Khi a Lục của Phi Kính tông phản ứng được, đã bưng một chồng CD kí tên nhận các fan khác hâm mộ ghen tị hận, bởi vì ký tặng là có thời hạn, có những fan xếp cuối cùng thấy rất có khả năng không đợi được, một cô gái dáng người cao gầy đeo giày cao gót thời trang giữ nàng lại, “Em gái à, có thể bán cho chị một CD ký tên hay không,”

A Lục đang muốn đáp ứng, lại bỗng nhiên gắt gao che vài CD kia, “Không được,”

Đây là đồ vật tà ma ngoại đạo, làm sao có thể bán ra ngoài đi tai hại thế nhân đâu,

…… Tuy rằng, nhìn bộ dáng, người bị tai họa đã quá nhiều……

Vì thế, thiếu nữ a Lục rối rắm tự trả số tiền mua CD đối với nàng mà nói là vô cùng xa xỉ này, bởi vì là tiêu tiền túi, lại luyến tiếc ném, bởi vì là đồ vật tà ma ngoại đạo, lại không thể bán, chỉ đành đều mang về Phi Kính tông, sau khi nhận đến toàn bộ trên dưới tông nhất trí cười nhạo, một ngày nàng không có việc gì lấy ra nghe, bỗng nhiên phát hiện –

Hai tà ma ngoại đạo này ca hát còn rất dễ nghe …… Kia cái gì, bộ dạng cũng thật sự quá tốt chút……

A Lục năm nay hai mươi tám, tuy rằng nhìn giống như thiếu nữ hai tám, tu chân mười sáu năm, nàng hầu như rất ít ra khỏi tông môn, cho nên tâm tính lại vẫn hồn nhiên đến cực điểm, trong tông môn có máy tính, thế nhưng các sư thúc sư bá hạn chế rất nghiêm, nàng vốn cũng không có bao nhiêu cơ hội lên mạng, cho nên loại MV khiến trái tim nàng đập bùm bùm như thế này là quá ít.

Vì thế, khi các sư tỷ muội trong tông môn vội vàng tìm tin tức của yêu quái khác, nàng liền nhìn chằm chằm vào Lục Ninh Lục Viễn, mà cái nhìn này, hoàn toàn không khác những fan cuồng cả ngày lên mạng tìm tòi tin tức của bọn họ ……

Cố tình chính a Lục còn không phát hiện ra.

Tháng 3 năm 2005, [Hoa viên bí mật của Hoàng tử] lần đầu truyền bá ở HongKong, sau đó các đài truyền hình địa phương đều mua bản quyền của nó, Đài Loan cũng không ngoại lệ, chung quy thanh danh của Tinh Hoàn Ent ở chỗ đó, Vu Mai Yến làm nhà sản xuất phim thần tượng, đến nay còn không có ví dụ thất bại, cho nên cho dù bộ phim này đều là diễn viên mới, lại vẫn bán ra giá coi như không tồi.

Lục Ninh quay [Phong Kiếm Ly truyền kỳ] cũng đến giai đoạn kết thúc, Lục Viễn mấy ngày nay vẫn dính một chỗ với y đâu, hai người đang thảo luận việc ra album mới, trên mặt bàn bên cạnh còn ném sách giáo khoa vật lý của Lục Viễn.

Vị này dưới tình huống đi học thiếu đến gần một học kỳ mà thi cuối kỳ vẫn duy trì thứ tự trước mười, Lục Ninh tỏ vẻ này đã tương đối không khoa học! Thế nhưng người này lại hoàn toàn không hài lòng… từ nhỏ tới giờ đây là lần đầu tiên hắn rơi khỏi vị trí thứ nhất.

“Mau đến xem xem, lại có hai kịch bản đến đây.” Chung Du Bạch trực tiếp đẩy cửa tiến vào, sau khi “[Hoa viên bí mật của Hoàng tử] truyền bá, tôi gần nhất đã nhận được hơn mười kịch bản, hai người tự chọn lấy, đề nghị của tôi là hai bộ này không cần để ý tới, đối phương rất có khả năng chỉ là muốn mượn danh khí của hai người, nhân vật lâm thời xếp vào chẳng có chút nào đáng tin……”

Không sai, ở HongKong, [Hoa viên bí mật của Hoàng tử] đã chiếu đến tập thứ chín, tiến độ đại lục hơi chậm một chút, cũng đã phát sóng, nội địa tiến độ hơi chậm một ít, cũng đã phát sóng, mà diễn xuất của Lục Ninh Lục Viễn trong phim được rất nhiều người khen ngợi, vài diễn viên mới trong bộ phim này đều biểu hiện ra trình độ diễn xuất cao hơn nhiều so với từng trải của mình, lại bởi vì thuần một sắc trai đẹp, khiến cho bộ phim thần tượng này giống với nguyên bản lấy được thành công trước nay chưa từng có, thậm chí so với trong trí nhớ của Lục Ninh càng thêm thành công.

Hiện tại y cùng Lục Viễn căn bản cũng không dám tùy ý đi ra ngoài, ngay cả phụ cận đoàn làm phim [Phong Kiếm Ly truyền kỳ] cũng bị fan vây truy chặn đường, Hoàng đạo nhưng thật ra mừng Lục Ninh càng nổi tiếng hơn một chút, chung quy trong [Phong Kiếm Ly truyền kỳ] Lục Ninh cũng là một trong những nhân vật chính.

“Vài kịch bản này rất nát, trực tiếp trả lại đi.” Lục Ninh nói thẳng, “Cuối tháng sau khi tôi quay xong bộ phim này, chúng ta chuẩn bị album đầu tiên trước, Chung ca, có thể sắp xếp thời gian biểu cho chúng tôi không, trước loại trừ tất cả phim ảnh có xung đột thời gian.”

Được rồi, Lục Ninh tự hỏi tuổi tác không tính nhỏ, thế nhưng vị Chung Du Bạch này đều đã sống trên trăm tuổi nha, gọi hắn Chung ca nửa điểm tâm lý áp lực cũng không có.

Chung Du Bạch gật gật đầu.

Lục Viễn chống đầu nhìn dáng vẻ Lục Ninh lật nhạc phổ của album, nhìn chuyên chú đến mức Lục Ninh không thể không nhìn lại hắn, “Nhìn chằm chằm ta làm cái gì!”

“A Ninh, khi ngươi nghiêm túc rất đẹp trai.”

Lục Ninh: “……”

Đẹp trai em gái ngươi, chẳng lẽ ngươi không biết ta và ngươi là cùng một bộ mặt, muốn xem sao không soi gương tự nhìn chính mình đi! Còn có, ngươi khen ta đẹp trai chẳng phải tự khen ngợi chính mình, có cần tự kỷ như vậy không a!

Lục Viễn giống như biết y suy nghĩ cái gì, cười nói, “Ai, A Ninh ngươi có phát hiện không, kỳ thật ta và ngươi cũng không giống như vậy a.”

Lục Ninh ngẩn ra, “Cái gì?”

“Vô luận là lúc quay phim hay bình thường cùng người lui tới, ngươi đã thấy ai nhận sai chúng ta chưa?”

Lục Ninh cẩn thận nghĩ nghĩ, ngược lại thật đúng là không có.

Lục Viễn lôi kéo y, không nói lời nào chạy vào phòng hóa trang, đứng trước gương nói, “Ngươi xem a, hai chúng ta tuy rằng bộ dạng giống nhau, thế nhưng khí chất hoàn toàn bất đồng a.”

“Ừm, cho nên đâu?”

“Cho nên ta nói ngươi đẹp trai mới không phải bởi vì bộ dáng ngươi giống ta đâu,” Lục Viễn nhìn khuôn mặt Lục Ninh trong gương nói, “Còn có a, ta thích ngươi.”

Lục Ninh còn chưa kịp phản ứng, liền bị người này nghiêng đầu hôn một cái, vì thế, y chỉ có thể che khóe môi trừng hắn.

“Cốc cốc”, Chung Du Bạch đứng ở cửa mặt không chút thay đổi gõ gõ, “Đã lập xong thời gian biểu, xin lỗi, trong năm nay chỉ sợ không có thời gian cho hai người nói chuyện yêu đương.”

Lục Ninh: “……” Ai mẹ nó nói chuyện yêu đương với hắn!

Chính như Chung Du Bạch nói vậy, thời gian biểu năm nay quả thực bị sắp xếp kín.

“Đúng rồi a Ninh, cửa hàng bạc của tôi đã gia công một khối ngọc bích cậu đưa thành trang sức trọn vẹn, đã qua cắt sửa, tuy rằng cả khối ngọc bích càng lớn giá trị lại càng cao, nhưng mà cần khiêm tốn một chút, không đến mức quá mức kinh người……” Không sai, khối ngọc bích bằng nắm tay kia quả thực lớn đến kinh người, ngọc bích lại vốn chính là đá quý rất đắt đỏ, “Nó là ngọc bích tính chất tinh quang tốt nhất, hơn nữa thông thấu, màu sắc lại là hoa xa cúc lam, trên vòng cổ khảm khối lớn nhất, trên hoa tai cùng nhẫn cũng khảm khối bằng quả trứng bồ câu, phụ liệu thì dùng bạch kim cậu đưa, nghe lão Tam nói, độ tinh khiết tương đối cao.”

Lục Ninh tỏ vẻ chỉ nghe một chút thôi đã thực kinh người, kỳ thật y cũng không rất biết giá cả thật sự của những bảo thạch này.

Ngược lại là Lục Viễn nhìn Chung Du Bạch, “Còn những cái khác?”

“Còn có một khối hoàng ngọc, bởi vì màu sắc rất đẹp, tôi không để bọn họ làm thành trang sức, mà tìm một tượng sư chuyên nghiệp khắc mài, chỉ riêng giá trị nghệ thuật đã không nhỏ, gần nhất hoàng ngọc tiêu thụ tốt, khối mà a Ninh đưa lại là kê du hoàng quý nhất, phỏng chừng tiền lời sẽ không ít. Còn viên ngọc mắt mèo màu kim lục to bằng nắm tay kia, lão Tam còn chưa động thủ, sau khi gia công không có bất ngờ gì mà nói thì sẽ là giá trên trời, ruby cũng giống như vậy, lập tức thả ra quá nhiều dễ dàng gây chấn động cao tầng thị trường châu báu, tạm thời ra bộ trang sức ngọc bích cùng vật trang trí hoàng ngọc kia là đủ rồi, hiện tại đã đưa mấy thứ đó vào sở đấu giá London, chỗ đó cuối tháng sẽ có một trong những hội đấu giá long trọng nhất thế giới, nếu có thời gian tôi sẽ tự đi xem.”

Lục Ninh gật gật đầu, “Phiền toái anh.”

Trong khế ước, tiền thu được từ bảo thạch, y cung cấp nguyên thạch được bốn phần, Chung Du Bạch gia công cùng nghĩ biện pháp bán ra được bốn phần, hai phần của Lục Viễn kia đơn thuần là phí môi giới? Nếu không có Lục Viễn, Chung Du Bạch phỏng chừng sẽ không dễ dàng tin tưởng mình, mà mình cũng không có cách nào tìm đến Chung Du Bạch này.

Bộ phận tiền tài này là tự nhiên đến, nói thật Lục Ninh cũng chẳng có cảm giác chân thật gì, phân ra hai phần một chút cũng không khiến y đau lòng, dù sao bọn họ đã quy ước mỗi người đều phải đầu nhập hai phần tiền vào công ty, nói như vậy, kỳ thật Lục Viễn căn bản không lấy được tiền, hắn chỉ có cổ phần công ty giải trí này của bọn họ, vừa nghĩ như vậy, Lục Ninh liền bình tĩnh.

“Đúng rồi, còn lại một ít thủy tinh không đáng giá tiền, đều cho Cố Di, gần đây không phải bắt đầu xuất hiện cửa hàng online sao, cô ấy lấy thủy tinh với bạc luyện tập, vừa vặn có thể tiêu thụ qua mạng, đợi sau khi xuất sư, chính mình mở một tiệm cũng không thành vấn đề.” Chung Du Bạch bổ sung nói.

Lục Viễn lúc này mới nghiêm túc nói: “Chung Du Bạch, thật sự là cám ơn anh.”

Chung Du Bạch tức giận nói: “Cho nên làm thật tốt cho tôi, đừng có cả ngày thầm nghĩ nói chuyện yêu đương!”

Lục Ninh: “……”

Hiệu suất công tác của Chung Du Bạch rất cao, thời gian biểu hắn sắp xếp rất rõ ràng sáng tỏ, chính xác đến từng ngày, trước tháng năm, bọn họ cần giải quyết vấn đề album mới, cần quay hai MV, có có tám bài hát cần ghi âm, những việc hậu kỳ không cần bọn họ bận tâm, thế nhưng sáu tháng cuối năm còn có công tác tuyên truyền đã định sẵn, có thể xếp ra thời gian rảnh chỉ có ba tháng 6, 7, 8, còn có tháng 11, 12 sau kỳ tuyên truyền chín mươi ngày, bởi vì vấn đề thời gian cùng lịch chiếu, những kịch bản trên tay này hầu như lập tức bị loại một nửa.

Lục Ninh dùng thời gian một buổi chiều chọn chọn chọn bỏ bỏ, chọn được ba kịch bản, trong đó một y cùng Lục Viễn có thể cùng nhận, vừa vặn quay vào tháng 6, giống như [Hắc sa], bộ phim này cũng cần nhân vật song sinh, phim là tiểu thành bản, hơn nữa là một bộ phim hài, nhân vật chính là hai tên lừa đảo……

Không sai, là một đôi song sinh lừa đảo, cũng không giống những tên lừa đảo phổ thông, bọn họ là kẻ lừa đảo chuyên nghiệp, Lục Ninh sơ sơ quét qua đại khái cốt truyện cùng một chút tình tiết, nói thật, tuy rằng đầu tư không lớn, kịch bản lại tương đối tốt.

Hai bộ khác, một bộ cho Lục Viễn một bộ cho y, từ sau khi [Hoa viên bí mật của Hoàng tử] truyền bá ra, không thiếu mời đều là nhân vật chính, vai cho Lục Viễn trong phim truyền hình này cũng là nhân vật chính, nhân vật chính thực dễ dàng xuất sắc, khụ, tuy rằng chỉ là phần giữa, đề tài lịch sử chính kịch, nhân vật được mời là thời kỳ thiếu niên của một vị vua nổi danh trong lịch sử, phần diễn nặng nhất là thời kỳ lão niên(1) do một vị diễn viên gạo cội kinh nghiệm diễn xuất phong phú thủ vai.

Bộ Lục Ninh chọn cho mình cũng là nhân vật chính, bộ này y chọn mà trong lòng có chút phức tạp, bởi vì đời trước y cũng diễn bộ phim này, nhưng hiển nhiên không phải nhân vật hiện tại, đây là một bộ phim về thời dân quốc, cải biên từ một bộ tiểu thuyết đã từng nổi tiếng một thời, cho dù đây là phim về tình yêu của tài tử giai nhân, lại tràn ngập bi thương chua xót đặc hữu của thời đại đó, nhân vật y muốn tiếp này là đại thiếu gia Du Tần Xuyên trong Tô Châu du viên, tiêu tiêu chuẩn chuẩn nam thứ, vị hôn phu của nữ nhân vật chính Thẩm Chước Hoa, hắn thông minh tháo vát, làm người lạnh lùng, mười bốn mười lăm tuổi liền đánh bại mẹ kế khởi động toàn bộ du viên, làm việc càng là mang theo vài phần cay nghiệt, cực đoan không từ thủ đoạn, lại không tính xấu xa triệt để.

Đời trước Lục Ninh diễn là nam bốn – giáo sư thư viện Xuân Trạch, tại thời khắc mấu chốt phản bội, cho nam chính một đao trí mạng, thậm chí vẫn xấu xa đến cùng.

Ba bộ này thời gian vừa vặn thích hợp, Lục Ninh nới với Chung Du Bạch: “Những bộ khác đều đẩy đi.”

Chung Du Bạch dứt khoát lưu loát đáp ứng, “Còn có, lúc trước Vu Mai Yến cũng không yêu cầu hai người nhất định phải tham dự công tác tuyên truyền của [Hoa viên bí mật của Hoàng tử], ở HongKong Tinh Hoàn Ent hầu như đều gọi Lý Tình Lam cùng Hàn Dược, Hồ Tử Thuần bọn họ ra mặt tuyên truyền, chung quy bọn họ mới nghệ nhân Tinh Hoàn ký hợp đồng, thế nhưng hiện tại rất nhiều tiết mục tổng nghệ đều phát thư mời cho hai người, độ đề tài cùng độ nổi tiếng của hai người cũng càng cao, cho nên bắt đầu từ ngày mai, hai người cũng phải tham gia tuyên truyền bộ phim này.”

“Ngày mai bắt đầu, còn chuẩn bị album thì sao?” Lục Viễn buông ca khúc vừa xem được một lúc.

Chung Du Bạch mặt không thay đổi nhìn hắn: “Thời gian tựa như nước bên trong bọt biển, chen chen chung quy là có.”

Lục Viễn: “……”

Lục Ninh chỉ có thể thở dài, vỗ vỗ bả vai Lục Viễn.

Sáng sớm hôm sau, Chung Du Bạch liền mang theo bọn họ bay thẳng đến HongKong, bọn họ muốn tham gia một tiết mục phỏng vấn trực tiếp ở HongKong, sau đó bay về nội đia, tham gia một tiết mục giải trí, còn có tiết mục giải trí nào đó ở Đài Loan, Tinh Hoàn đã tận lực giảm bớt lượng tuyên truyền của hai người bọn họ, muốn dùng nghệ nhân của công ty mình làm tuyên truyền chủ yếu, thế nhưng người ta trực tiếp điểm danh mời Lục Ninh Lục Viễn, bọn họ cũng chỉ có thể sắp xếp như vậy.

Nói là tiết mục phỏng vấn, lại có sắp xếp trước, đó chính là trước khi mở màn sẽ hát một bài, bất luận là ca sĩ hay diễn viên đến, đều sẽ hát xong một bài hát trên sân khấu nhỏ, rất nhiều diễn viên đến đều hát ca khúc chủ đề của bộ phim muốn tuyên truyền, mà nhiệm vụ ca hát lần này liền giao cho Lục Ninh cùng Lục Viễn, bọn họ hát một khúc nhạc đệm trong [Hoa viên bí mật của Hoàng tử].

Khúc nhạc dạo nhu hòa vang lên, Lục Ninh ngồi trên ghế chân cao gảy đàn guitar, thanh âm như lưu thủy nhẹ nhàng chảy xuôi.

Bộ phim truyền hình này tính cả ca khúc đầu, cuối cùng nhạc đệm bên trong có tất cả năm bài, Lục Ninh Lục Viễn liền hát ba bài trong số đó, hai bài còn lại một do Lý Tình Lam hát, một là năm vai nam chính hợp xướng, mà bài hát bọn họ đang hát này chính là một khúc nhạc đệm trong phim, tiết tấu nhẹ nhàng.

Lục Viễn đứng bên cạnh Lục Ninh, hắn cùng Lục Ninh mặc sơmi caro đỏ đen giống nhau như đúc, khoác ngoài là một chiếc áo lông dê dệt kim kiểu dài thân hở cổ rộng rãi thoải mái, hạ thân đeo một sợi dây xích bạc, cùng quần bò bó sát người màu đen, thêm một đôi giày đinh màu đỏ thẫm, vừa không tính rất khoa trương lại không mất thời trang.

“Nếu không phải bởi vì vận mệnh, ta làm sao sẽ gặp ngươi trong mùa thu kia……”

Khi Lục Ninh mở miệng hát câu đầu tiên, đại bộ phận thiếu nữ trong năm mươi người xem may mắn được vào trường quay đều đỏ mặt, ánh mắt tỏa sáng.

Khi ca khúc này bắt đầu, âm điệu rất thấp, mà Lục Ninh hát câu này ra, trầm thấp nhỏ nhẹ, cực có từ tính, thập phần câu nhân, mà khi thanh âm của Lục Viễn gia nhập vào, càng là ôn nhu đến mức khiến lòng người say đắm!

Đợi hát xong một bài, MC của tiết mục phỏng vấn nổi danh HongKong này nửa nói đùa nói: “Tôi cảm thấy hôm nay tôi có thể hoàn toàn ném tiên sinh nhà mình(2) đến sau đầu, đối mặt hai mỹ thiếu niên như vậy, ai còn có khả năng nghĩ đến người đàn ông khác?”

Tên của tiết mục này là [Tố Cầm sau giờ ngọ], ở HongKong ít có người không thích Phó Tố Cầm nói năng hài hước, khí chất ưu nhã, đặc biệt câu hỏi của cô rất có trình độ, cực kỳ bắt trúng trọng điểm, nhất châm kiến huyết, cũng sẽ không có vẻ khí thế bức người.

Tâm sự với cô sẽ là một việc tương đối vui vẻ, mà Phó Tố Cầm không hổ cao tài sinh khoa tâm lý đại học Harvard của Mỹ, nắm chắc tâm lý con người tinh chuẩn đến đáng sợ.

“Lục Viễn, khi cậu quay phim cùng với Lý tiểu thư của chúng ta không có động tâm một chút nào sao?” Phó Tố Cầm cố ý làm bộ tám chuyện, lấy phong độ khí chất của cô, cho dù có làm ra động tác như vậy, lại vẫn cực có ý nhị.

Ánh mắt Lý Tình Lam bên cạnh lóe lên, mỉm cười nhìn về phía Lục Viễn.

Lục Viễn lại cười đến ý vị thâm trường, “Lý tiểu thư xinh đẹp như vậy, trong phim tôi yêu cô ấy, ngoài phim lại hoàn toàn thuộc về dạng mỹ nữ thanh thuần chỉ có thể nhìn từ xa a, đem so sánh mà nói, tôi còn là tương đối yêu a Ninh.”

“Ha ha……” Phó Tố Cầm cùng người xem ở đây đều cười ha ha.

Lục Ninh: “……” Tất cả mọi người đều nghĩ Lục Viễn đang nói đùa, đương nhiên, dưới tình huống bình thường, này tuyệt đối là vui đùa có phải hay không? Nhưng mà da đầu Lục Ninh lại run lên, bởi vì y biết, Lục Viễn nói là thật sự, hoàn toàn không có một chút giả dối.

Con mẹ nó cũng không xem xem đây là trường hợp nào!

Chung Du Bạch dưới trường quay nói thầm, “Tiểu tử này thật sự là nắm chặt hết thảy thời gian nói chuyện yêu đương a……”

.

(1) Khi đã già, trên sáu bảy mươi tuổi

(2) Chồng chị MC
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện