Buổi tối, Tô Dạ thân thể tốt hơn rất nhiều, nhiệt độ cũng đã giảm. Nhưng là hắn hiện tại buồn bực….

“Ca ca, có thể để em tự ăn hay không…” Hắn cũng không phải không thể động, vi cái gì ca ca muốn đút cho hắn? “Này canh rất nóng, em nếu một không cầm chắc làm mình bị bỏng thì làm sao.” Biết hắn thiếu máu Lục Tử Hiên nhờ lão ba mua rất nhiều dược liệu cùng thuốc bổ. Hiện tại chính mình tự bưng đút hắn uống.

Dùng thìa múc, Lục Tử Hiên nhẹ nhàng đặt ở bên miệng thổi, xác định sẽ không bỏng miệng,mới đặt ở bên miệng Tô Dạ.

Bị như vậy hầu hạ Tô Dạ đột nhiên cảm thấy rất xấu hổ, trước chính mình nằm viện Lục Tử Hiên giống như không có săn sóc như thế.

“Nóng sao?”

Tô Dạ lắc đầu. Lục Tử Hiên lại múc thêm một thía, tiếp tục đút.

“Thế nào?”

Tô Dạ nhíu nhíu mày, kỳ thật loại này xem như bán dược liệu canh hắn không phải thực thích, trước mẹ cũng sẽ buộc hắn uống một ít, nói là bổ bổ nguyên khí.

Thấy Tô Dạ nhíu mày, Lục Tử Hiên có chút khẩn trương,“Không thích sao?”

Rồi mới chính mình uống một ngụm, cảm thấy không vấn đề gì a, hỏa hậu cái gì tuy rằng y cũng không hiểu.

Tô Dạ lắc đầu, hắn không phải cảm thấy canh khó uống, chỉ là chính mình không thích loại canh này mà thôi, lần này Lục Tử Hiên như là nhìn ra hắn ý tưởng, ôn nhu sờ sờ đầu của hắn,“Hiện tại thân thể em yếu như vậy đương nhiên cần bổ nhiều một chút, uống nhanh lên nào.” Lục Tử Hiên kỳ thật thực đau lòng hắn, mặc kệ hắn sinh cái kia hài tử là của ai y đều đau lòng,Tô Dạ trả giá như vậy, nhưng là hắn lại rất muốn một hài tử của chính mình cùng Tô Dạ… Cho nên… Y âm thầm thề nhất định phải dưỡng tốt thân thể hắn,để hắn vi chính mình sinh bảo bảo, bất quá y nhất định sẽ chăm sóc hắn thật tốt, không để hắn khi có thai chịu một chút khổ. Đương nhiên sau đó Lục Tử Hiên mới biết được ý nghĩ của chính mình thật sự là quá ngây thơ rồi.

“Ca ca, em thật sự không uống được nữa.” Đã muốn uống hơn nửa bát, Tô Dạ càng uống càng không muốn uống.

“Không được, nhất định phải uống hết.”

Vẻ mặt Tô Dạ ủy khuất nhìn Lục Tử Hiên.

Lục Tử Hiên không biết đột nhiên nghĩ đến cái gì, cầm lấy bát chính mình uống một ngụm,khi Tô Dạ nghĩ đến y giúp chính mình uống cho tới khi nào xong thì mặt Lục Tử Hiên đột nhiên thấu lại đây, đối với Tô Dạ liền hôn lên.

“Ân…… Ngô…”

Cảm giác được nước canh chậm rãi tiến miệng mình, không cho hắn cơ hội phản kháng liền hạ xuống yết hầu, uy hoàn sau, Lục Tử Hiên còn tại miệng Tô Dạ hung hăng giảo lộng một phen.Chờ Lục Tử Hiên rời đi Tô Dạ, Tô Dạ mặt rất đỏ, không biết là hôn môi bị nghẹn vẫn là cái gì.

“Không cần như vậy.” Tô Dạ nhỏ giọng phản kháng, hắn không nghĩ tới ca ca sẽ đối tự mình làm như vậy, hắn phát hiện năm năm sau Lục Tử Hiên hắn đều nhanh không nhận thức, trước ca ca chưa bao giờ thân cận mình như vậy.

“Không như vậy em cũng không chịu uống.” Lục Tử Hiên nói xong lại đúng lý hợp tình uống một ngụm, đút cho Tô Dạ, căn bản không cho hắn cơ hội phản kháng. Sợ canh nước chảy ra làm bẩn giường, Tô Dạ lại không dám không uống Lục Tử Hiên miệng uy này nọ thế là chỉ có thể nuốt vào. Mà Lục Tử Hiên mỗi lần uy xong đều mượn cơ hội cùng hắn triền miên.

Chung Kiện đứng ở ngoài cửa, cửa đã mở ra một khe hở, nhưng là khi hắn nhìn đến bên trong “Hôn” khó chia lìa hai người, tay hắn liền vẫn cương ở tại cửa, không có đẩy cửa đi vào cũng không có ra tiếng.

“A Kiện, sao không đi vào?” Lúc này Dư Tuệ đã đi tới, nhìn Chung Kiện sững sờ ở nơi đó không khỏi kỳ quái, hắn không phải muốn đi xem Tiểu Dạ sao?

Nghe thấy Dư Tuệ thanh âm, Lục Tử Hiên buông ra Tô Dạ, lúc này cửa vừa vặn bị đẩy ra, Dư Tuệ cùng Chung Kiện đứng ở cửa. Canh đã muốn uống xong rồi, Tô Dạ mặt cũng đỏ.

Hôm qua mới nhìn đến bọn họ làm tình, hôm nay lại nhìn đến bọn họ hôn khiến cho Chung Kiện định lực có tốt, cũng không khả năng thu phóng tự nhiên cương vài giây chung mới thốt ra một câu,“Tiểu Dạ, hạ sốt chưa?”

“Hạ rồi.”

“Dì con đi về trước.” Chung Kiện nói xong liền đi ra phòng, Dư Tuệ có chút kỳ quái nhìn hắn lại phát hiện Tô Dạ mặt thực đỏ thế là đi qua đi sờ sờ trán hắn, vẫn nóng a,“Tiểu Dạ, sao vậy nóng như vậy, sẽ không là sốt còn không có lui đi?” (=))))) tất cả là tại Hiên ca =)))

Tô Dạ có chút thẹn thùng nhìn Lục Tử Hiên đều do ca ca, không có chuyện gì lại uy chính mình ăn canh như vậy!“Không có việc gì, mẹ,con đã rất thoải mái có thể là vừa mới uống canh rất nóng, uống xong nóng quá.”

“ Đều bảo không cần uống gấp như vậy.Còn muốn sao? mẹ đi lấy thêm.”

“Không cần đâu mẹ.” Tô Dạ lập tức trả lời. Uống một chén hắn đều cảm thấy thống khổ, tái uống chắc chắn phun ra.

Lục Tử Hiên có chút buồn cười nhìn Tô Dạ khả ái phản ứng, hiện tại y lúc nào cũng thấy Tô Dạ khả ái.

“Mẹ, Tiểu Dạ đêm nay liền tại phòng con ngủ đi. Con sẽ chăm sóc em ấy.”

Dư Tuệ không nói gì, chỉ là đem tầm mắt chuyển tới trên người Tô Dạ, việc này là muốn chính hắn quyết định.

Tô Dạ vốn muốn phản đối, nếu ca ca lại cùng mình làm, chính mình lại phản kháng không được, tổng cảm thấy thực có cái gì đó, bọn họ không thể còn loạn thất bát tao đi xuống, hơn nữa ca ca còn không biết mình là y cùng cha khác mẹ đệ đệ, nếu đã biết, không biết sẽ có phản ứng gì.

“Tiểu Dạ, anh thật sự có chuyện cùng em nói, đêm nay liền lưu lại đi.” Vẻ mặt Lục Tử Hiên thành khẩn nhìn Tô Dạ, còn mang điểm đáng thương.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện