Đồng tử Barbara co rụt lại, Tần Vũ cùng người kia có con?
“Cậu đùa mình à, Tiểu Tuyết, họ mới kết hôn bao lâu, mới một năm thôi, sao đã có con?” Barbara không tin lắc lắc đầu, tựa như làm vậy là có thể đuổi thông tin vừa nghe được ra khỏi đầu, tươi cười rất miễn cưỡng.
“Tớ cần lừa cậu sao, đây là thật, tớ cũng không biết tại sao anh cả lại muốn có con sớm như vậy.” Tần Tuyết cũng không ngờ, cô chỉ một thời gian không về thôi mà trong nhà đã xảy ra chuyện lớn như vậy, “Cậu không biết đâu, phụ thân đã thu hồi bảo vật gia truyền của mẫu thân giao cho hắn.
Có nó, hắn đã danh chính ngôn thuận là người của Tần gia.
Mẫu thân cũng vì chuyện này mà hậm hực cả buổi sáng.”
Barbara nắm chặt nắm tay, bảo vật gia truyền của Tần gia nàng cũng từng nghe nói, hơn nữa không chỉ một lần.
Nàng vì sao vẫn luôn không từ bỏ hy vọng cũng có liên quan đến thứ này.
Bảo vật gia truyền của Tần gia chỉ truyền cho dâu trưởng, có nó tương đương với được Tần gia tán thành.
Nghe nói dì vẫn luôn không giao ra, Tần Vũ cũng không đòi cho nên nàng vẫn luôn cảm thấy mình còn có hi vọng.
“Cậu biết không, người kia thật quá có tâm cơ.” Tần Tuyết lại nghĩ tới một chuyện.
“Cái gì?” Barbara miễn cưỡng cười nói.
“Cậu biết hắn có con thế nào không?”
Lời này quá có tính ám chỉ, Barbara lập tức hiểu ra.
“Đúng như cậu nghĩ, hắn lại cam lòng dùng cách này lấy lòng phụ thân.
Phụ thân từng nói, thế hệ sau của Tần gia được cơ thể mẹ nuôi dưỡng mới có thể càng xuất sắc, mà đàn ông thì ít ai chịu tự mình mang thai cho nên phụ thân vẫn luôn hy vọng các anh của tớ cưới phụ nữ.”
Tần nguyên soái không muốn gia đình xảy ra mâu thuẫn trong tương lai mới mong muốn như vậy, nhưng con trai không nghe lời, ông cũng hết cách.
Vốn dĩ tổ huấn của Tần gia chính là tự do yêu đương, nhưng Tần phu nhân không chịu, còn tương đối cố chấp, không dễ dàng buông xuống mặt mũi.
Trước kia rất ít phát sinh chuyện như vậy, con cái trưởng thành rồi thì rất ít khi sống ở nhà, mà chỉ cần không phải chuyện gì quá phận, người trong nhà đều sẽ nhường bà.
Nhưng hiện tại lại không ai nhường, không ai thuận theo tính tình bà, khuyết điểm liền lộ ra.
“Phỏng chừng là anh cả nói cho hắn.
Vì danh chính ngôn thuận trở thành người của Tần gia, hắn có thể làm cả chuyện rất nhiều đàn ông không muốn làm, không phải có tâm cơ thì là gì.” Tần Tuyết hãy còn suy đoán, hoàn toàn không chú ý tới sắc mặt Barbara.
Barbara hít một hơi, áp xuống ghen ghét
ngập trời trong lòng.
Cả ngày, Barbara không có tâm tư học tập, sau khi tan học, nàng không ở lại chờ Tần Tuyết, đi về một mình.
Tần Tuyết còn muốn rủ nàng đi ăn cơm, đi tìm mới biết người đã hồi vương cung, trách móc Barbara một câu ‘tạm biệt’ không nói một tiếng.
Cô quyết định về nhà một chuyến.
Đã vài ngày cô không về, trước là bởi vì mẹ đến vương cung ở, cô cũng không muốn mỗi ngày trở về phải thấy mặt Lộ Lê, dứt khoát ở lại học viện.
Vương cung, buổi tối.
Đến bữa tối, thành viên hoàng thất lục tục xuất hiện trêи bàn cơm hoa lệ.
Một năm nay, Quốc Vương vì muốn xúc tiến tình cảm anh em giữa các con, bắt họ mỗi tối đều phải xuất hiện trêи bàn cơm, cho nên dù có bận bao nhiêu, các vị hoàng tử cũng không dám vắng họp.
Không bao lâu, Quốc Vương cùng Vương Hậu cũng xuất hiện, mọi người đến đông đủ mới bắt đầu dùng cơm.
Barbara nhỏ nhất, Vương Hậu luôn yêu chiều cô, thấy cô tối nay không đi ăn cùng Tần Tuyết, một mình một người trở về liền quan tâm hỏi một câu.
Barbara ngốc ngốc cắt thịt, dường như không nghe thấy, thật lâu cũng không có phản ứng.
“Barbara, mẫu hậu đang nói với em.”
Tam hoàng tử dùng khuỷu tay đẩy đẩy cô, Barbara cầm dao không chắc làm rớt xuống đĩa, phát ra tiếng leng keng thanh thúy.
Mọi người lập tức tập trung sự chú ý lên cô.
“Mẫu hậu vừa nói gì?”
“Con nghĩ cái gì? Gọi mãi cũng không đáp lại.” Vương Hậu nhìn ra cô có tâm sự.
Barbara không che dấu, buông nĩa xuống, vẻ mặt như muốn khóc, “Mẫu hậu, hôm nay Tiểu Tuyết nói, người kia có con của Tần thượng tướng, Tần nguyên soái còn giao bảo vật gia truyền cho hắn, có phải con thật sự một chút cơ hội cũng không có không?” Trước mặt người nhà, nàng chưa từng che dấu tâm tư của mình với Tần Vũ, ở vương cung, thậm chí ở học viện cũng không phải bí mật.
“Sao nhanh như vậy!” Vương Hậu không chút nào che dấu sự kinh ngạc, hiển nhiên bị tốc độ của Tần Vũ làm chấn kinh, khó trách từ khi con gái út trở về bà đã cảm thấy có chút không đúng.
Những người khác cũng cảm thấy kinh ngạc, Quốc Vương cũng nhìn qua.
Tuổi thọ bình quân của người Sulfur tương đối cao, người mà bốn, năm mươi tuổi mới kết hôn sinh con rất nhiều.
Người biến chủng người thì càng muộn.
Đương nhiên cũng là do người Sulfur không dễ có con, người biến chủng bởi vì bộ gen nên có con càng khó, đừng nói đến Tần Vũ có gen biến chủng mạnh nhất, vốn nên khó có thế hệ sau mới đúng.
Nhưng ai biết, bản thân Tần gia đã là dị loại, gia tộc khác không phải chỉ có một đứa thì chính là không có đứa nào, Tần gia lại có những năm đứa, không biết đã tiện sát bao nhiêu người.
Tần Vũ sớm có con đúng là khó mà tin được, nhưng hắn là con của Tần nguyên soái, ngẫm lại cũng không thấy bất ngờ nữa.
Cha nào con nấy mà.
“Barbara, Tần Vũ không hợp với con.
Nếu họ đã có con, về sau con thu lại tâm tư đi.”
Vương Hậu tuy cũng muốn kết thân với Tần gia, nhưng bà biết tổ huấn của Tần gia, Barbara nếu có một nửa cơ hội cũng sẽ không chờ tới bây giờ, chỉ là bà không muốn con gái thương tâm nên không nói thẳng mà thôi.
Hiện tại họ đã có con, nếu Barbara vẫn kiên trì, ngày nào đó chọc giận Tần Vũ thì sẽ không dễ giải quyết.
“Mẫu hậu!” Barbara còn tưởng rằng mẫu hậu sẽ an ủi, trừng lớn đôi mắt.
Vương Hậu lắc lắc đầu, ý bảo nàng đừng cố chấp, Barbara chỉ muốn được an ủi, không phải muốn nghe những lời này, lập tức giận dỗi quay đầu.
Vương Hậu thở dài một hơi, tiếp tục an tĩnh dùng bữa, làm tâm tình tốt lên một chút.
“Tần Phủ sắp có trưởng tôn, đây là hỉ sự, Brian, con chuẩn bị một phần lễ đưa đến Tần gia.” Quốc Vương bình tĩnh lại, bắt đầu phân phó.
“Vâng, phụ vương.” Brian cười gật đầu.
Nhị hoàng tử có chút ghen ghét, Tần gia ở đế quốc có địa vị cao, có thể giao hảo với họ rất có lợi cho tương lai.
Gã không cam tâm, gã muốn làm Quốc Vương tương lai, mượn sức Tần gia có thể làm gã đi nhanh một bước.
Nhị hoàng tử muốn mượn sức Tần Vũ, nhưng không thể.
Muốn kết thân với Tần Vũ cần phải bắt đầu từ nhỏ, biện pháp tốt nhất chính là lớn lên cùng hắn, đi học cùng hắn.
Nhưng bản thân Tần Vũ chính là thiên tài, còn lớn tuổi hơn hắn, nhảy lớp thế nào cũng không đuổi kịp đối phương, chỉ có thể trơ mắt nhìn anh cả cùng Tần Vũ ngày càng thân.
Cứ để như vậy, ngày sau gã cứ xác định không thể lọt vào mắt phụ vương, đừng mơ đến vị trí Quốc Vương, cho nên gã quay ra mượn sức Tần Ca.
Tần Ca tất nhiên là không bằng Tần Vũ, nhưng luận năng lực cũng là số một số hai, cũng là trợ lực lớn.
Có lợi thì cũng có hại.
Chính khách không ai đơn thuần cả, đặc biệt là Tần Ca đã như cá gặp nước, tâm tư của anh ta không hề dễ đoán hơn Tần Vũ.
Tiếp xúc đến bây giờ, gã vẫn luôn không có được hồi đáp chính xác, mỗi lần đều bị bốn lạng đẩy ngàn cân.
Nhị hoàng tử vốn muốn từ từ tới, đối phó với người như Tần Ca thì không thể gấp, nhưng hôm nay thấy phụ vương giao chuyện gặp Tần gia cho anh cả, trong lòng gã bắt đầu có chút sốt ruột.
Tần gia
Tần Tuyết trở về, Tần phu nhân có đối tượng nói chuyện, không còn nói lời nào khó nghe.
Lộ Lê có mang, được mọi người chiếu cố, đặc biệt là Tần quản gia, mỗi ngày đều hỏi han ân cần vài câu.
Lộ Lê muốn đến kho hàng xử lý tài liệu cũng phải từ bỏ, đành tiếp tục ở nhà xem tư liệu.
Bởi vì đa phần đã xem qua, y lại xem một ít tư liệu bên lề, chỉ cần đề cập đến chế tạo cơ giáp đều xem.
Mấy ngày như vậy, sách trong thư phòng của Tần Vũ sắp bị y xem hết, tinh thần lực cường đại giúp tốc độ xem sách của y rất nhanh.
Ngày nghỉ, Tần Tuyết không đi học, ở cùng Tần phu nhân một buổi sáng, dỗ bà đến mặt mày hớn hở.
Buổi chiều, Barbara hẹn cô ra ngoài.
Không bao lâu, Đại hoàng tử Brian tới, đương nhiên, là tới lặng lẽ.
Brian biết Tần gia đến bây giờ cũng không công bố là bởi vì không muốn bị chú ý, nếu anh ta khua chiêng gióng tróng tới, những người đang chú ý Tần gia sẽ điều tra.
Nếu bởi vì anh ta mà tin phu nhân của Tần Vũ có con bị tiết lộ, kia đó sẽ vừa mất phu nhân lại thiệt quân.
Lộ Lê xuống dưới thì thấy Tần phu nhân đang nói chuyện với Brian, không khí còn rất hòa hợp.
Đại khái là có người ngoài, Tần phu nhân không làm y xấu mặt, đương nhiên cũng không muốn nói chuyện với y.
“Cậu chính là bạn đời của Tần Vũ đúng không, tôi là Brian, lớn lên từ nhỏ cùng Tần Vũ.
Lần trước nghe nói Tần Vũ mang cậu đến quân đoàn I, tôi vốn định đi gặp một lần, không ngờ hai người đã đi rồi, thật là tiếc nuối.
Lần này vâng lệnh phụ vương tới, cuối cùng có thể đền bù tiếc nuối.” Brian chủ động nói chuyện, thái độ rất ôn hòa, một chút cũng nhìn không ra thái độ cao cao tại thượng của trữ quân tương lai.
Brian còn không phải là Đại hoàng tử sao, Lộ Lê nghe nói về anh ta, không phải từ miệng Tần Vũ mà là qua quá trình điều tra trước khi tiếp cận Tần Vũ.
Nghe nói người có quan hệ tốt nhất với Tần Vũ trong vương thất chính là Đại hoàng tử Brian.
Trước kia y sẽ không hoài nghi, hiện tại lại ôm ba phần nghi hoặc, Tần Vũ không giống như người sẽ cùng người khác giao hảo.
“Đại hoàng tử điện hạ quá khen, có thể diện kiến ngài là vinh hạnh của tôi.” Lộ Lê khiêm tốn nói.
“Đừng nói cái gì vinh hạnh hay không vinh hạnh, cậu là người yêu của Tần Vũ, cũng là em dâu của tôi, người một nhà không cần nói lời khách sáo.”
Brian là người biết nói chuyện, ngữ khí không nhanh không chậm rất dễ dàng kéo gần khoảng cách, cũng không có cảm giác về sự ưu việt.
Bản lĩnh điều tiết không khí cũng không hề kém, mỗi lần Tần phu nhân biểu hiện ra không vui, anh ta có thể đúng lúc không dấu vết trấn an..
“Cậu đùa mình à, Tiểu Tuyết, họ mới kết hôn bao lâu, mới một năm thôi, sao đã có con?” Barbara không tin lắc lắc đầu, tựa như làm vậy là có thể đuổi thông tin vừa nghe được ra khỏi đầu, tươi cười rất miễn cưỡng.
“Tớ cần lừa cậu sao, đây là thật, tớ cũng không biết tại sao anh cả lại muốn có con sớm như vậy.” Tần Tuyết cũng không ngờ, cô chỉ một thời gian không về thôi mà trong nhà đã xảy ra chuyện lớn như vậy, “Cậu không biết đâu, phụ thân đã thu hồi bảo vật gia truyền của mẫu thân giao cho hắn.
Có nó, hắn đã danh chính ngôn thuận là người của Tần gia.
Mẫu thân cũng vì chuyện này mà hậm hực cả buổi sáng.”
Barbara nắm chặt nắm tay, bảo vật gia truyền của Tần gia nàng cũng từng nghe nói, hơn nữa không chỉ một lần.
Nàng vì sao vẫn luôn không từ bỏ hy vọng cũng có liên quan đến thứ này.
Bảo vật gia truyền của Tần gia chỉ truyền cho dâu trưởng, có nó tương đương với được Tần gia tán thành.
Nghe nói dì vẫn luôn không giao ra, Tần Vũ cũng không đòi cho nên nàng vẫn luôn cảm thấy mình còn có hi vọng.
“Cậu biết không, người kia thật quá có tâm cơ.” Tần Tuyết lại nghĩ tới một chuyện.
“Cái gì?” Barbara miễn cưỡng cười nói.
“Cậu biết hắn có con thế nào không?”
Lời này quá có tính ám chỉ, Barbara lập tức hiểu ra.
“Đúng như cậu nghĩ, hắn lại cam lòng dùng cách này lấy lòng phụ thân.
Phụ thân từng nói, thế hệ sau của Tần gia được cơ thể mẹ nuôi dưỡng mới có thể càng xuất sắc, mà đàn ông thì ít ai chịu tự mình mang thai cho nên phụ thân vẫn luôn hy vọng các anh của tớ cưới phụ nữ.”
Tần nguyên soái không muốn gia đình xảy ra mâu thuẫn trong tương lai mới mong muốn như vậy, nhưng con trai không nghe lời, ông cũng hết cách.
Vốn dĩ tổ huấn của Tần gia chính là tự do yêu đương, nhưng Tần phu nhân không chịu, còn tương đối cố chấp, không dễ dàng buông xuống mặt mũi.
Trước kia rất ít phát sinh chuyện như vậy, con cái trưởng thành rồi thì rất ít khi sống ở nhà, mà chỉ cần không phải chuyện gì quá phận, người trong nhà đều sẽ nhường bà.
Nhưng hiện tại lại không ai nhường, không ai thuận theo tính tình bà, khuyết điểm liền lộ ra.
“Phỏng chừng là anh cả nói cho hắn.
Vì danh chính ngôn thuận trở thành người của Tần gia, hắn có thể làm cả chuyện rất nhiều đàn ông không muốn làm, không phải có tâm cơ thì là gì.” Tần Tuyết hãy còn suy đoán, hoàn toàn không chú ý tới sắc mặt Barbara.
Barbara hít một hơi, áp xuống ghen ghét
ngập trời trong lòng.
Cả ngày, Barbara không có tâm tư học tập, sau khi tan học, nàng không ở lại chờ Tần Tuyết, đi về một mình.
Tần Tuyết còn muốn rủ nàng đi ăn cơm, đi tìm mới biết người đã hồi vương cung, trách móc Barbara một câu ‘tạm biệt’ không nói một tiếng.
Cô quyết định về nhà một chuyến.
Đã vài ngày cô không về, trước là bởi vì mẹ đến vương cung ở, cô cũng không muốn mỗi ngày trở về phải thấy mặt Lộ Lê, dứt khoát ở lại học viện.
Vương cung, buổi tối.
Đến bữa tối, thành viên hoàng thất lục tục xuất hiện trêи bàn cơm hoa lệ.
Một năm nay, Quốc Vương vì muốn xúc tiến tình cảm anh em giữa các con, bắt họ mỗi tối đều phải xuất hiện trêи bàn cơm, cho nên dù có bận bao nhiêu, các vị hoàng tử cũng không dám vắng họp.
Không bao lâu, Quốc Vương cùng Vương Hậu cũng xuất hiện, mọi người đến đông đủ mới bắt đầu dùng cơm.
Barbara nhỏ nhất, Vương Hậu luôn yêu chiều cô, thấy cô tối nay không đi ăn cùng Tần Tuyết, một mình một người trở về liền quan tâm hỏi một câu.
Barbara ngốc ngốc cắt thịt, dường như không nghe thấy, thật lâu cũng không có phản ứng.
“Barbara, mẫu hậu đang nói với em.”
Tam hoàng tử dùng khuỷu tay đẩy đẩy cô, Barbara cầm dao không chắc làm rớt xuống đĩa, phát ra tiếng leng keng thanh thúy.
Mọi người lập tức tập trung sự chú ý lên cô.
“Mẫu hậu vừa nói gì?”
“Con nghĩ cái gì? Gọi mãi cũng không đáp lại.” Vương Hậu nhìn ra cô có tâm sự.
Barbara không che dấu, buông nĩa xuống, vẻ mặt như muốn khóc, “Mẫu hậu, hôm nay Tiểu Tuyết nói, người kia có con của Tần thượng tướng, Tần nguyên soái còn giao bảo vật gia truyền cho hắn, có phải con thật sự một chút cơ hội cũng không có không?” Trước mặt người nhà, nàng chưa từng che dấu tâm tư của mình với Tần Vũ, ở vương cung, thậm chí ở học viện cũng không phải bí mật.
“Sao nhanh như vậy!” Vương Hậu không chút nào che dấu sự kinh ngạc, hiển nhiên bị tốc độ của Tần Vũ làm chấn kinh, khó trách từ khi con gái út trở về bà đã cảm thấy có chút không đúng.
Những người khác cũng cảm thấy kinh ngạc, Quốc Vương cũng nhìn qua.
Tuổi thọ bình quân của người Sulfur tương đối cao, người mà bốn, năm mươi tuổi mới kết hôn sinh con rất nhiều.
Người biến chủng người thì càng muộn.
Đương nhiên cũng là do người Sulfur không dễ có con, người biến chủng bởi vì bộ gen nên có con càng khó, đừng nói đến Tần Vũ có gen biến chủng mạnh nhất, vốn nên khó có thế hệ sau mới đúng.
Nhưng ai biết, bản thân Tần gia đã là dị loại, gia tộc khác không phải chỉ có một đứa thì chính là không có đứa nào, Tần gia lại có những năm đứa, không biết đã tiện sát bao nhiêu người.
Tần Vũ sớm có con đúng là khó mà tin được, nhưng hắn là con của Tần nguyên soái, ngẫm lại cũng không thấy bất ngờ nữa.
Cha nào con nấy mà.
“Barbara, Tần Vũ không hợp với con.
Nếu họ đã có con, về sau con thu lại tâm tư đi.”
Vương Hậu tuy cũng muốn kết thân với Tần gia, nhưng bà biết tổ huấn của Tần gia, Barbara nếu có một nửa cơ hội cũng sẽ không chờ tới bây giờ, chỉ là bà không muốn con gái thương tâm nên không nói thẳng mà thôi.
Hiện tại họ đã có con, nếu Barbara vẫn kiên trì, ngày nào đó chọc giận Tần Vũ thì sẽ không dễ giải quyết.
“Mẫu hậu!” Barbara còn tưởng rằng mẫu hậu sẽ an ủi, trừng lớn đôi mắt.
Vương Hậu lắc lắc đầu, ý bảo nàng đừng cố chấp, Barbara chỉ muốn được an ủi, không phải muốn nghe những lời này, lập tức giận dỗi quay đầu.
Vương Hậu thở dài một hơi, tiếp tục an tĩnh dùng bữa, làm tâm tình tốt lên một chút.
“Tần Phủ sắp có trưởng tôn, đây là hỉ sự, Brian, con chuẩn bị một phần lễ đưa đến Tần gia.” Quốc Vương bình tĩnh lại, bắt đầu phân phó.
“Vâng, phụ vương.” Brian cười gật đầu.
Nhị hoàng tử có chút ghen ghét, Tần gia ở đế quốc có địa vị cao, có thể giao hảo với họ rất có lợi cho tương lai.
Gã không cam tâm, gã muốn làm Quốc Vương tương lai, mượn sức Tần gia có thể làm gã đi nhanh một bước.
Nhị hoàng tử muốn mượn sức Tần Vũ, nhưng không thể.
Muốn kết thân với Tần Vũ cần phải bắt đầu từ nhỏ, biện pháp tốt nhất chính là lớn lên cùng hắn, đi học cùng hắn.
Nhưng bản thân Tần Vũ chính là thiên tài, còn lớn tuổi hơn hắn, nhảy lớp thế nào cũng không đuổi kịp đối phương, chỉ có thể trơ mắt nhìn anh cả cùng Tần Vũ ngày càng thân.
Cứ để như vậy, ngày sau gã cứ xác định không thể lọt vào mắt phụ vương, đừng mơ đến vị trí Quốc Vương, cho nên gã quay ra mượn sức Tần Ca.
Tần Ca tất nhiên là không bằng Tần Vũ, nhưng luận năng lực cũng là số một số hai, cũng là trợ lực lớn.
Có lợi thì cũng có hại.
Chính khách không ai đơn thuần cả, đặc biệt là Tần Ca đã như cá gặp nước, tâm tư của anh ta không hề dễ đoán hơn Tần Vũ.
Tiếp xúc đến bây giờ, gã vẫn luôn không có được hồi đáp chính xác, mỗi lần đều bị bốn lạng đẩy ngàn cân.
Nhị hoàng tử vốn muốn từ từ tới, đối phó với người như Tần Ca thì không thể gấp, nhưng hôm nay thấy phụ vương giao chuyện gặp Tần gia cho anh cả, trong lòng gã bắt đầu có chút sốt ruột.
Tần gia
Tần Tuyết trở về, Tần phu nhân có đối tượng nói chuyện, không còn nói lời nào khó nghe.
Lộ Lê có mang, được mọi người chiếu cố, đặc biệt là Tần quản gia, mỗi ngày đều hỏi han ân cần vài câu.
Lộ Lê muốn đến kho hàng xử lý tài liệu cũng phải từ bỏ, đành tiếp tục ở nhà xem tư liệu.
Bởi vì đa phần đã xem qua, y lại xem một ít tư liệu bên lề, chỉ cần đề cập đến chế tạo cơ giáp đều xem.
Mấy ngày như vậy, sách trong thư phòng của Tần Vũ sắp bị y xem hết, tinh thần lực cường đại giúp tốc độ xem sách của y rất nhanh.
Ngày nghỉ, Tần Tuyết không đi học, ở cùng Tần phu nhân một buổi sáng, dỗ bà đến mặt mày hớn hở.
Buổi chiều, Barbara hẹn cô ra ngoài.
Không bao lâu, Đại hoàng tử Brian tới, đương nhiên, là tới lặng lẽ.
Brian biết Tần gia đến bây giờ cũng không công bố là bởi vì không muốn bị chú ý, nếu anh ta khua chiêng gióng tróng tới, những người đang chú ý Tần gia sẽ điều tra.
Nếu bởi vì anh ta mà tin phu nhân của Tần Vũ có con bị tiết lộ, kia đó sẽ vừa mất phu nhân lại thiệt quân.
Lộ Lê xuống dưới thì thấy Tần phu nhân đang nói chuyện với Brian, không khí còn rất hòa hợp.
Đại khái là có người ngoài, Tần phu nhân không làm y xấu mặt, đương nhiên cũng không muốn nói chuyện với y.
“Cậu chính là bạn đời của Tần Vũ đúng không, tôi là Brian, lớn lên từ nhỏ cùng Tần Vũ.
Lần trước nghe nói Tần Vũ mang cậu đến quân đoàn I, tôi vốn định đi gặp một lần, không ngờ hai người đã đi rồi, thật là tiếc nuối.
Lần này vâng lệnh phụ vương tới, cuối cùng có thể đền bù tiếc nuối.” Brian chủ động nói chuyện, thái độ rất ôn hòa, một chút cũng nhìn không ra thái độ cao cao tại thượng của trữ quân tương lai.
Brian còn không phải là Đại hoàng tử sao, Lộ Lê nghe nói về anh ta, không phải từ miệng Tần Vũ mà là qua quá trình điều tra trước khi tiếp cận Tần Vũ.
Nghe nói người có quan hệ tốt nhất với Tần Vũ trong vương thất chính là Đại hoàng tử Brian.
Trước kia y sẽ không hoài nghi, hiện tại lại ôm ba phần nghi hoặc, Tần Vũ không giống như người sẽ cùng người khác giao hảo.
“Đại hoàng tử điện hạ quá khen, có thể diện kiến ngài là vinh hạnh của tôi.” Lộ Lê khiêm tốn nói.
“Đừng nói cái gì vinh hạnh hay không vinh hạnh, cậu là người yêu của Tần Vũ, cũng là em dâu của tôi, người một nhà không cần nói lời khách sáo.”
Brian là người biết nói chuyện, ngữ khí không nhanh không chậm rất dễ dàng kéo gần khoảng cách, cũng không có cảm giác về sự ưu việt.
Bản lĩnh điều tiết không khí cũng không hề kém, mỗi lần Tần phu nhân biểu hiện ra không vui, anh ta có thể đúng lúc không dấu vết trấn an..
Danh sách chương