Trận tứ kết năm nay hầu hết có sự tham gia của tất cả các thành viên chiến đội khác.

Bọn họ không chiến đấu trên sân mà hòa mình vào khán giả bên dưới chứng kiến trận đấu sục sôi ngày hôm nay.
Quy mô rầm rộ chỉ có trong trận chung kết, rất ít trận tứ kết có được nhiệt cao đến vậy.
Bởi lẽ tự nhiên Lôi Đình quyết định chĩa họng súng vào người Lộ Du mọi người mới tá hỏa phát hiện ra Đột kích bảo vệ Tiết Lan không đứng bên cạnh cậu ta!
Không có đột kích bảo vệ, Lộ Du chỉ cần mắc sai lầm nho nhỏ rất có thể sẽ ngã xuống.
Lôi Đình chắc chắn đã tính toán trước việc này cho nên bọn họ đã quyết định ngắm vào Lộ Du.
Nhưng làm mọi người khó hiểu hơn chính là người thường xuyên đảm nhận vị trí này – Tiết Lan ở cách Lộ Du rất xa, hoàn toàn không có khả năng về kịp!
Ban đầu, đánh đoàn chiến thường áp dụng cách đợi hai bên lên đồ đầy đủ, tích được tiền, vàng rồi mới bắt đầu giao tranh.

Trong khoảng thời gian đó chỉ cần một người ngã xuống sẽ khiến cho toàn bộ thế cục chịu đả kích nghiêm trọng dẫn đến một đổi bốn, còn có khả năng kéo theo nhịp điệu trận đấu.
Phía sau Y tá không có Đột kích theo cùng thực sự là sai lầm nghiêm trọng.
Bởi vậy khi toàn bộ họng súng chĩa vào Lộ Du, mọi người xem thi đấu dưới khán đài đều hít ngụm khí lạnh.
Khán đài vang lên tiếng hô to nhỏ khác nhau, tiếng súng trùng trùng điệp điệp, hỏa lực mịt mù, Lộ Du biến mất trong không trung.
Tiếng súng bị hụt, Lôi Đình nhận ra rằng Lộ Du dùng chip Ẩn thân và chip Tốc biến tránh đi đường đạn.
Hiện tại bên Lôi Đình đã nằm trong địa bàn của LGW, nếu không thể mang được mạng Lộ Du đi mà lui về thì không ổn.

Đội trưởng Lôi Đình – Viên Hạo Nhiên lập tức chỉ đạo cả đội chĩa súng về phía Tiết Lan.
Tiết Lan là đột kích hậu thuẫn phía sau nhưng lại khiến Y tá dùng cả hai kỹ năng tránh đường đạn.

Rất có thể cậu ta đang cố gắng chạy đến bên cạnh đột kích!
Cho nên Lôi Đình đều đồng lòng cố gắng tiễn Tiết Lan đi trước, như vậy có khả năng lật ngược bàn cờ.
Cậu nhanh chóng lác qua mưa bom bão đạn chạy đến sau vật chắn, ngó thấy bốn người kia không đuổi cùng giết tận mà ngược lại cũng tránh về phía sau.
Viên Hạo Nhiên là tay già đời nhiều kinh nghiệm, phát hiện ra có gì không đúng, anh ta lập tức yêu cầu đồng đội chú ý.

“Cẩn thận có mai phục.” Gã quay ra nói với mọi người cố gắng cắt đứt liên lạc của Tiết Lan với tổng bộ sau đó đặc biệt dặn dò Lưu Kỳ: “Chọn góc bắn.”
Chỉ cần hạ được Tiết Lan, ván đấu này sẽ biến thành 5v4.
Ánh mắt Viên Hạo Nhiên sáng quắc, chờ đồng đội triển khai đội hình xong gã xung phong bắn thẳng lên chỗ Ôn Diễn.
Kỹ năng ẩn thân của Lộ Du sắp hết thời gian nhưng do phát động tấn công không được, lại không thể nhìn chằm chằm cậu ta mọi lúc mọi nơi cho nên điều cần làm bây giờ ra công sang vị trí Ôn Diễn mới có thể mở ra đường mới.
Nghe được kế hoạch của Viên Hạo Nhiên, cả đội lập tức chuyển hướng về phía Ôn Diễn.
Bọn họ đã chờ khoảng khắc này rất lâu rồi!
Bốn người Viên Hạo Nhiên nhờ có sự yểm trợ của Lưu Kỳ dần dần thu nhỏ vòng giao tranh, tập trung bắn hạ Ôn Diễn, Chu Khán Thanh cũng bị ép về phía Lộ Du, cả đội LGW đều bị đẩy vào ngõ hẹp.
Dưới khán đài mọi người bắt đầu xôn xao.
Hình thức hiện tại đối với ba người Ôn Diễn cực kỳ bất lợi, kể cả bọn họ có cùng nhau xông lên khó có thể lấy 3 địch 5– thậm chí Ôn Diễn còn có khả năng ngã xuống.
“Exist đâu?”
“Exist! Reset đang chết ở đâu vậy????”
Dưới đài mọi người đều khẩn trương nhìn khắp bản đồ, đổ mồ hôi hột cho tình cảnh của ba người bên phía LGW.
“Hóa ra người mới cũng chỉ đến vậy, thấy giao tranh là sợ hãi chạy mất.”
Viên Hạo Nhiên đã phong tỏa mọi đường, chỉ cầ thấy Exist là có thể khai hỏa, tiễn cậu lên bảng đếm số.
Ôn Diễn rơi vào tình thế bị động, hắn vừa phải tránh vòng vây của cả ba người vừa phải né để không lộ mình trước họng súng của đối thủ.
“Nhìn đi, cái đội vô dụng mà cậu đã từng chọn.” Viên Hạo Nhiên nhìn ba người tránh né, cười nói với Tề Tư Vũ: “Lựa chọn của cậu rất chính xác, nếu cậu không theo chúng tôi, người hôm nay bị treo lên chính là cậu.”
Tề Tư Vũ không trả lời.
“Đặng Duệ Thu!”
Ba người Ôn Diễn từ chối giao tranh, Viên Hạo Nhiên thấy lượng máu của hắn dần cạn kiệt lập tức đánh dấu trên bản đồ rồi quay ra nói: “Đặng Duệ Thu, tôi không muốn thấy cậu mắc sai lầm thêm một lần nào nữa.”
Đặng Duệ Thu nghiến răng, lập tức chạy từ thùng hàng phía sau nhích đến vị trí của Ôn Diễn.
Từ lúc đến Lôi Đình, mọi sự cố gắng của hắn là để phục vụ cho khoảnh khắc này– hắn luyện tập cách khắc chế Ôn Diễn, là vũ khí Lôi Đình dùng để đánh bại LGW.
“Lão Kỳ!” Viên Hạo Nhiên đè giọng nói.
Lưu Kỳ đứng trên cao đã chĩa họng súng thẳng vào chỗ Ôn Diễn đang nấp.
Chỉ cần hắn và Đặng Duệ Thu đấu súng, dù cho có xuất hiện chuyện gì Lưu Kỳ vẫn còn cơ hội tiễn hắn lên đường.
LGW sớm đã tàn lụi, từ khi Tôn Hạo Sơn và Mạnh Kỳ rời đội, Ôn Diễn không thể nào gánh được.

Đặng Duệ Thu gần tiến đến thùng hàng, hắn nhìn thấy đồng đội yểm trợ, hít sâu một hơi rồi chạy thẳng về phía Ôn Diễn.
Màn hình chiếu theo góc nhìn của Đặng Duệ Thu, người xem bên dưới không ngừng hít sợ.
Ôn Diễn hai mặt giáp địch, Tiết Lan nơi nào?! Chẳng nhẽ đúng như bên ngoài đồn đoán, LGW đã mục rữa từ lâu.
Đúng lúc này, Lưu Kỳ trên điểm cao bỗng nghe được tiếng đạn xẹt qua bên tai, đập thẳng xuống hòn đá dưới chân–
Dưới thùng hàng Ôn Diễn cùng Đặng Duệ Thu chính thức gặp mặt.
Ôn Diễn bị bao vây, người chiếm ưu thế tuyệt đối là Đặng Duệ Thu, dựa vào ưu thế địa hình hắn hoàn toàn có thể đoán trước được Ôn Diễn sẽ phản ứng ra sao.
Đặng Duệ Thu bình tĩnh tránh đi lượt đạn đầu tiên của Ôn Diễn, trước ánh mắt ngạc nhiên của hắn, Đặng Duệ Thu đáp trả một băng đạn trước khi trốn vào sau vật chắn.
Lượng máu của Ôn Diễn tụt khá nhanh, còn khoảng 40%.
Tất cả điều này đều nằm trong tầm kiểm soát của Viên Hạo Nhiên, Đặng Duệ Thu điều chỉnh họng súng chuẩn bị cho đợt công phá tiếp theo.
Đặng Duệ Thu nghiến răng.
Theo kế hoạch của bọn họ, nhiệm vụ của hắn là tiêu hao hết năng lượng của Ôn Diễn, cố gắng dồn hắn vào chân tường rồi nhả một cơ hội cho hắn trốn.
Khi đó, Ôn Diễn có khả năng sẽ dùng súng mở đường máu trốn từ đằng sau lên.
Chỉ cần như thế, Lưu Kỳ sẽ có cơ hội bắn tỉa.
Nhưng đó không phải điều hắn muốn.
“Đặng Duệ Thu!!!”
Thấy hắn chưa chịu di chuyển, Viên Hạo Nhiên ngạc nhiên gào lên!
Đặng Duệ Thu nhanh chóng lắp súng, dưới tiếng gọi kiềm chế của đồng đội chạy đến vị trí của Ôn Diễn.
Phòng tuyến bị phá tan trong nháy mắt, Đặng Duệ Thu nhìn thấy họng súng đen nhánh.
Người xem đều nhận ra được ý đồ của Lôi Đình, bọn họ chuẩn bị tấn công trực diện để loại bỏ Ôn Diễn.
Nhưng điều mọi người không ngờ đến chính là dưới cơn khủng hoảng như vậy, Ôn Diễn bình tĩnh lao ra khỏi boong-ke, đối đầu trực diện với Đặng Duệ Thu mà không hề sợ hãi!
Hắn cố gắng tránh những viên đạn dưới họng súng của Đặng Duệ Thu, tính số giây hắn ta bắt đầu hết hạn, nhân cơ hội ổn định tốc độ của mình.
Đặng Duệ Thu đã xem rất nhiều video của Ôn Diễn, biết hắn có thói quen tấn công trong lúc đối thủ lên đạn cho nên trong trận đấu này hắn ta đã mang theo con chip Bảo vệ, ý đồ sử dụng trong lần này!
Hai bên chĩa thẳng súng vào nhau, khi Đặng Duệ Thu cầm chắc súng, hắn ta ấn liền chip bào vệ và đồng thời kéo còi– một viên, hai viên, ba viên!!! Khán giả bên dưới đều ồ lên, tân tuyển thủ năm nay đúng là người sau giỏi hơn người trước, Đặng Duệ Thu không cần làm nóng súng mà có thể sử dụng kỹ năng này một cách nhuần nhuyễn!
Tuy nhiên Ôn Diễn – người được cho là có cơ hội hơn lại không nổ súng, hắn dừng lại một lúc sau đó kích hoạt chip Tốc Biến dịch ra xa đường đạn của Đặng Duệ Thu!
Ba viên đạn không theo định hướng, cùng lúc đó Ôn Diễn khi dừng lại đột nhiên giương cao!
Một viên, hai viên, ba viên….

bốn viên!!!
Ôn Diễn đã sử dụng chiên thức làm nên tên tuổi của hắn, liên thanh bốn viên!!!
Đặng Duệ Thu nhìn đạn lao như tên lửa về hướng mình, can tâm chịu chết.
Nhưng..

Ôn Diễn không thoát được!
Giờ phút này, thân ảnh của hắn hoàn toàn lộ ra dưới mắt Lưu Kỳ! Cho dù hắn có thuật thông thiên thì cũng không thể thoát được họng súng của cậu ta.
Đặng Duệ Thu vô thức nhìn lên cao điểm, nơi Lưu Kỳ đang phục kích.
Đột nhiên tiếng súng hỗn hợp vang lên ở nơi đó, đồng tử tay đột kích chiến đội Lôi Đình co lại, mẹ kiếp!
Tiếp theo hắn cố gắng lui về đằng sau nhưng không kịp, thông báo hệ thống hiện lên màn hình lớn.
Hệ thống: LGW-Exist đã hạ LT-Liu66.
Hệ thống: LGW-Wind đã hạ LT – Unknown.
Cả khán đài đứng dậy reo hò, dường như đã quên mất trận đấu chưa kết thúc.

Bọn họ phấn chấn với cú lộn ngược dòng của LGW mong chờ góc nhìn chính diện của trận đấu.
Bình luận viên ngay lập tức chiếu góc máy qua cuộc giao tranh của Ôn Diễn và Đặng Duệ Thu, sau khi một trong hai ngã xuống ngay lập tức vòng qua Lưu Kỳ.
Lưu Kỳ nghe được tiếng vang rất nhỏ.
Anh ta cảm thấy rất quen thuộc nhưng lại không thể nhìn lại, bởi lẽ Ôn Diễn đã trúng kế, anh ta chỉ có thể bình tĩnh ngắm qua ống kính, xem đối phương có bao vây mình hay không.
Kíp nổ bụi mù trên dân thượng, thân ảnh y hệt như trong trí nhớ lướt nhanh ra khỏi bóng tối trùng điệp vào kí ức đã bị phủi bụi.
Lưu Kỳ cố gắng trấn định, chuẩn bị sẵn sàng hai kỹ năng thêm máu cùng với bảo vệ tính toán dù có nằm xuống cũng phải tiễn được Ôn Diễn.
Anh ta nắm chặt khẩu súng, ngắm thật kỹ…
Trong lúc game đấu đang dành giật từng phút giây một, phía sau anh ta không ngừng truyền đến tiếng súng.


Lưu Kỳ cố gắng căn góc sao cho thật chuẩn…bỗng nhiên Ôn Diễn sử dụng chip tốc biến!
Viên đạn đã được xác định bỗng dưng đi chệch hướng lệch khỏi quỹ đạo không biết bắn đến nơi nào.
Lưu Kỳ bị người ta húc ngã văng xuống đất, màn hình theo góc nhìn của anh ra quay một trăm tám mươi độ theo.

Lưu Kỳ nhanh chóng xoay người muốn đứng dậy nhưng đã muộn, đối thủ của anh ta có súng ống nặng hơn, vừa đứng vững đã ngay lập tức nổ súng!
Khán giả đã từng nhìn thấy một Exist vừa dịu dàng vừa non nớt, giờ phút này cậu dường như đã lột xác, trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp hết lòng vì đồng đội.
Còn Đoàn Văn Tranh không biết đã vòng góc sau từ bao giờ, có được một chỗ nấp an toàn chĩa thẳng súng vào ba người còn lại bên Lôi ĐÌnh.
Viên Hạo Nhiên biết kế hoạch đã đổ bể, gã ngó lượng máu gần cạn của Chu Khán Thanh cùng Lộ Du, tính toán tránh góc bắn của Đoàn Văn Tranh, mở con đường máu rồi rút về.

Hơn nữa Tiết Lan vừa hạ Lưu Kỳ đang ở trên cao điểm, hoàn toàn không có khả năng phi thân đến viện trợ, cẩn thận một chút khéo có thể đoạt được hai mạng bên phía LGW.
Viên Hạo Nhiên lập tức hạ lệnh cản đường Lộ Du, cố gắng thông qua bọn họ rút lui.
Tất cả đều có tính toán.
Gã ta chích kim tiên, mỗi phát súng đều muốn bắn thẳng đến yếu điểm của Chu Khán Thanh, muốn tiễn tay đột kích không biết trời cao đất dày này lên bảng đếm số.
Chân trời đằng xa vụt sáng, khối tinh thạch như sao băng lao thẳng từ trên cao điểm xuống-
Bản đồ [Lam Yên Hoang Dã] của Ánh sáng tận thế không có sao băng.
Cho nên….
Trên khán đài, mọi người sợ hãi đứng hết dậy nhìn lên màn hình giống như sợ chỉ cần bỏ lỡ một giây mọi chuyện sẽ không như ý muốn.
Nhịp tim mỗi người đều đập rất mạnh, dưới ánh chiều tà, tay đột kích nhỏ không ngần ngại lao từ trên cao điểm xuống dưới đất.
Theo quy tắc trò chơi, lượng máu sẽ mất dần tùy theo độ cao mà người chơi nhảy xuống.

Lúc Tiết Lan hạ Lưu Kỳ, cậu đang đứng trên khoảng cách đủ để ngã chết.
Nhưng không ngờ giây tiếp theo khán giả lại được chứng kiến Tiết Lan của LGW phát sáng, toàn thân như ngôi sao băng lao giữa bầu trời.
Cậu đạp gió, biến bóng tối thành vũ khí chạy tới bên cạnh đồng đội.
Ống ngắm của Đoàn Văn Tranh không tự giác quét qua bóng hình nóng rực như lửa ấy.
Mới qua mấy tháng.
Nhóc con thích đỏ mặt xấu hổ đi theo sau lưng anh đã trút bỏ đi tất cả mọi non nớt e sợ, giờ đây trong cậu chỉ còn lại sự rắn rỏi kiên cường thẳng tắp đứng trước gió.
Nhóc con của anh, cuối cùng đã trưởng thành..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện