Editor: Towf (Melbournje)
Beta-er: Chang
Không lâu sau,《 Triều Dã 》phát sóng.
Ngày phát sóng, trêи mạng chiếu một phát tám tập, khán giả chen chúc tới, gần một ngày lượng xem liền hơn trăm triệu.
【 Xem một hơi xong tám tập, mất một buổi tối!! Căn bản dừng không được!! 】
【 Xem rất hay, fan nguyên tác tỏ vẻ thực vừa lòng! 】
【 Châm ca của tôi đẹp trai quá huhuhu 】
【 Kĩ thuật diễn của Lý Huyền vẫn tốt như vậy ~】
【 Hiện tại tôi chỉ hóng đến cuối tuần thôi 】
【 Nói gì thì nói, Quan Tri Ý rất hợp vai Chiêu Dương, quá đáng yêu rồi 】
【 Tôi xin phép rút lại lời nói lúc trước! Quan Tri Ý đóng Chiêu Dương thật đạt!! Xem cô ấy làm nũng Thẩm Tư Bá tôi không nhịn được cười 】
【 Ha ha ha cảnh của Quan Tri Ý và Tiêu Nhiên tôi có thể xem đi xem lại mấy trăm lần, quá ngọt! 】
【 Hiện tại có bao nhiêu ngọt thì về sau có bấy nhiêu ngược (đến từ fan nguyên tác cảm thán) 】
【 Ngốc bạch ngọt 】
【 Anti-fan cũng đừng bôi đen nữa, Chiêu Dương đúng thật là không tồi, không ngốc không bạch, nhưng rất ngọt! 】
……
Ban đầu《 Triều Dã 》đã có một số lượng lớn fans nguyên tác, hiện tại nhờ các diễn viên, trang phục và đạo cụ tinh xảo, cốt truyện cũng tôn trọng nguyên tác, không đến một tháng, danh tiếng và ratings của《 Triều Dã 》đều cùng nhau đi lên.
Cùng lúc đó, Quan Tri Ý và Tiêu Nhiên bắt đầu thực hiện đủ các hoạt động tuyên truyền, quay show, hoạt động thương nghiệp…… Suốt một tháng, bọn họ bận đến nỗi chân không chạm đất.
Lúc đầu, Lưu Vân cảm thấy Quan Tri Ý sẽ mỏi mệt, nhưng ngoài ý muốn chính là, một tháng này Quan Tri Ý như được tiêm máu gà, giống như không biết nghỉ ngơi.
“Tri Ý, chị chọn cho em hai kịch bản, nhưng mà lịch quay có chút trùng, em lấy về xem thử đi, xem ưng cái nào hơn.” Trong phòng nghỉ, Lưu Vân cầm kịch bản đi đến.
Quan Tri Ý vươn tay: “Để em xem bây giờ luôn đi.“
Lưu Vân nhìn thời gian, “Đợi lát nữa còn có việc, hiện tại em nghỉ ngơi một chút đi, kịch bản để tí nữa rồi xem.“
“Không có việc gì, cho em xem đi.“
Lưu Vân nhíu may, cũng không đem kịch bản qua, ngược lại đưa cho Mao Mao: “Chị nói, một tháng nay em cứ lạ lạ sao đấy.“
“Cái gì?“
Lưu Vân Ngồi xuống ở trước mặt cô, kỳ quái nói: “Trước kia em không có hứng thú với những việc khác ngoài đóng phim, nhưng gần đây lại không như vậy, rất tích cực, giống như sợ rảnh rỗi vậy. Em làm sao vậy, đột nhiên giác ngộ ra gì à?“
Quan Tri Ý giật mình, cười khổ: “Chị Vân, gần đây mọi hoạt động đều có liên quan tới《 Triều Dã 》, bộ phim này đã giúp em khắc phục được khó khăn, em tích cực phối hợp với nó một chút cũng không được hay sao.“
Lưu Vân ngẫm lại cũng không sai, nhưng mà, cô vẫn cảm thấy Quan Tri Ý hơi quái quái. Ví dụ như hoạt động ở ngoài, cảm xúc của cô vẫn luôn không quá cao, cả người nhàn nhạt, không quá thích nói chuyện, điều này thật khác so với những ngày bình thường.
“Nếu là bởi vì tốc độ nổi tiếng tăng lên nhanh quá nên có chút áp lực, có nhiều tâm sự, thì đừng giữ trong lòng một mình.“
Quan Tri Ý cũng không phủ nhận, chỉ nhàn nhạt cười một chút: “Em biết.“
Tuyên truyền qua đi, Quan Tri Ý có một thời gian nghỉ ngơi.
Quan Nguyên Bạch gọi điện thoại hỏi cô muốn về nhà hay không, cô lấy cớ còn phải tập luyện này nọ, một mình ở lại chung cư của mình.
Không lâu sau, cô bay đến Hoành Điếm, gia nhập đoàn làm phim mới. Hơn hai tháng sau đó, cô cũng không đi đâu khác, chỉ chuyên tâm ở Hoành Điếm quay phim.
Mà hai tháng này, độ hot trêи mạng của《 Triều Dã 》tăng không ngừng, đặc biệt là cốt truyện phát triển đến lúc Thẩm Tư Bá qua đời, Chiêu Dương khóc rống, trêи mạng đều ồn ào huyên náo khen kỹ thuật diễn của Quan Tri Ý.
Trong nháy mắt, hình tượng chỉ biết đóng vai “Ngốc bạch ngọt” hoàn toàn bị lật đổ.
Việc này đối với Quan Tri Ý Là chuyện rất tốt, cho tới nay, cô đều muốn công chúng thay đổi cái nhìn về mình, hiện tại rốt cuộc có thể chứng minh bản thân, cô rất vui vẻ. Chỉ là vui vẻ xong, khi tối đi ngủ, cô vẫn bị những lời nói nghe được ở chỗ cầu thang lúc đó làm tỉnh ngủ.
Ba tháng trôi qua, rõ ràng cô đã cố làm cho bản thân bận đến nỗi chân không chạm đất, bận đến mức không có bất cứ khe hở nào để nghĩ tới Thích Trình Diễn, nhưng mơ mơ màng màng trong lúc ngủ, vẫn sẽ xuất hiện hình bóng anh.
Chỉ là cô đã cố…… Cố khuyên bảo chính mình, khuyên mình không phải cố gắng.
Cuộc đời không phải như phim truyền hình, sẽ không có nhiều quanh co như vậy.
Cô nghĩ, cô sẽ tốt lên thôi. Bận như vậy, chỉ cần không hề đến gần anh, không hề cảm nhận được anh, cô liền có thể chậm rãi đã quên anh đi.
Giống như khi còn nhỏ anh đi ra nước ngoài, dần dà, cô quên đi hoàn toàn.
**
Không lâu sau, đóng máy bộ phim ở Hoành Điếm. Lưu Vân đặt vé máy bay cho cô về, một tháng tiếp theo, cô cho Quan Tri Ý Thời gian nghỉ ngơi.
Đã rất lâu rồi cô không về nhà, lần này trở về, Cô cũng không nói cho ai, chỉ bảo Lưu Vân đưa cô về chung cư, thu dọn hành lý, bảo tài xế trong nhà tới đón cô.
Nhưng cô không nghĩ tới Hoa Hoằng Hi và cô sẽ trở về đế đô cùng một ngày, lúc cô về đến nhà, cậu ta gửi tin nhắn cho cô, nói hôm nay cũng ở Ngự Cùng Công Quán, muốn cùng cô gặp mặt.
Quan Tri Ý đáp ứng, ăn cơm xong, lấy cớ đi ra ngoài.
Hoa Hoằng Hi đã ở bên ngoài chờ cô từ lâu, cô mới đi ra khỏi cửa vài bước, liền thấy cậu ta lại đây.
