Buổi tối ăn nhiều đồ ngọt, đêm Tử Oánh ngủ không ngon. Canh bốn Tô Noãn gọi nàng dậy, nàng vẫn có chút mơ màng, cảm thấy dường như bản thân đangở kiếp trước ở lãnh cung.

Rửa mặt chải đầu, trang điểm đơn giản đi thỉnh an Hoàng hậu, lần đầu tiên Họa Phiến không chờ nàng ở hành lang Tây thiên điện yên tĩnh, chắc Hoàng Thượng chưa rời đi.

Hàn Phong chờ nàng ở Thể Nguyên điện, thấy nàng thì tươi cười chào đón “ Muội muội” giọng nói sảng khoái, hiển nhiên là đã bình phục.

“ hiện giờ tỷ hết bệnh, phải làm chủ mời bọn muội dùng cơm.”

“ Tất nhiên, gọi thêm Tô muội muội và Thu muội muội, chúng ta phải náo nhiệt một phen.”

Khi nói chuyện Hoằng An ra mời các Tiểu Chủ vào thỉnh an, Tuyết phi được cung nữ cẩn thận đỡ bước về phía trước. Tử Oánh nhìn thấy thì lo lắng, mới mang thai hai tháng, bụng cũng chưa nổi lên mà Tuyết phi gầy đi một vòng.

một tiểu cung nữ mặc cung trang xanh nhạt, bưng khay trà tiến vào, không biết vấp phải gì mà đụng vào Lưu thường tại. Lưu thường tại nhất thời không đứng vững, liền đụng vào Tuyết phi đang đi phía trước.

Tử Oánh nhìn thấy rõ ràng Lưu thường tại chỉ đụng nhẹ vào Tuyết phi mà Tuyết phi lại có thể không đứng vững, may mắn cung nữ bên cạnh cơ trí, làm đệm thịt để Tuyết phi ngã trên người nàng ta.

Trong thời gian ngắn, không khí trong cung thấp đến cực điểm, gần như là tĩnh mịch, âm trầm. sự việc xảy ra đột ngột tất cả phi tần chưa kịp phản ứng lại, cung nữ của Tuyết phi hô to truyển thái y. Tuyết phi đau đến trán đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt. Lưu thường tại ở bên cạnh cũng ôm bụng khóc rống.

“ Thấy, thấy máu.” Mai thường tại chỉ hạ thân Tuyết phi thét lên, máu chảy dọc theo chân, không lâu sau trong không khí cũng phảng phất mùi máu.

Nghe được động tĩnh, Hoàng hậu vội vàng chạy đến, thấy cảnh này thì sợ đến choáng váng, chỉ tiếc không thể ngất xỉu tại chỗ. Vội vàng ra lệnh cho các phi tần phải ở lại Thể Nguyên điện, lại truyền lệnh mời thái y. Tuyết phi và Lưu thường tại đều là người trên đầu quả tim của Hoàng Thượng, lại xảy ra chuyện ở Thể Nguyên điện của Hoàng Hậu, người đứng đầu chịu trách nhiệm chính là Hoàng hậu.

“ Mau nâng hai vị Tiểu Chủ vào trong, truyền Thôi thái y” Thấy thái y chưa đến, mà Tuyết phi ngày càng chảy nhiều máu, Hoàng hậu vội phân phó.

Mặt Tuyết phi trắng bệch, không nói ra lời, trong mắt chỉ toàn lo lắng và tuyệt vọng, thái giám hợp lực nâng nàng ta vào sạp mỹ nhân trong điện.

Thái y vội vàng đến, sau khi bắt mạch lắc đầu nói “ Hồi Hoàng hậu nương nương, thai tượng của Tuyết phi vốn đã bất ổn, may mắn ngã trên người của cung nữ, lão thần sẽ kê đơn thuốc, về phần có bảo trụ được thai nhi hay không thì phải xem ý trời.”

Tuyết phi mạnh mẽ mở hai mắt, lôi kéo tay áo thái y “ Thái y, ngươi phải cứu hài nhi của ta, mau cứu hài nhi của ta…”

Thái y khó xử, chỉ có thể trấn an Tuyết phi “ Lão thần sẽ tận lực”

Bên kia Lưu thường tại cũng chẩn ra có thai, tuy ngã một cước nhưng thai tượng vẫn ổn định.

Xem ra màn kịch này là nhắm vào Tuyết phi.

Rất nhanh Hoàng Thượng cũng tới, Họa Phiến cẩn thận đi phía sau. Tuyết phi nhìn thấy Hoàng Thượng thì trên mặt hiện lên hi vọng “ Hoàng Thượng, hài nhi của chúng ta không có việc gì, nó rất nghe lời. Thái y là nói bậy, ngài đừng nghe lời hắn..”

Dịch Thụy Cảnh vỗ tay Tuyết phi trấn an “ Trẫm biết, hài nhi không có việc gì” Lại duỗi tay lau mồ hôi trên trán của nàng ta.

Tuyết phi cực kỳ tin tưởng, ngoan ngoãn uống hết chén thuốc thái y kê. Thừa dịp này Dịch Thụy Cảnh đi xem Lưu Thường Tại.

Lúc này mặt Lưu thường tại phấn chấn, nàng ta không biết bản thân hoài long thai, việc này xem như trong họa được phúc.

Hoàng Thượng trấn an vài câu, phân phó thái y kê thuốc an thai, liền ngồi lên ghế thái sư, ngữ khí lạnh như băng nói “ Hoàng hậu, đã xảy ra chuyện gì?”

Hoàng hậu quỳ trên đất “ Nô tỳ có tội”

“ Ngươi thật sự là có tội rất lớn! một Thể Nguyên điện nho nhỏ mà cũng không quản lý tốt được, hậu cung của Trẫm sao dám giao cho ngươi quản lý!” Lời nói nặng như vậy mà Hoàng Thượng nói trước mặt tất cả phi tần, làm mất hết mặt mũi của Hoàng hậu.

Từ lúc Hoàng hậu quỳ xuống tất cả phi tần cũng quỳ theo, lúc này không ai dám mở miệng, cúi thấp đầu, cố gắng giảm bớt sự tồn tại của bản thân.

“ Hoằng An, ngươi nói xem, đã xảy ra chuyện gì!”

Vệ Hoằng An run rẩy kể lại sự việc. “ Đem cung nữ kia lên đây”

“Vâng” Ngụy công công lĩnh mệnh rời đi, trong điện yên tĩnh lại, thời gian chờ đợi thật là lâu, ngoài điện lại tí tách bắt đầu mưa. Lúc Ngụy công công trở lại, xiêm y cũng hơi ẩm, cúi thấp người nói bên tai Hoàng Thượng.

“ đã chết?” Dịch Thụy Cảnh vỗ bàn, phát ra âm thanh rất to, lúc này trong lòng Tử Oánh lại ước Hoàng Thượng vỗ thêm vài cái nữa.

“ Hồi Hoàng Thượng, là thắt cổ tự tử. Có để lại một phong thư” Ngụy công công nói xong, Tiểu Huyền tử dâng một phong huyết thư lên.

Dịch Thụy Cảnh nhìn vài lần, cười lạnh một tiếng.

“ Trong thư viết, là Huệ phi sai nàng hại thai nhi trong bụng Tuyết phi, thuận tiện trừ bỏ Lưu thường tại, Huệ phi, nàng còn gì để nói?”

Huệ phi sợ đến mức quỳ rạp xuống “ Hoàng Thượng, nô tỳ oan uổng a! Nô tỳ tiến cung nhiều năm như vậy, sao có thể đi khó xử một thường tại mới được sủng ái? Còn Tuyết phi, nàng hoài long thai cũng không gây ảnh hưởng đến nô tỳ, nô tỳ cần gì khó xử nàng? Nô tỳ có thể lấy Nhị hoàng tử thề”

Tuy Huệ phi nói khó nghe, nhưng cũng có đạo lý. Nhưng Tuyết phi không tin, giãy dụa đứng lên “ Hoàng Thượng, nhất định là Huệ phi muốn hại hài nhi của nô tỳ, ngài phải làm chủ cho nô tỳ.”

“ Mau nằm xuống, cẩn thận đứa nhỏ trong bụng” Dịch Thụy Cảnh nói, Tuyết phi cũng nghĩ đến đứa nhỏ nên không giãy dụa nữa, nghe lời nằm xuống.

Huệ phi nghe xong sắc mặt đen lại, trừng Tuyết phi, hiện tại Hoàng Thượng đang tức giận, tình huống lại bất lợi với nàng ta, nàng ta cũng không nói thêm gì.

Dịch Thụy Cảnh trách Huệ phi “ nói bậy bạ gì đó, hoàng tử của Trẫm ngươi có thể tùy tiện dùng để thề sao.” Cuối cùng vẫn tin tưởng vài phần, phân phó tiểu thái giám “ Tiếp tục tra.” Quay đầu hỏi nhóm người còn lại “ Vừa rồi những ai đi phía sau, có thấy rõ mọi chuyện.”

Người phía dưới đều không phát ra tiếng động, không ai muốn ra mặt trong trường hợp này. Trong điện im ắng đến mức có thể nghe thấy tiếng khóc thút thít của Tuyết phi.

“ Nô tỳ, nô tỳ thấy Thẩm quý nhân ngáng chân cung nữ ” một thanh âm thanh thúy vang lên, tất cả mọi người quay lại nhìn, đó là Tô đáp ứng.

Tử Oánh ngạc nhiên, không hiểu Mai Ngôn có ý gì? Uyển âm là người trong cung Quý phi, bề ngoài Uyển âm cũng rất được Quý phi yêu thích

Uyển âm lập tức ngã nhào trên mặt đất “ Đúng là nô tỳ đi sau Lưu thường tại, nhưng đi sau Lưu thường tại còn có rất nhiều người, nếu muốn hoài nghi thì phải có cả Hàn quý nhân và Ngọc thường tại. Tô đáp ứng không thể vì giao hảo với các nàng mà vu khống ta.”

Mai Ngôn không ngờ Uyển âm sẽ kéo theo Tử Oánh và Hàn Phong, trong thời gian ngắn không biết nên làm thế nào cho phải

Tử Oánh biết việc hôm nay không thể dễ dàng thoát. Ân oán của nàng và Uyển âm quá sâu, nếu để Uyển âm tránh được, nàng và Hàn Phong nhất định sẽ gặp nguy hiểm.

không biết vì sao Mai Ngôn lại tố giác Uyển âm, trượng nghĩa, Thiện lương? Vì tương lai tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội đánh kích Uyển âm.

Tử Oánh bày ra vẻ mặt ủy khuất nhìn Dịch Thụy Cảnh, Dịch Thụy Cảnh nhìn Tử Oánh thay đổi sắc mặt mà cảm thấy buồn cười, nhưng trên mặt vẫn bày ra bộ dáng nghiêm túc.

“ Hoàng Thượng, nô tỳ không biết vì sao Thẩm quý nhân hãm hại Nô tỳ và Hàn quý nhân. Ngài cũng biết trước đó vài ngày Hàn quý nhân luôn đau ốm, hôm nay đến thỉnh an Hoàng Hậu, thân mình vẫn còn suy yếu. Huống chi nô tỳ còn là đích tỷ của Thẩm quý nhân, vu hãm nô tỳ như thế, nô tỳ rất không phục.”

“Hồi Hoàng Thượng, lúc nãy nô tỳ và Ngọc thường tại chỉ mải nói chuyện, cũng không nhìn thấy Thẩm quý nhân ngáng chân cung nữ, chung quanh Lưu thường tại cũng chỉ có mấy người nô tỳ, điều Thẩm quý nhân nói cũng có thể.” Hàn Phong nói, nếu giờ Hàn Phong còn không nói các nàng nhất định sẽ bị vu hãm.

Trán Uyển âm chảy đầy mồ hôi, chống đỡ nói “ không biết Tô đáp ứng nhìn thấy ta ngáng chân cung nữ như thế nào? đã thấy vì sao không nói sớm, huống chi cung nữ kia cũng đã khai bào là do Huệ phi sai sử. Chẳng lẽ Huệ phi còn có thể sai ta hại Lưu thường tại?”

“ Hồi Hoàng thượng, Tô đáp ứng có thể nói ra những lời này, chắc chắn trong lòng cũng đã giãy giụa hồi lâu. Về phần cung nữ kia nói là do Huệ phi sai sử, nô tỳ nghĩ nếu Huệ phi có thể sai sử cung nữ, nói không chừng cũng có thể sai sử Thẩm quý nhân” Hàn Phong nói, trước đó vài ngày bị trúng độc, sau khi tra xét hồi lâu thì tìm được loại hương đó trong phòng một cung nữ quét sân, cung nữ kia cũng đã thừa nhận là do Huệ phi sai sử. Hàn Phong hận không thể nhân cơ hội này làm Huệ phi biếm vào lãnh cung.

“ Tuy Thẩm quý nhân là muội muội của nô tỳ, nhưng lại làm ra chuyện thương thiên hại lý như vậy, nếu phụ thân biết cũng sẽ không thể tha thứ. Thân là tỷ tỷ lại không trông nom được muội muội. mong Hoàng Thượng trách phạt.”

Dịch Thụy Cảnh làm như tin vài phần, ánh mắt sắc bén nhìn Uyển âm: “ Thẩm quý nhân, ngươi còn gì để nói? Ngay cả tỷ tỷ của ngươi cũng đã đứng ra xác nhận”

Tử Oánh cúi đầu câu môi cười trào phúng. Kiếp trước Uyển âm đứng ra vạch tội nàng, Hoàng Thượng biếm nàng vào lãnh cung, bây giờ vì những lời của nàng, Uyển âm cũng sẽ bị trừng phạt.

“ Hoàng thượng, nô tỳ oan uổng, từ nhỏ nô tỳ và Ngọc thường tại bất hòa, nàng ta tất nhiên là muốn hãm hại nô tỳ.” Uyển âm quỳ rạp xuống nói.

“ Hồi Hoàng Thượng” Tiểu thái giám quỳ báo “ Giày Tuyết phi bị người động tay chân.”

“ Trình lên” Dịch Thụy Cảnh không nhìn Uyển âm, làm như chỉ cần liếc nhìn nàng ta một cái cũng làm bẩn mắt.

Tiểu thái giám dâng lên giày của Tuyết phi, thoạt nhìn không có gì khác thường, nhưng phần đế giày bị mài mòn, chỉ cần bất cẩn sẽ trượt chân.

không trách Lưu thường tại mới chạm nhẹ mà Tuyết phi đã ngã sấp mặt.

Tuyết phi làm như không thể tin được nói “ Hoàng Thượng, đôi giày này là do Dung nhi trong cung của nô tỳ làm. Sao Dung nhi có thể?”

Dịch Thụy Cảnh hừ lạnh một tiếng “ Dám cả gan mưu hại hoàng tử của trẫm. Đem Dung nhi đến đây, trẫm muốn hảo hảo thẩm vấn”

Ngụy công công lĩnh mệnh đi bắt Dung nhi. Tử Oánh nhìn cục diện này không đoán được hung thủ sau màn là ai.

Tựa hồ tất cả đều có khả năng nhưng dường như lại cũng không liên quan.

Có khả năng nhất là Huệ phi, nhưng nàng ta dám lấy Nhị hoàng tử ra thề, dường như không liên quan đến nàng ta.

Hoàng Thượng mệnh thái giám nâng hai vị nương nương đang có mang về cung. Tuyết phi được thái giám nâng lên kiệu còn ngân ngấn nước mắt nhìn Hoàng Thượng. Lưu thường tại lại vui vẻ rời đi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện