Edit : Tiếu Tiếu
Ý thức mê ly, đầu tựa hồ có chút ngất đi.
Lạc Khuynh Hoàng mơ mơ màng màng mở đôi mắt, tầm mắt mơ hồ chậm rãi trở nên rõ ràng, nhưng là nhìn đến hết thảytrước mắt , lại làm cho Lạc Khuynh Hoàng chấn động. Bố cục này, kết cấu này, đây chẳng phải là khuê phòng của nàng lúc chưa lấy chồng sao? !
“Tiểu thư, ngươi đã tỉnh!” Âm thanh quen thuộc kèm theo tiếng khóc nức nở vang lên ở bên tai.
Lạc Khuynh Hoàng nhìn nha hoàn xinh đẹp đang khóc như lê hoa đái vũ trước mắt , đây chẳng phải là nha hoàn bên người Hương Lăng của nàng sao? ! Hương Lăng không phải bởi vì cố ý “vu hãm” Lạc Khuynh Thành mà bị nàng đuổi ra khỏi cửa đi, ở trên đường bất hạnh bị người xấu cường bạo mà xấu hổ , giận dữ tự sát sao? !
Đây hết thảy đến tột cùng là có việc gì? ! Lạc Khuynh Hoàng nhẹ nhàng nhu nhu huyệt thái dương, lại vẫn nhìn thấy khuê phòng của nàng lúc chưa lấy chồng , mà bên người , cũng xác thực là Hương Lăng đã muốn “Tự sát”. Chẳng lẽ nói, nàng trọng sinh ? “Tiểu thư? ! Ngươi làm sao vậy, người đừng hù dọa nô tỳ a!” Hương Lăng nhìn thấy bộ dáng thất thần của Lạc Khuynh Hoàng , không khỏi đưa tay quơ quơ trước mặt Lạc Khuynh Hoàng, một bên đau lòng lẩm bẩm nói, “Rõ ràng là tam tiểu thư phạm sai, tiểu thư ngươi như thế nào ngốc như vậy, vì thay nàng cầu tình mà ở Vũ Lý Lâm suốt một canh giờ!”
Lạc Khuynh Hoàng nhìn thấy trong mắt Hương Lăng rõ ràng là thân thiết cùng đau lòng, trong lòng không khỏi một trận chua xót. Lúc trước nàng có phải hay không mắt bị mù? ! Cư nhiên vì cái nữ nhân tâm địa rắn rết Lạc Khuynh Thành kia mà đuổi Hương Lăng luôn một lòng vì nàng đi, làm hại Hương Lăng bị Lạc Khuynh Thành thiết kế, bị người xấu cường bạo mà xấu hổ tự sát.
Trước kia là nàng nhìn người không rõ, tin lầm Lạc Khuynh Thành, hại Hương Lăng! Nhưng là hiện tại, trời xanh nếu cho nàng cơ hội trọng sinh, nàng liền nhất định hảo hảo bồi thường Hương Lăng, tuyệt đối sẽ không lại để Hương Lăng bị nửa phần thương tổn! Đương nhiên, Lạc Khuynh Thành, Quân Kiền Linh, những gì bọn họ thiếu của nàng, nàng cũng nhất định đòi lại gấp trăm lần !
Trong đôi mắt đen như mực đột nhiên phụt ra một tia quang mang làm cho người ta sợ hãi , Hương Lăng cả kinh rút lui từng bước.
Lạc Khuynh Hoàng nhìn thấy đôi mắt kinh hoàng của Hương Lăng , biết chính mình luống cuống , sóng mắt lưu chuyển liền thu liễm thần sắc, khôi phục bộ dáng ôn hòa nhất quán, làm như thuận miệng hỏi, “Hương Lăng, hiện tại là Cẩm quốc năm thứ mấy”
“Hiện tại là Cẩm quốc năm ba mươi ba a. Tiểu thư, ngươi rốt cuộc làm sao vậy? ! Muốn hay không lại kêu đại phu đến xem? !” Hương Lăng nghe Lạc Khuynh Hoàng hỏi như vậy, nghĩ rằng sốt nóng của Lạc Khuynh Hoàng còn không có lui, không khỏi lo lắng nói.
“Không cần . Ta chỉ là vừa tỉnh lại, còn có chút mệt mỏi. Ngươi đi giúp ta làm chút thức ăn đi.” Bên trong con ngươi đen thui của Lạc Khuynh Hoàng hiện lên một tia hiểu rõ, khóe môi cong lên tươi cười, hướng Hương Lăng nói.
Nghe Lạc Khuynh Hoàng nói như thế, Hương Lăng cũng không nghi ngờ gì thêm, liền đi xuống thu xếp điểm tâm .
Hương Lăng đi rồi, Lạc Khuynh Hoàng vịn mép giường từ trên giường đứng dậy. Trong đầu không ngừng tìm tòi trí nhớ, Cẩm quốc năm thứ ba mươi ba , nàng vừa mới mười ba tuổi.
Một năm này, Lạc Khuynh Thành bởi vì chống đối Nhị di nương, bị Nhị di nương trách phạt đi tẩy quần áo một tháng . Nàng thấy Lạc Khuynh Thành thật sự đáng thương, liền đến trước cửa phòng Nhị di nương quỳ đề cầu tình thay Lạc Khuynh Thành . Không ngờ, trời đất lại nổi lên mưa to, nàng xưa nay vốn cá tính quật cường , dám quỳ suốt một canh giờ.
Kết quả cuối cùng là, Nhị di nương hủy bỏ trừng phạt của Lạc Khuynh Thành mà nàng cũng bởi vậy mà nàng sốt cao suốt hai ngày hai đêm , thiếu chút nữa liền hồn về tây thiên.
Hiện tại nghĩ đến thật sự là buồn cười. Nàng thật lòng đối đãi như thế với Lạc Khuynh Thành, cuối cùng lấy được lại cái gì? ! Là bịLạc Khuynh Thành tính kế, lừa gạt cùng lợi dụng! Lạc Khuynh Thànhlòng dạ thâm sâu, Nhị di nương kiêu ngạo ương ngạnh kia làm sao có thể là đối thủ? ! Buồn cười là , nàng cư nhiên còn ngây ngốc muốn bảo hộ Lạc Khuynh Thành!
Cẩm quốc năm ba mươi ba. Cũng là năm nàng nhận thức Quân Kiền Linh, bắt đầu cơn ác mộng cả đời của nàng! Hiện tại trời xanh cho nàng về thời điểm trước khi cơn ác mộng kia bắt đầu , nàng nhất định phải hảo hảo quý trọng cơ hội này, hoàn trả lại tất cả những gì bọn họ thiếu của nàng !
Cẩm quốc năm ba mươi ba. Hương Lăng vẫn còn hoàn hảo sống ở bên cạnh nàng , ca ca cũng trở về từ biên cảnh, liền ngay cả hoàng thượng luôn luôn yêu thương nàng, cũng hảo hảo còn sống. Những người thương yêu nàng, còn sống. Nàng nhất định phải hảo hảo quý trọng !
“Tiểu thư, tam tiểu thư đến đây!” Một nha hoàn mặc tử y tiến vào, phía sau là Lạc Khuynh Thành một thân hồng nhạt , nha hoàn kia nhìn Lạc Khuynh Hoàng, thần sắc khoa trương nói, “Ngài hôn mê bất tỉnh hai ngày nay, làm cho tam tiểu thư lo lắng!”
Lạc Khuynh Hoàng nâng lên lông mi thật dài , con ngươi tối tăm tựa tiếu phi tiếu nhìn về phía nha hoàn kia. Một nha hoàn bên người của nàng – Tử Nguyệt . A, lại nói tiếp tuy là nha hoàn bên người của nàng, nhưng chủ tử chân chính của Tử Nguyệt cũng không phải nàng, mà là Lạc Khuynh Thành!
Hiện tại nghĩ đến, lúc trước chính mình thật sự là dại dột đến đáng thương, lúc Tử Nguyệt nhìn thấy nàng tỉnh lại cũng không quan tâm đến thân thể của nàng, lại cố tình nói cho nàng biết Lạc Khuynh Thành vì nàng mà lo lắng , nàng cư nhiên còn nhìn không ra rốt cuộc Tử Nguyệt là người của ai!
“Tỷ tỷ thân mình có đỡ chút nào không ? Tỷ tỷ vì ta. . .” Thanh âm nhẹ nhàng ôn nhu , làm cho người ta nghe thấy liền nhịn không được mà thương tiếc, bất quá mới nói có một nửa, liền nghẹn ngào nói không ra lời, con ngươi thủy linh đã bịt kín một tầng sương mù, vạn phần đau thương nhìn Lạc Khuynh Hoàng, “Đều là ta sai!”
Lạc Khuynh Hoàng nhìn Lạc Khuynh Thành trước mắt hai mắt đẫm lệ. dáng người tinh tế yểu điệu, ngũ quan tinh xảo khéo léo, vừa thấy chính là bộ dáng tiêm nhược ôn lương ( Tiếu : ý chỉ nhu nhược yếu đuối ). Hơn nữa trong đôi mắt đẹp chứa đầy nước mắt, thật sự là làm cho người ta rất đau lòng!
Trong lòng lướt qua một tia cười lạnh. Lúc trước nàng chính là bị dáng vẻ này của Lạc Khuynh Thành lừa gạt. Nay trọng sinh sống lại, nàng còn có thể tin tưởng vào trò xiếc buồn cười đó sao ? ! Bất quá, nếu Lạc Khuynh Thành thích diễn trò, nàng liền xem nàng ta làm sao diễn ? !
“Muội muội đừng nói như vậy.” Lạc Khuynh Hoàng đưa tay giúp đỡ Lạc Khuynh Thành , con ngươi đen thẫm nhìn Lạc Khuynh Thành, ý vị thâm trường nói, “đây đâu phải là lỗi của muội muội đâu? Muội muội lại không phải cố ý chọc Nhị di nương để cho ta phải đi quỳ để cầu tình !”
Nghe thấy lời nói của Lạc Khuynh Hoàng ,tay Lạc Khuynh Thành bị Lạc Khuynh Hoàng nắm liền có chút cứng đờ, sắc mặt có phần xấu hổ, bất quá rất nhanh đã bị nàng che dấu , nàng đưa tay cầm ngược lại tay Lạc Khuynh Hoàng, ánh mắt cảm kích cùng áy náy nói, “Tuy là nói như thế, nhưng dù sao cũng là vì muội, mới làm hại tỷ tỷ bị như thế!”
“Muội muội không cần cùng ta xa lạ. Ta đối đãi muội muội hảo, muội muội cũng đối đãi ta hảo, không phải sao?” Lạc Khuynh Hoàng khóe môi gợi lên tươi cười, ở sâu trong đôi mắt lướt qua một tia trào phúng, đáng tiếc, ngươi đối đãi với ta không tốt, như vậy, ta cũng sẽ không đối với ngươi hảo! Ngươi là như thế nào đối đãi ta , ta tất nhiên từng chút, từng chút một , toàn bộ trả lại cho ngươi!
Ý thức mê ly, đầu tựa hồ có chút ngất đi.
Lạc Khuynh Hoàng mơ mơ màng màng mở đôi mắt, tầm mắt mơ hồ chậm rãi trở nên rõ ràng, nhưng là nhìn đến hết thảytrước mắt , lại làm cho Lạc Khuynh Hoàng chấn động. Bố cục này, kết cấu này, đây chẳng phải là khuê phòng của nàng lúc chưa lấy chồng sao? !
“Tiểu thư, ngươi đã tỉnh!” Âm thanh quen thuộc kèm theo tiếng khóc nức nở vang lên ở bên tai.
Lạc Khuynh Hoàng nhìn nha hoàn xinh đẹp đang khóc như lê hoa đái vũ trước mắt , đây chẳng phải là nha hoàn bên người Hương Lăng của nàng sao? ! Hương Lăng không phải bởi vì cố ý “vu hãm” Lạc Khuynh Thành mà bị nàng đuổi ra khỏi cửa đi, ở trên đường bất hạnh bị người xấu cường bạo mà xấu hổ , giận dữ tự sát sao? !
Đây hết thảy đến tột cùng là có việc gì? ! Lạc Khuynh Hoàng nhẹ nhàng nhu nhu huyệt thái dương, lại vẫn nhìn thấy khuê phòng của nàng lúc chưa lấy chồng , mà bên người , cũng xác thực là Hương Lăng đã muốn “Tự sát”. Chẳng lẽ nói, nàng trọng sinh ? “Tiểu thư? ! Ngươi làm sao vậy, người đừng hù dọa nô tỳ a!” Hương Lăng nhìn thấy bộ dáng thất thần của Lạc Khuynh Hoàng , không khỏi đưa tay quơ quơ trước mặt Lạc Khuynh Hoàng, một bên đau lòng lẩm bẩm nói, “Rõ ràng là tam tiểu thư phạm sai, tiểu thư ngươi như thế nào ngốc như vậy, vì thay nàng cầu tình mà ở Vũ Lý Lâm suốt một canh giờ!”
Lạc Khuynh Hoàng nhìn thấy trong mắt Hương Lăng rõ ràng là thân thiết cùng đau lòng, trong lòng không khỏi một trận chua xót. Lúc trước nàng có phải hay không mắt bị mù? ! Cư nhiên vì cái nữ nhân tâm địa rắn rết Lạc Khuynh Thành kia mà đuổi Hương Lăng luôn một lòng vì nàng đi, làm hại Hương Lăng bị Lạc Khuynh Thành thiết kế, bị người xấu cường bạo mà xấu hổ tự sát.
Trước kia là nàng nhìn người không rõ, tin lầm Lạc Khuynh Thành, hại Hương Lăng! Nhưng là hiện tại, trời xanh nếu cho nàng cơ hội trọng sinh, nàng liền nhất định hảo hảo bồi thường Hương Lăng, tuyệt đối sẽ không lại để Hương Lăng bị nửa phần thương tổn! Đương nhiên, Lạc Khuynh Thành, Quân Kiền Linh, những gì bọn họ thiếu của nàng, nàng cũng nhất định đòi lại gấp trăm lần !
Trong đôi mắt đen như mực đột nhiên phụt ra một tia quang mang làm cho người ta sợ hãi , Hương Lăng cả kinh rút lui từng bước.
Lạc Khuynh Hoàng nhìn thấy đôi mắt kinh hoàng của Hương Lăng , biết chính mình luống cuống , sóng mắt lưu chuyển liền thu liễm thần sắc, khôi phục bộ dáng ôn hòa nhất quán, làm như thuận miệng hỏi, “Hương Lăng, hiện tại là Cẩm quốc năm thứ mấy”
“Hiện tại là Cẩm quốc năm ba mươi ba a. Tiểu thư, ngươi rốt cuộc làm sao vậy? ! Muốn hay không lại kêu đại phu đến xem? !” Hương Lăng nghe Lạc Khuynh Hoàng hỏi như vậy, nghĩ rằng sốt nóng của Lạc Khuynh Hoàng còn không có lui, không khỏi lo lắng nói.
“Không cần . Ta chỉ là vừa tỉnh lại, còn có chút mệt mỏi. Ngươi đi giúp ta làm chút thức ăn đi.” Bên trong con ngươi đen thui của Lạc Khuynh Hoàng hiện lên một tia hiểu rõ, khóe môi cong lên tươi cười, hướng Hương Lăng nói.
Nghe Lạc Khuynh Hoàng nói như thế, Hương Lăng cũng không nghi ngờ gì thêm, liền đi xuống thu xếp điểm tâm .
Hương Lăng đi rồi, Lạc Khuynh Hoàng vịn mép giường từ trên giường đứng dậy. Trong đầu không ngừng tìm tòi trí nhớ, Cẩm quốc năm thứ ba mươi ba , nàng vừa mới mười ba tuổi.
Một năm này, Lạc Khuynh Thành bởi vì chống đối Nhị di nương, bị Nhị di nương trách phạt đi tẩy quần áo một tháng . Nàng thấy Lạc Khuynh Thành thật sự đáng thương, liền đến trước cửa phòng Nhị di nương quỳ đề cầu tình thay Lạc Khuynh Thành . Không ngờ, trời đất lại nổi lên mưa to, nàng xưa nay vốn cá tính quật cường , dám quỳ suốt một canh giờ.
Kết quả cuối cùng là, Nhị di nương hủy bỏ trừng phạt của Lạc Khuynh Thành mà nàng cũng bởi vậy mà nàng sốt cao suốt hai ngày hai đêm , thiếu chút nữa liền hồn về tây thiên.
Hiện tại nghĩ đến thật sự là buồn cười. Nàng thật lòng đối đãi như thế với Lạc Khuynh Thành, cuối cùng lấy được lại cái gì? ! Là bịLạc Khuynh Thành tính kế, lừa gạt cùng lợi dụng! Lạc Khuynh Thànhlòng dạ thâm sâu, Nhị di nương kiêu ngạo ương ngạnh kia làm sao có thể là đối thủ? ! Buồn cười là , nàng cư nhiên còn ngây ngốc muốn bảo hộ Lạc Khuynh Thành!
Cẩm quốc năm ba mươi ba. Cũng là năm nàng nhận thức Quân Kiền Linh, bắt đầu cơn ác mộng cả đời của nàng! Hiện tại trời xanh cho nàng về thời điểm trước khi cơn ác mộng kia bắt đầu , nàng nhất định phải hảo hảo quý trọng cơ hội này, hoàn trả lại tất cả những gì bọn họ thiếu của nàng !
Cẩm quốc năm ba mươi ba. Hương Lăng vẫn còn hoàn hảo sống ở bên cạnh nàng , ca ca cũng trở về từ biên cảnh, liền ngay cả hoàng thượng luôn luôn yêu thương nàng, cũng hảo hảo còn sống. Những người thương yêu nàng, còn sống. Nàng nhất định phải hảo hảo quý trọng !
“Tiểu thư, tam tiểu thư đến đây!” Một nha hoàn mặc tử y tiến vào, phía sau là Lạc Khuynh Thành một thân hồng nhạt , nha hoàn kia nhìn Lạc Khuynh Hoàng, thần sắc khoa trương nói, “Ngài hôn mê bất tỉnh hai ngày nay, làm cho tam tiểu thư lo lắng!”
Lạc Khuynh Hoàng nâng lên lông mi thật dài , con ngươi tối tăm tựa tiếu phi tiếu nhìn về phía nha hoàn kia. Một nha hoàn bên người của nàng – Tử Nguyệt . A, lại nói tiếp tuy là nha hoàn bên người của nàng, nhưng chủ tử chân chính của Tử Nguyệt cũng không phải nàng, mà là Lạc Khuynh Thành!
Hiện tại nghĩ đến, lúc trước chính mình thật sự là dại dột đến đáng thương, lúc Tử Nguyệt nhìn thấy nàng tỉnh lại cũng không quan tâm đến thân thể của nàng, lại cố tình nói cho nàng biết Lạc Khuynh Thành vì nàng mà lo lắng , nàng cư nhiên còn nhìn không ra rốt cuộc Tử Nguyệt là người của ai!
“Tỷ tỷ thân mình có đỡ chút nào không ? Tỷ tỷ vì ta. . .” Thanh âm nhẹ nhàng ôn nhu , làm cho người ta nghe thấy liền nhịn không được mà thương tiếc, bất quá mới nói có một nửa, liền nghẹn ngào nói không ra lời, con ngươi thủy linh đã bịt kín một tầng sương mù, vạn phần đau thương nhìn Lạc Khuynh Hoàng, “Đều là ta sai!”
Lạc Khuynh Hoàng nhìn Lạc Khuynh Thành trước mắt hai mắt đẫm lệ. dáng người tinh tế yểu điệu, ngũ quan tinh xảo khéo léo, vừa thấy chính là bộ dáng tiêm nhược ôn lương ( Tiếu : ý chỉ nhu nhược yếu đuối ). Hơn nữa trong đôi mắt đẹp chứa đầy nước mắt, thật sự là làm cho người ta rất đau lòng!
Trong lòng lướt qua một tia cười lạnh. Lúc trước nàng chính là bị dáng vẻ này của Lạc Khuynh Thành lừa gạt. Nay trọng sinh sống lại, nàng còn có thể tin tưởng vào trò xiếc buồn cười đó sao ? ! Bất quá, nếu Lạc Khuynh Thành thích diễn trò, nàng liền xem nàng ta làm sao diễn ? !
“Muội muội đừng nói như vậy.” Lạc Khuynh Hoàng đưa tay giúp đỡ Lạc Khuynh Thành , con ngươi đen thẫm nhìn Lạc Khuynh Thành, ý vị thâm trường nói, “đây đâu phải là lỗi của muội muội đâu? Muội muội lại không phải cố ý chọc Nhị di nương để cho ta phải đi quỳ để cầu tình !”
Nghe thấy lời nói của Lạc Khuynh Hoàng ,tay Lạc Khuynh Thành bị Lạc Khuynh Hoàng nắm liền có chút cứng đờ, sắc mặt có phần xấu hổ, bất quá rất nhanh đã bị nàng che dấu , nàng đưa tay cầm ngược lại tay Lạc Khuynh Hoàng, ánh mắt cảm kích cùng áy náy nói, “Tuy là nói như thế, nhưng dù sao cũng là vì muội, mới làm hại tỷ tỷ bị như thế!”
“Muội muội không cần cùng ta xa lạ. Ta đối đãi muội muội hảo, muội muội cũng đối đãi ta hảo, không phải sao?” Lạc Khuynh Hoàng khóe môi gợi lên tươi cười, ở sâu trong đôi mắt lướt qua một tia trào phúng, đáng tiếc, ngươi đối đãi với ta không tốt, như vậy, ta cũng sẽ không đối với ngươi hảo! Ngươi là như thế nào đối đãi ta , ta tất nhiên từng chút, từng chút một , toàn bộ trả lại cho ngươi!
Danh sách chương