“Tri Ý!!”
Quan Tri Ý lập tức duỗi tay ngăn cậu ta lại: “Sao cậu đã về rồi, không phải nói phải chơi thật đã đời rồi mới về hay sao.“
Hoa Hoằng Hi khổ sở: “Ông ngoại cứ nói tôi phải trở về, hơn nữa không tiếc dùng chiêu ‘thân thể ông không khoẻ mày không về thì chính là loại bất hiếu ‘, không có biện pháp nào khác, tôi chỉ có thể trở về.“
Quan Tri Ý: “À…… Vậy hôm nay cậu tới tìm tôi làm cái gì.“
Hoa Hoằng Hi thở dài, “Ông ngoại cảm thấy tôi phụ lòng cô, trong lòng vẫn luôn không vui, Bắt tôi phải đến nói xin lỗi. Lại nói tiếp…… Chuyện lúc trước tôi còn chưa biết nên giải thích với bọn họ như thế nào, lúc này kiếm cớ xin lỗi cô, tới thương lượng một chút xem sao.“
“Không cần.“
Hoa Hoằng Hi: “Hả……?“
Quan Tri Ý cười một chút: “Chuyện cũng đã qua rồi, không cần phải giải thích cái gì nữa.“
Hoa Hoằng Hi sửng sốt: “Không phải lúc trước cô còn rất muốn giải thích tất cả mọi chuyện hay sao.“
Đúng là lúc trước cô rất muốn giải thích mọi chuyện, bởi vì Thích Trình Diễn. Nhưng hiện tại, hoàn toàn không quan trọng nữa, vậy nên cũng không cần giải thích cho mọi người, tự tìm phiền toái.
“Chuyện qua lâu như vậy rồi, mọi người cũng đã quên cả rồi, không cần đề cập tới nữa.“
Hoa Hoằng Hi đánh giá cô vài lần: “Không phải cô thích anh họ tôi hay sao, chuyện đó ——“
Quan Tri Ý trừng mắt nhìn cậu ta một cái: “Không phải tôi đã nói với cậu rất nhiều lần rồi hay sao, tôi không có! Cậu không được nói lung tung!“
Hoa Hoằng Hi cười, ôm vai cô: “Phản ứng mạnh như vậy làm gì, như vậy càng khiến tôi cảm thấy cô thích anh ấy đấy…… Ai, nhưng mà tôi cảm thấy việc có thích anh tôi cũng không thể, làm sao anh tôi có thể hạ thủ với trẻ con được chứ.“
“…… Cậu nói ai là trẻ con?“
“Cô lớn lên giống trẻ con mà.“
“Hoa Hoằng Hi ——“
“Ai da, tôi sai rồi tôi sai rồi tôi sai rồi, cô đừng đánh tôi nữa!“
……
Thích Trình Diễn đi tới, từ xa xa đã thấy được bóng dáng hai người đang đùa giỡn với nhau.
Cô đã trở lại, anh biết, bởi vì muốn nắm được lịch trình của một nghệ sĩ dưới trướng mình không hề khó.
Điều làm anh ngoài ý muốn là, cô không hề nói cho anh.
Anh biết ba tháng này cô rất bận, nhưng không nghĩ cô bận tới nỗi rất nhiều lần anh gọi điện thoại đều không bắt máy, nhắn tin cũng không trả lời, nếu mà có nhắn tin lại, cũng chỉ là mấy chữ ít ỏi.
Lưu Vân nói, gần đây cô rất hot, áp lực rất lớn.
Thích Trình Diễn đương nhiên rất tin tưởng nguyên nhân này, bằng không, còn có thể là nguyên nhân nào khác chứ……
“Tiểu Ngũ.“
Đang cùng Hoa Hoằng Hi ầm ĩ, phía sau đột nhiên truyền đến một giọng nói quen thuộc.
Quan Tri Ý cảm thấy mình đã dùng một thời gian rất dài để quên đi, nhưng cô vẫn xem nhẹ tình cảm của chính mình. Cô đã quen anh được gần một phần ba cuộc đời, chỉ cần nghe giọng anh nói, không chỉ vài tháng là có thể quên được.
Ngực đập mạnh, Quan Tri Ý mím môi, nhẹ hít một hơi mới chậm rãi quay đầu lại. Cô cười một chút, giả vờ giao lưu chứng minh không có gì đó không thích hợp: “Sao anh lại tới đây ạ.“
Thích Trình Diễn đi lên phía trước: “Tìm anh của em có chút việc, em về nhà khi nào đó.“
“Là, một tiếng trước.“
Thích Trình Diễn gật đầu, nhìn Hoa Hoằng Hi khoác vai Quan Tri Ý, nhàn nhạt nói: “Hai em đang làm gì vậy.“
Hoa Hoằng Hi nói: “Không có gì, không phải là ông ngoại bảo em tới nói xin lỗi với Tri Ý sao, em liền tới rồi đây.”
Thích Trình Diễn nhíu mày: “Em sẽ xin lỗi sao?“
Hoa Hoằng Hi cười hắc hắc: “Đương nhiên không phải, anh cũng biết, chuyện đó của em và Tri Ý là giả, căn bản cũng không có gì phải xin lỗi.“
“À, chuyện đó, khi nào em định cho mọi người biết.” Thích Trình Diễn hỏi.
“Chuyện này ạ, Tri Ý nói không cần phải nói rõ nữa.” Hoa Hoằng Hi sợ bị người trong nhà mắng, chuyện đó không nên nhắc tới thì tốt hơn.
Thích Trình Diễn sửng sốt một chút, đáy mắt có chút kinh ngạc: “Vì sao?“
Quan Tri Ý không nhìn anh, chỉ nói: “Không có gì nha, em nghĩ cũng không phải là chuyện gì quan trọng lắm, không cần nhắc tới lần nữa làm mọi người thấy ngột ngạt, không cần thiết.”
Thích Trình Diễn nhíu nhíu mày, ý nghĩ đầu tiên trong lòng đó chính là không tán đồng. Rõ ràng cô và Hoa Hoằng Hi không có quan hệ gì, sao lại không cần giải thích chứ.
Thích Trình Diễn: “Tiểu ——“
“Không có chuyện gì thì em về nhà trước đây, hai người muốn tới nhà em chơi không?“
Hoa Hoằng Hi vội vàng xua tay: “Tôi không đi đâu, anh của cô mà thấy tôi chắc lại khó chịu lắm đấy.“
Quan Tri Ý ngẫm lại cũng đúng: “Vậy cậu đi trước đi, chuyện bên ông nội thì tôi sẽ nói đỡ cho.“
“Mẹ nó! Cô cũng thật tốt quá đi, yêu cô nhiều!” Hoa Hoằng Hi nói liền kéo tay cô, chuẩn bị hôn tay giống bên nước ngoài, nhưng miệng vừa muốn đặt xuống thì đã bị Thích Trình Diễn ngăn lại.
“A……“
“Lăn về đi.” Thích Trình Diễn rút tay, ghét bỏ mà lau ở trêи người cậu ta một chút.
Hoa Hoằng Hi chớp mắt, nhìn nhìn ánh mắt lạnh lùng của anh trai nhà mình, lúng túng: “À được, tôi đi về trước đây.“
Hoa Hoằng Hi chạy chậm về, vì thế ngoài cửa cũng chỉ còn lại hai người bọn họ.
Thích Trình Diễn nhìn Quan Tri Ý, vừa định mở miệng nói cái gì, chỉ thấy cô gái trước mắt đột nhiên quay đầu lại đi vào trong: “Anh trai em hẳn là ở thư phòng đó, anh vào đi.“
Cô đi rất nhanh, dường như không muốn nói gì với anh cả……
Nhưng anh nhớ rõ, bọn họ đã hơn ba tháng chưa gặp mặt.
Beta-er: Chang
Không lâu sau,《 Triều Dã 》phát sóng.
Ngày phát sóng, trêи mạng chiếu một phát tám tập, khán giả chen chúc tới, gần một ngày lượng xem liền hơn trăm triệu.
【 Xem một hơi xong tám tập, mất một buổi tối!! Căn bản dừng không được!! 】
【 Xem rất hay, fan nguyên tác tỏ vẻ thực vừa lòng! 】
【 Châm ca của tôi đẹp trai quá huhuhu 】
【 Kĩ thuật diễn của Lý Huyền vẫn tốt như vậy ~】
【 Hiện tại tôi chỉ hóng đến cuối tuần thôi 】
【 Nói gì thì nói, Quan Tri Ý rất hợp vai Chiêu Dương, quá đáng yêu rồi 】
【 Tôi xin phép rút lại lời nói lúc trước! Quan Tri Ý đóng Chiêu Dương thật đạt!! Xem cô ấy làm nũng Thẩm Tư Bá tôi không nhịn được cười 】
【 Ha ha ha cảnh của Quan Tri Ý và Tiêu Nhiên tôi có thể xem đi xem lại mấy trăm lần, quá ngọt! 】
【 Hiện tại có bao nhiêu ngọt thì về sau có bấy nhiêu ngược (đến từ fan nguyên tác cảm thán) 】
【 Ngốc bạch ngọt 】
【 Anti-fan cũng đừng bôi đen nữa, Chiêu Dương đúng thật là không tồi, không ngốc không bạch, nhưng rất ngọt! 】
……
Ban đầu《 Triều Dã 》đã có một số lượng lớn fans nguyên tác, hiện tại nhờ các diễn viên, trang phục và đạo cụ tinh xảo, cốt truyện cũng tôn trọng nguyên tác, không đến một tháng, danh tiếng và ratings của《 Triều Dã 》đều cùng nhau đi lên.
Cùng lúc đó, Quan Tri Ý và Tiêu Nhiên bắt đầu thực hiện đủ các hoạt động tuyên truyền, quay show, hoạt động thương nghiệp…… Suốt một tháng, bọn họ bận đến nỗi chân không chạm đất.
Lúc đầu, Lưu Vân cảm thấy Quan Tri Ý sẽ mỏi mệt, nhưng ngoài ý muốn chính là, một tháng này Quan Tri Ý như được tiêm máu gà, giống như không biết nghỉ ngơi.
“Tri Ý, chị chọn cho em hai kịch bản, nhưng mà lịch quay có chút trùng, em lấy về xem thử đi, xem ưng cái nào hơn.” Trong phòng nghỉ, Lưu Vân cầm kịch bản đi đến.
Quan Tri Ý vươn tay: “Để em xem bây giờ luôn đi.“
Lưu Vân nhìn thời gian, “Đợi lát nữa còn có việc, hiện tại em nghỉ ngơi một chút đi, kịch bản để tí nữa rồi xem.“
“Không có việc gì, cho em xem đi.“
Lưu Vân nhíu may, cũng không đem kịch bản qua, ngược lại đưa cho Mao Mao: “Chị nói, một tháng nay em cứ lạ lạ sao đấy.“
“Cái gì?“
Lưu Vân Ngồi xuống ở trước mặt cô, kỳ quái nói: “Trước kia em không có hứng thú với những việc khác ngoài đóng phim, nhưng gần đây lại không như vậy, rất tích cực, giống như sợ rảnh rỗi vậy. Em làm sao vậy, đột nhiên giác ngộ ra gì à?“
Quan Tri Ý giật mình, cười khổ: “Chị Vân, gần đây mọi hoạt động đều có liên quan tới《 Triều Dã 》, bộ phim này đã giúp em khắc phục được khó khăn, em tích cực phối hợp với nó một chút cũng không được hay sao.“
Lưu Vân ngẫm lại cũng không sai, nhưng mà, cô vẫn cảm thấy Quan Tri Ý hơi quái quái. Ví dụ như hoạt động ở ngoài, cảm xúc của cô vẫn luôn không quá cao, cả người nhàn nhạt, không quá thích nói chuyện, điều này thật khác so với những ngày bình thường.
“Nếu là bởi vì tốc độ nổi tiếng tăng lên nhanh quá nên có chút áp lực, có nhiều tâm sự, thì đừng giữ trong lòng một mình.“
Quan Tri Ý cũng không phủ nhận, chỉ nhàn nhạt cười một chút: “Em biết.“
Tuyên truyền qua đi, Quan Tri Ý có một thời gian nghỉ ngơi.
Quan Nguyên Bạch gọi điện thoại hỏi cô muốn về nhà hay không, cô lấy cớ còn phải tập luyện này nọ, một mình ở lại chung cư của mình.
Không lâu sau, cô bay đến Hoành Điếm, gia nhập đoàn làm phim mới. Hơn hai tháng sau đó, cô cũng không đi đâu khác, chỉ chuyên tâm ở Hoành Điếm quay phim.
Mà hai tháng này, độ hot trêи mạng của《 Triều Dã 》tăng không ngừng, đặc biệt là cốt truyện phát triển đến lúc Thẩm Tư Bá qua đời, Chiêu Dương khóc rống, trêи mạng đều ồn ào huyên náo khen kỹ thuật diễn của Quan Tri Ý.
Trong nháy mắt, hình tượng chỉ biết đóng vai “Ngốc bạch ngọt” hoàn toàn bị lật đổ.
Việc này đối với Quan Tri Ý Là chuyện rất tốt, cho tới nay, cô đều muốn công chúng thay đổi cái nhìn về mình, hiện tại rốt cuộc có thể chứng minh bản thân, cô rất vui vẻ. Chỉ là vui vẻ xong, khi tối đi ngủ, cô vẫn bị những lời nói nghe được ở chỗ cầu thang lúc đó làm tỉnh ngủ.
Ba tháng trôi qua, rõ ràng cô đã cố làm cho bản thân bận đến nỗi chân không chạm đất, bận đến mức không có bất cứ khe hở nào để nghĩ tới Thích Trình Diễn, nhưng mơ mơ màng màng trong lúc ngủ, vẫn sẽ xuất hiện hình bóng anh.
Chỉ là cô đã cố…… Cố khuyên bảo chính mình, khuyên mình không phải cố gắng.
Cuộc đời không phải như phim truyền hình, sẽ không có nhiều quanh co như vậy.
Cô nghĩ, cô sẽ tốt lên thôi. Bận như vậy, chỉ cần không hề đến gần anh, không hề cảm nhận được anh, cô liền có thể chậm rãi đã quên anh đi.
Giống như khi còn nhỏ anh đi ra nước ngoài, dần dà, cô quên đi hoàn toàn.
**
Không lâu sau, đóng máy bộ phim ở Hoành Điếm. Lưu Vân đặt vé máy bay cho cô về, một tháng tiếp theo, cô cho Quan Tri Ý Thời gian nghỉ ngơi.
Đã rất lâu rồi cô không về nhà, lần này trở về, Cô cũng không nói cho ai, chỉ bảo Lưu Vân đưa cô về chung cư, thu dọn hành lý, bảo tài xế trong nhà tới đón cô.
Nhưng cô không nghĩ tới Hoa Hoằng Hi và cô sẽ trở về đế đô cùng một ngày, lúc cô về đến nhà, cậu ta gửi tin nhắn cho cô, nói hôm nay cũng ở Ngự Cùng Công Quán, muốn cùng cô gặp mặt.
Quan Tri Ý đáp ứng, ăn cơm xong, lấy cớ đi ra ngoài.
Hoa Hoằng Hi đã ở bên ngoài chờ cô từ lâu, cô mới đi ra khỏi cửa vài bước, liền thấy cậu ta lại đây.
“Tri Ý!!”
Quan Tri Ý lập tức duỗi tay ngăn cậu ta lại: “Sao cậu đã về rồi, không phải nói phải chơi thật đã đời rồi mới về hay sao.“
Hoa Hoằng Hi khổ sở: “Ông ngoại cứ nói tôi phải trở về, hơn nữa không tiếc dùng chiêu ‘thân thể ông không khoẻ mày không về thì chính là loại bất hiếu ‘, không có biện pháp nào khác, tôi chỉ có thể trở về.“
Quan Tri Ý: “À…… Vậy hôm nay cậu tới tìm tôi làm cái gì.“
Hoa Hoằng Hi thở dài, “Ông ngoại cảm thấy tôi phụ lòng cô, trong lòng vẫn luôn không vui, Bắt tôi phải đến nói xin lỗi. Lại nói tiếp…… Chuyện lúc trước tôi còn chưa biết nên giải thích với bọn họ như thế nào, lúc này kiếm cớ xin lỗi cô, tới thương lượng một chút xem sao.“
“Không cần.“
Hoa Hoằng Hi: “Hả……?“
Quan Tri Ý cười một chút: “Chuyện cũng đã qua rồi, không cần phải giải thích cái gì nữa.“
Hoa Hoằng Hi sửng sốt: “Không phải lúc trước cô còn rất muốn giải thích tất cả mọi chuyện hay sao.“
Đúng là lúc trước cô rất muốn giải thích mọi chuyện, bởi vì Thích Trình Diễn. Nhưng hiện tại, hoàn toàn không quan trọng nữa, vậy nên cũng không cần giải thích cho mọi người, tự tìm phiền toái.
“Chuyện qua lâu như vậy rồi, mọi người cũng đã quên cả rồi, không cần đề cập tới nữa.“
Hoa Hoằng Hi đánh giá cô vài lần: “Không phải cô thích anh họ tôi hay sao, chuyện đó ——“
Quan Tri Ý trừng mắt nhìn cậu ta một cái: “Không phải tôi đã nói với cậu rất nhiều lần rồi hay sao, tôi không có! Cậu không được nói lung tung!“
Hoa Hoằng Hi cười, ôm vai cô: “Phản ứng mạnh như vậy làm gì, như vậy càng khiến tôi cảm thấy cô thích anh ấy đấy…… Ai, nhưng mà tôi cảm thấy việc có thích anh tôi cũng không thể, làm sao anh tôi có thể hạ thủ với trẻ con được chứ.“
“…… Cậu nói ai là trẻ con?“
“Cô lớn lên giống trẻ con mà.“
“Hoa Hoằng Hi ——“
“Ai da, tôi sai rồi tôi sai rồi tôi sai rồi, cô đừng đánh tôi nữa!“
……
Thích Trình Diễn đi tới, từ xa xa đã thấy được bóng dáng hai người đang đùa giỡn với nhau.
Cô đã trở lại, anh biết, bởi vì muốn nắm được lịch trình của một nghệ sĩ dưới trướng mình không hề khó.
Điều làm anh ngoài ý muốn là, cô không hề nói cho anh.
Anh biết ba tháng này cô rất bận, nhưng không nghĩ cô bận tới nỗi rất nhiều lần anh gọi điện thoại đều không bắt máy, nhắn tin cũng không trả lời, nếu mà có nhắn tin lại, cũng chỉ là mấy chữ ít ỏi.
Lưu Vân nói, gần đây cô rất hot, áp lực rất lớn.
Thích Trình Diễn đương nhiên rất tin tưởng nguyên nhân này, bằng không, còn có thể là nguyên nhân nào khác chứ……
“Tiểu Ngũ.“
Đang cùng Hoa Hoằng Hi ầm ĩ, phía sau đột nhiên truyền đến một giọng nói quen thuộc.
Quan Tri Ý cảm thấy mình đã dùng một thời gian rất dài để quên đi, nhưng cô vẫn xem nhẹ tình cảm của chính mình. Cô đã quen anh được gần một phần ba cuộc đời, chỉ cần nghe giọng anh nói, không chỉ vài tháng là có thể quên được.
Ngực đập mạnh, Quan Tri Ý mím môi, nhẹ hít một hơi mới chậm rãi quay đầu lại. Cô cười một chút, giả vờ giao lưu chứng minh không có gì đó không thích hợp: “Sao anh lại tới đây ạ.“
Thích Trình Diễn đi lên phía trước: “Tìm anh của em có chút việc, em về nhà khi nào đó.“
“Là, một tiếng trước.“
Thích Trình Diễn gật đầu, nhìn Hoa Hoằng Hi khoác vai Quan Tri Ý, nhàn nhạt nói: “Hai em đang làm gì vậy.“
Hoa Hoằng Hi nói: “Không có gì, không phải là ông ngoại bảo em tới nói xin lỗi với Tri Ý sao, em liền tới rồi đây.”
Thích Trình Diễn nhíu mày: “Em sẽ xin lỗi sao?“
Hoa Hoằng Hi cười hắc hắc: “Đương nhiên không phải, anh cũng biết, chuyện đó của em và Tri Ý là giả, căn bản cũng không có gì phải xin lỗi.“
“À, chuyện đó, khi nào em định cho mọi người biết.” Thích Trình Diễn hỏi.
“Chuyện này ạ, Tri Ý nói không cần phải nói rõ nữa.” Hoa Hoằng Hi sợ bị người trong nhà mắng, chuyện đó không nên nhắc tới thì tốt hơn.
Thích Trình Diễn sửng sốt một chút, đáy mắt có chút kinh ngạc: “Vì sao?“
Quan Tri Ý không nhìn anh, chỉ nói: “Không có gì nha, em nghĩ cũng không phải là chuyện gì quan trọng lắm, không cần nhắc tới lần nữa làm mọi người thấy ngột ngạt, không cần thiết.”
Thích Trình Diễn nhíu nhíu mày, ý nghĩ đầu tiên trong lòng đó chính là không tán đồng. Rõ ràng cô và Hoa Hoằng Hi không có quan hệ gì, sao lại không cần giải thích chứ.
Thích Trình Diễn: “Tiểu ——“
“Không có chuyện gì thì em về nhà trước đây, hai người muốn tới nhà em chơi không?“
Hoa Hoằng Hi vội vàng xua tay: “Tôi không đi đâu, anh của cô mà thấy tôi chắc lại khó chịu lắm đấy.“
Quan Tri Ý ngẫm lại cũng đúng: “Vậy cậu đi trước đi, chuyện bên ông nội thì tôi sẽ nói đỡ cho.“
“Mẹ nó! Cô cũng thật tốt quá đi, yêu cô nhiều!” Hoa Hoằng Hi nói liền kéo tay cô, chuẩn bị hôn tay giống bên nước ngoài, nhưng miệng vừa muốn đặt xuống thì đã bị Thích Trình Diễn ngăn lại.
“A……“
“Lăn về đi.” Thích Trình Diễn rút tay, ghét bỏ mà lau ở trêи người cậu ta một chút.
Hoa Hoằng Hi chớp mắt, nhìn nhìn ánh mắt lạnh lùng của anh trai nhà mình, lúng túng: “À được, tôi đi về trước đây.“
Hoa Hoằng Hi chạy chậm về, vì thế ngoài cửa cũng chỉ còn lại hai người bọn họ.
Thích Trình Diễn nhìn Quan Tri Ý, vừa định mở miệng nói cái gì, chỉ thấy cô gái trước mắt đột nhiên quay đầu lại đi vào trong: “Anh trai em hẳn là ở thư phòng đó, anh vào đi.“
Cô đi rất nhanh, dường như không muốn nói gì với anh cả……
Nhưng anh nhớ rõ, bọn họ đã hơn ba tháng chưa gặp mặt.
Danh sách chương