Cuối cùng chơi "Tận thế" cũng chính thức ra mắt công chúng, vì để thích hợp cho tất cả mọi người chơi, Tề Lăng Mạt đã cải biến thiết lập trò chơi, có thể cưỡng chế offline, sau khi chết trở về thế giới hiện thực, có thể tự do lựa chọn phục sinh hay không.
Viên Úc Thần ở trước ngày trò chơi được phát hành, đã tổ chức hội báo trên tinh võng về những vấn đề có liên quan trò chơi, đoàn đội chế tác trò chơi, tổ chuyên gia khảo sát lịch sử cũng lần lượt lộ diện.
Trong ngày đầu trò chơi "Tận thế" lên tuyến liền bạo hỏa, nhưng ngày kế đã quạnh quẽ đi rất nhiều, 80% người chơi đầu tiên trong "Tận thế" đều tuyên bố tử vong, thế giới rất thật, huyết tinh giết chóc, cách sinh tồn tàn nhẫn làm cho đông đảo người chơi sởn tóc gáy.
Sau nửa tháng trò chơi lên tuyến, Liên Bang đưa ra hạn chế tuổi tác trong trò chơi, cấm đăng nhập trò chơi khi chưa đủ 20 tuổi.
Bình luận khen chê trò chơi "Tận thế" trên Tinh Võng không đồng nhất, Tề Lăng Mạt phụ trách việc này chỉ nói trò chơi vốn là thiết bị huấn luyện của Cửu Quân, cũng không bắt buộc mọi người phải tiếp nhận.
Theo tiến trình trò chơi ổn định lại,người chơi phổ biến của "Tận thế" chính là quân nhân hoặc lính đánh thuê, suy cho cùng nhân loại bình thường vào trò chơi rất khó có thể sinh tồn.
Một năm này đầu tiên là nguyên soái gặp nạn mất tích, sau đó cho ra mắt trò chơi "Tận thế", nguyên soái đính hôn, khủng bố tập kích KM, Lam Á tinh tựa hồ đem vận đen nhiều năm tất cả đều phát ra.
Sân Mộc giải trừ trạng thái trò chơi từ khoang trò chơi đi ra, nhìn thời gian còn sớm, không nhanh không chậm tắm rửa thay vào chế phục viện sinh.
Học viện buổi sáng thật im ắng, giọt sương trên mặt cỏ phản chiếu ra ánh sáng trong suốt, Sân Mộc đi trong học viện tĩnh lặng, tóc đen ẩm ướt vì hơi nước ban sáng, dịu ngoan xuôi theo sườn mặt.
Tiêu Lâm Du mặc thường phục đi tới, dừng lại đối diện Sân Mộc "Thời gian còn sớm thế nào đã dậy."
"Nằm lâu xương cốt đều cứng." Sân Mộc hoạt động bả vai oán giận.
Tiêu Lâm Du nhìn chế phục sạch sẽ của Sân Mộc mơ hồ đoán được một chút. "Ban ngày phải đi học, buổi tối không cần cứ chơi trò chơi."
"Không thường chơi, ngày hôm qua không phải đánh tới cửa quan trọng sao? Tối qua ngươi không về trường." Sân Mộc ý bảo thường phục trên người Tiêu Lâm Du.
Ngửi mùi rượu trên người, Tiêu Lâm Du cởi áo khoác cùng Sân Mộc đi trong học viện. "Trong nhà xảy ra chuyện."
Nghĩ đến virus trên người Tiêu Duệ An, Sân Mộc không tiếp tục truy vấn. "Báo cáo tốt nghiệp của ngươi thế nào?"
"Học viện đã phê, ngày mai xuất phát đến đoàn 255." Tiêu Lâm Du nhìn về phía Sân Mộc "Sau này ngươi có tính toán gì không?"
"Cửu Quân thôi." Trừ bỏ nơi của Viên Úc Thần hắn cũng không có chỗ để đi, huống hồ vào trường quân đội cũng là an bài của Viên Úc Thần, nếu không hắn cũng sẽ không tới nơi này. "Vốn ta vẫn là muốn làm lính đánh thuê."
Tiêu Lâm Du gật đầu trầm tư "Nếu nói lời thật lòng, ta cảm thấy ngươi càng thích hợp làm lính đánh thuê."
Sân Mộc ngẩng đầu có chút ngạc nhiên nhìn Tiêu Lâm Du, Tiêu Lâm Du tiếp tục nói "Quân đội điều lệnh nghiêm cẩn, mà tính cách ngươi quá tự do."
Sân Mộc cười nhẹ "Ta đi quân bộ sớm muộn gì cũng bị bắn chết."
"Không khủng bố như vậy." Tiêu Lâm Du cũng cười. "Chờ ngươi tốt nghiệp tới chỗ của ta này, ta sẽ không bắn chết ngươi."
Tiêu Lâm Du nhìn như đùa giỡn, Sân Mộc lại từ trong mắt y thấy được nghiêm túc. Sân Mộc đi đến sân huấn luyện thì dừng lại, nhìn những nắng đầu tiên nói "Ngươi là đang mời chào ta sao?"
Tiêu Lâm Du đứng bên cạnh Sân Mộc, biểu tình bình tĩnh "Ta cần phải tính toán cho bạn bè."
"Ngươi là người thông minh, cũng hiểu tiến thối." Sân Mộc quay đầu nhìn Tiêu Lâm Du "Nhưng ta không biết ngươi muốn cái gì."
Tiêu Lâm Du nhìn nơi xa trầm mặc, Sân Mộc an tĩnh chờ đợi. Hồi lâu, Tiêu Lâm Du mở miệng "Ta là con trai độc nhất của phụ thân, cưới giống cái gia tộc nhỏ, nhưng hai người 20 năm không có hài tử. Tiêu gia không thể tuyệt hậu, sau đó kết hợp gien dựng dục ra ta."
"Làm người được bồi dưỡng thừa kế và là hy vọng của Tiêu gia, nhưng 5 năm sau giống cái kia mang thai, sinh hạ Tiêu Nghĩa Hách. Tiêu Nghĩa Hách sinh ra lấy đi tất cả, tồn tại của ta từ là hy vọng của Tiêu gia, biến thành công cụ trợ giúp cho Tiêu Nghĩa Hách."
"Ngươi muốn thay thế Tiêu Nghĩa Hách?"
"Không." Tiêu Lâm Du nhìn thẳng Sân Mộc kiên định phủ nhận. "Ta muốn Tiêu gia."
"Chỉ để trả thù sao?"
"Tiêu gia nằm trong tay Tiêu Nghĩa Hách lâu dài không được, ta mới là người thừa kế thích hợp nhất. Bọn họ quyết định sự tồn tại của ta, nhưng tuyệt đối không thể quyết định vận mệnh của ta!"
Nhìn biểu tình chấp nhất của Tiêu Lâm Du, Sân Mộc cảm thấy bản thân càng thích cậu nhóc này. Dục vọng tựa như nhịp tim, chỉ cần tồn tại liền không có khả năng vô dục vô cầu, Sân Mộc thích loại người muốn thứ gì đều phải lấy cho được này.
Viện sinh trong học viện dần dần nhiều lên, trên sân huấn luyện cũng bắt đầu có người luyện tập. Sân Mộc xoay người nói "Đi thôi, ta mời ngươi dùng cơm."
Tiêu Lâm Du thu lại cảm xúc không nói tiếng nào, hai người trước sau trầm mặc đi tới, Sân Mộc đột nhiên mở miệng nói "Hôm nay nói nói vẻ nhiều."
"Uống rượu không tốt." Tiêu Lâm Du tựa hồ có chút ảo não.
Sân Mộc cười vang, quay đầu nhìn Tiêu Lâm Du nói "Ngày mai ta đưa ngươi đi."
Tiêu Lâm Du ngẩn ra, sau đó trong mắt tựa như hiện lên ý cười. "Được."
Phòng thao tác nguồn năng lượng mô phỏng, Sân Mộc còn đang tăng huấn luyện, Viên Cảnh Trạch từ ngoài tiến vào "Sân Mộc ca, thi cuối khóa không còn mấy ngày, ta đã soạn cho ngươi một ít đề thi ngươi bớt thời giờ xem đi."
"Để kia đi." Sân Mộc rời khỏi khu thao tác, Bách An Ngưng đem áo khoác chế phục đưa qua.
Mấy người đến khu nghỉ ngơi ngồi xuống, Mộ Đồ mở miệng hỏi "Học bổ túc lâu như vậy, thi cuối khóa có nắm chắc không?"
"Thời gian quay lại đi." Sân Mộc che mặt. Nếu thời gian quay lại, chuyện hắn làm đầu tiên chính là đem sách đốt hết.
"Cũng đừng quá khẩn trương." Viên Cảnh Trạch an ủi. "Đề thi của viện sinh tân khóa sẽ không quá khó."
"Đọc Tứ Thư Ngũ Kinh tiểu tú tài có thể tính ra phương trình hàm số không?"
"???"
"Thi xong liền được nghỉ." Trác Kỳ Bảo nỗ lực làm Sân Mộc cao hứng lên. "Sân Mộc kỳ nghỉ chuẩn bị làm gì?"
"Đương nhiên là tu luyện." Đấm cứng thế nào cũng không sợ.
"Ta đã nộp đơn xin tốt nghiệp trước lên rồi, còn thời gian nửa năm." Viên Cảnh Trạch nói. "Nếu ta có thể duy trì thành tích hiện tại, học viện hẳn là sẽ phê chuẩn."
Sân Mộc đột nhiên nghĩ đến một sự kiện "Lính học viên gia nhập quân bộ có thể tham gia tinh tế săn thú không?"
"Đương nhiên có thể." Viên Cảnh Trạch nói. "Đây cũng là nguyên nhân đầu tiên ta muốn vào quân bộ rèn luyện."
"Số người dự thi tinh tế săn thú trên cả vạn, mỗi tinh cầu có 300 người được chọn, bình quân mỗi học viện nhất đẳng được 20 danh ngạch, càng xuống dưới phân chia càng ít."
"Tinh tế săn thú cho phép thương vong, mỗi người dự thi đều là viện sinh ưu tú nhất của tinh cầu, toàn tinh tế thi đấu chỉ có một đội giành được thắng lợi cuối cùng, có thể tưởng tượng quá trình tàn khốc này."
"Nhưng ngay cả như vậy, tất cả quân giáo sinh đều lấy làm vinh quang khi giành được tư cách tham gia tinh tế săn thú."
Nếu lính học viên cũng cho phép dự thi, kia Tiêu Lâm Du, Viên Doãn Ca, Trọng Tử Vũ khẳng định đều sẽ trúng cử, những người này không phải địch. Trong toàn quân diễn tập đối với thực lực viện sinh trường khác bản thân cũng đại khái nắm được, có thể uy hiếp đến hắn cũng không mấy người. Trong lúc thi đấu chỉ cần có thể xử lý người dự thi của tinh cầu khác, đột phá đoàn đội các trường khác ở Lam Á tinh, lấy được hạng nhất không phải việc khó. Bây giờ quan trọng nhất chính là, không biết thực lực người ở tinh cầu khác thế nào.
Sân Mộc trong lòng gõ bàn tính nhỏ, tính toán thực lực của địch quân trong tinh tế săn thú.
Buổi chiều đúng giờ trở về tiếp tục buổi bổ túc của Trọng Lân, về túc khu cũng không thấy Trọng Lân đâu, nhưng lại có Viên Úc Thần đang đọc sách trong nhà.
"Sao anh lại tới đây?" Sân Mộc kinh hỉ nhìn Viên Úc Thần.
Viên Úc Thần buông sách duỗi tay bảo Sân Mộc lại. "Hôm nay Trọng Lân có nhiệm vụ, ta tới bổ túc cho em."
Sân Mộc kéo tay Viên Úc Thần ngồi bên người hắn, hồ nghi nhìn Viên Úc Thần "Sẽ không phải anh lại lười biếng đi?"
"Em không thích ta sẽ cho Lăng Mạt tới."
"Đừng." Sân Mộc bĩu môi. "Ta không thích hắn, đầu óc hắn có bệnh! Còn luôn đòi ta và anh tiền mua thiết bị, ta đều không quản hắn."
"Hắn là thiên tài số liệu, cũng có chút yêu thích cùng si mê thiết bị." Buồn cười Sân Mộc oán giận, Viên Úc Thần giải thích hộ cho thuộc hạ của mình.
Sân Mộc lẩm bẩm mấy câu Viên Úc Thần nghe không hiểu, đứng dậy về phòng lấy máy tính. "Trò chơi "Tận thế" lên tuyến hơn một tháng, bên Liên Bang có làm khó anh không?"
"Phải tự thân thực nghiệm và ghi nhớ dữ liệu."
"Liền biết sẽ như vậy, thổ phỉ làm hoàng đế em còn có thể làm gì họ bây giờ?"
"Bất quá chuyện này đã qua, tóm lại không gây ra hỗn loạn gì lớn."
Sân Mộc mở máy tính tìm bài tập Trọng Lân để lại đưa cho Viên Úc Thần kiểm tra "Ta cùng nhóm người Cảnh Trạch hàn huyên về chuyện tinh tế săn thú, ta tính toán qua, ta có khả năng thắng 70%."
Viên Úc Thần ngẩng đầu "Tự tin như vậy?"
"Anh nhìn không ra sao?" Sân Mộc kiêu ngạo nắm tay. "Ta tiến cấp, hiện tại dị năng của ta là 3S, phóng nhãn học viên trên toàn bộ tinh cầu có ai vượt qua ta?"
Viên Úc Thần nhìn chằm chằm Sân Mộc nhìn một lát, vừa rồi không cẩn thận, bây giờ xem ra năng lượng dao động trên người Sân Mộc xác thật nồng đậm hơn trước rất nhiều.
"Sau khi thi cuối khóa kết thúc cần phải huấn luyện nghiêm túc, mới vừa tiến cấp phải hảo hảo củng cố."
"Ta biết."
Kiểm tra bài tập cho Sân Mộc xong, Viên Úc Thần vừa lòng gật đầu "Không tồi, đúng 80%, tiến bộ rất nhiều."
"Cảnh Trạch còn nửa năm sẽ tốt nghiệp sớm, ta cũng muốn tốt nghiệp sớm."
"Kia còn phải chờ sau khi kết thúc tinh tế săn thú mới có thể đệ trình đơn xin tốt nghiệp, hiện tại nộp lên sẽ bị bác bỏ."
Sân Mộc khó chịu sinh hờn dỗi, Viên Úc Thần cười sờ sờ đầu Sân Mộc "Đừng nháo, chờ nghỉ ta mang em đến Cửu Quân chơi."
Sân Mộc cầm lấy máy tính tìm chương trình học "Chúng ta học bổ túc nhanh chút!"
Biết Sân Mộc lại thẹn thùng, Viên Úc Thần cũng không trêu chọc nữa, nhận lấy máy tính Sân Mộc bắt đầu dạy học.
Danh sách chương