Edit : Tiếu Tiếu

“Tiểu thư, người vừa mới tỉnh, như thế nào không khoác thêm áo choàng ? Người không biết, hiện giờ là đầu xuân, rất dễ bị cảm lạnh .” Hương Lăng nhìn quần áo đơn bạc trên người Lạc Khuynh Hoàng không khỏi nhíu mi , xoay người thay Lạc Khuynh Hoàng phủ thêm tấm áo choàng , sau đó đem điểm tâm đưa đến Lạc Khuynh Hoàng trước mặt, mỉm cười nói, “Vừa phân phó đầu bếp làm , thừa dịp còn nóng tiểu thư mau ăn đi.”

“Để đó đi.” Lạc Khuynh Hoàng cũng không đưa tay tiếp nhận điểm tâm, ý bảo Hương Lăng đem điểm tâm đặt lên bàn.

“Tiểu thư, vẫn là thừa dịp còn nóng ăn đi.” Hương Lăng nhìn điểm tâm, không khỏi khuyên nhủ.

Lông mi của Lạc Khuynh Hoàng nhẹ nhàng rung động,con ngươi đen như mực sâu thẳm giống như biển, thanh âm hàm chứa vài phần lạnh lùng, nói, “Ngươi không nhớ rõ những gì vừa nói sao?”

Hương Lăng có chút sửng sốt. Mới vừa rồi tiểu thư muốn nàng hứa hẹn, phàm là mệnh lệnh của tiểu thư đều phải vâng theo, không thể có nửa phần do dự. Nhưng là điểm tâm để một lát thật sự sẽ lạnh a. Hương Lăng còn muốn mở miệng nói , lại chạm phải ánh mắt của Lạc Khuynh Hoàng đành ngậm miệng lại.

Hiện tại toàn thân tiểu thư đều có một cỗ uy thế tự nhiên, khiến người khác không thể không phục tùng. Thậm chí còn có điểm đáng sợ. Nhưng dù đáng sợ, cũng vẫn là tiểu thư của nàng , không phải sao?

Thấy Hương Lăng không nhắc lại nữa, Lạc Khuynh Hoàng vừa lòng nghiêng thân mình. Trùng sinh làm người, nàng rất rõ ràng tướng quân phủ cũng không yên bình giống như bề ngoài gió êm sóng lặng thế này, nàng phải bảo vệ Hương Lăng, nhưng nàng ta cũng phải nghe lời mới được.

Lông mi thật dài bao trùm đôi mắt sâu thẳm. Nếu nàng không nhớ lầm, thứ tỷ cùng Nhị di nương của nàng lập tức sẽ đến “Thăm” nàng đi.

Về phần thứ tỷ cùng Nhị di nương vì cái gì nhanh như vậy sẽ “Thăm” nàng, việc này không muốn quy công cho Lạc Khuynh Thành cũng khó. Mới vừa rồi nàng cố ý thử Lạc Khuynh Thành, bảo nàng lưu lại cùng nhau tâm sự một chút, Lạc Khuynh Thành cũng là cố ý từ chối, vội vã rời đi. Nàng chỉ biết, việc này tất nhiên cùng Lạc Khuynh Thành thoát không được can hệ! Bất quá, nàng đã không phải là Lạc Khuynh Hoàng chỉ biết nhường nhịn người khác như trước kia . Thứ tỷ cùng Nhị di nương muốn tới “Thăm” nàng? ! Vừa vặn! Nàng cũng đang chờ các nàng đến đây.

“Loảng xoảng ” một tiếng vang dội, cửa phòng Lạc Khuynh Hoàng bị hung hăng đẩy ra, gió lạnh đầu xuân lập tức tràn vào bên trong phòng , đông lạnh khiến thân mình Lạc Khuynh Hoàng đều run rẩy, nàng nâng lên đôi mắt, trấn định tự nhiên nhìn về phía đoàn người xông vào phòng .

Cầm đầu là Nhị di nương Vương U Nhược. Nàng mặc một thân áo dài màu xanh nhạt tinh xảo, mặt trên thêu tơ vàng. Trước ngực đeo vòng cổ bảo thạch, hào quang loá mắt. Hơn nữa đầu đầy trâm ngọc, phục trang đẹp đẽ, cơ hồ hiện ra trước ánh mắt Lạc Khuynh Hoàng.

Bất quá Lạc Khuynh Hoàng cho dù là nhắm mắt lại cũng có thể tưởng tượng ra bộ dáng của Vương U Nhược. Khóe mắt kia luôn mang theo âm ngoan oán độc nhìn nàng, cái mũi khéo léo kia đối với thời điểm gặp nàng, vĩnh viễn là một bộ dáng lỗ mũi hướng lên trời , đôi môi đỏ mọng kia mở ra luôn đối với nàng nói những lời không tốt .

Đứng ở bên canh Vương U Nhược là thứ tỷ của Lạc Khuynh Hoàng, trưởng nữ phủ đại tướng quân, Lạc Khuynh Quốc. Lạc Khuynh Quốc mặc một thân cung trang tinh xảo, trên mặt cũng được trang điểm kỹ càng, một bộ dáng cả vú lấp miệng em . Một đôi mắt xếch lộ ra vài phần khinh thường.

Đi theo phía sau bọn họ, là Trương ma ma, Tống ma ma hầu hạ bên người Vương U Nhược cùng với Xuân Đào , Lục Liễu hầu hạ bên người Lạc Khuynh Quốc .

Lạc Khuynh Hoàng lạnh nhạt tự nhiên nhìn đoàn người kiêu ngạo không ai bì nổitrước mắt , chưa từng mở miệng nói chuyện. Đối phương cũng là giành trước mở miệng , “Nghe nói nhị tiểu thư tỉnh, phu nhân đặc biệt lại đây thăm, đỡ phải có người không hiểu cấp bậc lễ nghĩa , nghĩ rằng phu nhân khắt khe với Nhị tiểu thư đâu!”

Lạc Khuynh Hoàng bất động thanh sắc nhìn bộ dáng ác nô của Trương ma ma, trong lòng không khỏi cười lạnh. Chưa từng khắt khe nàng sao? ! Như vậy hiện tại cố ý đem cửa phòng mở ra, làm cho gió lạnh thẳng tắp tràn vào, là làm cái gì? !

“Khụ khụ” Lạc Khuynh Hoàng cảm nhiễm phong hàn, bất quá vừa mới tỉnh lại, làm sao đón được gió lạnh đầu xuân thổi như vậy, mới một hồi công phu, liền ho khan đứng lên.

Hương Lăng nghe thấy Lạc Khuynh Hoàng ho khan, vội vàng chạy tới, muốn đứng lên đóng cửa, lại bị Trương ma ma ngăn cản đường đi, Trương ma ma một phen cầm tay mảnh khảnh của Hương Lăng đem Hương Lăng đẩy ra, nói, “Làm sao lại có một nha hoàn không hiểu chuyện như vậy? ! Nhìn thấy phu nhân cùng đại tiểu thư cũng không biết hành lễ sao? !”

Làm sao lại có một nha hoàn không hiểu chuyện? ! Hương Lăng từ nhỏ hầu hạ bên người nàng, Trương ma ma làm sao có thể không biết? ! Cố ý nói như vậy, là để hạ uy mã của nàng đi? ! Lại nhìn Hương Lăng, lúc này bị Trương ma ma gắt gao nắm chặt tay , thần sắc có chút sợ hãi.

Trương ma ma, Tống ma ma ỷ vào Vương U Nhược ở đại tướng quân phủ được sủng ái, xưa nay có thói quen kiêu ngạo , Hương Lăng nào dám cùng các nàng tranh luận? ! Còn nữa nếu như nàng nhất thời khí phách mà tranh luận, chỉ sợ sẽ liên lụy tới Lạc Khuynh Hoàng, nàng tự nhiên là không muốn . Cắn cắn môi, chuẩn bị mở miệng thỉnh an.

