Trong xã hội hiện nay, tuổi thọ trung bình đã kéo dài đến gần 200 tuổi, đều là cưới muộn sinh sau [1], thậm chí số người không cưới không sinh ngày càng nhiều.

Phần lớn người ta đến 50, 60 tuổi mới tính đến chuyện kết hôn này kia, cả đời không kết hôn cũng không phải chuyện gì hiếm lạ.

Để kích thích tình yêu và hôn nhân, các tổ chức giới thiệu cưới xin cũng nhiều vô kể, chẳng qua, đối với Uông Mộc Nhan mới hai mươi tuổi đã  sa vào lâu đài hôn nhân mà nói, cậu vẫn là lần đầu chiêm ngưỡng ‘Bách khoa chuyên cho việc xem mắt Omega’ là cái gì.

Mục lục phía trước của bách khoa toàn thư vô cùng chi tiết. Bạn có thể tìm kiếm Alpha đáp ứng với các yêu cầu lựa chọn bạn đời của mình từ nhiều phương diện: số đo ba vòng, cân nặng, chiều cao, gia cảnh, trình độ học vấn, bằng cấp công việc. Phân loại này vô cùng tường tận, chi tiết đến mức một số vấn đề riêng tư cũng được liệt kê.

Ngay cả Omega như Uông Mộc Nhan dù đã kết hôn, sinh con nhìn vào vẫn mặt đỏ tim đập, khép lại quyển sách dày cộp vang lên tiếng ‘bộp’.

“Anh, đây là gì…”

Uông Mộc Hiên làm như không nghe thấy, tự mình lật đến mấy trang lúc trước đã đánh dấu, bắt đầu giới thiệu cho đứa em trai sắp ly hôn.

“Em nhìn Alpha này đi, mặc dù 75 tuổi có lớn hơn em một chút, nhưng tuổi tác càng cao thì càng  biết chăm sóc người khác, hơn nữa tính tình hiền lành thích trồng hoa cỏ, công việc ổn định là giáo sư tiếng Trung tại trường đại học công lập, trước đó chưa từng kết hôn…”

Thì Lương Huân Thần nhà cậu cũng công việc ổn định, lúc học đại học học lên tiến sĩ sau là nghiên cứu viên của trạm lưu động [2], tương lai rộng mở  ghê gớm! Hơn nữa còn làm giảng viên, có chỗ nào mất mặt đâu? Uông Mộc Nhan tức giận lắm luôn, liếc sang Lương Huân Thần đang đứng im lặng bên cạnh, cố kìm nén không lên tiếng thay hắn, chỉ nói: “Chưa kết hôn lần nào chỉ sợ không muốn tìm Omega đã kết hôn đấy, hơn nữa chênh lệch tuổi tác có nhiều khác biệt, em cũng đâu phải không có ba…”

Uông Mộc Hiên cũng không hỏi nhiều, lập tức lại giới thiệu người khác.

“Vậy em nhìn người này đi, vừa mới 35 tuổi, là phi công đã giải ngũ. Tuổi này không lớn lắm, cũng giống như em, là Alpha bị bạc tình, nghe nói vị hôn thê của cậu ta bỏ trốn theo người khác, do bị tổn thương nên giờ vẫn không chịu đi ra ngoài…”

Uông Mộc Nhan bất đắc dĩ nhìn anh trai cậu, không biết đây là vụ gì nữa, chỉ cảm thấy đau não.

Cậu vẫn chưa kịp từ chối vì đối tượng này không đáng tin cậy, ngược lại Lương Huân Thần nãy giờ nãy giờ im lặng lại kìm không được.

Lương tiên sinh bước tới, nhíu mày tranh luận.

“Vị hôn thê bỏ trốn vậy cậu ta có thể thu lại tình cảm, toàn tâm toàn ý đối xử tốt với em trai anh được không?” Vẻ mặt Lương Huân Thần không mấy vừa ý, “Vã lại, ai biết lý do vì sao vị hôn thế của cậu ta phải bỏ trốn? Lỡ như là vì cậu ta có thói xấu gì đó, anh đẩy Uông Mộc Nhan vào chỗ nước sôi lửa bỏng thì sao?”

“Ê, em trai tôi đến lượt cậu quản à?” Uông Mộc Hiên liếc nhìn hắn, khẩu khí kỳ quái, “— em rể cũ tiên sinh.”

“Tôi…”

Lương Huân Thần bị nói cho nghẹn họng, đứng im lặng tưởng chừng như một chiếc nồi áp suất.

“Nhìn người này đi, mặc dù là Beta nhưng tính tình rất tốt, đã kết hôn một lần rồi, có một đứa con trai là Beta, nhất định sẽ nghe lời em.”

“Sao anh không thể chọn cho em mình người nào tốt hết vậy?” Lương Huân Thần giận đến mức muốn giậm chân, “Không phải là tìm một lão già, thì là góa vợ góa chồng, ly hôn, tình sử hỗn loạn còn có thêm đứa con riêng?”

Đại ca Uông gia hừ lạnh, đứng lên nhìn về phía em rể cũ Lương tiên sinh đang phê bình mình.

“Vậy cậu nghĩ loại người nào đủ tốt, thích hợp với Mộc Nhan nhà chúng ta?”

“Ít nhất tuổi tác cũng phải tương đối, không có hai lòng, thật lòng với cậu ta, điều kiện ưu việt, biết chăm sóc, có tinh thần trách nhiệm, là Alpha đáng tin!”

“Cậu là nhất!” Uông đại ca hung dữ chửi thề, “Nếu tìm được trứng để dùng, cậu cho dù không thay lòng cũng đổi lòng! Đó cũng đâu phải đồ chơi!” [3]

Lương Huân Thần sững sờ tại chỗ, qua một lúc không biết là mình bị mắng hay là được khen.

Thật là phức tạp.

————

[1] Nguyên văn “晚婚晚育”: Vãn cưới vãn dục, tức là kết hôn trễ, sinh con muộn. Mình đổi lại cho nó liên kết với câu sau dấu phẩy hi.

[2] Nguyên văn “流动站”: Trạm lưu động, tui không biết ‘trạm lưu động’ là cái mô tê gì luôn á. Qt nó là vậy á, ai biết thì bổ sung giúp tui. Cảm ơn nhiều.

[3] Nguyên văn ““我呸!” 汪大哥恶狠狠骂人, “找到了有个卵用, 还不是说变心就变心! 不是个玩意儿!”“: Tui đọc qt tui hong hiểu gì luôn á, bỏ dô gg dịch thì hiểu được sơ sơ. Ai biết thì cíu tui với. À tui có đú trend 1 tẹo á hjhj.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện