Tiểu mỹ nhân tức muốn chết, cậu không ngờ rằng ngài chồng trước đã học hư rồi, bây giờ còn biết nói dối nữa.
“Lý Chính!” Tiểu mỹ nhân tức giận nhăn chặt mày, “Anh đừng đứng đó mà nói bậy nói bạ với em, em sẽ không vui đó.”
“Anh không có.” Ngài chồng trước rất vô tội, hắn vươn tay ra nắm lấy tay tiểu mỹ nhân, dùng lực không cho đối phương buông ra, “Kha Mộng Nghiêu, anh nói thật mà……”
Tiểu mỹ nhân trừng mắt với hắn, thật sự muốn trợn trắng mắt.
“Kha Mộng Nghiêu Kha Mộng Nghiêu, tên của em hay em biết rồi, không cần anh kêu em như vậy đâu.”
“Anh thật sự thích em mà, từ lúc học cấp hai anh đã thích em rồi, nhiều năm trôi qua cũng không hề thay đổi...... Mặc dù không biết em đã hiểu lầm chuyện gì, nhưng anh đều có thể giải thích hết. Từng chuyện từng chuyện chuyện một giải thích hết cho em nghe, có được không?” Ngài chồng trước cười, vậy mà vẫn còn mang bộ dáng ngây thơ lúc ban đầu, hắn nhín đôi tai đỏ bừng của tiểu mỹ nhân, nhịn không được ôm người vào lòng.
Hắn thì thầm.
“Có được không, Nghiêu Nghiêu?”