“Chậm đã.” Lạc Khuynh Hoàng cũng là từ trên ghế đứng lên, ý bảo Hương Lăng lại đây đỡ nàng. Hương Lăng lập tức chạy lại đỡ thân mình tinh tế đơn bạc của Lạc Khuynh Hoàng , ánh mắt có chút lo lắng.

Lạc Khuynh Hoàng cho Hương Lăng một ánh mắt an tâm , khóe môi khẽ mở ra một chút ý cười, thản nhiên quét về phía Trương ma ma, mỉm cười nói, “Trương ma ma cũng là lão nhân trong phủ, đối với quy củ trong phủ tự nhiên rõ ràng. Hương Lăng này nhìn thấy Nhị di nương cùng đại tỷ lại chưa từng hành lễ, nên chịu trừng phạt gì?”

Vừa dứt lời, trên mặt Trương ma ma liền lộ ra tươi cười đắc ý. Vương U Nhược cùng Lạc Khuynh Quốc cũng có chút ngoài ý muốn liếc mắt một cái nhìn Lạc Khuynh Hoàng, Lạc Khuynh Hoàng tuy rằng dễ khi dễ, nhưng là tính tình cũng rất kiên cường, sao lần này lại thuận theo như vậy? ! Huống chi nàng ta xưa nay đối với nha đầu Hương Lăng kia rất tốt, làm sao có thể bỏ được mà phạt nàng? ! Chớ không phải là bị nhiễm một trận mưa, sốt cao hai ngày hai đêm, khiến đầu óc nóng đến hồ đồ ? !

“Cấp bậc lễ nghĩa Tướng quân phủ không thể qua loa , theo lão thân thấy, hẳn là đánh ba mươi đại bản để răn đe!” Trương ma ma cũng mặc kệ Lạc Khuynh Hoàng vì sao khác thườngnhư thế , nếu cho nàng cơ hội, nàng tự nhiên phải hảo hảo lợi dụng. Chỉnh không được Lạc Khuynh Hoàng, thì chỉnh nha hoàn bên người nàng, coi như là thay Vương U Nhược lập uy , quay đầu không thể thiếu chỗ tốt của nàng , nàng tự nhiên nói sự việc nghiêm trọng như thế nào .

Nghe được Trương ma ma nói, Hương Lăng đang đỡ Lạc Khuynh Hoàng tay không khỏi run lên, Lạc Khuynh Hoàng nghiêng đầu liếc mắtnhìn Hương Lăng một cái, chỉ thấy Hương Lăng hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn sợ tới mức trắng bệch, nhưng là mâu trung lại không có nửa phần trách cứ ý tứ của nàng, không khỏi một trận chua xót trong lòng, ngốc Hương Lăng này a!

Đẩy Hương Lăng đang nâng ra , Lạc Khuynh Hoàng chậm rãi đi đến trước mặt Vương U Nhược, mỗi một bước đi của nàng đều cực kì thong thả, tựa hồ tùy thời đều có thể ngã xuống bình thường, nhưng thân hình gầy yếu của nàng, lại tự dưng tản mát ra một loại quý khí ( cao quý cùng khí phách ) cao cao tại thượng khiến người khác không thể kháng cự.

Khóe môi của nàng mở ra một chút ý cười nhợt nhạt , nói, “Trương ma ma nói rất đúng. Kẻ không hiểu cấp bậc lễ nghĩa, miệt thị quy củ tướng quân phủ , xác thực phải nghiêm trị không tha, không biết Nhị di nương có đồng ý không ?”

Vương U Nhược hiển nhiên thật không ngờ vì sao Lạc Khuynh Hoàng lại đột nhiên hỏi nàng như vậy , nàng nghĩ đến Lạc Khuynh Hoàng nghe thấy Trương ma ma nói vậy hẳn là nên thay Hương Lăng cầu tình mới phải, như thế nào lại là một bộ dáng thờ ơ . Thực kỳ quái. Bất quá nàng vẫn là rất nhanh hồi đáp, “Sự tình liên quan đến quy củ cuả tướng quân phủ , ta tự nhiên không có ý kiến.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện