ra lập tức một thanh trường kiếm màu xanh xuất hiện trong tay hắn.
Cùng lúc đó Trường Ngào một cước đá bay tên mãng phu mắt lé kia nhìn cũng không thèm nhìn hắn lập tức nhảy đến cạnh Võ Thừa. Mị Nhi cùng Kim Dạ Lan cũng nhún người trường tiên trong tay xuất hiện hai nàng dường như khẻ đưa ánh mắt đầy chán gét về phía Vương Tuấn.
Những nử tử lúc trước đến bên cạnh Võ Thừa thì thoáng chần chừ, đột nhiên Hàn Linh thiếu nử cũng đi ra nàng chỉ thoáng nhìn Võ Thừa một cái cũng không nói gì trong tay là một thanh trường kiếm màu lam, tuy không nói nhưng biểu hiện của nàng cũng đã rõ ràng, đứng về phe Võ Thừa. Tổ đội tạm thời đối chiến hớn vài trăm người chỉ là 6 người đứng xoay lưng vào nhau.
Võ Thừa khẻ liếc nhìn năm người đứng chung chuyến tuyến về mình như vậy đột nhiên hắn cảm giác có đều gì đó tuyệt vời khó tả.
- haha Cao sang dễ kím, tri kỷ khó tìm. Đại ca xem hôm nay ta và huynh ai đánh bay nhiều người hơn
Trường Ngạo cười dài một cái hào tình vạn trượng gương mặt đầy chiến ý nhìn Võ Thừa.
Võ Thừa cười cười hắn chỉ vẻn vẹn nói một câu.
- Đánh....
Hơn 2 trăm người xoay quanh địch ý rỏ ràng cũng lập tức xong lên, hoàng cảnh nói ra thì dài nhưng từ lúc Hàn Linh đi ra đến khi những người khác xong đến cũng chỉ là thời gian vài nhịp thở. Khoảng khắc Võ Thừa hô đánh đồng thời tất cả những người kia cũng xong lên. Lập tức âm thanh đinh đoang cùng tia lửa vang lên, một màng đại chiến diễn ra khiến tất cả xung quanh đài thi đấu ai nấy đều hít từng ngụm khí lạnh.
5 người ở giữa vòng vây giống như một cơn gió xoáy, cuốn văn tất cả những ai xong lên ra xa. Võ thừa chỉ bằng nắm đấm hoàng toàn không thi triển bất cứ loại Võ kỹ nào thế nhưng mổi quyền mổi cước tung ra đánh lên người nào là người đó không đứng dậy nổi, có kẻ bị đánh bay khỏi sàn thi đấu nằm bất tĩnh dưới kia không biết sống chết.
Trường Ngạo trường thương trong tay tay hoàn toàn không xử dụng mũi. Nhưng mỗi lần vung ngan quét qua là lại có người bị đánh cho thất khiếu chảy máu.
3 nử tử còn lại cũng không kém, Mị Nhi cây goi trong tay quất bay từng đối thủ tiếng kêu thảm thiết vang lên, Hàn Linh xung quanh nàng cách 3m dường như có bông tuyết rơi nếu có đối thủ chạm vào cũng lập tức hét thảm vì lạnh giá, so với hai nử tử này Kim Dạ Lan nàng có vẻ hơi yếu hơn hai người kia một chút nhưng dưới sự liên thủ của năm người cũng không ai có thể làm gì được nàng.
Mọi ngườ mở to tròng mắt nhìn hết thải ai nấy đều âm thầm tạc lưỡi. Riêng thanh niên tên Vương tuấn kia hân chỉ mở đầu xong lên làm gương một lần nhưng khi bị trường ngạo một thương quét bay ra ngoài thì hắn đưa ánh mắt âm trầm nhìn vòng chiến của năm người ánh mắt lóe tia sáng. Hành động này của hân hiển nhiên bị Võ Thừa dùng thần thức phát giác, hắn giống một con độc xà đợi thời cơ đớp cho đối thủ một kích chí mạng. Hồi lâu ánh mắt Vương tuấn này trở nên hung ác. Lợi dụng lúc Võ Thừa đang kịch chiến với 10 người phía trước hắn đột nhiên hai tay bắt quyết rồi vung một kiếm chém về phía đàu Võ Thừa.
Đạo kiếm khí màu xanh rất nhanh đã xé gió đi đến ót Võ Thừa còn cách 1m mét Võ Thừa hung hăng xoay người tung ra một quyền không chút hoa mĩ.
Ầm... võ thừa đấm thẳng vào đạo kiếm khí kia khiến nó tiêu tán ngay lập tức còn hắn chỉ lui lại một bước.
- Ngươi nên quí trọng lúc này đi. Ta chưa muốn đánh ngươi vì chưa tới lúc.
Võ Thừa nhàn nhạt mở miệng xong cũng không thèm nhìn Vương Tuấn một cái. Tiếp tục quyền đấm cước đá.
Vòng một của chiến đài loạn chiến, thạt sự đã loạn chiến. Rất nhanh đã có hơn 100 người trên chiến đài bị đội ngủ Võ Thừa 5 ngườ loại bỏ sống người còn lại lúc này mới được thêm chút tỉnh táo lặng lẻ lui về sau. Đột nhiên âm thanh của tiếng chuông vang lên cùng lời nói của trưởng lảo phụ trách vòng một vang lên.
- Vòng 1 loạn chiến kết thúc. Loại hơn 300 người những người còn lại tiếp tục loạn chiến nhưng trên Võ Đài sẽ xuất hiện uy áp khiến linh lực của các ngươi bị đè xuống hơn phân nửa.
- vòng 2 loạn chiến bắt đầu.
Chiến đấu thoáng dừng lại mọi người còn đang ngơ ngác thì chợt sắc mặt mọi người kịch biến.
Một uy áp mạnh mẽ đến từ phía trên chiến đài phát ra, tất cả mọi nguồ nhất thời duy chuyển trở nên có chút chậm chạp. Tu vi dưới trúc cơ bát trọng lập tức tráng nổi gân xanh mồ hôi lạnh ứa ra ước đẩm áo. Có người tu vi thấp lập tức quỳ gạp xuống vì không chịu nổi luồn uy áp này.
Trường Ngạo, Mị Nhi, Dạ Lan, Hàn Linh 4 người lập tức cảm giác được thứ uy áp mạnh mẽ này nhất thời co cụm lại, khi họ đưa ánh mắt nhìn về Võ Thừa chợt tâm thần chấn động mạnh mẽ.
- còn người được nhiều nử tử xoay quanh kia là ai.? À, hắn.. hắn không phải là người khảo nghiệm độ tuổi phát sinh dị biến kia sao.? Hừ chắc cũng là một cái gian lận giả dối lừa gạt thiếu nử đây mà haizz...
- Con bà nó lão tử phải giáo huấn tên khốn này mới được. Đúng vậy.. đánh hắn a.. mẹ kiếp Hàn Linh nử thần cũng vì tên khốn này xuất chiến. Đánh, phải đánh hắn..
Rất nhiều tiến chưởi bới vang lên, trên chiến đài cảnh tượng chiến đấu từng cặp có trật tự trước kia bổng nhiên bị phá vở, mọi ánh mắt hung ác, không vừa mắt đều tập trung trên người Võ Thừa.
Thấy một màng như vậy. Vương Tuấn ánh mắt lóe tia sáng kì dị hắn dang hai tay ra bộ dạng chấn an mọi người mở miệng.
- Chư vị... người này bàn môn tả đạo nhìn là biết không phải dạng lương thiện gì. Chỉ tiếc là nhiều tiểu thư còn chưa trải sự đời bị hắn dùng tà công mị hoặc. Ta đây mặc dù không phải là người quang minh lỗi lạc nhưng lại rất căm gét hạn người như vậy. Hôm nay Vương Tuấn ta sẽ thế thiên hành đạo. Chư vị ai có cùng suy nghĩ thì hãy cùng ta một chổ đánh người này.
- Tốt.. ta sớm nhìn người này không vừa mắt,
- ta cũng muốn cho hắn ăn một chùy.
- xem võ kỹ của ta a....
Nhiều pháp bảo binh khí, võ kỷ được lấy ra hầu hết đều tập trung về phía Võ Thừa. Vương tuấn thấy một màng phát sinh thì nhếch miệng hừ lạnh Khẻ thì thầm trong lòng.
- muốn đấu với ta ngươi còn non lắm. Mặt dù ta không nhìn rõ tu vi của ngươi nhưng bao nhiêu người như vậy xem ngươi sẽ đối phó thế nào.
- vô sĩ quá vô sĩ. Tên khốn khiếp họ Vương này..
Hạ Mẩn ở trên ghế ngồi ngiến răng kèn kẹt nấm đấm không ngừng lên người Tinh Gia. Lập tức có tiếng kiêu rên thảm thiết của Tinh Gia bên cạnh.
Riêng ba lãi giả trên đài cao nhìn một màng phát sinh thì thoáng thở dài. Lâm Thiên Thức là người đầu tiên mở miệng.
- Tên nhóc Vương gia này tư chất cũng tốt, tâm cơ cũng khá chỉ vài câu đã khiến nhiều người về phe hắn, nhưng rất tiếc hắn lại chọn nhầm người rồi.
Hai lão giả còn lại nghe vậy thì lắc đầu cười khổ.
- haizz hi vọng Võ Thừa kia không ra tay nặng quá.
Võ Thừa ngẩn đầu nhíu mài. Đưa ánh mắt quét ngan một vòng. Trái với ý nghĩ mọi người là hắn sẽ có bộ mặt sợ hãi. Đổi lại gương mặt hắn bình tĩnh dường như còn mang theo một tia chờ mong tất cả cùng xong lên một lượt.
Sự thật là vậy Võ Thừa hắn cũng đang rất muốn vận động tay chân một hồi.
Ánh mắt của Võ Thừa làm cho Vương tuấn kia khi nhìn đến đột nhiên hắn trở nên chột dạ. Dường như có gì đó không đúng, nhưng nhìn nhân số đang hùng hổ dọa người hắn lại đưa ánh mắt lạnh lùng tay không chìa ra lập tức một thanh trường kiếm màu xanh xuất hiện trong tay hắn.
Cùng lúc đó Trường Ngào một cước đá bay tên mãng phu mắt lé kia nhìn cũng không thèm nhìn hắn lập tức nhảy đến cạnh Võ Thừa. Mị Nhi cùng Kim Dạ Lan cũng nhún người trường tiên trong tay xuất hiện hai nàng dường như khẻ đưa ánh mắt đầy chán gét về phía Vương Tuấn.
Những nử tử lúc trước đến bên cạnh Võ Thừa thì thoáng chần chừ, đột nhiên Hàn Linh thiếu nử cũng đi ra nàng chỉ thoáng nhìn Võ Thừa một cái cũng không nói gì trong tay là một thanh trường kiếm màu lam, tuy không nói nhưng biểu hiện của nàng cũng đã rõ ràng, đứng về phe Võ Thừa. Tổ đội tạm thời đối chiến hớn vài trăm người chỉ là 6 người đứng xoay lưng vào nhau.
Võ Thừa khẻ liếc nhìn năm người đứng chung chuyến tuyến về mình như vậy đột nhiên hắn cảm giác có đều gì đó tuyệt vời khó tả.
- haha Cao sang dễ kím, tri kỷ khó tìm. Đại ca xem hôm nay ta và huynh ai đánh bay nhiều người hơn
Trường Ngạo cười dài một cái hào tình vạn trượng gương mặt đầy chiến ý nhìn Võ Thừa.
Võ Thừa cười cười hắn chỉ vẻn vẹn nói một câu.
- Đánh....
Hơn 2 trăm người xoay quanh địch ý rỏ ràng cũng lập tức xong lên, hoàng cảnh nói ra thì dài nhưng từ lúc Hàn Linh đi ra đến khi những người khác xong đến cũng chỉ là thời gian vài nhịp thở. Khoảng khắc Võ Thừa hô đánh đồng thời tất cả những người kia cũng xong lên. Lập tức âm thanh đinh đoang cùng tia lửa vang lên, một màng đại chiến diễn ra khiến tất cả xung quanh đài thi đấu ai nấy đều hít từng ngụm khí lạnh.
5 người ở giữa vòng vây giống như một cơn gió xoáy, cuốn văn tất cả những ai xong lên ra xa. Võ thừa chỉ bằng nắm đấm hoàng toàn không thi triển bất cứ loại Võ kỹ nào thế nhưng mổi quyền mổi cước tung ra đánh lên người nào là người đó không đứng dậy nổi, có kẻ bị đánh bay khỏi sàn thi đấu nằm bất tĩnh dưới kia không biết sống chết.
Trường Ngạo trường thương trong tay tay hoàn toàn không xử dụng mũi. Nhưng mỗi lần vung ngan quét qua là lại có người bị đánh cho thất khiếu chảy máu.
3 nử tử còn lại cũng không kém, Mị Nhi cây goi trong tay quất bay từng đối thủ tiếng kêu thảm thiết vang lên, Hàn Linh xung quanh nàng cách 3m dường như có bông tuyết rơi nếu có đối thủ chạm vào cũng lập tức hét thảm vì lạnh giá, so với hai nử tử này Kim Dạ Lan nàng có vẻ hơi yếu hơn hai người kia một chút nhưng dưới sự liên thủ của năm người cũng không ai có thể làm gì được nàng.
Mọi ngườ mở to tròng mắt nhìn hết thải ai nấy đều âm thầm tạc lưỡi. Riêng thanh niên tên Vương tuấn kia hân chỉ mở đầu xong lên làm gương một lần nhưng khi bị trường ngạo một thương quét bay ra ngoài thì hắn đưa ánh mắt âm trầm nhìn vòng chiến của năm người ánh mắt lóe tia sáng. Hành động này của hân hiển nhiên bị Võ Thừa dùng thần thức phát giác, hắn giống một con độc xà đợi thời cơ đớp cho đối thủ một kích chí mạng. Hồi lâu ánh mắt Vương tuấn này trở nên hung ác. Lợi dụng lúc Võ Thừa đang kịch chiến với 10 người phía trước hắn đột nhiên hai tay bắt quyết rồi vung một kiếm chém về phía đàu Võ Thừa.
Đạo kiếm khí màu xanh rất nhanh đã xé gió đi đến ót Võ Thừa còn cách 1m mét Võ Thừa hung hăng xoay người tung ra một quyền không chút hoa mĩ.
Ầm... võ thừa đấm thẳng vào đạo kiếm khí kia khiến nó tiêu tán ngay lập tức còn hắn chỉ lui lại một bước.
- Ngươi nên quí trọng lúc này đi. Ta chưa muốn đánh ngươi vì chưa tới lúc.
Võ Thừa nhàn nhạt mở miệng xong cũng không thèm nhìn Vương Tuấn một cái. Tiếp tục quyền đấm cước đá.
Vòng một của chiến đài loạn chiến, thạt sự đã loạn chiến. Rất nhanh đã có hơn 100 người trên chiến đài bị đội ngủ Võ Thừa 5 ngườ loại bỏ sống người còn lại lúc này mới được thêm chút tỉnh táo lặng lẻ lui về sau. Đột nhiên âm thanh của tiếng chuông vang lên cùng lời nói của trưởng lảo phụ trách vòng một vang lên.
- Vòng 1 loạn chiến kết thúc. Loại hơn 300 người những người còn lại tiếp tục loạn chiến nhưng trên Võ Đài sẽ xuất hiện uy áp khiến linh lực của các ngươi bị đè xuống hơn phân nửa.
- vòng 2 loạn chiến bắt đầu.
Chiến đấu thoáng dừng lại mọi người còn đang ngơ ngác thì chợt sắc mặt mọi người kịch biến.
Một uy áp mạnh mẽ đến từ phía trên chiến đài phát ra, tất cả mọi nguồ nhất thời duy chuyển trở nên có chút chậm chạp. Tu vi dưới trúc cơ bát trọng lập tức tráng nổi gân xanh mồ hôi lạnh ứa ra ước đẩm áo. Có người tu vi thấp lập tức quỳ gạp xuống vì không chịu nổi luồn uy áp này.
Trường Ngạo, Mị Nhi, Dạ Lan, Hàn Linh 4 người lập tức cảm giác được thứ uy áp mạnh mẽ này nhất thời co cụm lại, khi họ đưa ánh mắt nhìn về Võ Thừa chợt tâm thần chấn động mạnh mẽ.
Danh sách chương