Lúc này Triệu Tình Lam cũng đã tỉnh táo lại, tiếp tục nói: “Nhưng mà hôm nay Sở thế tử đã nói những lời này, ta cũng không phiền Sở thế tử lại đến phủ từ hôn nữa. Triệu Tình Lam ta hôm nay, ngay tại Hương Tất cư này, trước mặt chư vị khách quý, chính thức đề nghị từ hôn với ngươi, từ nay nam hôn nữ gả, không liên quan đến nhau.”
Lần này Triệu Tình Lam cố ý hiên ngang nói lớn, mục đích là để mọi người đều có thể nghe thấy. Bọn họ vốn cho rằng, sau khi Triệu Tình Lam nghe được những lời nói đó sẽ cảm thấy xấu hổ, không còn mặt mũi, sau đó chạy chốn, không thì cũng che mặt khóc, lợi hại nữa thì cao giọng mắng chửi. Thế nhưng không hiểu sao vị Triệu tiểu thư này lại phản ứng như vậy, nói từ hôn trước mặt bàn dân thiên hạ, điều này có vẻ không hợp lễ nghi. Nhưng nói đi nói lại, những lời lẽ như vậy phu gia người ta cũng đã nói ra, nếu còn miễn cưỡng gả qua đó cũng không thể hạnh phúc. Giờ từ hôn dù có chút bất đắc dĩ nhưng cũng không thể không nói đó chính là lựa chọn tốt nhất, vị tiểu thư này làm vậy cũng là điều dễ hiểu.
“Vị Triệu tiểu thư này quả thật không đơn giản, mọi chuyện cũng nên như vậy, dù không ai muốn thú cũng không thể tìm một người không bằng không chứng đã vội đổ oan cho mình, bằng không tương lai nàng chẳng phải cũng sẽ giống mẫu thân nàng sao?” Xung quanh có một số người ủng hộ dũng khí của Triệu Tình Lam.
“Sáng nay ta nghe nói, Triệu gia đã bị trị tội, lão gia Triệu gia Triệu Tĩnh Nguyên ái thiếp diệt thê, dung túng thiếp thất Lộ thị hãm hại chủ mẫu, đã vậy sau khi biết rõ chân tướng họ vẫn tiếp tục đổ oan cho chủ mẫu, biếm nàng từ thê thành thiếp. Chẳng qua nam nhân phụ bạc này cuối cùng cũng bị trường phạt, giáng liền năm cấp, từ tòng tam phẩm xuống chính lục phẩm, may mắn chuyện này còn chưa tấu trình Hoàng thượng, nếu không đến chính lục phẩm có lẽ cũng khó mà có được.” Một khách nhân gần đó không nhịn được nói ra thông tin hắn nghe được. Chuyện của Triệu gia lần này xôn xao một thời gian dài như vậy, đến hôm nay cuối cùng cũng kết thúc, thật khiến người ta phải chờ đợi, nhưng được cái kết quả cũng không tệ. Dien|dann: Lê;quý-đôn
“Ta cũng nghe nói vậy, Đại lý tự đã phán xử thiếp thất Triệu gia Lộ thị án trảm, trưa nay sẽ hành quyết tại cổng chợ. Lát nữa nhất định phải qua đó nhìn chút, nữ nhân ác độc như vậy, làm quỷ không đầu là đáng đời, ả ta ỷ sủng mà kiêu, ngay cả chủ mẫu cũng hãm hại.” Một người khác cũng bất bình nói.
“Ta lại thấy kẻ đáng ghê tởm nhất chính là Triệu Tĩnh Nguyên, hắn làm những chuyện như vậy đối với một danh môn khuê tú, lại còn là thê tử kết tóc bao năm đã không thể chấp nhận được rồi. Huống hồ những năm gần đây hắn làm quan thuận buồm xuôi gió như vậy, còn không phải là dựa vào thế lực Khánh quốc công phủ sao? Nhưng cuối cùng hắn lại trở mặt tuyệt tình, lương tâm đúng là bị chó gặm mất rồi.”
“Ta cũng nghe nói, Lộ di nương Triệu gia chẳng qua chỉ là một nữ tử thanh lâu, đi theo Triệu Tĩnh Nguyên được mấy năm, đại thiếu gia, đại tiểu thư Triệu gia cũng đều do ả sở sinh, chủ mẫu Sầm thị quá khoan hậu rồi, ở gia đình khác thiếp thất sinh con trước chủ mẫu đã loạn côn đánh chết từ lâu mới đúng.” Bên cạnh lại có một người nói thêm vào.
Sở Ly U không nghĩ tới, chỉ trong thời gian ngắn tất cả mọi người trong sảnh đường đều quay sang mắng Triệu Tĩnh Nguyên, tại sao những lời bọn họ nói và những điều hắn nghe được lại khác nhau đến vậy? Tại sao mẫu nữ Triệu Tình Lam lại trở thành người bị hại? Hắn đã bỏ sót điều gì sao? Hay hắn đã nghe lầm cái gì? Nhưng mặc kệ thế nào, nữ nhân này hắn không muốn, nhưng nếu là tiểu mỹ nhân bên cạnh thì hắn không phản đối. Liếc mắt, Sở Ly U nhìn thấy Vũ Bình, nữ nhân này thật xinh đẹp, nghĩ tới việc có thể nhìn thấy nàng uốn éo rên rỉ dưới thân người đàn ông khác, hắn đã cảm thấy nhiệt huyết sôi trào rồi. L[e]*q/u;y*don
Nghĩ vậy, Sở Ly U lập tức nói ra suy nghĩ của hắn: “Triệu tiểu thư không cần nói vậy, ta biết ngươi cũng không phải thật lòng muốn từ hôn, chắc ngươi không quên, một nữ nhân bị từ hôn, tương lai khó mà tốt được. Thôi thì bản thế tử cũng không phải người vô tình vô nghĩa gì, chúng ta cũng đã đính hôn nhiều năm, chút tình cảm vẫn có. Cho nên bản thế tử miễn cưỡng chấp nhận ngươi vậy, nhưng ta có một điều kiện, ta muốn nàng theo ngươi làm hồi môn!”
Nghe Sở Ly U nói vậy, toàn bộ người nơi đây không khỏi hít sâu một hơi, vị Sở thế tử này không biết thế nào là xấu hổ rồi, những lời như vậy mà cũng có thể nói ra được. Trước giờ chỉ nghe thấy có nha hoàn hồi môn chứ làm gì có tiểu thư hồi môn, mặc dù họ cũng đoán không ra mấy cô nương này là ai, nhưng có lẽ chính là mấy vị tiểu thư Sầm gia.
“Sở huynh, sao ngươi có thể nói nhưng lời như vậy?” Ninh Mặc Hiên nhăn chán nói. Sở Ly U này quả thật quá hoang đường, lời vô liêm xỉ như vậy mà cũng có thể nói được, xem ra Triệu Tình Lam cũng đã cân nhắc kỹ càng nên mới không muốn gả cho loại người như vậy. Ngày đó hắn còn không hiểu lắm, giờ thì rõ ràng rồi.
“Ta có nói gì sai đâu, nếu nàng nguyện ý giao mỹ nhân này cho ta, ta cũng đành gắng gượng thu nhận nàng vậy. Nếu không thì cớ gì ta phải tiếp nhận một nữ nhân không bối cảnh như vậy? Chính lục phẩm? Thế tử Dục thân vương phủ ta mà phải thú một tiểu thư con quan chính lục phẩm ư?” Sở Ly U bị phụ mẫu hắn dạy hư rồi, tự cho mình có được tước vị thế tập, tương lai sẽ trở thành vương gia, cho nên coi thường nữ nhi con qua lục phẩm.
Nhưng hắn lại quên mất, người con gái trước mắt hắn không chỉ là tiểu thư con quan lục phẩm mà còn là ngoại tôn nữ của Khánh quốc công phủ, di@en*dyan:leeequyyydooon mà hắn lại chỉ rõ muốn nữ nhi con vợ cả của Khánh quốc công phủ làm hồi môn, đó không phải là nơi mà hắn có thể nói năng lỗ mãng.
“Ta nghĩ mấy lời trước đó của ta đã quá rõ ràng, Triệu Tình Lam ta và Sở thế tử đã không còn hôn ước, cho nên ngươi cũng không cần lo lắng ta sẽ ảnh hưởng danh tiếng Dục thân vương phủ của ngươi. Tam phẩm cũng được mà lục phẩm cũng vậy, Thế tử không cần lo lắng. Nhưng có vẻ thế tử còn nghe chưa hiểu, nhưng nói sao thì nói, hiện tại ngài cũng nên hiểu rõ đi thôi.” Triệu Tình Lam lạnh lùng nhìn người trước mặt, vì sao lần này sống lại gặp hắn lại thấy hắn càng vô sỉ hơn xưa vậy? Nhưng nghĩ kỹ cũng thấy bình thường, kiếp trước hắn còn xoắn cùng một chỗ với Triệu Tình Yên, hiện giờ nhìn trúng Vũ Bình cũng không có gì lạ.
Lần này Triệu Tình Lam cố ý hiên ngang nói lớn, mục đích là để mọi người đều có thể nghe thấy. Bọn họ vốn cho rằng, sau khi Triệu Tình Lam nghe được những lời nói đó sẽ cảm thấy xấu hổ, không còn mặt mũi, sau đó chạy chốn, không thì cũng che mặt khóc, lợi hại nữa thì cao giọng mắng chửi. Thế nhưng không hiểu sao vị Triệu tiểu thư này lại phản ứng như vậy, nói từ hôn trước mặt bàn dân thiên hạ, điều này có vẻ không hợp lễ nghi. Nhưng nói đi nói lại, những lời lẽ như vậy phu gia người ta cũng đã nói ra, nếu còn miễn cưỡng gả qua đó cũng không thể hạnh phúc. Giờ từ hôn dù có chút bất đắc dĩ nhưng cũng không thể không nói đó chính là lựa chọn tốt nhất, vị tiểu thư này làm vậy cũng là điều dễ hiểu.
“Vị Triệu tiểu thư này quả thật không đơn giản, mọi chuyện cũng nên như vậy, dù không ai muốn thú cũng không thể tìm một người không bằng không chứng đã vội đổ oan cho mình, bằng không tương lai nàng chẳng phải cũng sẽ giống mẫu thân nàng sao?” Xung quanh có một số người ủng hộ dũng khí của Triệu Tình Lam.
“Sáng nay ta nghe nói, Triệu gia đã bị trị tội, lão gia Triệu gia Triệu Tĩnh Nguyên ái thiếp diệt thê, dung túng thiếp thất Lộ thị hãm hại chủ mẫu, đã vậy sau khi biết rõ chân tướng họ vẫn tiếp tục đổ oan cho chủ mẫu, biếm nàng từ thê thành thiếp. Chẳng qua nam nhân phụ bạc này cuối cùng cũng bị trường phạt, giáng liền năm cấp, từ tòng tam phẩm xuống chính lục phẩm, may mắn chuyện này còn chưa tấu trình Hoàng thượng, nếu không đến chính lục phẩm có lẽ cũng khó mà có được.” Một khách nhân gần đó không nhịn được nói ra thông tin hắn nghe được. Chuyện của Triệu gia lần này xôn xao một thời gian dài như vậy, đến hôm nay cuối cùng cũng kết thúc, thật khiến người ta phải chờ đợi, nhưng được cái kết quả cũng không tệ. Dien|dann: Lê;quý-đôn
“Ta cũng nghe nói vậy, Đại lý tự đã phán xử thiếp thất Triệu gia Lộ thị án trảm, trưa nay sẽ hành quyết tại cổng chợ. Lát nữa nhất định phải qua đó nhìn chút, nữ nhân ác độc như vậy, làm quỷ không đầu là đáng đời, ả ta ỷ sủng mà kiêu, ngay cả chủ mẫu cũng hãm hại.” Một người khác cũng bất bình nói.
“Ta lại thấy kẻ đáng ghê tởm nhất chính là Triệu Tĩnh Nguyên, hắn làm những chuyện như vậy đối với một danh môn khuê tú, lại còn là thê tử kết tóc bao năm đã không thể chấp nhận được rồi. Huống hồ những năm gần đây hắn làm quan thuận buồm xuôi gió như vậy, còn không phải là dựa vào thế lực Khánh quốc công phủ sao? Nhưng cuối cùng hắn lại trở mặt tuyệt tình, lương tâm đúng là bị chó gặm mất rồi.”
“Ta cũng nghe nói, Lộ di nương Triệu gia chẳng qua chỉ là một nữ tử thanh lâu, đi theo Triệu Tĩnh Nguyên được mấy năm, đại thiếu gia, đại tiểu thư Triệu gia cũng đều do ả sở sinh, chủ mẫu Sầm thị quá khoan hậu rồi, ở gia đình khác thiếp thất sinh con trước chủ mẫu đã loạn côn đánh chết từ lâu mới đúng.” Bên cạnh lại có một người nói thêm vào.
Sở Ly U không nghĩ tới, chỉ trong thời gian ngắn tất cả mọi người trong sảnh đường đều quay sang mắng Triệu Tĩnh Nguyên, tại sao những lời bọn họ nói và những điều hắn nghe được lại khác nhau đến vậy? Tại sao mẫu nữ Triệu Tình Lam lại trở thành người bị hại? Hắn đã bỏ sót điều gì sao? Hay hắn đã nghe lầm cái gì? Nhưng mặc kệ thế nào, nữ nhân này hắn không muốn, nhưng nếu là tiểu mỹ nhân bên cạnh thì hắn không phản đối. Liếc mắt, Sở Ly U nhìn thấy Vũ Bình, nữ nhân này thật xinh đẹp, nghĩ tới việc có thể nhìn thấy nàng uốn éo rên rỉ dưới thân người đàn ông khác, hắn đã cảm thấy nhiệt huyết sôi trào rồi. L[e]*q/u;y*don
Nghĩ vậy, Sở Ly U lập tức nói ra suy nghĩ của hắn: “Triệu tiểu thư không cần nói vậy, ta biết ngươi cũng không phải thật lòng muốn từ hôn, chắc ngươi không quên, một nữ nhân bị từ hôn, tương lai khó mà tốt được. Thôi thì bản thế tử cũng không phải người vô tình vô nghĩa gì, chúng ta cũng đã đính hôn nhiều năm, chút tình cảm vẫn có. Cho nên bản thế tử miễn cưỡng chấp nhận ngươi vậy, nhưng ta có một điều kiện, ta muốn nàng theo ngươi làm hồi môn!”
Nghe Sở Ly U nói vậy, toàn bộ người nơi đây không khỏi hít sâu một hơi, vị Sở thế tử này không biết thế nào là xấu hổ rồi, những lời như vậy mà cũng có thể nói ra được. Trước giờ chỉ nghe thấy có nha hoàn hồi môn chứ làm gì có tiểu thư hồi môn, mặc dù họ cũng đoán không ra mấy cô nương này là ai, nhưng có lẽ chính là mấy vị tiểu thư Sầm gia.
“Sở huynh, sao ngươi có thể nói nhưng lời như vậy?” Ninh Mặc Hiên nhăn chán nói. Sở Ly U này quả thật quá hoang đường, lời vô liêm xỉ như vậy mà cũng có thể nói được, xem ra Triệu Tình Lam cũng đã cân nhắc kỹ càng nên mới không muốn gả cho loại người như vậy. Ngày đó hắn còn không hiểu lắm, giờ thì rõ ràng rồi.
“Ta có nói gì sai đâu, nếu nàng nguyện ý giao mỹ nhân này cho ta, ta cũng đành gắng gượng thu nhận nàng vậy. Nếu không thì cớ gì ta phải tiếp nhận một nữ nhân không bối cảnh như vậy? Chính lục phẩm? Thế tử Dục thân vương phủ ta mà phải thú một tiểu thư con quan chính lục phẩm ư?” Sở Ly U bị phụ mẫu hắn dạy hư rồi, tự cho mình có được tước vị thế tập, tương lai sẽ trở thành vương gia, cho nên coi thường nữ nhi con qua lục phẩm.
Nhưng hắn lại quên mất, người con gái trước mắt hắn không chỉ là tiểu thư con quan lục phẩm mà còn là ngoại tôn nữ của Khánh quốc công phủ, di@en*dyan:leeequyyydooon mà hắn lại chỉ rõ muốn nữ nhi con vợ cả của Khánh quốc công phủ làm hồi môn, đó không phải là nơi mà hắn có thể nói năng lỗ mãng.
“Ta nghĩ mấy lời trước đó của ta đã quá rõ ràng, Triệu Tình Lam ta và Sở thế tử đã không còn hôn ước, cho nên ngươi cũng không cần lo lắng ta sẽ ảnh hưởng danh tiếng Dục thân vương phủ của ngươi. Tam phẩm cũng được mà lục phẩm cũng vậy, Thế tử không cần lo lắng. Nhưng có vẻ thế tử còn nghe chưa hiểu, nhưng nói sao thì nói, hiện tại ngài cũng nên hiểu rõ đi thôi.” Triệu Tình Lam lạnh lùng nhìn người trước mặt, vì sao lần này sống lại gặp hắn lại thấy hắn càng vô sỉ hơn xưa vậy? Nhưng nghĩ kỹ cũng thấy bình thường, kiếp trước hắn còn xoắn cùng một chỗ với Triệu Tình Yên, hiện giờ nhìn trúng Vũ Bình cũng không có gì lạ.
Danh sách chương