Leo Herrick chế tạo linh kiện cấp D, đạt được số liệu, là thành tích không tồi.
Đối với Lộ Lê, số liệu này có chút thấp, linh kiện cấp D y chế tạo ít nhất cũng được 90, Leo Herrick lại rất đắc ý, bởi vì hắn đã phát huy không tồi.

Những người cũng lựa chọn làm linh kiện cấp D giống hắn thì có người thất bại, có người suýt soát đạt yêu cầu.
Những người chọn làm linh kiện cấp E vẫn nhiều hơn, trong đó có hai người không tồi, một người là 96, người kia là 96.2.
Hai người này là hai người ra khỏi phòng trước y ở vòng thứ hai, ở vòng thứ ba, y cố ý đi sau, quan sát xem hai người tiến vào phòng nào.
Hiển nhiên không chỉ một mình y có suy nghĩ này, Lộ Lê cũng nhận thấy có tầm mắt mịt mờ lướt qua y.
“Tất cả mọi người đã biết thành tích của mình, người bị loại có thể rời đi.

Tôi sẽ đọc danh sách top 10.” Người đàn ông trung niên lại xuất hiện.
Vừa rồi đã loại ra hơn ba mươi người, những người ở lại đều có chút khẩn trương, cũng có người biết mình xếp hạng sẽ không cao, không mấy mong đợi, nhưng họ đều không rời đi, nhiều ít có chút tò mò ai sẽ được đi tiếp.
Tên của người tham gia cũng xuất hiện trêи màn hình, bên cạnh là thành tích sau ba vòng.

Ly Lục là nickname của Lộ Lê, ứng với ba kết quả 120 điểm, 20 phút, 95.9, tổng hợp lại đứng thứ ba.
Hai người kia quả nhiên đứng trêи y, đứng đầu là 120 điểm,18 phút, 96; đứng thứ hai là 119 điểm, 17 phút, 96.
Hai người đều rất lợi hại, không thể phán đoán ra tuổi của họ, chỉ có thể chờ đến vòng cuối cùng để gặp người thật.
Leo Herrick đứng thứ tư, kết quả này hiển nhiên làm hắn rất không vừa lòng, hung hăng trừng mắt nhìn Lộ Lê, đột nhiên hô lên một câu.
“Tôi không phục, tại sao tôi lại đứng thứ tư!”
Người đàn ông trung niên dường như không dự đoán được có người sẽ thắc mắc, nhìn qua Leo Herrick.
Những người khác cũng hoảng sợ, chỉ cần vào top 10 là có thể tiến vào vòng quyết định rồi, đầu người này chắc là bị lừa đá, thứ tư đã rất không tồi, còn không phục cái gì.

Thấy mọi người đều chú ý đến mình, Leo Herrick không hề lùi bước, còn như một con gà chọi ý chí chiến đấu sục sôi, lại hô một câu không phục.
“Vì sao không phục?” Người đàn ông không trách cứ hắn, nhàn nhạt hỏi.
“Thành tích của tôi không hề kém Ly Lục, tuy kết quả ở vòng một và hai tôi kém hơn hắn, nhưng bản lĩnh của một chế tạo sư chân chính thể hiện ở thao tác thực tế.

Kết quả ở vòng thứ ba của tôi là chế tạo ra linh kiện cấp D, còn hắn chỉ là linh kiện cấp E, tôi hoàn toàn có thể đánh bại hắn, dựa vào cái gì hắn lại đứng thứ ba, mà tôi lại là thứ tư!” Leo Herrick tự phụ ngạo mạn chỉ vào Lộ Lê, hoàn toàn không cho rằng mình sẽ bại bởi Lộ Lê.
Lộ Lê lập tức trở thành tiêu điểm.
Leo Herrick có một câu không nói sai, năng lực của chế tạo sư không chỉ thể hiện qua tri thức, mà còn ở trình độ thao tác thực tế.

Một người có thể chế tạo ra linh kiệ cấp E 95,9 có lẽ rất lợi hại, nhưng chưa chắc đã có thể chế tạo ra linh kiện cấp D.
Nếu không nhận được một đáp án vừa lòng, Leo Herrick hắn sẽ không bỏ qua.
“Nếu anh muốn biết…” Người đàn ông bình tĩnh hỏi lại: “Ngày thường lúc anh chế tạo linh kiện cấp E, phải chế tạo mấy cái mới có một chiếc đạt tới 95,9?”
“Sáu, bảy chiếc đi.” Leo Herrick vốn định nói mười, nhưng cảm thấy có chút nguy hiểm.

Hắn nghĩ Lộ Lê thế nào cũng
phải chế tạo bảy, tám cái mới đạt được số liệu này, nên giảm bớt đi.
“Sáu, bảy sao?” Người đàn ông cười, nhìn về phía Lộ Lê nói, “Nhưng cạu ta chỉ chế tạo một.”
Người dự thi rời khỏi phòng, nhân viên công tác sẽ tiến vào thu dọn, người dự thi nhận được số lượng vật liệu giống nhau, dùng nhiều dùng ít đều có thể nhìn ra được, gian lận căn bản không có khả năng.
Nhân viên công tác sẽ ghi lại cái này, bởi vì đây cũng là yếu tố để tổng hợp xếp hạng.

Khi biết Lộ Lê chỉ chế tạo một cái linh kiện, rồi không động vào những vật liệu khác, người đàn ông trung niên có chút kinh ngạc.


Chiếc đầu tiên đã thành công với số liệu cao như vậy, xác xuất thành công của người này ngày thường hẳn cũng rất cao.
Leo Herrick cũng không tệ lắm, nhưng chế tạo sư nên chú ý làm đâu chắc đấy, mà không phải theo đuổi lối tắt.
Lời này làm cả hai người đứng đầu lộ vẻ kinh ngạc.

Họ chế tạo nhiều bộ linh kiện mới thu được một bộ ưng ý, gần như dùng hết một tiếng đồng hồ.
Leo Herrick đỏ mặt.
Lộ Lê không nghĩ họ sẽ dùng cả điểm này để lập bảng xếp hạng, cũng coi như là ăn may.

Y liếc qua Leo Herrick, người này mất mặt, chỉ sợ sẽ ghi thù y.

May mà đây là Tinh Võng, đối phương muốn gây sự cũng không có cách.
“Nếu không có thắc mắc, tôi hiện tại tuyên bố, kiểm tra kết thúc.

Mười người đứng đầu là Thành Bảo, 567, Ly Lục, … Các vị có tư cách tham gia vòng thi quyết định, thời gian là ba ngày sau, địa điểm tôi sẽ gửi cho từng người.”
Ông ta nói xong, cách cửa lại được mở ra.
Lộ Lê ra khỏi trung tâm chế tạo cơ giáp, chỉ chốc lát đã nhận được tin nhắn.

Vòng tuyển chọn quyết định không phải tổ chức ở Tinh Võng, mà là đời thật.


Những người khác cũng nhận được, họ không ở lại lâu, nhanh chóng biến mất.
Lộ Lê rời đi rồi, Leo Herrick xanh mặt đi ra, hai tên người hầu đang chờ bên ngoài lập tức chạy đến.
“Thiếu gia Leo……”
“Cút ngay!” Leo Herrick nổi giận quát, làm hai người hoảng sợ đứng im tại chỗ, tưởng rằng đã chọc giận hắn.
Leo Herrick nhìn quanh một vòng mà không thấy Lộ Lê, liền tức giận hỏi hai người có thấy y không.
“Có, nhưng hắn biến mất rất nhanh, chúng tôi không thể ngăn lại.” Hai người nơm nớp lo sợ nói.
“Phế vật!” Leo Herrick trầm mặt.
“Thiếu gia Leo, người kia dám đắc tội ngài, chúng ta có thể điều tra thân phận của hắn, đến lúc đó cho hắn đẹp mặt.” Hai người lập tức tích cực kiến nghị.
Leo đang có ý này, nhưng khi điều tra lại phát hiện ngoài cái tên Ly Lục, không thể tìm ra thân phận thật của y.
Tần Sương nghỉ phép, công việc của cậu ta giao cho Tần Thường phụ trách.

Họ từ khẩu cung của tên khủng bố tìm được một căn cứ trêи một hành tinh gần Vinh Diệu tinh.

Tuy chỉ là cứ điểm tạm thời, nhưng bởi vì gần Vinh Diệu tinh, dễ dàng thu thập tin tức quan trọng, cho nên những phần tử khủng bố thường xuyên qua lại nơi đó.
Tần Vũ giao nhiệm vụ cho Tần Thường, ẩn núp hai ngày, triệt phá cứ điểm trước khi phần tử khủng bố thành công rút lui.

Những tên khủng bố đã sớm bị tẩy não, phần lớn lựa chọn tự sát, cuối cùng chỉ bắt sống được hai tên có địa vị không cao, rất khó lấy được tin tức gì hữu dụng.
Tần Thường biết tin tức đã bị tiết lộ, liền áp giải hai tên khủng bố trở lại Vinh Diệu tinh, giao cho Chu Tuấn Ngạn, sau đó đi báo cáo với Tần Vũ.
“Tôi biết rồi.” Tần Vũ gật đầu đáp.
Tần Thường thấy anh cả không nói gì nữa, bèn hỏi: “Anh cả này, anh thật sự muốn Tần Tuyết ở trong quân doanh một tháng sao.

Em nghe nói hai ngày nay nó đã hối hận, mỗi ngày đều khóc, sắp có hành vi tự ngược.” Ngày đó về nhà xong cô cùng Ellen ra bên ngoài ở, không về Tần gia, chờ nghe nói về chị dâu cùng Tần Tuyết xong, đã qua một ngày.
Tần Vũ đứng dậy, cầm áo khoác đi ra ngoài, ra tới cửa mới liếc cô một cái: “Em muốn xin cho nó?”
“Sao có thể!” Tần Thường lập tức phủ nhận.


Cô có ngốc đâu, nếu làm thật, không chừng anh cả sẽ đá cô đi huấn luyện cùng Tần Tuyết.

Huống chi cô không cảm thấy mình nên giúp, thông đồng với người ngoài hại người trong nhà, loại chuyện đó mà cũng xuất hiện ở Tần gia, làm cô rất hoài nghi Tần Tuyết rốt cuộc có phải người Tần gia không.
Tần Vũ quay đầu đi luôn, Tần Thường vội vàng theo sau.
“Noyce, anh nói tôi có thể xin nghỉ một tháng không?” Jonah sắc mặt do dự hỏi Noyce.
“Làm gì mà anh xin nghỉ nhiều vậy, gần đây phần tử khủng bố có dấu hiệu hoạt động trở lại, Trùng thú cũng đến kỳ bạo động, ngày nào cũng rất bận.” Noyce hỏi.
Vẻ mặt Jonah cay đắng, “Tôi cũng không muốn, nhưng quê của Nora hơi xa Vinh Diệu tinh, đã đi thì thể nào cũng mất một tháng.”
“Anh muốn cùng Nora về quê? Sao đột nhiên vậy.”
“Chúng tôi đã kết hôn nửa năm, kết hôn không lâu thì tôi nên cùng cô ấy về quê một chuyến, nhưng nửa năm qua bận quá, lẽ ra tôi nên làm nó từ sớm.

Đó là trách nhiệm của mỗi người chồng, tỏ sự tôn trọng đối với bạn đời.

Nora không nói gì, nhưng tôi cảm thấy áy náy, không biết đến bao giờ mới có thời gian rảnh, còn không bằng đi luôn lúc này.”
“Thì ra là thế, vậy anh cứ yên tâm.” Noyce dùng sức đập vai anh ta, cười ha ha, “Anh nói rõ lý do thì cấp trêи sẽ đáp ứng thôi, quân đoàn I chúng ta cũng không phải là quân đoàn II.”
Jonah gật đầu, thấy Tần Vũ đi tới, lập tức thẳng lưng, hành lễ, “Thượng tướng, Tần trung tá!”
“Thượng tướng.” Noyce không nghiêm túc như Jonah, cười hì hì chào xong, lại quay ra chào Tần Thường, “Tần trung tá, đã lâu không lâu.”
“Đúng vậy, đã lâu không thấy, trước nghe nói anh thất tình, xem ra đã qua được.” Tần Thường cười tủm tỉm nói.
Noyce sặc một tiếng, nhe răng muốn cãi lại Tần Thường.
Jonah nuốt nuốt nước miếng, run rẩy hỏi, “Thượng tướng, ngài có chuyện gì sao?”
Noyce cùng Tần Thường quay đầu, chỉ thấy hắn vô cảm nhìn chằm chằm Jonah, Jonah chỉ cảm thấy áp lực như núi.
Chương 99: Không thu linh kiện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện