Xe khác với phi thuyền, là phương tiện giao thông trên mặt đất.
Xe loại cao cấp còn có thể di chuyển trên không trung, có thể gọi là phương tiện giao thông trên không.
Nhưng luật giao thông của đế quốc Sottile quy định, công dân không được phép di chuyển trên không nếu không có văn bản phát hành của chính phủ.
Bản thân Liên Nặc là một nhà khoa học, đối với những vật mà mình không biết đều nảy sinh cảm giác tò mò.
Ví dụ như hiện tại, trên mặt Liên Nặc bộc lộ rõ suy nghĩ của cậu, cậu thích chiếc xe này.
Cadiz nhìn ánh mắt trong suốt của thiếu niên không che giấu sự thích thú của mình, ông lại nghi hoặc.
Trong mắt ông, Liên Nặc là một thiếu niên trực tiếp, đơn giản và hồn nhiên, khác xa tưởng tượng ban đầu của ông về một tên tội phạm.
Nhưng mà có lẽ tính cách cậu chân thật như thế, cho nên sau khi biết người yêu phản bội mình, mới có thể lỗ mãng đi tìm đối phương báo thù.
Đây cũng là lý do có thể hiểu được.
Chỉ là...!Nếu hoàng thái tử biết sự tình lúc trước của Liên Nặc, liệu hắn sẽ phản ứng như thế nào?
Chuyện bệ hạ và tướng quân tuyển phi cho Hoàng thái tử, Hoàng thái tử còn không biết.
Tướng quân nói, trước hết bồi dưỡng Liên Nặc thật tốt đã, sau đó mới có thể sắp xếp cho cậu gặp mặt với Hoàng thái tử.
"Nếu cậu thích chiếc xe này, sau này có thể mua một chiếc." Cadiz nói.
"Tôi rất thích, bao giờ chú có thể mua cho tôi?" Liên Nặc hỏi.
Cậu một chút cũng không do dự đòi đồ từ Cadiz.
"Cậu biết lái không?" Cadiz hỏi.
Liên Nặc lắc đầu, đồ vật nơi này đều sử dụng công nghệ cao, cao cấp hơn rất nhiều so với ở địa cầu mạt thế.
Cho dù có ký ức của nguyên chủ, nhưng nguyên chủ lại không có ý chí tiến thủ, nghĩ đến hắn, Liên Nặc âm thầm khinh bỉ.
Vì thế, cậu lại nghĩ tới Bạch Du trắng trẻo mập mạp, thân thể như vậy mới tốt.
Cho nên Liên Nặc hạ quyết tâm, cậu nhất định phải cướp được thân thể Bạch Du.
Cậu mặc kệ việc sống chết của Bạch Du, vì đã quen sống cô độc trong năm trăm năm, Liên Nặc không có cảm giác đồng tình với người khác.
"Đầu tiên cậu phải thi bằng lái xe, có bằng lái mới được phép lái xe, có thể thi ở trường quân đội Đế Quốc, chờ đến lúc cậu thi được bằng lái tôi sẽ mua xe cho cậu." Cadiz nói.
Liên Nặc gật đầu, cậu rất thích người khác cho đồ mình.
Đối với một người nghèo đến không một xu dính túi như Liên Nặc mà nói, được người khác cho đồ khiến cậu cảm thấy cực kỳ vui vẻ.
Cậu mặt mày tươi cười mở ra thiết bị đầu cuối của mình: "Chú nói số đầu cuối cho tôi đi, sau khi thi được bằng lái tôi sẽ liên hệ chú mua xe."
Một chút cũng không biết khách khí.
Khóe miệng Cadiz run rẩy vài cái, người này...!Thật sự thích hợp sinh sống trong hoàng thất sao? "Đầu cuối của tôi đã được thêm vào của cậu rồi, về sau tuy là cậu sẽ sinh sống với gia tộc Drey, nhưng tôi là người trực tiếp phụ trách cậu, có bất cứ vấn đề gì, cậu có thể trực tiếp liên hệ tôi, không cần báo cáo ai cả.
Cậu có hiểu không?"
"Ừm." Liên Nặc gật đầu.
Cậu vốn dĩ cũng không cần ai phụ trách hay là báo cáo, kể cả Cadiz.
Dù sao, cậu cũng không sợ chết ^_^!
Tâm trạng Cadiz có chút mâu thuẫn.
Một mặt là Liên Nặc ngoan ngoãn, ông rất thích, đứa nhỏ ngoan ngoãn rất dễ dạy.
Nhưng mặt khác, ông lại cảm thấy sự ngoan ngoãn của Liên Nặc với sự ngoan ngoãn ông đang suy nghĩ là khác nhau, đứa nhỏ này khẳng định không phải người dễ dạy.
"Lát nữa tôi sẽ dẫn cậu đi gặp tướng quân Tướng quân Drey, là cha của tướng quân Hi Lỗi, ông ngoại của Hoàng thái tử, cậu..."
"Ông ngoại tôi, tôi biết rồi." Liên Nặc ngắt lời Cadiz.
Khóe miệng Cadiz giật giật: "Cậu nên gọi là tướng quân, cậu còn chưa kết hôn với Hoàng thái tử mà."
"Ồ." Liên Nặc gật đầu.
Lại chỉ trả lời bằng một từ? Cadiz tỏ vẻ, khi đối mặt với Liên Nặc, mặc dù ông là quản gia đứng đầu hoàng thất đã sống hơn một trăm tuổi, thật sự không thể bình tĩnh được.
Trong suy nghĩ của Liên Nặc, cậu đã sống hơn năm trăm tuổi rồi, không thèm chấp với những người ngoại tinh này.
Cadiz và tướng quân Tướng quân Drey đã hẹn nhau ở biệt thự của Cadiz, chuyện của Liên Nặc là bí mật của hoàng thất, không thể để bất cứ kẻ nào biết được.
Tướng quân Drey là một người vô cùng nghiêm túc, thân là một trong bốn chức vị quan trọng nhất trong quân bộ, khí thế cường đại của ông là do địa vị cao mang đến, tuy rằng đầu ông đã có điểm bạc, nhưng cũng không ảnh hưởng gì đến ngoại hình uy nghiêm và cương nghị của ông.
Tướng quân Tướng quân Drey năm nay 285 tuổi.
Liên Nặc bước từ trên xe xuống, đi theo Cadiz vào biệt thự của ông, trong đại sảnh có một người đàn ông trung niên đang đứng, cũng chính là tướng quân Drey.
Cadiz đối với vị tướng quân nổi tiếng thiết huyết này là rất tôn kính, thứ nhất bởi vì uy danh của tướng quân, thứ hai bởi vì vị này là cha của tướng quân Hi Lỗi, thứ ba bởi vì bản thân tướng quân tướng quân Drey có năng lực vô cùng cường đại.
Nhưng những thứ đó, Liên Nặc đều không cảm giác được.
Là một người đã từng dễ như trở bàn tay là có thể giết chết Tang Thi Vương, mà bởi vì không biết mình có dị năng mạnh như thế, làm cho cả trái đất diệt vong, trời sinh cảm quan của Liên Nặc chậm hơn người khác.
Hơn nữa, kể cả người ngoại tinh này có mạnh đến đâu, làm sao có thể so với thứ không phải người như Tang Thi Vương?
Cho nên, Liên Nặc rất bình tĩnh, trực tiếp, không khách khí đánh giá tướng quân Drey.
Tướng quân Drey cũng rất tự nhiên đối diện ánh mắt Liên Nặc.
Vì vậy, một già một trẻ, một cao một thấp, một cường tráng một nhỏ gầy, coi như Cadiz không tồn tại mà đánh giá nhau.
Chỉ là một người ngoại tinh mà thôi.
Đây là đánh giá của Liên Nặc đối với tướng quân Drey.
Chỉ là một đứa trẻ to gan, không lễ phép, lớn lên rất nhỏ gầy mà thôi.
Đây là đánh giá của tướng quân Drey đối với Liên Nặc.
Thật đáng tiếc cho Hoàng thái tử điện hạ, dựa vào kho gen của đế quốc chỉ có thể ghép đôi cùng đứa nhỏ này.
Lúc này Cadiz có cảm giác mình là người ngoài cuộc, đây là tình huống gì?
"Tướng quân Drey, vị này chính là người hoàng hậu đã nhắc tới, Liên Nặc, Liên Nặc Drey." Cadiz nói.
"Ừm." tướng quân Drey gật đầu.
Giọng nói thuần hậu lãnh đạm, giống như khí thế của ông vậy.
Người này từ giọng nói đến khí chất đều lộ ra tiêu chuẩn của một quân nhân.
Từ trong xương cốt của ông, là linh hồn trung thành với đế quốc.
Về sự tình của Liên Nặc, Hi Lỗi đã nói rõ với ông, vì con nối dõi của cháu ngoại, vì người thừa kế của đế quốc, mặc dù thân phận của Liên Nặc thấp hèn, bọn họ cũng không có sự lựa chọn khác.
Đúng vậy, ngoại trừ việc trung thành với quân bộ, lão tướng quân này có tâm lí rất bảo thủ, coi trọng thân phận của người khác.
Thật ra ở đế quốc, rất nhiều quý tộc đều coi trọng thân phận, trong mắt họ, dân thường chỉ như con kiến, tuy rằng đế quốc không có khả năng chỉ có quý tộc.
"Liên thiếu gia, đây là tướng quân Drey, cha của hoàng hậu điện hạ, ông ngoại của Hoàng thái tử." Cadiz lại giới thiệu với Liên Nặc.
"Ừm." Liên Nặc cũng gật gật đầu.
Bầu không khí sau đó...!Lặng ngắt như tờ.
Thiếu niên này cũng thật giỏi, lần đầu tiên gặp mặt lại có thể giằng co cùng với một tướng quân.
"Về tình huống cụ thể, hai vị đã rõ ràng, tướng quân Drey, vì hoàng thất, vì Hoàng thái tử, Liên thiếu gia giao cho ngài." Trách nhiệm của Cadiz đến đây là hết.
"Ừm." tướng quân Drey gật đầu, ông nhìn về phía Liên Nặc, "Cậu đi theo tôi."
"Ừm." Liên Nặc cũng gật gật đầu, đuổi theo tướng quân Drey.
Hai người một trước một sau rời đi, để lại Cadiz chưa kịp phản ứng.
Tinh cầu Lam Lang là tinh cầu kế bên tinh cầu Sottile.
Đế quốc Sottile là một hệ tinh cầu, lấy tinh cầu Sottile là trung tâm, ban đầu đế quốc được thành lập trên tinh cầu Sottile.
Mà tinh cầu Lam Lang từng là tinh cầu vô danh, cũng giống tinh cầu Sottile, đều trong hệ tinh cầu của đế quốc.
Chỉ là hoàn cảnh nơi này không tốt, toàn bộ tinh cầu không có người, sau đó quân đội Lam Lang cải tạo nó, cho nên tinh cầu này lấy tên của Lam Lang, gọi là tinh cầu Lam Lang.
Tinh cầu Lam Lang là căn cứ huấn luyện của quân đội Lam Lang.
Cốc cốc cốc...
Tiếng gõ cửa có quy luật, phải có kỷ luật nghiêm khắc mới có thể học được, phảng phất giống như khẩu hiệu của quân nhân.
Tiếng gõ cửa quanh quẩn ở hành lang, tiếng vang đọng lại kéo dài không ra nhịp điệu, nghe kĩ có thể cảm thấy người này có chuyện gấp.
"Vào đi." Giọng nói trầm ổn, mang theo sự nghiêm túc và lãnh đạm, tuy dễ nghe, nhưng lại không có vẻ dễ gần.
Trực giác cho biết đây là một người rất khó hòa hợp.
Cao ngạo, lại uy nghiêm.
Cửa mở ra, một người đàn ông có dáng người cao gầy tiến vào.
"Điện hạ, trường quân đội Đế Quốc mời ngài tham dự cuộc thi đấu hữu nghị giữa các trường quân đội." Người này mở miệng, anh ta tên là Thor.
"Thi đấu hữu nghị?" Đưa lưng về phía cửa, đối diện ghế da là cửa sổ kính trong suốt.
Một người đàn ông đang ngồi, là chủ nhân của giọng nói uy nghiêm vừa rồi, ngoại hình lớn lên rất anh tuấn.
Người đàn ông mặc áo choàng đen, đôi mắt màu chàm híp lại, trên sống mũi cao thẳng đeo một gọng kính, vốn là gương mặt cương nghị anh tuấn, bởi vì gọng kính đã che giấu vài phần khí thế.
Người đàn ông này, tên là Hình Viêm.
Hình Viêm, người thừa kế thứ 15 của đế quốc Sottile, là chủ nhân kế tiếp của tinh hệ Sottile..
Xe loại cao cấp còn có thể di chuyển trên không trung, có thể gọi là phương tiện giao thông trên không.
Nhưng luật giao thông của đế quốc Sottile quy định, công dân không được phép di chuyển trên không nếu không có văn bản phát hành của chính phủ.
Bản thân Liên Nặc là một nhà khoa học, đối với những vật mà mình không biết đều nảy sinh cảm giác tò mò.
Ví dụ như hiện tại, trên mặt Liên Nặc bộc lộ rõ suy nghĩ của cậu, cậu thích chiếc xe này.
Cadiz nhìn ánh mắt trong suốt của thiếu niên không che giấu sự thích thú của mình, ông lại nghi hoặc.
Trong mắt ông, Liên Nặc là một thiếu niên trực tiếp, đơn giản và hồn nhiên, khác xa tưởng tượng ban đầu của ông về một tên tội phạm.
Nhưng mà có lẽ tính cách cậu chân thật như thế, cho nên sau khi biết người yêu phản bội mình, mới có thể lỗ mãng đi tìm đối phương báo thù.
Đây cũng là lý do có thể hiểu được.
Chỉ là...!Nếu hoàng thái tử biết sự tình lúc trước của Liên Nặc, liệu hắn sẽ phản ứng như thế nào?
Chuyện bệ hạ và tướng quân tuyển phi cho Hoàng thái tử, Hoàng thái tử còn không biết.
Tướng quân nói, trước hết bồi dưỡng Liên Nặc thật tốt đã, sau đó mới có thể sắp xếp cho cậu gặp mặt với Hoàng thái tử.
"Nếu cậu thích chiếc xe này, sau này có thể mua một chiếc." Cadiz nói.
"Tôi rất thích, bao giờ chú có thể mua cho tôi?" Liên Nặc hỏi.
Cậu một chút cũng không do dự đòi đồ từ Cadiz.
"Cậu biết lái không?" Cadiz hỏi.
Liên Nặc lắc đầu, đồ vật nơi này đều sử dụng công nghệ cao, cao cấp hơn rất nhiều so với ở địa cầu mạt thế.
Cho dù có ký ức của nguyên chủ, nhưng nguyên chủ lại không có ý chí tiến thủ, nghĩ đến hắn, Liên Nặc âm thầm khinh bỉ.
Vì thế, cậu lại nghĩ tới Bạch Du trắng trẻo mập mạp, thân thể như vậy mới tốt.
Cho nên Liên Nặc hạ quyết tâm, cậu nhất định phải cướp được thân thể Bạch Du.
Cậu mặc kệ việc sống chết của Bạch Du, vì đã quen sống cô độc trong năm trăm năm, Liên Nặc không có cảm giác đồng tình với người khác.
"Đầu tiên cậu phải thi bằng lái xe, có bằng lái mới được phép lái xe, có thể thi ở trường quân đội Đế Quốc, chờ đến lúc cậu thi được bằng lái tôi sẽ mua xe cho cậu." Cadiz nói.
Liên Nặc gật đầu, cậu rất thích người khác cho đồ mình.
Đối với một người nghèo đến không một xu dính túi như Liên Nặc mà nói, được người khác cho đồ khiến cậu cảm thấy cực kỳ vui vẻ.
Cậu mặt mày tươi cười mở ra thiết bị đầu cuối của mình: "Chú nói số đầu cuối cho tôi đi, sau khi thi được bằng lái tôi sẽ liên hệ chú mua xe."
Một chút cũng không biết khách khí.
Khóe miệng Cadiz run rẩy vài cái, người này...!Thật sự thích hợp sinh sống trong hoàng thất sao? "Đầu cuối của tôi đã được thêm vào của cậu rồi, về sau tuy là cậu sẽ sinh sống với gia tộc Drey, nhưng tôi là người trực tiếp phụ trách cậu, có bất cứ vấn đề gì, cậu có thể trực tiếp liên hệ tôi, không cần báo cáo ai cả.
Cậu có hiểu không?"
"Ừm." Liên Nặc gật đầu.
Cậu vốn dĩ cũng không cần ai phụ trách hay là báo cáo, kể cả Cadiz.
Dù sao, cậu cũng không sợ chết ^_^!
Tâm trạng Cadiz có chút mâu thuẫn.
Một mặt là Liên Nặc ngoan ngoãn, ông rất thích, đứa nhỏ ngoan ngoãn rất dễ dạy.
Nhưng mặt khác, ông lại cảm thấy sự ngoan ngoãn của Liên Nặc với sự ngoan ngoãn ông đang suy nghĩ là khác nhau, đứa nhỏ này khẳng định không phải người dễ dạy.
"Lát nữa tôi sẽ dẫn cậu đi gặp tướng quân Tướng quân Drey, là cha của tướng quân Hi Lỗi, ông ngoại của Hoàng thái tử, cậu..."
"Ông ngoại tôi, tôi biết rồi." Liên Nặc ngắt lời Cadiz.
Khóe miệng Cadiz giật giật: "Cậu nên gọi là tướng quân, cậu còn chưa kết hôn với Hoàng thái tử mà."
"Ồ." Liên Nặc gật đầu.
Lại chỉ trả lời bằng một từ? Cadiz tỏ vẻ, khi đối mặt với Liên Nặc, mặc dù ông là quản gia đứng đầu hoàng thất đã sống hơn một trăm tuổi, thật sự không thể bình tĩnh được.
Trong suy nghĩ của Liên Nặc, cậu đã sống hơn năm trăm tuổi rồi, không thèm chấp với những người ngoại tinh này.
Cadiz và tướng quân Tướng quân Drey đã hẹn nhau ở biệt thự của Cadiz, chuyện của Liên Nặc là bí mật của hoàng thất, không thể để bất cứ kẻ nào biết được.
Tướng quân Drey là một người vô cùng nghiêm túc, thân là một trong bốn chức vị quan trọng nhất trong quân bộ, khí thế cường đại của ông là do địa vị cao mang đến, tuy rằng đầu ông đã có điểm bạc, nhưng cũng không ảnh hưởng gì đến ngoại hình uy nghiêm và cương nghị của ông.
Tướng quân Tướng quân Drey năm nay 285 tuổi.
Liên Nặc bước từ trên xe xuống, đi theo Cadiz vào biệt thự của ông, trong đại sảnh có một người đàn ông trung niên đang đứng, cũng chính là tướng quân Drey.
Cadiz đối với vị tướng quân nổi tiếng thiết huyết này là rất tôn kính, thứ nhất bởi vì uy danh của tướng quân, thứ hai bởi vì vị này là cha của tướng quân Hi Lỗi, thứ ba bởi vì bản thân tướng quân tướng quân Drey có năng lực vô cùng cường đại.
Nhưng những thứ đó, Liên Nặc đều không cảm giác được.
Là một người đã từng dễ như trở bàn tay là có thể giết chết Tang Thi Vương, mà bởi vì không biết mình có dị năng mạnh như thế, làm cho cả trái đất diệt vong, trời sinh cảm quan của Liên Nặc chậm hơn người khác.
Hơn nữa, kể cả người ngoại tinh này có mạnh đến đâu, làm sao có thể so với thứ không phải người như Tang Thi Vương?
Cho nên, Liên Nặc rất bình tĩnh, trực tiếp, không khách khí đánh giá tướng quân Drey.
Tướng quân Drey cũng rất tự nhiên đối diện ánh mắt Liên Nặc.
Vì vậy, một già một trẻ, một cao một thấp, một cường tráng một nhỏ gầy, coi như Cadiz không tồn tại mà đánh giá nhau.
Chỉ là một người ngoại tinh mà thôi.
Đây là đánh giá của Liên Nặc đối với tướng quân Drey.
Chỉ là một đứa trẻ to gan, không lễ phép, lớn lên rất nhỏ gầy mà thôi.
Đây là đánh giá của tướng quân Drey đối với Liên Nặc.
Thật đáng tiếc cho Hoàng thái tử điện hạ, dựa vào kho gen của đế quốc chỉ có thể ghép đôi cùng đứa nhỏ này.
Lúc này Cadiz có cảm giác mình là người ngoài cuộc, đây là tình huống gì?
"Tướng quân Drey, vị này chính là người hoàng hậu đã nhắc tới, Liên Nặc, Liên Nặc Drey." Cadiz nói.
"Ừm." tướng quân Drey gật đầu.
Giọng nói thuần hậu lãnh đạm, giống như khí thế của ông vậy.
Người này từ giọng nói đến khí chất đều lộ ra tiêu chuẩn của một quân nhân.
Từ trong xương cốt của ông, là linh hồn trung thành với đế quốc.
Về sự tình của Liên Nặc, Hi Lỗi đã nói rõ với ông, vì con nối dõi của cháu ngoại, vì người thừa kế của đế quốc, mặc dù thân phận của Liên Nặc thấp hèn, bọn họ cũng không có sự lựa chọn khác.
Đúng vậy, ngoại trừ việc trung thành với quân bộ, lão tướng quân này có tâm lí rất bảo thủ, coi trọng thân phận của người khác.
Thật ra ở đế quốc, rất nhiều quý tộc đều coi trọng thân phận, trong mắt họ, dân thường chỉ như con kiến, tuy rằng đế quốc không có khả năng chỉ có quý tộc.
"Liên thiếu gia, đây là tướng quân Drey, cha của hoàng hậu điện hạ, ông ngoại của Hoàng thái tử." Cadiz lại giới thiệu với Liên Nặc.
"Ừm." Liên Nặc cũng gật gật đầu.
Bầu không khí sau đó...!Lặng ngắt như tờ.
Thiếu niên này cũng thật giỏi, lần đầu tiên gặp mặt lại có thể giằng co cùng với một tướng quân.
"Về tình huống cụ thể, hai vị đã rõ ràng, tướng quân Drey, vì hoàng thất, vì Hoàng thái tử, Liên thiếu gia giao cho ngài." Trách nhiệm của Cadiz đến đây là hết.
"Ừm." tướng quân Drey gật đầu, ông nhìn về phía Liên Nặc, "Cậu đi theo tôi."
"Ừm." Liên Nặc cũng gật gật đầu, đuổi theo tướng quân Drey.
Hai người một trước một sau rời đi, để lại Cadiz chưa kịp phản ứng.
Tinh cầu Lam Lang là tinh cầu kế bên tinh cầu Sottile.
Đế quốc Sottile là một hệ tinh cầu, lấy tinh cầu Sottile là trung tâm, ban đầu đế quốc được thành lập trên tinh cầu Sottile.
Mà tinh cầu Lam Lang từng là tinh cầu vô danh, cũng giống tinh cầu Sottile, đều trong hệ tinh cầu của đế quốc.
Chỉ là hoàn cảnh nơi này không tốt, toàn bộ tinh cầu không có người, sau đó quân đội Lam Lang cải tạo nó, cho nên tinh cầu này lấy tên của Lam Lang, gọi là tinh cầu Lam Lang.
Tinh cầu Lam Lang là căn cứ huấn luyện của quân đội Lam Lang.
Cốc cốc cốc...
Tiếng gõ cửa có quy luật, phải có kỷ luật nghiêm khắc mới có thể học được, phảng phất giống như khẩu hiệu của quân nhân.
Tiếng gõ cửa quanh quẩn ở hành lang, tiếng vang đọng lại kéo dài không ra nhịp điệu, nghe kĩ có thể cảm thấy người này có chuyện gấp.
"Vào đi." Giọng nói trầm ổn, mang theo sự nghiêm túc và lãnh đạm, tuy dễ nghe, nhưng lại không có vẻ dễ gần.
Trực giác cho biết đây là một người rất khó hòa hợp.
Cao ngạo, lại uy nghiêm.
Cửa mở ra, một người đàn ông có dáng người cao gầy tiến vào.
"Điện hạ, trường quân đội Đế Quốc mời ngài tham dự cuộc thi đấu hữu nghị giữa các trường quân đội." Người này mở miệng, anh ta tên là Thor.
"Thi đấu hữu nghị?" Đưa lưng về phía cửa, đối diện ghế da là cửa sổ kính trong suốt.
Một người đàn ông đang ngồi, là chủ nhân của giọng nói uy nghiêm vừa rồi, ngoại hình lớn lên rất anh tuấn.
Người đàn ông mặc áo choàng đen, đôi mắt màu chàm híp lại, trên sống mũi cao thẳng đeo một gọng kính, vốn là gương mặt cương nghị anh tuấn, bởi vì gọng kính đã che giấu vài phần khí thế.
Người đàn ông này, tên là Hình Viêm.
Hình Viêm, người thừa kế thứ 15 của đế quốc Sottile, là chủ nhân kế tiếp của tinh hệ Sottile..
Danh sách chương