Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
Hoàng Phổ Đông là một nhân vật khá bí ẩn. Đỗ Thừa nhớ lại khi hắn đang học cấp ba, trong giờ ngữ văn thầy giáo đều lấy những sự tích liên quan đến Hoàng Phổ Đông để giảng, hơn nữa trên bản tin, Đỗ Thừa cũng đã nhìn thấy vài lần, nên Hoàng Phổ Đông đối với Đỗ Thừa không có chút gì lạ lẫm.
Có của Hoàng Phổ Đông một món nợ ân tình càng khiến Đỗ Thừa lưu tâm.
“Ông ta muốn kết giao với mình” Trong lòng Đỗ Thừa ngay tức khắc nghĩ đến ý định của Hoàng Phổ Đông, nếu như không phải muốn kết giao thì ngay tại hiện trường ông ta chỉ cảm ơn vài câu rồi sau đó đưa mình tiền là xong, nhưng món nợ ân tình thì chắc không đơn giản.
Trong lòng Đỗ Thừa rất rõ, nếu bản thân có sự đi lại với Hoàng Phổ Đông thì đối với sự phát triển sau này của mình hết sức có lợi, đối với bản thân mình mà nói, đây là một cơ hội.
Nhưng Đỗ Thừa không đồng ý ngay mà lắc đầu nói: “Ân tình thì không nhất thiết, chủ tịch Hoàng, đội trưởng Diệp, tôi chỉ mong các ngài đừng lan truyền chuyện này rộng ra, tôi chỉ là một người đang đi học, nếu truyền rộng ra, tôi sợ đồng bọn của bọn cướp tìm tới, ảnh hưởng tới sự an toàn việc học tập của tôi”.
“Ừm, tất nhiên điều này là chắc chắn rồi, đội trưởng Diệp, vấn đề này thì phải phiền anh rồi, hy vọng các anh có thể giữ bí mật” Hoàng Phổ Đông nhìn Đỗ Thừa không có một chút kiêu ngạo, ngược lại lại rất cảnh giác và tỉ mỉ, trong lòng càng vô cùng ngưỡng mộ, liền vội vã nói với đội trưởng Diệp.
“Đây là công việc của cảnh sát chúng tôi mà, ngài yên tâm, không được sự cho phép của anh Đỗ đây, chúng tôi cũng không dám để sự việc lan rộng” Đội trưởng Diệp gật đầu, trả lời giọng rất khẳng định.

“Vậy là tốt rồi”.
Đỗ Thừa gật gật đầu, hắn thực sự không lo có mấy tên đồng lõa của bọn cướp hay không, có sự trả thù hay không mà là một lý do trì hoãn, có một số sự việc không nên tự mình nói ra, như vậy tính chất đã khác rồi.
“Tốt rồi đội trưởng Diệp. Người anh em đây chắc sẽ không có vấn đề gì chứ hả?” Thấy sự tình như vậy, trong lòng rất muốn làm quen Đỗ Thừa, một người thanh niên kì lạ, Hoàng Phổ Đông quay sang hỏi đội trưởng Diệp.
Đội trưởng Diệp lắc đầu, nói: “Không vấn đề gì, diễn biến thế nào đều đã ghi chép lại rồi, có việc gì tôi sẽ liên hệ bằng điện thoại”.
“Ừm” Hoàng Phổ Đông đáp lại một tiếng rồi ánh mắt quay sang nhìn Đỗ Thừa, “Đã như vậy rồi, nếu người anh em không ngại thì để Hoàng Phổ Đông tôi biểu đạt lòng cảm ơn một chút”.
“Ngại quá, chủ tịch Hoàng, tối nay là sinh nhật một người bạn của tôi”.
Đỗ Thừa nhìn thoáng thời gian, dù trong lòng rất muốn kết giao cùng Hoàng Phổ Đông nhưng Đỗ Thừa cũng không quên việc của Cố Tư Hân, hơn nữa hắn lại chưa mua được món quà nào.
Nhưng Đỗ Thừa chưa nói hết thì bị Hoàng Phổ Đông ngắt lời, ông vừa cười vừa nói: “Không sao, bây giờ mới là 3h, vẫn còn thời gian, đến giờ tôi sẽ để người anh em đi là được chứ gì”.
“Thế cũng được”Hoàng Phổ Đông đã nói vậy thì Đỗ Thừa cũng không thể làm kiêu mà từ chối được, nên hắn gật đầu.
Nhưng lúc Đỗ Thừa cùng Hoàng Phổ Đông rời cửa hàng thì người quản lý họ Hàn sau khi ghi chép lại toàn bộ diễn biến sự việc vội bước nhanh tới chỗ Đỗ Thừa, “Đỗ tiên sinh, xin ngài hãy đợi một lát”.
“Quản lý Hàn, có việc gì sao?” Đỗ Thừa hỏi vẻ không hiểu.
Quản lý Hàn đưa tay ra, trong tay là một hộp gấm, vô cùng cảm kích nói: “Đỗ tiên sinh, may mà lần này có ngài giúp đỡ nên bọn cướp không thực hiện được ý đồ, nếu không thì Bảo Thi Long Châu lần này không biết thiệt hại bao nhiêu, nên đây là chút quà cảm tạ, mong ngài nhận”.
“Không cần đâu, nếu như mọi người muốn cảm ơn thì lần sau tôi tới giảm giá cho tôi là được rồi” Đỗ Thừa mỉm cười từ chối ý tốt của quản lý Hàn, món quà này Đỗ Thừa không hề nghĩ sẽ nhận.
Nói xong Đỗ Thừa cũng không nói gì thêm nữa mà quay người như thể muốn rời đi.

Hoàng Phổ Đông đứng bên cạnh nhìn sự việc như vậy, trong lòng càng đánh giá cao Đỗ Thừa. Món hàng của Bảo Thi Long Châu đều vô cùng cao quý, món quà này chắc chắn không phải rẻ mà nhìn bộ dạng của Đỗ Thừa thì không phải là gia đình giàu có, có thể thẳng thắn từ chối như vậy chắc hẳn là một người vô cùng có khí phách.
“Đỗ tiên sinh, ngài không xem đó là gì sao?” Quản lý Hàn có chút vội vã liền mở chiếc hộp đang cầm trong tay, bên trong là đôi “Lời nói của hoa thủy tiên”.
“Lời nói của hoa thủy tiên”.
Đỗ Thừa sửng sốt, hắn không nghĩ tới quản lý Hàn lại tặng hắn món quà này, có chút khó hiểu hắn hỏi: “Quản lý Hàn, đôi hoa tai này không phải là cô tiểu thư họ Cố đã lấy rồi sao? Sao lại tặng cho tôi?”
“Cố tiểu thư đã đồng ý rồi, cô ấy cũng nhờ tôi gửi lời cảm ơn anh” Quản lý Hàn vội vàng giải thích, hơn nữa lại chỉ về phía xa xa Cố Giai Nghi đang đứng.
Cố Giai Nghi cũng đang nhìn về phía này, nhưng nhìn thấy quản lý Hàn chỉ tới, cô vội quay đầu đi.
Rõ ràng đôi hoa tai này thay cho lời xin lỗi của người đẹp, nhưng cô không thể mở miệng được nên nhờ quản lý Hàn chuyển giúp.
“À, cảm ơn thì không cần, nhưng đôi hoa tai này tôi mua là được rồi, vì tôi định tặng đôi hoa tai này cho người bạn tối nay sinh nhật làm quà, nên tôi muốn tự bỏ tiền ra mua” Đối với đôi khuyên tai hoa thủy tiên này, Đỗ Thừa hết sức có hứng thú vì nó quá hợp với khí chất của Cố Tư Hân, nhưng Đỗ Thừa không có ý định lấy không nên hắn rút thẻ ngân hàng trong túi ra, mỉm cười nói với quản lý Hàn: “Đương nhiên giá của cửa hàng cao một chút, các vị giảm giá cho tôi một chút cũng được rồi”.
“Tất nhiên là như vậy rồi, như thế đi, tôi theo giá của đôi hoa tai bán cho ngài” Tất nhiên người quản lý họ Hàn không định lấy tiền của Đỗ Thừa, nhưng Đỗ Thừa nói vậy thì cũng không thể từ chối, cho nên đón lấy chiếc thẻ ngân hàng của Đỗ Thừa rồi đi về phía quầy thu ngân.
Chờ quẹt thẻ xong, Đỗ Thừa cùng Hoàng Phổ Đông bước ra khỏi cửa hàng.

Rời bách hóa Tân Phổ, Đỗ Thừa ngồi trên chiếc Audi A81 bóng loáng của Hoàng Phổ Đông, tuy Audi A81 không có độ xa xỉ bằng các hãng xe Bently, Rolls-Royce nhưng đối với đẳng cấp như Hoàng Phổ Đông thì Audi A81, trầm ổn, đường hoàng, rất phù hợp với khí chất.
Lái xe là tài xế riêng của Hoàng Phổ Đông, một người đàn ông trung niên khoảng trên dưới 40 tuổi, thân hình to lớn, chỉ nhìn qua là biết không phải là người có thân thế bình thường, nhất định là lái xe kiêm vệ sĩ.
Sau khi Hoàng Phổ Đông lên xe, chỉ nói gọn một câu: “Câu lạc bộ Hoàng Phố”.
Cỗ xe gần 300 vạn tệ Audi A81 dần chuyển bánh hướng về phía hội sở Hoàng Phố.
09-08-2012, 06:31 PM
Tối Chung Trí Năng
Tác giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện