(*) Ý nói một câu trúng ngay trọng điểm
Lộ Lê bất ngờ nhìn về phía Tần Ca, không ngờ anh ta sẽ nói trắng ra như vậy.
Tần phu nhân càng không thể tin được người nói những lời này lại là con trai, thậm chí anh ta còn chưa sống cùng Lộ Lê bao lâu, lại không chút do dự đứng về phía hồ ly tinh.
Sững sờ một hồi, bà khó có thể tin trợn to mắt.
“Mẫu thân à, trong khoảng thời gian này không phải mẫu thân ở tại vương cung sao, sao lại đột nhiên trở về?” Tần Ca lắc lắc ly rượu vang đỏ trong tay, anh ta thích uống vang đỏ nên ba bữa thường xuyên xuất hiện.
Tần phu nhân muốn chỉ trích lại bị những lời này hấp dẫn sự chú ý, bất mãn nói: “Nếu ta không trở lại, cái nhà này không biết sẽ thành cái dạng gì!” Nói xong còn trừng mắt nhìn Lộ Lê một cái.
Lộ Lê nhướng mày, sao y lại thấy Tần phu nhân ở nhà thì Tần gia mới có thể gà bay chó sủa.
Tần Ca có suy nghĩ giống y, nhưng là con cái, đương nhiên anh ta không thể nói ra, bằng không Tần phu nhân sẽ lại bùng nổ, không cẩn thận sẽ lại lần nữa giận chó đánh mèo chị dâu.
“Nhưng theo con được biết, mẫu thân chưa bao giờ lên Tinh Võng, những ảnh chụp và bình luận có liên quan đến con và chị dâu ngay sau đó đã bị anh cả tìm người cắt bỏ, làm sao ngài biết được?”
Tần Ca nói xong, Tần phu nhân còn chưa phản ứng lại, Lộ Lê đã lộ vẻ kinh ngạc.
Y tưởng là Tần Ca làm, không ngờ lại là Tần Vũ, hiệu suất làm việc thật nhanh.
“Con không cần quan tâm việc làm sao ta biết.
Nếu muốn người không biết, trừ phi đừng làm.” Tần phu nhân nói câu cuối cùng còn liếc nhìn Lộ Lê.
Lộ Lê nhún nhún vai, nếu ăn một bữa cơm với em chồng mà cũng coi là tị hiềm thì chuyện tị hiềm trêи đời này quá nhiều, tỷ suất ly hôn khẳng định sẽ thẳng tắp bay lên.
“Nếu con không đoán sai, chỉ có Barbara mới nói với mẫu thân những việc này.” Tần Ca tiếp tục kéo lại đề tài.
Tần phu nhân có chút không kiên nhẫn, “Là con bé thì thế nào?”
“Nếu là vậy, lời nói của cô ta, mẫu thân tốt nhất đừng nên nghe.”
“Barbara là em họ của con, con nói gì vậy!” Tần phu nhân nhướng mày.
“Bởi vì cô ta thích anh cả, vì có thể được gả vào Tần gia, vì làm anh cả ly hôn với chị dâu, cô ta sẽ không từ thủ đoạn, nhắc tới bất cứ chuyện gì liên quan đến chị dâu, cô ta tuyệt đối sẽ không dùng lời hay.
Tiểu công chúa của vương thất không ngây thơ như vẻ bề ngoài, mẫu thân nên cẩn thận, đừng để mình thành người hầu cho người ta mà cũng không biết.” Tần Ca cất giấu trong mắt một mảnh thanh lãnh.
“Barbara không hư như con nghĩ, đừng coi ai cũng giống mấy người trong Bộ Tài Chính của con.” Tần phu nhân không tin.
Tần Ca biết muốn thay đổi suy nghĩ của bà không phải chuyện một sớm một chiều, nếu không phải vì Tần phu nhân là mẫu thân của anh ta, với tính cách của anh ta thì tuyệt sẽ không nói gì hết.
Thấy bà vẫn bảo vệ Barbara, anh ta cũng không khuyên bảo tiếp.
Lộ Lê lên lầu gọi cho Tần Vũ, “Nói cho anh một tin xấu, mẫu thân về rồi.”
“Không cần để tâm.” Tần Vũ không chút do dự ném lại bốn chữ.
Biết ngay câu trả lời sẽ là thế này mà, y cười, “Em không để tâm, vừa rồi nói với bà mấy câu, Tần Ca cũng giúp em nói chuyện, đáng tiếc mẫu thân nghe không vào.”
“Nếu bà ta nghe lọt tai thì sẽ không chạy về.”
P”Thật đúng là nhất châm kiến huyết.” Lộ Lê mỉm cười nhìn chăm chú Tần Vũ trêи màn hình, ngũ quan cương nghị lập thể, một thân quân trang nam tính, khí thế cương trực công chính bao trùm lên hơi thở thú dữ phát ra từ trong xương cốt, nhưng y lại là thích Tần Vũ như vậy.
Tần Vũ không tỏ ý kiến.
“Em nghe Tần Ca nói, anh ra lệnh xóa những ảnh chụp trêи Tinh Võng, làm sao anh biết được?” Y vẫn nghĩ Tần Vũ không phải kiểu người yêu thích hóng chuyện.
Tần Vũ nói một cái tên, “Noyce.”
So với Chu Tuấn Ngạn, Noyce cho người ta cảm giác thật ‘bà tám’.
Quân đoàn I, phòng huấn luyện, Noyce đang tập trung tinh thần đối chiến với Chu Tuấn Ngạn, đột nhiên đánh cái hắt xì, làm cho động tác bị sai lệch, cả chiếc cơ giáp bị Chu Tuấn Ngạn đánh bay.
“Chết tiệt.” Noyce bò ra từ khoang điều khiển.
“Cậu đúng là càng ngày càng yếu.” Chu Tuấn Ngạn đi đến trước mặt cậu ta, từ trêи cao nhìn xuống.
Noyce muốn mắng cả tổ tông nhà anh ta lên, “Anh mới yếu, ông đây chỉ đột nhiên hắt xì thôi.
Không biết là ai nhớ thương, lúc nào không nhớ lại đúng lúc này.”
“Muốn lấy cớ thì cũng nên tìm cớ thông minh một chút đi.” Chu Tuấn Ngạn bĩu môi không tin, nói xong đi ra khỏi phòng huấn luyện.
“Anh đừng có đi, chúng ta lại thêm trận nữa, tôi cam đoan lần này nhất định sẽ đánh anh đến răng rơi đầy đất.” Noyce kêu to đuổi theo.
Vì không ai tiếp chuyện Tần phu nhân, không thể không tự mình nhấm nuốt cơn tức.
Lộ Lê buổi chiều lại nhốt mình trong phòng, lên Tinh Võng không ngừng chế tạo linh kiện.
Khi rốt cuộc y cũng chế tạo hết một lượt các linh kiện, y mới mở lại video của đại sư Milo, xem quá trình chế tạo cơ giáp sơ cấp.
Chế tạo một bộ cơ giáp hoàn toàn khác chế tạo linh kiện, xác xuất thành công không cao như chế tạo linh kiện.
Người bình thường mới bắt đầu học chế tạo cơ giáp mười lần có một lần thành công đã không tồi.
Lộ Lê không nóng vội, y xem xong video lại đi xem tư liệu, không chuẩn bị đầy đủ hết thì chính y cũng không quá tin tưởng có thể thành công.
Tinh thần lực cường đại có thể trợ giúp gia tăng xác xuất thành công, nhưng xác xuất thất bại vẫn rất cao vì chế tạo cơ giáp yêu cầu kinh nghiệm, y không có thầy chỉ đạo nên chỉ có thể chuẩn bị nhiều hơn một chút.
Đổng Phong phát hiện trong khoảng thời gian này Ly Lục vẫn luôn chế tạo linh kiện sơ cấp, cảm thấy đến khi y chế tạo linh kiện trung cấp còn mất một thời gian nữa, liền báo tiến độ của y cho trợ thủ của đại sư Milo, đưa ra nghi hoặc.
Trợ thủ chỉ trả lời một câu ‘đại sư đã biết’, không giúp ông ta cởi bỏ nghi hoặc đã đi rồi.
Đổng Phong đành phải tự mình đoán mò, lại không nghĩ tới Ly Lục không biết chế tạo trung cấp linh kiện vì y không được xem phát sóng trực tiếp.
Phòng làm việc nào đó.
“Đại sư, tại sao ngài lại hứng thú với một người mới học chế tạo linh kiện cơ giáp như vậy.” Trợ lý Tiểu Trần chuyển lời của Đổng Phong, cũng đưa ra nghi hoặc của mình.
Trong mắt cậu ta, tuy Ly Lục có thể chế tạo linh kiện có số liệu rất cao, nhưng rốt cuộc vẫn chỉ mới khởi bước, còn chưa đến trình độ cơ giáp chế tạo sư, chỉ có thể xem như học việc.
Linh kiện cơ giáp sơ cấp không quan trọng như trung cấp hay cao cấp.
Cậu ta từng tiếp xúc với cơ giáp trung cấp thậm chí là cao cấp nên thấy linh kiện sơ cấp tương đối đơn giản.
Đối phương có thể chế tạo ra số liệu như vậy, nói không chừng là vận may, không thể chắc chắn khi chế tạo linh kiện trung cấp cũng có bản lĩnh như vậy.
Tiểu Trần không rõ, đại sư luôn luôn nghiêm khắc lại rất chú ý tới một người học việc, còn vì đối phương mà phá lệ phát sóng trực tiếp chế tạo linh kiện cơ giáp trung cấp.
Đại sư chỉ liếc nhìn cậu ta, lời nói lộ ra sự bình tĩnh, “Cậu rảnh như vậy, hôm nay đi sắp xếp lại phòng chứa linh kiện đi.”
“Vâng, thưa đại sư.” Trợ lý trong lòng kêu rêи không thôi, sớm biết vậy thì đã không nhiều lời.
Đại sư vừa đi, những người khác lập tức vây lên.
“Tiểu Trần này, chuyện cậu vừa nói là thế nào, trước sao không thấy cậu nói gì cả.”
“Trước tôi cũng không ngờ đại sư sẽ chú ý đối phương như vậy.” Tiểu Trần thấy có người cảm thấy hứng thú, đã sớm muốn chia sẻ, lập tức nói lại một lần.
“Người kia là ai mà có thể đạt được số liệu cao như vậy.
Linh kiện Q, với tinh thần lực biến thái của đại sư mà chỉ có thể làm được 99.5%, đây đã là cực hạn.”
“Còn có, đại sư lại vì anh ta mà phát sóng trực tiếp, vinh dự này khắp Vinh Diệu tinh đại khái chỉ có mình anh ta thôi.”
“Vinh dự là vinh dự, nhưng đại sư phát sóng trực tiếp lâu như vậy rồi, đến bây giờ anh ta cũng không chế tạo ra linh kiện trung cấp, hoặc là chế tạo không ra, hoặc là mới bắt đầu học chế tạo cơ giáp, mấy người thấy sẽ là loại nào?”
“Tôi chọn vế đầu, linh kiện trung cấp sao có thể dễ chế tạo như vậy, kết cấu của nó phức tạp hơn linh kiện sơ cấp ít nhất mười lần.”
“Tôi lại cảm thấy có khả năng là vế sau, nếu không phải mới bắt đầu học thì sao khoảng thời gian trước mới xuất hiện.”
Lúc này, có một người vẫn luôn không mở miệng đột nhiên nói, “Mấy người không nghĩ tới khả năng người kia không thể vào xem sao, nghe nói lúc ấy vé vào cửa hết rất nhanh, nhỡ anh ta không ở đó thì sao?”
Mọi người: “……”
Tần Vũ quả nhiên dành thời gian về nhà cùng Lộ Lê đi thiết lập quyền hạn.
Tần Vũ cài đặt cho chỉ có hắn cùng Lộ Lê mới có thể ra vào tự do, nếu còn muốn thêm những người khác thì để Lộ Lê tự mình thêm vào.
Lộ Lê vui vẻ, túm Tần Vũ đi mua nguyên vật liệu.
Tài khoản của y vẫn còn tinh tệ, hơn chín trăm triệu, thật ra chỉ có mấy vạn là của y.
Y không biết nên mua nguyên vật liệu ở đâu, phụ cận có một xưởng gia công, liền muốn đến nơi đó nhìn xem.
“Từ từ.” Tần Vũ không thể chịu được Lộ Lê bủn xỉn, tìm người dò hỏi một chút, chỉ chốc lát liền thu được địa chỉ đối phương cho, kéo tay Lộ Lê, “Đi thôi.”
“Chúng ta đi đâu vậy?” Lộ Lê bị hắn nhét vào phi hành khí, hỏi.
“Phòng đấu giá Tây Huy.”
Phòng đấu giá Tây Huy cũng thuộc showroom Tây Huy, nằm phía trêи hai khu triển lãm.
Phi hành khí hoặc xe huyền phù trực tiếp đi qua con đường trêи không tiến vào bãi đỗ xe ngoài phòng đấu giá.
Xa xa đã nhìn thấy showroom Tây Huy đồ sộ, bên người thỉnh thoảng lại có xe huyền phù xe bay đến.
Tần Vũ dừng phi hành khí ở một chỗ trống, cùng Lộ Lê đi vào.
Phòng đấu giá có nơi chuyên để đấu giá, nhưng chỉ đấu giá những vật phẩm tương đối hiếm thấy.
Vật liệu cơ giáp nơi nơi có thể mua được, phòng đấu giá Tây Huy cũng bán, hơn nữa tương đối chính quy, còn có thể đưa tới tận nhà.
Hai người đi một vòng, không bao lâu, người phụ trách Lưu Quang tới tiếp đón họ, thái độ không quá ân cần, cũng không đạm mạc, vừa đủ, thấy khách hàng muốn vật liệu cơ giáp sơ cấp cũng không lộ vẻ mặt nào khác.
Vật liệu cơ giáp sơ cấp không hiếm, rất nhiều người đều mua được, thậm chí có không ít cơ giáp chế tạo sư vì tiết kiệm chút tinh tệ mà tới nơi này mua, vì mua nhiều có thể được giảm giá một chút.
Chương 80: Ngẫu nhiên gặp lại.
Lộ Lê bất ngờ nhìn về phía Tần Ca, không ngờ anh ta sẽ nói trắng ra như vậy.
Tần phu nhân càng không thể tin được người nói những lời này lại là con trai, thậm chí anh ta còn chưa sống cùng Lộ Lê bao lâu, lại không chút do dự đứng về phía hồ ly tinh.
Sững sờ một hồi, bà khó có thể tin trợn to mắt.
“Mẫu thân à, trong khoảng thời gian này không phải mẫu thân ở tại vương cung sao, sao lại đột nhiên trở về?” Tần Ca lắc lắc ly rượu vang đỏ trong tay, anh ta thích uống vang đỏ nên ba bữa thường xuyên xuất hiện.
Tần phu nhân muốn chỉ trích lại bị những lời này hấp dẫn sự chú ý, bất mãn nói: “Nếu ta không trở lại, cái nhà này không biết sẽ thành cái dạng gì!” Nói xong còn trừng mắt nhìn Lộ Lê một cái.
Lộ Lê nhướng mày, sao y lại thấy Tần phu nhân ở nhà thì Tần gia mới có thể gà bay chó sủa.
Tần Ca có suy nghĩ giống y, nhưng là con cái, đương nhiên anh ta không thể nói ra, bằng không Tần phu nhân sẽ lại bùng nổ, không cẩn thận sẽ lại lần nữa giận chó đánh mèo chị dâu.
“Nhưng theo con được biết, mẫu thân chưa bao giờ lên Tinh Võng, những ảnh chụp và bình luận có liên quan đến con và chị dâu ngay sau đó đã bị anh cả tìm người cắt bỏ, làm sao ngài biết được?”
Tần Ca nói xong, Tần phu nhân còn chưa phản ứng lại, Lộ Lê đã lộ vẻ kinh ngạc.
Y tưởng là Tần Ca làm, không ngờ lại là Tần Vũ, hiệu suất làm việc thật nhanh.
“Con không cần quan tâm việc làm sao ta biết.
Nếu muốn người không biết, trừ phi đừng làm.” Tần phu nhân nói câu cuối cùng còn liếc nhìn Lộ Lê.
Lộ Lê nhún nhún vai, nếu ăn một bữa cơm với em chồng mà cũng coi là tị hiềm thì chuyện tị hiềm trêи đời này quá nhiều, tỷ suất ly hôn khẳng định sẽ thẳng tắp bay lên.
“Nếu con không đoán sai, chỉ có Barbara mới nói với mẫu thân những việc này.” Tần Ca tiếp tục kéo lại đề tài.
Tần phu nhân có chút không kiên nhẫn, “Là con bé thì thế nào?”
“Nếu là vậy, lời nói của cô ta, mẫu thân tốt nhất đừng nên nghe.”
“Barbara là em họ của con, con nói gì vậy!” Tần phu nhân nhướng mày.
“Bởi vì cô ta thích anh cả, vì có thể được gả vào Tần gia, vì làm anh cả ly hôn với chị dâu, cô ta sẽ không từ thủ đoạn, nhắc tới bất cứ chuyện gì liên quan đến chị dâu, cô ta tuyệt đối sẽ không dùng lời hay.
Tiểu công chúa của vương thất không ngây thơ như vẻ bề ngoài, mẫu thân nên cẩn thận, đừng để mình thành người hầu cho người ta mà cũng không biết.” Tần Ca cất giấu trong mắt một mảnh thanh lãnh.
“Barbara không hư như con nghĩ, đừng coi ai cũng giống mấy người trong Bộ Tài Chính của con.” Tần phu nhân không tin.
Tần Ca biết muốn thay đổi suy nghĩ của bà không phải chuyện một sớm một chiều, nếu không phải vì Tần phu nhân là mẫu thân của anh ta, với tính cách của anh ta thì tuyệt sẽ không nói gì hết.
Thấy bà vẫn bảo vệ Barbara, anh ta cũng không khuyên bảo tiếp.
Lộ Lê lên lầu gọi cho Tần Vũ, “Nói cho anh một tin xấu, mẫu thân về rồi.”
“Không cần để tâm.” Tần Vũ không chút do dự ném lại bốn chữ.
Biết ngay câu trả lời sẽ là thế này mà, y cười, “Em không để tâm, vừa rồi nói với bà mấy câu, Tần Ca cũng giúp em nói chuyện, đáng tiếc mẫu thân nghe không vào.”
“Nếu bà ta nghe lọt tai thì sẽ không chạy về.”
P”Thật đúng là nhất châm kiến huyết.” Lộ Lê mỉm cười nhìn chăm chú Tần Vũ trêи màn hình, ngũ quan cương nghị lập thể, một thân quân trang nam tính, khí thế cương trực công chính bao trùm lên hơi thở thú dữ phát ra từ trong xương cốt, nhưng y lại là thích Tần Vũ như vậy.
Tần Vũ không tỏ ý kiến.
“Em nghe Tần Ca nói, anh ra lệnh xóa những ảnh chụp trêи Tinh Võng, làm sao anh biết được?” Y vẫn nghĩ Tần Vũ không phải kiểu người yêu thích hóng chuyện.
Tần Vũ nói một cái tên, “Noyce.”
So với Chu Tuấn Ngạn, Noyce cho người ta cảm giác thật ‘bà tám’.
Quân đoàn I, phòng huấn luyện, Noyce đang tập trung tinh thần đối chiến với Chu Tuấn Ngạn, đột nhiên đánh cái hắt xì, làm cho động tác bị sai lệch, cả chiếc cơ giáp bị Chu Tuấn Ngạn đánh bay.
“Chết tiệt.” Noyce bò ra từ khoang điều khiển.
“Cậu đúng là càng ngày càng yếu.” Chu Tuấn Ngạn đi đến trước mặt cậu ta, từ trêи cao nhìn xuống.
Noyce muốn mắng cả tổ tông nhà anh ta lên, “Anh mới yếu, ông đây chỉ đột nhiên hắt xì thôi.
Không biết là ai nhớ thương, lúc nào không nhớ lại đúng lúc này.”
“Muốn lấy cớ thì cũng nên tìm cớ thông minh một chút đi.” Chu Tuấn Ngạn bĩu môi không tin, nói xong đi ra khỏi phòng huấn luyện.
“Anh đừng có đi, chúng ta lại thêm trận nữa, tôi cam đoan lần này nhất định sẽ đánh anh đến răng rơi đầy đất.” Noyce kêu to đuổi theo.
Vì không ai tiếp chuyện Tần phu nhân, không thể không tự mình nhấm nuốt cơn tức.
Lộ Lê buổi chiều lại nhốt mình trong phòng, lên Tinh Võng không ngừng chế tạo linh kiện.
Khi rốt cuộc y cũng chế tạo hết một lượt các linh kiện, y mới mở lại video của đại sư Milo, xem quá trình chế tạo cơ giáp sơ cấp.
Chế tạo một bộ cơ giáp hoàn toàn khác chế tạo linh kiện, xác xuất thành công không cao như chế tạo linh kiện.
Người bình thường mới bắt đầu học chế tạo cơ giáp mười lần có một lần thành công đã không tồi.
Lộ Lê không nóng vội, y xem xong video lại đi xem tư liệu, không chuẩn bị đầy đủ hết thì chính y cũng không quá tin tưởng có thể thành công.
Tinh thần lực cường đại có thể trợ giúp gia tăng xác xuất thành công, nhưng xác xuất thất bại vẫn rất cao vì chế tạo cơ giáp yêu cầu kinh nghiệm, y không có thầy chỉ đạo nên chỉ có thể chuẩn bị nhiều hơn một chút.
Đổng Phong phát hiện trong khoảng thời gian này Ly Lục vẫn luôn chế tạo linh kiện sơ cấp, cảm thấy đến khi y chế tạo linh kiện trung cấp còn mất một thời gian nữa, liền báo tiến độ của y cho trợ thủ của đại sư Milo, đưa ra nghi hoặc.
Trợ thủ chỉ trả lời một câu ‘đại sư đã biết’, không giúp ông ta cởi bỏ nghi hoặc đã đi rồi.
Đổng Phong đành phải tự mình đoán mò, lại không nghĩ tới Ly Lục không biết chế tạo trung cấp linh kiện vì y không được xem phát sóng trực tiếp.
Phòng làm việc nào đó.
“Đại sư, tại sao ngài lại hứng thú với một người mới học chế tạo linh kiện cơ giáp như vậy.” Trợ lý Tiểu Trần chuyển lời của Đổng Phong, cũng đưa ra nghi hoặc của mình.
Trong mắt cậu ta, tuy Ly Lục có thể chế tạo linh kiện có số liệu rất cao, nhưng rốt cuộc vẫn chỉ mới khởi bước, còn chưa đến trình độ cơ giáp chế tạo sư, chỉ có thể xem như học việc.
Linh kiện cơ giáp sơ cấp không quan trọng như trung cấp hay cao cấp.
Cậu ta từng tiếp xúc với cơ giáp trung cấp thậm chí là cao cấp nên thấy linh kiện sơ cấp tương đối đơn giản.
Đối phương có thể chế tạo ra số liệu như vậy, nói không chừng là vận may, không thể chắc chắn khi chế tạo linh kiện trung cấp cũng có bản lĩnh như vậy.
Tiểu Trần không rõ, đại sư luôn luôn nghiêm khắc lại rất chú ý tới một người học việc, còn vì đối phương mà phá lệ phát sóng trực tiếp chế tạo linh kiện cơ giáp trung cấp.
Đại sư chỉ liếc nhìn cậu ta, lời nói lộ ra sự bình tĩnh, “Cậu rảnh như vậy, hôm nay đi sắp xếp lại phòng chứa linh kiện đi.”
“Vâng, thưa đại sư.” Trợ lý trong lòng kêu rêи không thôi, sớm biết vậy thì đã không nhiều lời.
Đại sư vừa đi, những người khác lập tức vây lên.
“Tiểu Trần này, chuyện cậu vừa nói là thế nào, trước sao không thấy cậu nói gì cả.”
“Trước tôi cũng không ngờ đại sư sẽ chú ý đối phương như vậy.” Tiểu Trần thấy có người cảm thấy hứng thú, đã sớm muốn chia sẻ, lập tức nói lại một lần.
“Người kia là ai mà có thể đạt được số liệu cao như vậy.
Linh kiện Q, với tinh thần lực biến thái của đại sư mà chỉ có thể làm được 99.5%, đây đã là cực hạn.”
“Còn có, đại sư lại vì anh ta mà phát sóng trực tiếp, vinh dự này khắp Vinh Diệu tinh đại khái chỉ có mình anh ta thôi.”
“Vinh dự là vinh dự, nhưng đại sư phát sóng trực tiếp lâu như vậy rồi, đến bây giờ anh ta cũng không chế tạo ra linh kiện trung cấp, hoặc là chế tạo không ra, hoặc là mới bắt đầu học chế tạo cơ giáp, mấy người thấy sẽ là loại nào?”
“Tôi chọn vế đầu, linh kiện trung cấp sao có thể dễ chế tạo như vậy, kết cấu của nó phức tạp hơn linh kiện sơ cấp ít nhất mười lần.”
“Tôi lại cảm thấy có khả năng là vế sau, nếu không phải mới bắt đầu học thì sao khoảng thời gian trước mới xuất hiện.”
Lúc này, có một người vẫn luôn không mở miệng đột nhiên nói, “Mấy người không nghĩ tới khả năng người kia không thể vào xem sao, nghe nói lúc ấy vé vào cửa hết rất nhanh, nhỡ anh ta không ở đó thì sao?”
Mọi người: “……”
Tần Vũ quả nhiên dành thời gian về nhà cùng Lộ Lê đi thiết lập quyền hạn.
Tần Vũ cài đặt cho chỉ có hắn cùng Lộ Lê mới có thể ra vào tự do, nếu còn muốn thêm những người khác thì để Lộ Lê tự mình thêm vào.
Lộ Lê vui vẻ, túm Tần Vũ đi mua nguyên vật liệu.
Tài khoản của y vẫn còn tinh tệ, hơn chín trăm triệu, thật ra chỉ có mấy vạn là của y.
Y không biết nên mua nguyên vật liệu ở đâu, phụ cận có một xưởng gia công, liền muốn đến nơi đó nhìn xem.
“Từ từ.” Tần Vũ không thể chịu được Lộ Lê bủn xỉn, tìm người dò hỏi một chút, chỉ chốc lát liền thu được địa chỉ đối phương cho, kéo tay Lộ Lê, “Đi thôi.”
“Chúng ta đi đâu vậy?” Lộ Lê bị hắn nhét vào phi hành khí, hỏi.
“Phòng đấu giá Tây Huy.”
Phòng đấu giá Tây Huy cũng thuộc showroom Tây Huy, nằm phía trêи hai khu triển lãm.
Phi hành khí hoặc xe huyền phù trực tiếp đi qua con đường trêи không tiến vào bãi đỗ xe ngoài phòng đấu giá.
Xa xa đã nhìn thấy showroom Tây Huy đồ sộ, bên người thỉnh thoảng lại có xe huyền phù xe bay đến.
Tần Vũ dừng phi hành khí ở một chỗ trống, cùng Lộ Lê đi vào.
Phòng đấu giá có nơi chuyên để đấu giá, nhưng chỉ đấu giá những vật phẩm tương đối hiếm thấy.
Vật liệu cơ giáp nơi nơi có thể mua được, phòng đấu giá Tây Huy cũng bán, hơn nữa tương đối chính quy, còn có thể đưa tới tận nhà.
Hai người đi một vòng, không bao lâu, người phụ trách Lưu Quang tới tiếp đón họ, thái độ không quá ân cần, cũng không đạm mạc, vừa đủ, thấy khách hàng muốn vật liệu cơ giáp sơ cấp cũng không lộ vẻ mặt nào khác.
Vật liệu cơ giáp sơ cấp không hiếm, rất nhiều người đều mua được, thậm chí có không ít cơ giáp chế tạo sư vì tiết kiệm chút tinh tệ mà tới nơi này mua, vì mua nhiều có thể được giảm giá một chút.
Chương 80: Ngẫu nhiên gặp lại.
Danh sách chương