Dịch giả: Diệp Phi Hàn
Nguồn: tuchangioi

“Đỗ Thừa, tháng sau ngươi sẽ mặc bộ quần áo này tới tham gia yến hội sinh nhật của ta, được không?”
Ly khai khu phố mua bán, hướng học viện đi đến, Cố Tư Hân bỗng nhiên mở miệng hướng Đỗ Thừa ở bên nói.
“Ân, ta sẽ mặc.” Đỗ Thừa gật gật đầu, không có cự tuyệt.
Cố Tư Hân trong lòng cao hứng, sau đó có chút chờ mong hướng Đỗ Thừa hỏi:“Đỗ Thừa, ngươi có biết khiêu vũ không?”
Chỉ là vừa nói xong, Cố Tư Hân liền có chút hối hận , bởi vì chân Đỗ Thừa có tật, khiêu vũ làm sao mà được chứ.
”Được”, Đỗ Thừa cũng là tin tưởng mười phần đáp, căn bản là không có gì do dự.
Có Hân nhi ở đây, hơn nữa năng lực cùng thần kinh phản xạ đã vượt qua thường nhân mấy lần thì học tập khiêu vũ thì đối với Đỗ Thừa mà nói, căn bản không phải là cái việc gì khó.
Mà tối trọng yếu là cho đến lúc này, chân của Đỗ Thừa hẳn là có thể chữa khỏi , đây mới điểm mấu chốt .
“Hẳn là có thể .” Nghe được câu trả lời của Đỗ Thừa, Cố Tư Hân mặc dù có chút lo lắng, nhưng cũng không có gì hoài nghi, bất quá cũng không biết nói cái gì nữa.
Cùng Cố Tư Hân đi tới học viện, Đỗ Thừa liền tạm biệt Cố Tư Hân rồi rời đi.
Đỗ Thừa nhìn thoáng qua thời gian, thấy thời gian vẫn còn sớm, cho nên Đỗ Thừa tính đi tìm 1 cái nhà trọ mới.

Đối với nhà trọ này Đỗ Thừa cũng không chú ý lắm, bởi vì Đỗ Thừa chỉ là ở tạm mà thôi, cho nên Đỗ Thừa tìm hơn hai giờ xem tin tức cho thuê chổ trọ, thì có 1 chổ cách bệnh viện chỉ có không đến 5 phút đồng hồ lộ trình , Đỗ Thừa chỉ cần mua 1 ít đồ dùng thường ngày là có thể vào ở .
Đỗ Thừa lựa chọn nhà trọ này, chủ yếu là gần bệnh viện và trên ban công có thể đón ánh nắng rất nhiều, chỉ là tiền thuê nhà cao tới 1200 đồng 1 tháng.
Ký kết xong hợp đồng thuê phòng, Đỗ Thừa liền tìm công ty chuyển nhà, để đem đồ đạc đến nhà trọ mới.
Dùng hết gần nửa ngày thời gian Đỗ Thừa cũng đã làm xong tất cả mọi việc, Đỗ Thừa từ siêu thị trở thì đã gần bảy giờ tối , bất quá Đỗ Thừa cũng không dừng lại, liền chạy tới bệnh viện, sau đó vẫn như cũ, mua cơm hộp xong liền lên lầu.
Chỉ là, làm cho Đỗ Thừa có chút ngoài ý muốn là khi hắn đẩy cửa phòng biện ra, Đỗ Thừa thấy Tô Tuệ vẫn chưa rời đi.
“Tuệ di, ngươi như thế nào còn chưa về?” Đỗ Thừa bỏ hộp cơm trên tay xuống, nhìn thoáng qua đồng hồ sau có chút ngoài ý muốn hướng Tô Tuệ hỏi.
Lúc này đã hơn bảy giờ, nếu theo bình thường thì Tô Tuệ đã về từ lâu rồi mới phải.
“Đây còn không phải là lo lắng cho ngươi sao, tối hôm qua không gặp ngươi, hôm nay lại không thấy ngươi, ta sợ ngươi xảy ra chuyện gì , cho nên ở chỗ này chờ ngươi.” Tô Tuệ quan tâm nói.
“Đã làm cho ngươi lo lắng rồi, Tuệ di, ta không sao , mấy ngày nay bởi vì tìm việc cho nên tới chậm một tí, ngươi không cần lo lắng .” Đỗ Thừa tìm lấy một cái cớ, bất quá đối với hảo ý của Tô Tuệ thì thập phần cảm kích .
“Tìm việc là tốt, nhưng là không thể quá sức được , cũng không nên bỏ học mà làm việc.”
Tô Tuệ ân cần nói, bất quá trong lòng cũng không còn lo lắng nữa.
“Ta biết rồi.” Đỗ Thừa gật gật đầu.
“Ta đây đi về trước , ở nhà chắc mấy đứa kia đang làm than vì đói đó.” Tô Tuệ cũng vội vã trở về, cho nên cũng không cùng Đỗ Thừa tán gẫu nữa, để lại một câu sau đó liền rời đi .

“Vậy ngươi nên nhanh trở về đi.” Đỗ Thừa biết Tô Tuệ đang gấp, cũng không nói thêm cái gì, trực tiếp đưa Tô Tuệ ly khai phòng bệnh.
“Mẹ, ta hôm nay cùng Cố Tư Hân đi chơi đó, ta còn tặng cho nàng một cái váy, bất quá nó cũng rất mất , nói ra ngươi cũng đừng giận nhé....”
“...”
“Còn có, Lý Ân Tuệ mời ta tới ‘Ba Lê thế gia’ làm thiết kế sư, ngươi biết không, đây chính là một công việc rất tốt, chẳng qua ta đã cự tuyệt , bởi vì ta còn có rất nhiều chuyện phải làm...”
“...”
“Mẹ, cho ta một ít thời gian, ta sẽ có năng lực chữa trị cho người...”
Vẫn như cũ, Đỗ Thừa một bên vì mẫu thân mát xa , một bên lẳng lặng nói chuyện với bà, đối với Đỗ Thừa mà nói, đây đã là một thói quen .
Ước chừng nhiều giờ sau, Đỗ Thừa mới kéo chăn đắp cho bà, sau đó mới gọi Hân nhi ra.
“Phù phù, ngộp chết ta , chủ nhân thân ái, ngươi có thể lần sau đừng để ta chờ lâu như vậy nữa, mém làm Hân nhi chết ngộp rồi a, ngươi yên tâm lúc ngươi có hẹn với người đẹp Hân nhi sẽ không quấy rầy ngươi nữa.”
Hân nhi vẻ mặt u oán nhìn Đỗ Thừa, chỉ là trên người nàng bây giờ cũng làm cho Đỗ Thừa không biết phải nói gì.
Cũng cái váy lúc chiều, nhưng lại là cái đã sửa lại rồi .
Thấy Đỗ Thừa không nói gì, Hân nhi hướng Đỗ Thừa nhìn quyến rũ, sau đó nhẹ nhàng đem dây thắt trên váy kéo xuống, lộ ra 1 khoảng trắng noãn, hơn nữa lấy ngữ khí dụ hoặc hướng Đỗ Thừa nói:“ Đỗ Thừa thân ái, nếu lần sau ngươi không liên hệ Hân nhi lâu như vậy , Hân nhi sẽ cho ngươi mở rộng tầm mắt đó nha?”

Nói xong, Hân nhi liền định kéo xuống hết
“Không cần...”
Đỗ Thừa vội vàng ngăn lại, sau đó có chút dở khóc dở cười nói:“Hân nhi đại tiểu thư, cũng không phải ta không đáp ứng ngươi a, một cái màn hình lớn như vậy, đối với tầm nhìn của ta rất là ảnh hưởng a.”
“Điều này thì đơn giản , ngươi có thể tùy ý khống chế độ lớn nhỏ của màn hình mà, à đúng rồi, là ta quên nói cho ngươi .” Hân nhi nói 1 hồi, sau đó vội vàng đem phương pháp điều chỉnh màn hình nói cho Đỗ Thừa.
Quả nhiên, dựa theo phương pháp của Hân nhi, Đỗ Thừa phát hiện có thể tùy ý phóng đại hoặc thu nhỏ màn hình.
“Ân, như vậy là tốt hơn rồi, về sau trừ phi một ít chuyện tình đặc biệt, còn lại thì sẽ bỏ chế độ chờ cho ngươi.”
“Đỗ Thừa thân ái, ta biết chỉ có ngươi là tốt nhất .” Hân nhi vô cùng vui sướng, sau đó cẩn thận liếc mắt nhìn Đỗ Thừa một cái sau đó nói tiếp:“Đỗ Thừa, bản đại tiểu thư thật đúng là không có nhìn ra, nguyên lai ngươi luôn dấu diếm a, mặc bộ quần áo kia vào thì anh tuấn hơn cả Kim Thành Vũ cùng Kim Tại Nguyên a.”
“Không nói nhiều lời, tiếp tục đi.”
Đỗ Thừa cũng không biết phải nói gì, trực tiếp yêu cầu tiếp tục chương trình học còn bỏ dở.
“Vậy được rồi, hiện tại chúng ta vẫn tiếp tục chương trình học buổi sáng...”
Hân nhi nghe Đỗ Thừa nói vậy, nàng liền thành thật nói.
“Chờ một chút, Hân nhi ta nghĩ nghiên cứu một thứ gì khác đi, chương trình học buổi sáng tạm thời cứ để đó.” Đỗ Thừa nghĩ 1 lúc, sau đó ngăn Hân nhi lại.
“Đỗ Thừa, ngươi muốn nghiên cứu cái gì?” Hân nhi thập phần tò mò nhìn Đỗ Thừa.
Đỗ Thừa trong lòng đã sớm có ý tưởng, liền nói:“Trước tiên là công nghệ sản xuất thuốc đã .”
Nghe được Đỗ Thừa nói như vậy, Hân nhi rất nhanh liền đoán được ý tứ của Đỗ Thừa, liền hưng phấn hướng Đỗ Thừa hỏi:“Đỗ thừa, người thực sự muốn xem lĩnh vực này trước?”

Đỗ Thừa gật gật đầu, sau đó hướng tới Hân nhi nói:“Hân nhi, ngươi có biết cái gì kiếm tiền nhanh nhất không?”
Hân nhi không hề nghĩ ngợi, thập phần khẳng định đáp:“Lũng đoạn.”
“Đúng vậy, chính là lũng đoạn.”
Đỗ thừa đồng dạng cũng thập phần khẳng định nói:“Ở phương diện này ta đã có ngươi nên hơn hẳn những người khác .”
Đỗ Thừa trong lòng rõ ràng, với sự tồn tại của Hân nhi, hắn sẽ biết trước xu thế phát triển của các ngành sản xuất.
Cho nên đối với Đỗ Thừa mà nói y dược kiếm được rất nhiều tiền, sau đó là phương diện công nghiệp ô tô.
“Đó là đương nhiên , ngươi không nhìn xem đại tiểu thư ta là ai.” Hân nhi thập phần đắc ý cùng kiêu ngạo đáp, cực kỳ giống 1 gà mái kiêu ngạo.
“Ân, chúng ta bắt đầu đi, ta tính dùng một ít thời gian xem phương hướng phát triển, sau đó tiến hành học tập châm cứu.”
Đỗ Thừa có chút kích động nói, trong lòng tràn ngập chờ mong.
Muốn chữa trị cho mẫu thân mà nói kỳ thật cũng không khó, nhưng muốn đối phó với Đỗ thì Đỗ Thừa nhất định phải có thực lực tài chính mới được, dù sao Đỗ thị gia tộc thực lực ở hắc đạo cùng bạch đạo đều không thể coi thường , nếu tài chính của mình hùng hậu, Đỗ Thừa muốn đối phó Đỗ gia thì tự nhiên là càng tốt hơn.
Ngoài ra, Đỗ gia dựa vào chế dược để làm giàu , nên Đỗ Thừa lựa chọn chế dược để phát triển.
14-02-2012, 08:39 AM
Tối Chung Trí Năng
Tác giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện