Bởi vì dạo này Triệu gia liên tục gặp biến cố nên hai tỷ muội này mặc dù muốn tránh cũng không thể không ra ngoài, do vậy mới hẹn nhau cùng đi thỉnh an Chu thị.
“Thì ra là Tứ muội và Lục muội, hôm nay là ngày gì mà có thể gặp hai muội thế này.” Mặc dù Triệu Tình Yên chào hỏi trước nhưng trong giọng nói lại lộ ra vẻ xa cách.
Lộ di nương nhiều năm được sủng ái, do vậy nữ nhi của nàng cũng rất có địa vị, so với Triệu Tình Tuyết và Triệu Tình Mân thì hơn rất nhiều. Cho nên cho dù đều là nữ nhi thứ xuất như nhau nhưng Triệu Tình Yên lại vô cùng xem thường hai muội muội này. Nhất là bây giờ, Triệu Tình Yên đã biết nàng sẽ gả đến Dục thân vương phủ cho nên càng cảm thấy tự hào, đối với hai muội muội không được quan tâm này lại càng tỏ thái độ không khách khí.
“Tam tỷ tỷ hảo!” Triệu Tình Tuyết và Triệu Tình Mân liếc mắt nhìn nhau sau đó hành lễ với Triệu Tình Yên.
Theo quy củ, mặc dù Triệu Tình Yên là tỷ tỷ, nhưng muội muội đã hành lễ thì nàng ta cũng nên trả lễ, nhưng Triệu Tình Yên lại không có thói quen đó, muốn nàng đáp lễ hai tiểu tiện nhân này, điều này nghĩ cũng đừng nghĩ. Huống chi tương lai nàng là ai, các nàng là người nào. Die nn da n lqdon Nếu như phụ thân còn là quan to ở Kinh thành, không chừng hai nàng còn có kết quả tốt đẹp chút, nhưng giờ phụ thân đã bị đuổi đi, hai người này cùng lắm thì cũng chỉ có thể gả cho mấy thổ tài chủ nông thôn, so với cuộc sống sau này của nàng khác nhau một trời một vực.
Cho nên Triệu Tình Yên chỉ hếch mũi, lạnh lùng hừ một tiếng, mang nha hoàn của mình đi, không thèm để ý đến hai người Triệu Tình Tuyết và Triệu Tình Mân.
“Tứ tỷ, tỷ xem, giờ Tam tỷ càng ngày càng lớn lối rồi.” Triệu Tình Mân tuổi còn nhỏ, cho nên không nhịn được nói.
“Xuỵt!” Dù sao Triệu Tình Tuyết cũng lớn hơn, vội vàng nhắc nhở Triệu Tình Mân, sau đó nhìn xung quanh, thấy không có ai mới nói: “Lục muội, khi nói chuyện phải cẩn thận chút, mặc dù Lộ di nương đã chết nhưng mấy ngày nay phụ thân đối với tỷ muội Tam tỷ lại ngày càng sủng ái, muội nên biết, bây giờ cái nhà này vẫn còn là thiên hạ của bọn họ.”
Mặc dù Triệu Tình Tuyết còn chưa trưởng thành nhưng vẫn là người thông minh, có một số việc đã nhìn thấu đáo, giờ Nhị tỷ đã từ dòng chính nữ trở thành thứ nữ rồi, hơn nữa mẫu thân cũng đã hòa ly với phụ thân, nghĩ đến phụ thân cũng không sủng ái nàng, cho nên trong số mấy tỷ muội, trừ Đại tỷ đã xuất giá thì địa vị cao nhất chính là hai người Triệu Tình Yên và Triệu Tình Nhiên, nàng ta như vậy đừng nói là mắt cao hơn đầu, dù có làm ra chuyện gì thì cũng không có biện pháp.
“Đều là nữ nhi của phụ thân nhưng sao người thiên vị quá. Tỷ xem, bộ trang sức kia của Tam tỷ, e là giá trị không dưới nghìn lượng, cái đó sao chúng ta có thể có?” Dù sao Triệu Tình Mân cũng còn nhỏ, trong lòng có chút không cam tâm nói. Thiên hạ đều nói phụ mẫu thích đứa nhỏ, nàng là nữ nhi nhỏ nhất trong nhà nhưng e rằng phụ thân còn chẳng nhớ nổi hình dáng nàng như thế nào nữa. di@en*dyan:leeequyyydooon
Triệu Tình Tuyết nhìn hai món trang sức mộc mạc trên đều muội muội lại nghĩ đến chính mình, thở dài một tiếng, ai bảo mẫu thân người ta được cưng chiều đây? Đến đồ cưới của phu nhân cũng dám công khai tranh giành, dù không cướp được nhưng bao năm qua cũng tích được không ít đồ tốt. Di nương nàng bao năm rồi không được quan tâm, không dám tranh cũng chẳng dám cướp thì làm sao có nổi đồ tốt? Thôi, mấy thứ này cũng chỉ là vật ngoài thân, nếu ngay cả mạng sống cũng không còn thì tranh làm cái gì? “Lục muội, đừng quan tâm những thứ này nữa, giờ di nương còn khỏe mạnh sống với muội đã là thiên đại phúc khí rồi. Trên đời này dù người khác không yêu muội nhưng có Liễu di nương yêu muội. So với các tỷ muội khác, chúng ta đã tốt hơn, Nhị tỷ ngay cả chỗ để dựa vào trong cái nhà này cũng không có nhưng chẳng phải vẫn sống tốt đó sao?” Có thể sống cùng với mẫu thân ruột của mình Triệu Tình Tuyết đã thấy thỏa mãn rồi. Nhà giàu lắm chuyện thị phi, có thể bảo toàn mạng sống đã là muôn vàn khó khăn.
“Dạ vâng, Tứ tỷ, muội nghe lời tỷ, cùng với di nương sống thật tốt, mấy cái khác không quan tâm nữa.” Triệu Tình Mân cười với Triệu Tình Tuyết rồi nói. Tứ tỷ nói cũng không phải là không có đạo lý, mặc dù nàng ăn mặc không bằng người khác, nhưng chỉ cần có thể cùng với mẫu thân ruột của mình yên ổn sống qua ngày, như vậy không phải rất tốt sao?
Nhưng Lộ di nương mới mất, sao Tam tỷ lại có thể mang theo nhiều trang sức diễm lệ rêu rao khắp nơi như vậy? Lộ di nương dưới suối vàng mà biết chỉ sợ chẳng thể hài lòng đi. Triệu Tình Mân nghĩ vậy nhưng cũng không có nói ra.
Hai tỷ muội cười cười, nắm tay nhau đi về phía viện của Chu thị, nghe thấy bên trong chuyền đến một mảnh tiếng cười, hình như là có chuyện gì vui, cũng không rõ có nên vào hay không nữa. Dù sao từ ngày phụ thân bị cách chức trong nhà đã không còn tiếng cười rồi, sao hôm nay lại vui vẻ như vậy? Chẳng lẽ chuyện của phụ thân có hy vọng thay đổi? Nếu vậy thì thật tốt, mấy hôm nay Trương di nương và Liễu di nương đều vì chuyện này mà thương tâm đó.
“Lão thái quân, Tứ tiểu thư và Lục tiểu thư tới.” Nha hoàn canh cửa thấy Triệu Tình Tuyết và Triệu Tình Mân đến, cho nên đi vào bẩm báo.
“Cho các nàng vào đi.” Lúc này tâm tình Chu thị cực tốt, cho nên cười nói.
Hai tỷ muội đi vào, cười hành lễ với Chu thị, sau đó lại hành lễ với Triệu Tĩnh Nguyên rồi đến Triệu Tình Lam và Triệu Tình Yên. Triệu Tình Lam cười trả lễ nhưng Triệu Tình Yên lại chỉ lạnh lùng nhìn, không có động tác gì. Dien|dann: Lê;quý-đôn
Chu thị thấy vậy mặc dù rất không vui, nhưng nghĩ đến sau này Triệu Tình Yên gả sang Vương phủ, có một số chuyện phải cẩn thận mà làm nên không trách cứ nàng ta.
Hành lễ xong, Triệu Tình Tuyết và Triệu Tình Mân nguồi xuống vị trí của mình, không nói gì cả, chỉ lặng lẽ quan sát cảnh vui vẻ hòa thuận trước mắt.
“Giờ Tình Tuyết cũng không còn nhỏ, qua một hai năm nữa cũng nên nghị thân cho con bé.” Chu thị nhìn Tình Tuyết nói.
Nha đầu này tính tình trầm tĩnh, nhưng dung mạo còn chưa phát triển, có chút thua kém các tỷ muội khác, qua một hai năm nữa biết đâu dung mạo còn có thể thay đổi. Chu thị nghĩ vậy trong lòng càng quyết tâm, hôn sự của mấy đứa cháu này tạm thời không nghĩ đến nữa nếu không sẽ thua thiệt nhiều, nếu cần thì sẽ định hôn cho Tình Lam trước, con bé lớn tuổi hơn, hai đứa còn lại vẫn nhỏ, chờ một hai năm cũng không muộn.
Tình Tuyết nghe Chu thị nói vậy cũng chỉ dịu dàng cười một chút rồi thôi, chuyện hôn sự của nàng cũng không đến lượt di nương nàng làm chủ, cuối cùng cũng chỉ là con cờ cho Triệu gia.
Hết chương 69!
“Thì ra là Tứ muội và Lục muội, hôm nay là ngày gì mà có thể gặp hai muội thế này.” Mặc dù Triệu Tình Yên chào hỏi trước nhưng trong giọng nói lại lộ ra vẻ xa cách.
Lộ di nương nhiều năm được sủng ái, do vậy nữ nhi của nàng cũng rất có địa vị, so với Triệu Tình Tuyết và Triệu Tình Mân thì hơn rất nhiều. Cho nên cho dù đều là nữ nhi thứ xuất như nhau nhưng Triệu Tình Yên lại vô cùng xem thường hai muội muội này. Nhất là bây giờ, Triệu Tình Yên đã biết nàng sẽ gả đến Dục thân vương phủ cho nên càng cảm thấy tự hào, đối với hai muội muội không được quan tâm này lại càng tỏ thái độ không khách khí.
“Tam tỷ tỷ hảo!” Triệu Tình Tuyết và Triệu Tình Mân liếc mắt nhìn nhau sau đó hành lễ với Triệu Tình Yên.
Theo quy củ, mặc dù Triệu Tình Yên là tỷ tỷ, nhưng muội muội đã hành lễ thì nàng ta cũng nên trả lễ, nhưng Triệu Tình Yên lại không có thói quen đó, muốn nàng đáp lễ hai tiểu tiện nhân này, điều này nghĩ cũng đừng nghĩ. Huống chi tương lai nàng là ai, các nàng là người nào. Die nn da n lqdon Nếu như phụ thân còn là quan to ở Kinh thành, không chừng hai nàng còn có kết quả tốt đẹp chút, nhưng giờ phụ thân đã bị đuổi đi, hai người này cùng lắm thì cũng chỉ có thể gả cho mấy thổ tài chủ nông thôn, so với cuộc sống sau này của nàng khác nhau một trời một vực.
Cho nên Triệu Tình Yên chỉ hếch mũi, lạnh lùng hừ một tiếng, mang nha hoàn của mình đi, không thèm để ý đến hai người Triệu Tình Tuyết và Triệu Tình Mân.
“Tứ tỷ, tỷ xem, giờ Tam tỷ càng ngày càng lớn lối rồi.” Triệu Tình Mân tuổi còn nhỏ, cho nên không nhịn được nói.
“Xuỵt!” Dù sao Triệu Tình Tuyết cũng lớn hơn, vội vàng nhắc nhở Triệu Tình Mân, sau đó nhìn xung quanh, thấy không có ai mới nói: “Lục muội, khi nói chuyện phải cẩn thận chút, mặc dù Lộ di nương đã chết nhưng mấy ngày nay phụ thân đối với tỷ muội Tam tỷ lại ngày càng sủng ái, muội nên biết, bây giờ cái nhà này vẫn còn là thiên hạ của bọn họ.”
Mặc dù Triệu Tình Tuyết còn chưa trưởng thành nhưng vẫn là người thông minh, có một số việc đã nhìn thấu đáo, giờ Nhị tỷ đã từ dòng chính nữ trở thành thứ nữ rồi, hơn nữa mẫu thân cũng đã hòa ly với phụ thân, nghĩ đến phụ thân cũng không sủng ái nàng, cho nên trong số mấy tỷ muội, trừ Đại tỷ đã xuất giá thì địa vị cao nhất chính là hai người Triệu Tình Yên và Triệu Tình Nhiên, nàng ta như vậy đừng nói là mắt cao hơn đầu, dù có làm ra chuyện gì thì cũng không có biện pháp.
“Đều là nữ nhi của phụ thân nhưng sao người thiên vị quá. Tỷ xem, bộ trang sức kia của Tam tỷ, e là giá trị không dưới nghìn lượng, cái đó sao chúng ta có thể có?” Dù sao Triệu Tình Mân cũng còn nhỏ, trong lòng có chút không cam tâm nói. Thiên hạ đều nói phụ mẫu thích đứa nhỏ, nàng là nữ nhi nhỏ nhất trong nhà nhưng e rằng phụ thân còn chẳng nhớ nổi hình dáng nàng như thế nào nữa. di@en*dyan:leeequyyydooon
Triệu Tình Tuyết nhìn hai món trang sức mộc mạc trên đều muội muội lại nghĩ đến chính mình, thở dài một tiếng, ai bảo mẫu thân người ta được cưng chiều đây? Đến đồ cưới của phu nhân cũng dám công khai tranh giành, dù không cướp được nhưng bao năm qua cũng tích được không ít đồ tốt. Di nương nàng bao năm rồi không được quan tâm, không dám tranh cũng chẳng dám cướp thì làm sao có nổi đồ tốt? Thôi, mấy thứ này cũng chỉ là vật ngoài thân, nếu ngay cả mạng sống cũng không còn thì tranh làm cái gì? “Lục muội, đừng quan tâm những thứ này nữa, giờ di nương còn khỏe mạnh sống với muội đã là thiên đại phúc khí rồi. Trên đời này dù người khác không yêu muội nhưng có Liễu di nương yêu muội. So với các tỷ muội khác, chúng ta đã tốt hơn, Nhị tỷ ngay cả chỗ để dựa vào trong cái nhà này cũng không có nhưng chẳng phải vẫn sống tốt đó sao?” Có thể sống cùng với mẫu thân ruột của mình Triệu Tình Tuyết đã thấy thỏa mãn rồi. Nhà giàu lắm chuyện thị phi, có thể bảo toàn mạng sống đã là muôn vàn khó khăn.
“Dạ vâng, Tứ tỷ, muội nghe lời tỷ, cùng với di nương sống thật tốt, mấy cái khác không quan tâm nữa.” Triệu Tình Mân cười với Triệu Tình Tuyết rồi nói. Tứ tỷ nói cũng không phải là không có đạo lý, mặc dù nàng ăn mặc không bằng người khác, nhưng chỉ cần có thể cùng với mẫu thân ruột của mình yên ổn sống qua ngày, như vậy không phải rất tốt sao?
Nhưng Lộ di nương mới mất, sao Tam tỷ lại có thể mang theo nhiều trang sức diễm lệ rêu rao khắp nơi như vậy? Lộ di nương dưới suối vàng mà biết chỉ sợ chẳng thể hài lòng đi. Triệu Tình Mân nghĩ vậy nhưng cũng không có nói ra.
Hai tỷ muội cười cười, nắm tay nhau đi về phía viện của Chu thị, nghe thấy bên trong chuyền đến một mảnh tiếng cười, hình như là có chuyện gì vui, cũng không rõ có nên vào hay không nữa. Dù sao từ ngày phụ thân bị cách chức trong nhà đã không còn tiếng cười rồi, sao hôm nay lại vui vẻ như vậy? Chẳng lẽ chuyện của phụ thân có hy vọng thay đổi? Nếu vậy thì thật tốt, mấy hôm nay Trương di nương và Liễu di nương đều vì chuyện này mà thương tâm đó.
“Lão thái quân, Tứ tiểu thư và Lục tiểu thư tới.” Nha hoàn canh cửa thấy Triệu Tình Tuyết và Triệu Tình Mân đến, cho nên đi vào bẩm báo.
“Cho các nàng vào đi.” Lúc này tâm tình Chu thị cực tốt, cho nên cười nói.
Hai tỷ muội đi vào, cười hành lễ với Chu thị, sau đó lại hành lễ với Triệu Tĩnh Nguyên rồi đến Triệu Tình Lam và Triệu Tình Yên. Triệu Tình Lam cười trả lễ nhưng Triệu Tình Yên lại chỉ lạnh lùng nhìn, không có động tác gì. Dien|dann: Lê;quý-đôn
Chu thị thấy vậy mặc dù rất không vui, nhưng nghĩ đến sau này Triệu Tình Yên gả sang Vương phủ, có một số chuyện phải cẩn thận mà làm nên không trách cứ nàng ta.
Hành lễ xong, Triệu Tình Tuyết và Triệu Tình Mân nguồi xuống vị trí của mình, không nói gì cả, chỉ lặng lẽ quan sát cảnh vui vẻ hòa thuận trước mắt.
“Giờ Tình Tuyết cũng không còn nhỏ, qua một hai năm nữa cũng nên nghị thân cho con bé.” Chu thị nhìn Tình Tuyết nói.
Nha đầu này tính tình trầm tĩnh, nhưng dung mạo còn chưa phát triển, có chút thua kém các tỷ muội khác, qua một hai năm nữa biết đâu dung mạo còn có thể thay đổi. Chu thị nghĩ vậy trong lòng càng quyết tâm, hôn sự của mấy đứa cháu này tạm thời không nghĩ đến nữa nếu không sẽ thua thiệt nhiều, nếu cần thì sẽ định hôn cho Tình Lam trước, con bé lớn tuổi hơn, hai đứa còn lại vẫn nhỏ, chờ một hai năm cũng không muộn.
Tình Tuyết nghe Chu thị nói vậy cũng chỉ dịu dàng cười một chút rồi thôi, chuyện hôn sự của nàng cũng không đến lượt di nương nàng làm chủ, cuối cùng cũng chỉ là con cờ cho Triệu gia.
Hết chương 69!
Danh sách chương