Edit & Beta: Cafesvictim 

~ Bernal con cũng có thể có tác dụng ~

“Em chỉ muốn anh.” Dạ Phong Vũ hơi hơi nhắm mắt lại.

“Anh cũng chỉ muốn em.” Giọng Augustine ôn nhu, “Nếu mệt rồi, ngủ một giấc đi.”

“Không muốn biết hôm nay em nói chuyện gì với Catherine sao?” Dạ Phong Vũ hỏi.

“Nếu không liên quan đến anh, vậy hai người nói cái gì cũng được.” Augustine thẳng thắn, “Hơn là chuyện này, anh càng muốn biết em định khi nào thì trở lại Milan.”

“Chiều mai.” Dạ Phong Vũ trả lời, “Em ở lâu đài chờ anh về.”

Augustine cảm thấy tâm trạng không xong của mình cả ngày nay, đều vì một câu “Chờ anh về” của cậu mà hoàn toàn không còn lo lắng.

“Về giao dịch của em và Bernal con, anh có thể đi hỏi Phillip.” Dạ Phong Vũ nằm xuống gối, “Em ngủ trước đây.”

“Ừ, ngủ ngon tiểu Cookie.” Khóe miệng Augustine mang theo ý cười.

“Ngủ ngon, nhà tư bản.” Dạ Phong Vũ cũng cười theo anh.

“Xem ra tâm trạng của anh rất tốt.” Phillip đúng lúc xuất hiện ở cửa thư phòng.

“Cho nên?” Augustine hỏi.

“Chúng ta thảo luận một chút về chuyện Bernal con.” Phillip nói, “Hắn vì sao lại muốn anh rời Milan.”

“Nếu anh ở Milan, sẽ làm cái gì?” Augustine ngả lưng vào ghế.

“Làm việc bình thường mà thôi, gần đây cũng không có quyết định gì trọng đại.” Phillip nghĩ nghĩ.

“Vậy đổi cách nói khác, nếu anh tạm thời rời Milan, những việc này sẽ giao cho ai?” Augustine lại hỏi.

“Em hiểu ý anh.” Phillip hiểu biết, “Có điều như vậy thì sẽ liên lụy tới rất nhiều người.”

“Vậy từng bước loại trừ.” Augustine nói, “Anh tuyệt đối không cho phép bên cạnh mình xuất hiện kẻ phản bội.”

Phillip gật đầu: “Em sẽ nhanh chóng.”

“Baru và đám người chủ nghĩa bảo vệ môi trường kia thế nào?” Augustine lại hỏi.

“Vẫn như cũ.” Phillip nói.

“Chết tiệt.” Augustine lại bắt đầu đau đầu, “Chính phủ thì sao?”

“Họ không dám đắc tội chúng ta, nhưng cũng không dám đắc tội Baru.” Phillip nói, “Cho nên hay là…… đợi thêm một thời gian?” Dù sao còn có phía chị dâu, biết đâu Bernal con thật sự có cách.

“Anh không muốn lãng phí thời gian vào loại chuyện ngu xuẩn vô nghĩa này.” Sắc mặt Augustine âm trầm.

“Em cũng không muốn, nhưng trước mắt thật sự khó khăn.” Phillip nói sang chuyện khác, “Uống một ly không?”

Augustine ném áo khoác sang bên cạnh.

Rượu đỏ rót vào ly đế cao, hương rất đậm.

“Thế nào?” Phillip hỏi.

“Hương vị bình thường.” Augustine đặt ly lên bàn, lại mở máy tính ra, “Đưa vào siêu thị giá trị đại khái năm đồng Euro.”

“Nhưng đây là rượu chị dâu tự tay ủ.” Phillip nhắc nhở.

Augustine: “……”

“Kate phu nhân vừa mới gửi qua đường hàng không.” Phillip giải thích.

Augustine lại nâng ly rượu lên.

“A, hoàn toàn chính là hương vị và màu sắc đều hoàn mỹ.” Phillip khen ngợi dạt dào.

Augustine đứng dậy, cầm nửa chai rượu còn lại thả vào két bảo hiểm.

Em trai lập tức tan nát cõi lòng, vì sao lại phải đề phòng em như phòng trộm thế.

Chiều hôm sau, Dạ Phong Vũ quả nhiên mang theo Trình Hạ rời khách sạn, trở về Milan. Lâu đài vẫn như cũ, quản gia đầu bạc nho nhã lễ độ nghênh đón ở cửa, bên cạnh còn có Simba và MOKA.

“Gâu gâu gâu!” Chó lớn vui mừng hoan hỉ nhào đến.

“Lại béo thêm.” Dạ Phong Vũ cười ôm lấy nó, cùng nhau nghiêng ngả lảo đảo lăn trên cỏ.

Sư tử uy phong lẫm liệt ngồi bên cạnh, dùng ánh mắt bễ nghễ chúng sinh mà nhìn chó ngốc, vô cùng vô cùng khinh thường. Trình Hạ ghé vào thân thể lông xù của nó cọ cọ, cảm thấy…… quả nhiên rất có tác dụng chữa bệnh a! “Nếu đã về Pháp, vì sao lại không về nhà?” Kate phu nhân rất bất mãn, cố ý gọi điện thoại đến oán giận.

“Gần đây có một chút phiền phức, không muốn mang về nhà.” Dạ Phong Vũ nói, “Chờ giải quyết xong, con sẽ cùng về với Augustine.”

“Thu phục rồi sao?” Kate phu nhân hỏi.

“Còn thiếu một chút.” Dạ Phong Vũ thẳng thắn.

“Con vĩnh viễn đều thiếu một chút.” Kate phu nhân tiến hành phê bình cậu, “Mẹ đã chuẩn bị xong vali nhiều màu đi Amazon đó.”

Dạ Phong Vũ cảm thấy hơi nhức đầu, vì sao mỗi người bên cạnh mình đều có vẻ rất hướng tới cái rừng mưa nhiệt đới này.

Lần công tác tiếp theo chính là đến lưu vực Amazon chụp ảnh quảng cáo tuyên truyền, cho nên còn kì nghỉ hơn một tháng để từ từ hưởng thụ. Lâu đài vào cuối thu nơi nơi đều là lá khô vàng, khung cảnh giống như trong câu chuyện cổ tích đẹp nhất vậy.

“Đáng tiếc Augustine tiên sinh không ở đây, nếu không hai người họ nhất định sẽ rất vui vẻ.” Trình Hạ tựa vào lan can, chống cằm tiếc rẻ.

Lão quản gia mặc âu phục đứng thẳng ở bên cạnh, tiến hành phụ họa trong yên lặng với cậu.

MOKA nằm trong bụi cỏ, đang hết sức chuyên chú gặm một cục xương lớn, đột nhiên di động trên bàn rung ong ong, lập tức bị dọa sợ.

“Không sao.” Dạ Phong Vũ ngồi dậy từ trên ghế nằm, một tay trấn an xoa xoa nó, tay kia cầm di động nhận cuộc gọi.

“Là tôi.” Bernal con nói.

“Rất vui nhận được điện thoại của anh.” Dạ Phong Vũ cười cười, “Nếu tôi đoán không lầm, hẳn là vấn đề bồn địa Karoo có tiến triển mới.”

“Biểu tình và thị uy sẽ bình ổn trong vòng ba ngày.” Bernal con nói, “Việc cậu đã nhận lời, tốt nhất cũng có thể cam đoan trăm phần trăm làm được.”

“Đương nhiên.” Dạ Phong Vũ nói, “Nếu anh cảm thấy Pháp không đủ xa, tôi thậm chí còn có thể mang anh ấy đi thẳng tới Amazon.”

“Rất tốt.” Giọng Bernal con trước sau như một, “Hy vọng sự hợp tác của chúng ta đến lúc đó cũng vẫn thuận lợi vui vẻ như vậy.”

“Có một tin tốt, muốn nghe không?” Phillip tựa vào cửa văn phòng.

“Nói.” Augustine bỏ văn kiện trong tay xuống.

“Baru thỏa hiệp.” Phillip ngồi xuống đối diện anh.

Augustine nhíu mày: “Thỏa hiệp là ý gì?”

“Ý của thỏa hiệp chính là, không những đình chỉ việc kích động người biểu tình, thậm chí còn hức sẽ chủ động phối hợp Chính phủ địa phương, đẩy mạnh triển khai hạng mục.” Phillip giải thích.

“Vì sao?” Augustine rất khó hiểu.

“Bởi vì chúng ta đã rất cố gắng, hoặc cũng có thể là bởi vì trước đó đã tạo áp lực cho cha hắn, bắt đầu có chút tác dụng.” Phillip nói, “Có điều cụ thể là người nào  thúc đẩy sự chuyển biến thái độ của hắn, bây giờ đối với chúng ta mà nói cũng không quan trọng, quan trọng là……. Phải nắm bắt thời gian, đẩy mạnh tất cả kế hoạch.”

“Anh sẽ nói chuyện với hắn.” Augustine nói.

“Loại chuyện này giao cho em là được, hắn không xứng được gặp anh.” Phillip giúp Augustine vuốt bả vai, “Tin em đi, nhất định sẽ giải quyết toàn bộ sự việc thật hoàn mỹ.”

Augustine quay lại nhìn cậu một cái.

Lúm đồng tiền của Phillip như hoa: “Đây là phiền phức em gây ra, đương nhiên là do em tự mình giải quyết.”

May mà Augustine cũng không có rối rắm với việc này quá lâu, rất sảng khoái gật đầu: “OK.”

Phillip thở phào cực kì nhẹ nhõm ——– sâu sắc cảm thấu việc cùng chị dâu giữ một bí mật, so với giữ một tòa núi lửa phun trào cũng không có chênh lệch lớn lắm.

Tuy rằng theo lễ nghi gửi đến một bức thư thăm hỏi, nhưng đối phương lại rõ ràng không cảm kích gì mấy, chỉ để cho trợ lý gọi điện tới, nói gần đây thân thể Baru tiên sinh không thoải mái, cho nên xin miễn gặp mặt.

Phillip thật ra đối với việc này cũng không thấy bất ngờ, bởi vì thông qua nghe ngóng mấy ngày nay có thể suy đoán ra, thủ đoạn của Bernal con tương đối đơn giản thô bạo, khả năng là Baru bây giờ còn đang bầm dập mặt mũi, còn cả tình trạng không dám lộ ra ngoài nữa. Về phần người thần bí chân chính ra mặt giải quyết vấn đề là ai, vẫn không thể điều tra được, đối phương hình như đã được huấn luyện chuyên nghiệp, không chỉ có động tác nhanh nhẹn rất ít bị camera quay đến, điện thoại gọi đến cũng đều là dùng dụng cụ nhiễu thanh, hoàn toàn chính là rất cẩn thận, cho dù tiêu tốn bao nhiêu công sức, cuối cùng cũng chỉ lấy được một đoạn hình ảnh mơ hồ không rõ.

Nhưng sự thật chứng minh phương thức của Bernal con đích xác rất có hiệu quả, qua gần hai ngày, người thị uy ở cửa khách sạn dần tản đi. So với dân thường, truyền thông hiển nhiên càng vui lòng làm tốt quan hệ với Augustine, trước đây e ngại áp lực của nhóm học sinh nên vẫn không đưa ra xu thế rõ ràng, bây giờ thật vất vả mới đợi cho không khí hòa hoãn trở lại, cho nên bắt đầu dần dần tung hô dự án khai thác khí than là rất tốt —– tác phong chặt chẽ cẩn thận của Augustine cũng được coi là một điểm, chứng minh toàn bộ kế hoạch hoàn mỹ đáng tin đến thế nào.

Chiều hướng dư luận được kéo trở lại, việc đẩy mạnh hạng mục cũng sẽ theo đó mà thuận lợi hơn không ít. Sau khi sắp xếp mọi việc, Augustine chính thức rời khỏi Nam Phi, lên đường quay về Milan.

“Sắp được gặp chị dâu rồi.” Phillip ấn anh ngồi thẳng trên ghế máy bay, dặn dò, “Ngủ một giấc, xuống máy bay nhất định phải duy trì nét mặt tỏa sáng nhất, có muốn đắp mặt nạ không?”

“Lát nửa cửa cabin mở ra, mày có thể tự nhảy xuống.” Augustine thản nhiên ra lệnh.

Nhưng lần này Phillip hoàn toàn không có bị tổn thương, bởi vì cậu ta còn vội vàng sửa sang lại quà tặng cho mỗi người, thậm chí ngay cả Elizabeth cùng Simba cũng không ngoại lệ.

“Augustine tiên sinh sắp về đến!” Trình Hạ bám trên người anh họ, “Anh chuẩn bị tốt chưa?”

“Phải chuẩn bị cái gì? Múa hát diễn kịch hay là tấu hài kiểu Trung Quốc?” Dạ Phong Vũ trêu ghẹo, tiện tay ôm cậu đặt lên ghế.

“Anh sao lại lãnh tĩnh như thế.” Trình Hạ chỉ trích, “So với cửu biệt tương phùng trong TV một chút cũng không giống.”

“Trong TV là cái dạng gì?” Dạ Phong Vũ hỏi.

“Ít nhất cũng phải kích động một chút.” Trình Hạ nói, “Cái loại lệ nóng doanh tròng đó.”

“Giàu ý tưởng như vậy, em có thể thay anh đi diễn phim mới của Chung đạo diễn đó.” Dạ Phong Vũ nói.

“Em mới không cần!” Em họ lập tức cự tuyệt thật sự là chấn kinh!

Người phàm ai có thể chịu được Chung đạo diễn chứ, không chỉ là lúc quay phim rất hà khắc, khi nói chuyện bằng dấu chấm than! Cũng! Rất! Đáng sợ!

“Xe của Augustine tiên sinh năm phút nữa sẽ đến.” Một lát sau, quản gia đứng ngoài cửa nhắc nhở.

“Cám ơn.” Dạ Phong Vũ đứng dậy, cầm áo khoác đi ra cửa, “Đi thôi, cùng nghênh đón nam thần của em.”

Sao lại có thể chỉ là nam thần của em! Chuột chũi nhỏ đứng sau oán giận, rõ ràng cũng là ông xã của anh.

Thắm thiết một chút a.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện