Dịch giả: Diệp Phi Hàn
Nguồn: tuchangioi

Sáu tên lưu manh sau khi ngồi xuống ánh mắt nhất thời đều dừng ở trên mặt cùng trên người Cố Tư Hân, vẻ mặt dâm đãng
Đối với 6 tên lưu manh vừa đến, Đỗ Thừa tựa hồ cũng không thể hiện thần sắc gì, chỉ là vô cùng bình tĩnh cùng Cố Tư Hân ngồi ăn cơm, Cố Tư Hân cũng không có nửa điểm kích động, nhìn thoáng qua bên ngoài, thần sắc còn bình tĩnh hơn.
“Ai, hiện tại thời đại này, ngay cả người què đều có thể gần gũi đại mỹ nữ, thật sự là rất đáng tiếc , một đóa hoa lài cắm vào cái bãi phân voi .”
Tên thanh niên đầu lĩnh bởi vì gây sự cho nên cũng không có gọi món ăn, tiểu nhị định tới cho chúng gọi món ăn liền bị hắn trừng mắt đuổi đi, sau đó không kiêng nể gì hướng Đỗ Thừa cười khẩy nói.
Còn lại năm tên nghe đầu lĩnh lên tiếng , thì cả đám cười không thôi.
“Đỗ Thừa, ta ăn no rồi, không bằng chúng ta đi thôi.” Cố Tư Hân không sợ những người này, nhưng nghe chúng vũ nhục Đỗ Thừa, ánh mắt của nàng bên trong rõ ràng có vài phần phẫn nộ, buông chiếc đũa xuống, liền muốn cùng Đỗ Thừa rời đi.

“Vô dụng , bọn họ là vì ta mà đến.” Đỗ Thừa mỉm cười, hướng Cố Tư Hân lộ ra một ánh mắt quan tâm, sau đó chuyển ánh mắt về phía đám lưu manh.
Nhìn vào mặt tên đầu lĩnh, Đỗ Thừa không nhanh không chậm nói:“Ta biết là ai cho các ngươi đến, trở về nói cho hắn, có cái gì bất mãn thì tự mình tới tìm ta, không cần dùng chiêu này đối với ta làm gì.”
Đỗ Thừa nói không giả, hắn thật sự biết là ai phái bọn này đến, kỳ thật lúc ở cổng học viện, Đỗ Thừa đã thấy chiếc Ferrari của Đỗ Vân Long, tuy rằng Đỗ Vân Long đã nấp đi, nhưng đối với thị lực tăng lên mấy lần của Đỗ Thừa mà nói,muốn phát hiện kỳ thật cũng không khó.
Mà khi rời học viện, trong cái đống âm thanh hỗn tạp Đỗ Thừa vẫn nghe ra tiếng động cơ của chiếc Ferrari (thằng này tài thật @@!), đồng dạng đối với có được thính lực cường đại của Đỗ Thừa mà nói, cái này cũng không phải cái gì việc khó.
Chẳng qua, Đỗ Thừa cũng không có nói tên của hắn ra, bởi vì Đỗ Thừa sợ Cố Tư Hân hiểu lầm, dù sao những người này vô luận cũng chỉ là lưu manh mà thôi:
“Tiểu tử, ngươi nói cái gì lão tử nghe không hiểu, bất quá lão tử hiện tại nói cho ngươi, lão tử nhìn ngươi thực khó chịu, các huynh đệ đập hắn.”
Tên đầu lĩnh thanh niên thần sắc rõ ràng sửng sốt, hiển nhiên là bị Đỗ Thừa nói trúng , bất quá cho dù như thế nào, tên đầu lĩnh căn bản là không phân rõ phải trái, hét lớn một tiếng sau đó liền kêu gọi huynh đệ của mình động thủ .
Thấy tên thanh niên muốn động thủ, Cố Tư Hân khuôn mặt cười trong nháy mắt trở nên tái nhợt, ánh mắt vội vàng hướng ngoài cửa lớn nhìn lại.
Theo ánh mắt Cố Tư Hân nhìn lại, chỉ thấy xa xa bên ngoài cửa lớn, có hai gã mặc áo đen dang bước nhanh về hướng này.
Chính là, hai người trung niên cách nơi này cũng khá xa, mà nắm đấm của tên thanh niên đang nhằm phía Đỗ Thừa mà tới.
“A...”
Mắt thấy 1 quyền đánh tới Đỗ Thừa, mặt Cố Tư Hân trở nên tái nhợt
Mà Đỗ Thừa, đối mặt với tình huống này, hắn cũng không có gì sợ hãi, tốc độ nắm đấm đến trước mắt Đỗ Thừa, tốc độ trở nên chậm vô cùng, hơn nữa trong đầu Đỗ Thừa còn vang lên một tiếng lạnh như băng:“ Hình thức phòng ngự phản kích mở ra, tiến vào trạng thái khống chế thần kinh.”
Chỉ thấy, ngay lúc quyền đầu dừng lại trên người Đỗ Thừa, thì thân mình Đỗ Thừa né sang 1 bên, nhanh chóng né tránh thế công của 6 tên, hơn nữa thuận thế ôm Cố Tư Hân vào trong lòng rồi thối lui vài bước.
“Chủ nhân thân ái, thế nào ta sáng tạo cho ngươi một cái cơ hội tuyệt không.”
Cùng lúc đó, thanh âm của Hân nhi ở trong đầu Đỗ Thừa vang lên.

Ôm thân thể mềm mại động lòng người của Cố Tư Hân vào trong lòng, tuy rằng động tác không tự chủ được, nhưng Đỗ Thừa cũng có thể cảm giác rõ ràng được cơ thể của Cố Tư Hân.
Mà Cố Tư Hân bị Đỗ Thừa ôm vào trong ngực nguyên bản trên mặt đang tái nhợt lại trở nên đỏ hồng, cúi đầu không dám nhìn Đỗ Thừa.
“Anh em cẩn thận tên này rất giảo hoạt .”
Đỗ Thừa quỷ dị né tránh làm cho tên đầu lĩnh trong lòng âm thầm cảnh giác, hướng đồng bạn hô.
Nói xong,tên đầu lĩnh cùng 5 tên khác hướng Đỗ Thừa xuất thủ, chẳng qua lúc này đây những người này đã ra tay thật sự .
“Hân nhi, không cần chơi nữa, trước tiên hãy giải quyết những người này đi.” Động tác của những người này ở trong mắt Đỗ Thừa thì rất chậm, nếu Đỗ Thừa hiện tại không có Hân nhi hỗ trợ thì tuyệt đối không phải là đối thủ của những người này, đương nhiên nếu Đỗ Thừa bắt đầu học về lĩnh vực vày, vậy thì hoàn toàn không có vấn đề .
“Được rồi, xem Hân nhi đại tiểu thư ra tay đây.”
Hân nhi lĩnh mệnh, trực tiếp khống chế thân thể Đỗ Thừa nhằm phía bọn lưu manh mà tới, bất quá Hân nhi hiển nhiên là âm thầm phá phách, cũng không có đem Cố Tư Hân từ trong lòng buông ra, mà là trực tiếp ôm Cố Tư Hân nhảy vào bên trong.
Mà lúc này, hai gã mặc áo đen cũng đã đến trước cửa, bất quá cả hai người đều không hẹn mà cùng dừng cước bộ, bởi vì một màn này làm cho bọn họ cảm giác thật không thể tưởng tượng được.
Mà cuộc hỗn chiến bên trong, chỉ thấy Đỗ Thừa ôm lấy Cố Tư Hân thập phần thoải mái đấu với 6 tên lưu manh, mỗi một người Đỗ Thừa đều ở góc độ cực kỳ quỷ dị đá ra một cước, mỗi một cức đều thập phần âm ngoan, toàn bộ đều trúng tại nơi yếu hại.
Chỉ cần không đến mười giây, 6 tên đã nằm trên mặt đất, mà Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân cũng không bị đánh trúng một quyền nào

“Thật mạnh a ...”
Trên mặt 2 trung niên hiện lên vẻ khiếp sợ, đối với thân thủ của Đỗ Thừa vô cùng kinh ngạc, mà tối trọng yếu là bọn họ nhìn ra Đỗ Thừa là một người què.
Cố Tư Hân trong lòng Đỗ Thừa đồng dạng cũng không thể tin được, chỉ có thể ngây ngốc mà nhìn Đỗ Thừa, phảng phất như là đang ở trong mộng, thậm chí quên mất mình đang bị Đỗ Thừa ôm vào trong ngực.
Mà đối với Đỗ Thừa, hắn cũng không có cảm giác gì, bởi vì Hân nhi là siêu cấp trí năng, nếu đánh không lại mấy tên lưu manh mới chính là không bình thường.
Bất quá Đỗ Thừa chỉ có cảm giác với thân thể mềm mại động lòng người của Cố Tư Hân, Đỗ Thừa cũng không có nửa điểm mạo phạm, bất quá trong lòng cũng vô cùng thỏa mãn.
14-02-2012, 08:35 AM
Tối Chung Trí Năng
Tác giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện