Chương này tặng cho mọi người,coi như chúc mừng ta qua môn với điểm tốt,hờ hờ!\(^w^)/

----------------------------------------------------------------------------

"Ách,kia như thế nào đổi?"Người chồng vừa nghe dùng tinh hạch có thể giảm một nữa thì hai mắt sáng lên như tìm được một chút hi vọng cho vợ con mình.

"Như trên,một nửa.Thay vì đổi ở chỗ hậu cần 2 tinh hạch cấp 0 bằng 1 điểm cống hiến,tôi ở đây là 1:1,giá một nửa và chỉ ưu đãi người ở trong đội nhé!"Nguyệt An Tuyết không quên tinh nghịch nháy mắt một cái,đùa với những người này thật là thú vị đâu.

Nếu để Nguyệt An Thần biết bà chị nhà mình vì nhàm chán,trực tiếp đem tổ viên của mình ra xoay như dế thì không biết sẽ có cái cảm tưởng gì nữa.

Hoắc Tử Thiên ngồi ở bên cạnh,từ đầu tới cuối đều không nói một câu nào.Ánh mắt chỉ chăm chú nhìn cô,cái tính thích trêu chọc người của cô thật là rất đáng yêu ni.

Hai vợ chồng kia khi nghe được giá quy đổi của Nguyệt An Tuyết,gần như mừng đến phát khóc.Trong lòng họ lúc này đối với Nguyệt An Tuyết chính là hảo cảm max cấp,có khi lên tới sùng bái luôn rồi.

Trong một tháng chạy trối chết này,cả hai vợ chồng đều rất nhiều lần vật vã khi cố tìm sữa cho đứa nhỏ,người vợ vì ăn không đủ mà tắt sữa nên không thể cho bé bú được nữa.Cả hai gần như tuyệt vọng vì khi ra ngoài sưu tập vật tư thì có vài chỗ có sữa nhưng trẻ sơ sinh tiêu hoá không được,kiếm sữa bò tươi thì đều hỏng cả rồi.

Đứa con của hai người suốt cả tháng qua đều chỉ có thể uống nước cháo hay chút sữa hộp pha sẵn trong siêu thị để uống,vì đứa bé quá nhỏ không thích nghi được với việc này mà bệnh liên tục,có khi uống sữa xong thì bị tiêu chảy ói mửa khiến cả hai đều đau lòng không dứt.

Nhìn đứa con nhỏ mới sinh của mình ngày càng ốm yếu đến chỉ còn hơi thở thoi thóp mà cả hai đều đau đến đứt ruột,họ từng đi tổ hậu cần hỏi thăm thử nhưng lại không có những thứ cho trẻ sơ sinh.

Đến ngày hôm nay,vô tình gặp được Tư Hàn phó đội trưởng thì mới được hắn hảo tâm nhắc nhở đi tìm vị nữ phó đội trưởng duy nhất trong đội hỏi xem,may ra sẽ có.

Quả đúng như thế,hai người ban đầu còn lo sợ thái độ không tốt khiến vị phó đội trưởng này khó chịu mà không cho đổi,nhưng khi tiếp xúc rồi mới biết vị này thật sự là người tốt,còn rất lo lắng cho đội viên của mình mà giảm giá một nửa.

Kết quả cuối cùng là Nguyệt An Tuyết được hai vợ chồng cùng vài người có trẻ nhỏ dưới 1 tuổi khác trong đội đánh cho một cái thẻ người tốt chà bá.

Cô hoàn toàn không hề biết chuyện này,cô ban đầu chỉ là vì nhàm chán nên muốn trêu chọc hai vợ chồng trẻ kia một chút mà thôi.Ai mà biết được cô lại tự tạo ra một cái hiểu lầm hoa lệ này chứ,bất quá hiểu lầm này lại nâng danh tiếng của cô trong đội lên rất cao,càng có tiếng nói trong đội và có khi vượt qua cả đội trưởng như Nguyệt An Thần.

Thực ra thì,cô chính là bởi vì cách làm của hai vợ chồng này,dù cho mạt thế cũng không vứt bỏ đứa nhỏ của mình,chạy khắp nơi lo cho con dù cho có nguy hiểm vứt bỏ tính mạng cũng không lựa chọn bỏ đi con mình.

Nên biết,tang thi chính là dựa vào khứu giác và thính giác săn thực,một đứa trẻ sơ sinh thì đâu biết gì,nó khi đói hay khó chịu đều sẽ khóc cả ngày,chẳng khác nào tìm đường chết.

Những đứa trẻ từ 12,13 tuổi trở lại đều là bị chính cha mẹ hay người thân vứt bỏ trong khi chạy trốn,đơn giản là bởi vì thể lực cũng như sức chịu đựng của chúng quá kém,không có khả năng giết tang thi mà còn kéo chân sau nữa.

Cái thời đại hỗn loạn hiện tại,vợ chồng hoặc là con cái với cha mẹ ruột thịt còn có thể vứt bỏ nhau,hay tàn nhẫn hơn là đẩy người thân ra chết thay mình khi bị tang thi truy cũng không hề ở số ít,con người thiên tính vốn chính là ích kỉ.

Người vẫn còn kiên trì bảo hộ vợ và đứa con mới sinh như cặp vợ chồng trước mặt cô hiện tại là hiếm đến chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay,vì sự kiên trì này của họ cô mới đồng ý đưa ra đồ dành cho trẻ sơ sinh mình đã mua hay vơ vét được từ các siêu thị lớn nhỏ.

Nguyệt An Tuyết ngồi ở đó đem đồ cho hai vợ chồng và nhận lấy tinh hạch,sau hai người còn có vài người nữa cũng đi lên muốn đổi chút đồ cho trẻ nhỏ,trong mắt họ đều tràn ngập một chút hy vong nhỏ nhoi không còn âm trầm,tuyệt vọng như trước nữa.

Trên đường trở về phòng,Hoắc Tử Thiên đi sát vào cô hạ giọng xuống.

"Mèo con,em trở nên giống em trai mình rồi đấy,thật thiện lương đâu."Hoắc Tử Thiên cười tủm tỉm,chọt chọt ngón tay lên má mềm mềm của cô.

"Tà,anh đang kể chuyện cười hả,thiện lương?Thứ rác rưởi đó em đã vứt nó đi từ lúc đó rồi!"Nguyệt An Tuyết không chút khách khí hất cái tay của Hoắc Tử Thiên ra mà cười nhạt.

"Ừ nhỉ,sao anh lại quên mất bộ dáng lúc đó của em ni,thật là rất ấn tượng đâu."Hoắc Tử Thiên xoa xoa cái tay của mình,cười mà nhìn về phía trước như đang nhìn thấy bóng dáng tàn khốc kia của cô năm đó.Bất quá,hắn biết cô chính là người khẩu thị tâm phi đâu,không phải hoàn toàn là tàn nhẫn như những gì đã thể hiện.

Quả thật thì,bộ dáng của cô năm đó đến ngay cả hắn lẫn Thượng Quan Kỳ đều phải cảm thấy kinh ngạc nữa là,đôi mắt của cô lúc đó chân chính vất bỏ đi nhân tính vốn có của mình mà khai tàn sát như một con dã thú điên cuồng không có bất kì thứ gì có thể kìm chế được.Nếu không phải bọn hắn chạy tới mà ngăn lại thì có lẽ...hajz,vẫn là quên đi.

"Hừ."Nguyệt An Tuyết không đáp lại,chỉ hừ lạnh rồi đi thẳng về phòng,các tử thần ở phía sau cũng lần lượt đi theo không nói một lời nào.

......

"Đội trưởng,con nhỏ đó quả thật là càng quá đáng rồi.Vì cái gì không cho chúng ta mua thêm sữa và nước cam chứ,giá còn tăng gấp đôi!"Trần Anh tức giận đến đỏ mặt,giọng nói đầy nũng nịu dựa gần vào một nam nhân trung niên,có râu quai nón cùng khuôn mặt của hắn khiến người khác nhìn vào liền nghĩ tới dáng vẻ của mấy tên lão đại xã hội đen.

"Hừ,bất quá chỉ là một con điếm mà thôi,chờ một thời gian nữa khi đã xác nhận được thực lực của bọn chúng,anh sẽ đem bọn chúng đạp dưới chân.Tang thi triều gì đó thì để cho bọn chúng tới giết lẫn nhau đi,chúng ta làm ngư ông đắc lợi cũng không tệ."

"Hứ,con khốn đó dám lừa gạt em mất nhiều tinh hạch như vậy,em thật sự nuốt không trôi mà!"

"Bảo bối,em không cần nổi giận như thế đâu,tới chúng ta thêm lần nữa."Vương Chính nói với giọng tràn đầy ái muội,tay còn không quên xoa bóp cặp nhũ mềm mại của Trần Anh ở trong tay.

"Ân,kì quá đi!"Giọng Trần Anh nũng nịu cùng tiếng rên rỉ ái muội lại vang lên trong phòng.

Vương Chính lại bị dục vọng che mờ mắt,hoàn toàn không nhìn thấy cặp mắt căm hận cùng ghê tởm của Trần Anh lúc này khi nhìn hắn.

......

"Đội trưởng,xem ra nữ nhân kia là đang muốn nhắm vào các đội dị năng giả như chúng ta đi,còn ra giá gấp đôi so với những kẻ trong đội của cô ta."Một dị năng giả với vẻ mặt khó chịu,nói với Lưu Hoàng.

"Hừ,cô ta có lẽ đã nhìn ra được gì đó đi,vì thế mới ra cái luật chết tiệt kia.Hoặc có lẽ vì người của tên Vương Chính kia cùng chúng ta mua đi mất một nửa sữa cùng nước cam của cô ta,khiến người trong đội cô ta không có để nhận nên tức giận."Lưu Hoàng xoa xoa cái cằm,ánh mắt khẽ nheo lại đầy thâm ý.

"Đội trưởng,lỡ như tang thi triều quá nhiều chúng ta không chống được thì sao?"Hậu Lâm và cũng là phó đội trưởng dưới trướng Lưu Hoàng lên tiếng hỏi.

"Không chống được thì đem lũ người thường của Nguyệt đội trưởng cao ngạo kia ra làm mồi nhử,chúng ta trốn đi là xong.Đây đâu phải là lần đầu tiên,đám người thường phế vật kia bất quá chỉ có công dụng là bia thịt chắn tang thi cho chúng ta mà thôi,quan tâm chúng làm gì cho mệt."Lưu Hoàng nở một nụ cười tàn nhẫn.

"A,tất nhiên rồi.Bọn người thường bất quá sống chỉ có công dụng đó mà thôi,tốn gạo nuôi chúng thì dĩ nhiên phải bày ra công dụng của mình chứ!"Hậu Lâm lập tức hùa theo,những kẻ khác trong phòng cũng cười theo.

Đám Lưu Hoàng vì mải mê tính kế làm sao thoát thân an toàn trong trận thi triều kia,chúng hoàn toàn không chú ý tới trong góc phòng có một bóng trắng nhỏ dùng tốc độ kinh người mà biến mất.

....

"Tuyết Tuyết,em định làm gì với lũ ngu xuẩn kia đây?"Hoắc Tử Thiên ôm Bạch trong lòng,nhìn Nguyệt An Tuyết đang ngồi trên giường với vẻ mặt âm trầm.

Cô không hề trả lời,lấy từ không gian ra hai cái lọ nhỏ và đặt xuống bên cạnh,trên môi lại nở một nụ cười khiến cho cả Hoắc Tử Thiên và Aizen Sousuke phải rùng mình.

Aizen Sousuke vừa đi dạo quanh doanh địa và rồi đi tới chỗ của Vương Chính theo dõi,hắn trở về cùng lúc với Bạch để báo cáo những lời nghe được.Trảm phách đao của Sousuke từ khi đến đây có một chút thay đổi nho nhỏ,chỉ cần là thuỷ giải,bất kể người khác có nhìn tận mắt nó thuỷ giải hay không đều trúng chiêu,hay nói chính xác hơn là trảm phách đao của hắn càng nguy hiểm hơn khi ở Thi hồn giới.

"Đi thôi."

Nguyệt An Tuyết vừa dứt lời,kéo tất cả vào không gian.Cô không chút chần chừ mà đi thẳng vào trong nhà,gọi tất cả vào phòng rồi lấy ra 5 tấm thẻ triệu hồi.

Lúc đầu cô còn định giữ lại từ từ gọi,hiện tại xem ra phải dùng hết rồi.

Những nhiệm vụ chi nhánh mà hệ thống giao cho từ hôm qua tới hôm nay mà cô đã hoàn thành,tất cả 6 nhiệm vụ và cô đã hoàn thành xong 5 còn về nhiệm vụ liên hoàn kia thì tạm gác sang một bên.

Cô lúc đầu cũng chẳng định gọi thêm tử thần vào thời gian này,bất quá sau khi nghe Lạc Thanh Thuỷ nói càng khiến cô phải quyết định sử dụng thẻ gọi thêm tử thần.

Như lời của Lạc Thanh Thuỷ,kiếp trước của cô bé khi tang thi triều tấn công thì số thành viên của tổ đặc biệt chỉ có 12 người bao gồm cả cô cùng Hoắc Tử Thiên trong đó.Bởi vì khuyết thiếu người có thực lực mạnh giám sát ở hai khu vực khác mà dẫn tới tổn thất rất lớn,bao gồm bồi cả mạng của Tư Lăng cùng Hoàng Tâm,Hoàng Việt vào trong đó.

"Hệ thống,ta muốn tự chọn tử thần để gọi ra."Nguyệt An Tuyết trong đầu kêu gọi hệ thống,cô muốn thử xem có được hay không.

[Ký chủ,cô không thể tự do chọn tử thần được.]

"Ta chính là muốn chọn,một là để ta tự do chọn lựa và hai chính là ngươi chờ đi vào lò đúc lại đi.Có Tư Đồ Tà ở đây ngươi dám nói không thử ta xem,ta không ngại bản thân chịu đau một chút đâu."Nguyệt An Tuyết trực tiếp trắng trợn uy hiếp với hệ thống,cô lười phải đi tốn nước bọt với cái hệ thống ngu ngốc này.

[....]Lần đầu xuất trận mà gặp vị kí chủ đáng sợ này,nó thật chẳng biết nên khóc hay nên cười nữa.

"Cho ngươi 3 giây,1....2...."

[Từ từ,chờ ta hỏi chủ hệ thống đã.]Hệ thống đành thoả hiệp,thật là đầu năm nay làm hệ thống cũng thật là khổ bức quá a!!!

Nguyệt An Tuyết cảm thấy bản thân đã đánh cuộc thắng rồi,một khi hệ thống liên hệ với chủ hệ thống thì chắc chắn vẫn có cơ hội.Xem ra cái tên yêu nghiệt kia vẫn còn tác dụng rất tốt đâu,hắc hắc.

Qua chừng vài phút sau,hệ thống đã trở lại và mang theo tin tốt cho cô.

[Ký chủ,cô có thể tự do chọn tử thần muốn gọi ra.]

"Còn gì nữa thì nói hết đi,ta không tin Mercury đại nhân chỉ cho có như thế!"Nguyệt An Tuyết cười lạnh,bắt thóp hệ thống.

[....]Nó có thể xin đổi ký chủ không,vì cái quần gì nói thế nào cũng bị bắt thóp hết vậy?!!!

[Ký chủ được mở quyền hạn,cô có thể tuỳ chọn tử thần muốn gọi ra,toàn bộ các bảng triệu hồi sẽ được mở ra cùng lúc.Tăng thêm một bảng triệu hồi Quincy,các Wandenreich,ngoài ra còn cập nhật vài sản phẩm mới trong cửa hàng hệ thống.]

"Thú vị,đổi lại là?"

[....Đổi lại cô sẽ phải mất thêm 20.000 điểm tích luỹ trong một lần gọi tử thần,giá điểm tích luỹ trong cửa hàng hệ thống sẽ một lần nữa nâng lên gấp hai,đó là giá phải trả cho việc đổi lấy quyền hạn này.]

"...."Mẹ nó,quả nhiên là không dễ ăn một chút nào.Một lần gọi tốn thêm 20.000 điểm tích luỹ cho 1 tử thần,quá con mẹ nó mắc rồi,đã thế giá đồ còn nâng gấp hai lần nữa,đùa nhau hả?!!!

Nguyệt An Tuyết khẽ nhíu mày,mở bảng thông tin của mình lên nhìn thử một lượt.

Nhân vật:Nguyệt An Tuyết

Cấp:13

Chủng tộc:Nhân loại

HP:3,760

MP:5,980

Kinh nghiệm:9.7118/15.000

Tư chất:35

Thể chất:55

Kỹ năng:Trảm đánh,bạch đả,bậc thầy quỷ đạo,linh áp cường đại,khả năng trị thương tinh diệu.

Vũ khí:0.

Điểm tích luỹ:120,594

Số tử thần đã triệu hồi:10

+Đội trưởng:Ichimaru Gin,Zaraki Kenpachi,Unohana Retsu,Kuchiki Byakuya,Hitsugaya Toushirou,Aizen Sousuke.

+Đội phó:Matsumoto Rangiku,Hinamori Momo,Kurotsuchi Nemu,Shiba Kaien.

Nhìn tới điểm tích luỹ của mình mà cô lại cảm thấy đau lòng,mới kiếm được một chút thì bây giờ lại phải tiêu hơn phân nửa rồi.20.000 điểm cho 1 tử thần tự chọn,nếu cô may mắn có lẽ trong đợt thi triều sẽ kiếm lại đủ đi.

Dù sao cái quyền hạn kia thật sự rất mê người,nếu bỏ qua thì sau này còn gặp khó khăn hơn nhiều.Xem ra cô vẫn là từ bỏ việc mua tẩy tuỷ đan cùng trảm phách đao đi là vừa,giá cả lại tăng gấp đôi thì....vẫn là quên đi.

Tích luỹ có thể từ từ kiếm nhưng quyền hạn vẫn là không có dễ vậy,cô cá chắc là Mercury đại nhân mở cửa sau cho mình thông qua chủ hệ thống,nếu không cũng không chỉ trả giá nhỏ như thế để lấy được quyền hạn kia.

"Hệ thống,ta muốn đổi quyền hạn."Nguyệt An Tuyết sau khi ở trong lòng tính toán hơn thiệt,cuối cùng quyết định.

[Ting,hệ thống sẽ tạm thời đóng cửa để nâng cấp,hẹn gặp ký chủ trong vòng 168 giờ tới(dựa vào thời gian vị trí ký chủ đang ở)]Hệ thống thông báo xong thì lập tức đóng cửa.

Bảy ngày trong không gian tức là bảy tiếng bên ngoài sao?Cũng tạm được,cô thật tò mò sau khi thăng cấp xong sẽ có thêm gì nữa đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện