Hai người nằm cạnh nhau trên chiếc giường nhỏ, nói nhỏ nhưng vẫn đủ để anh và cô ngủ, Liên Chi ngay bây giờ cô có cảm giác thật bình yên, khó mà diễn tả được.

" Thiên, vẻ ngoài anh như thế nào? " cô tò mò về vẻ ngoài của anh, tuy cô không quan tâm anh thế nào nhưng cũng nên biết đôi chút, để còn nhận dạng ra anh chứ.

" Anh sao? Rất đẹp trai, người yêu em có khá nhiều người theo đuổi đó " anh tự đề cao về nhan sắc của mình, nhưng đúng thật, anh rất đẹp trai.

" Anh tự luyến vừa thôi " cô bĩu môi nói.

Anh không nói không rằng, cầm lấy tay cô đưa lên mặt mình, Liên Chi từ từ di chuyển ngón tay khắp khuôn mặt anh như mắt, mũi, môi.... Cô cảm nhận được làn da của anh khá mịn màng, nhưng cái mà cô thích nhất là chiếc mũi cao của anh.

Những đặc điểm đó thôi thì cô cũng hình dung ra khuôn mặt hiện tại của anh, tại sao cô lại may mắn gặp được anh, một vừa có tài vừa có sắc, lại dịu dàng, ấm áp, có lẽ ngoài đời anh còn đẹp hơn như thế nữa.

" Tại sao mũi anh lại cao như vậy? " tay cô mãi không chịu rời khỏi mặt anh.

" Thế nào? Có phải rất đẹp không? " anh nhìn cô trìu mến.

" Phải, rất đẹp " cô không ngại mà dành lời khen cho cô.

Anh vui lòng khi được cô khen, miệng nhỏ của cô cũng thật dẻo, trước giờ anh không thích người khác chạm vào mình, nhưng cô thì ngoại lệ, miễn là cô thì tất cả mọi thứ đều có thể.

Hoàng Thiên đợi cô yên giấc, xong anh mới có thể làm việc được, anh dựa lưng vào đầu giường, chiếc laptop thì để trên đùi, vừa làm vừa canh cô ngủ.



....

Sáng nay đột nhiên cô thức sớm hơn mọi khi, cô nhận ra anh vẫn còn đang ngủ, Liên Chi nhẹ nhàng gỡ tay anh ra khỏi eo mình, cô định ngồi dậy xuống giường thì bị tay anh kéo mạnh khiến cô ngã vào lòng ngực anh.

" Em muốn đi đâu? " anh nhìn cô hỏi.

" Em đi rửa mặt, anh cứ ngủ tiếp đi " giọng cô ngọt ngào cất lên.

" Nào đi thôi " anh đứng dậy nắm tay cô đi vào phòng tắm.

Anh thuận tay giúp cô đánh răng, dù cô có từ chối cũng không được, đúng anh muốn chăm sóc cô từng li từng tí, ngay cả việc tắm, thay đồ thì anh đây chẳng ngại gì, nhưng anh biết cô còn khá e dè nên thôi.

Người phụ nữ trước mắt anh khiến anh chỉ muốn nâng niu cô cả đời.

" Anh đi làm cẩn thận nhé " trước khi đi cô còn hôn tặng anh một nụ hôn.

" Em ở nhà ngoan biết không? " anh cưng chiều vuốt tóc cô.

" Em biết rồi "

Thời gian ở cạnh cô thì anh đã biết thế nào là đi làm muộn, thường thì anh đến tập đoàn đúng 7 giờ nhưng mấy ngày nay đều trễ 30p, nguyên tắc bấy lâu của anh mất đâu rồi.

Phía biệt thự, Tỉnh Ngọc Nhiên mặc chiếc váy hai dây từ trên lầu đi xuống, quản gia Trịnh thấy cô ta thì lắc đầu ngao ngán, cô ta chẳng để ý gì mà đi thẳng ra ngoài.

Mỗi ngày cô ta chỉ việc đi chơi, trau chuốt bản thân thật đẹp, cái cô ta luôn để ý tới vẻ ngoài của mình, còn những việc khác Ngọc Nhiên chẳng quan tâm, ngay cả khi anh không về hai hôm nay cô ta cũng không một lời hỏi han.

" Minh Luân, em đến công ty anh nhé " giọng điệu chảy nước của cô ta nói vọng vào điện thoại.

" Được " hắn nhanh chóng đáp.

Hai bên chỉ nói vỏn vẹn vài câu, xong cô ta lái xe đi, khoảng chừng 30p sau thì đến Bùi thị, cô ta ngang nhiên để xe trước công ty, vứt chìa khóa cho bảo vệ cất xe giúp mình, Ngọc Nhiên từng bước đi vào trong.

" Còn nhìn nữa coi chừng tôi móc mắt các người ra đấy " giọng cô ta lúc này vô cùng chanh chua, những nhân viên ở đây nghe cô ta nói vậy thì tảng ra, không phải là sợ mà bọn họ chẳng muốn gây sự với cô ta thôi.

Ngọc Nhiên nhìn bọn họ cười khinh bỉ, cô ta dựa vào quyền thế mà đôi khi ức hiếp người.

" Em đến rồi đây " cô ta lên tới phòng của Bùi Minh Luân chưa gì đã sa vào lòng hắn.

" Lại nhớ anh sao? " Bùi Minh Luân dừng việc lại, đưa tay sờ lên khuôn mặt của cô ta.

" Đã 2 ngày chúng ta chưa thân mật rồi, hay là.... " cô ta vừa nói tay sờ lên ngực hắn.

" Được thôi, anh sẽ thỏa mãn em " hắn cười nham hiểm nhìn cô ta.

Bùi Minh Luân bế cô ta đến ghế gần đó, Ngọc Nhiên nhanh chóng đưa tay cởi từng nút áo của hắn ra, còn chủ động hôn hắn. Hai người lúc này đã không còn mãnh vãi che thân.

Hắn bắt đầu xoa bóp hai bầu ngực căng tròn kia, trong phòng cũng vì thế mà phát ra âm thanh rên rỉ chói tai, Minh Luân nhếch môi cười hài lòng, hắn cấm lấy vật nam tính của mình từ từ tiến sâu vào bên trong.

" Ưm mạnh.... mạnh nữa "

" Anh ta có làm em sướng như anh không? "

" Không.... không chỉ có anh thôi "

Hắn ta nghe vậy càng thêm hưng phấn, không ngừng ra vào *** **** cô ta, Ngọc Nhiên được hắn đưa lên tận chín tầng mây, miệng thì rên không ngừng.

Hai người làm suốt 1 tiếng đồng hồ vẫn chưa đủ cô ta cứ đòi hỏi hắn và hắn sẵn lòng thỏa mãn cô ta. Tỉnh Ngọc Nhiên không ngại dù ở đây là phòng làm việc chỉ cần giúp cô ta sung sướng là được.

Vả lại đây là phòng của chủ tịch nên chẳng ai dám bén mảng đến, như vậy càng thuận lợi cho đôi nam nữ kia thỏa sức mà chơi đùa.

" Nữa đi, em chưa muốn ngừng "

" Chỉ mới mấy ngày mà em đã muốn anh tới vậy rồi sao? " hắn đưa tay vuốt ve khuôn mặt đẫm mồ hôi của cô ta.

" Nhanh lên anh "

Cô ta cảm thấy khó chịu nên không đợi hắn mà tự mình cầm lấy vật nam tính của hắn đưa vào bên trong mình , cô ta ngồi trên nhúng liên tục.

" Sướng không? Rên lớn lên "

" Sướng..... sướng lắm " cô ta nghe hắn nói thế thì âm thanh đó cũng bắt đầu tăng lên.

Hai người ân ái từ sopha rồi đến bàn làm việc, cho đến khi cô ta mệt rã người mới chịu nghỉ. Ngọc Nhiên vào nhà vệ sinh thay đồ, xong rồi cô ta với tay lấy một viên thuốc tránh thai uống.

Bùi Minh Luân và cô ta quan hệ không dùng bao thế nên cô ta mới dùng đến thuốc tránh thai để ngừa chuyện không đáng có xảy ra.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện