: Đạo cao một trượng
Đại phu nhân cười lạnh một tiếng, nói: “Nếu biết có ngày hôm nay thì lúc trước ta cứ để lão gia dìm chết ngươi, cho ngươi đỡ tác quái!”
Lão phu nhân lạnh lùng nói: “Ngươi có rảnh nói đến người khác thì không bằng trông coi con gái của chính mình cho tốt đi, một đứa hạ độc trong bát của phụ thân, một đứa dám đâm phụ thân ruột thịt, loại lỗi lầm này, chết một nghìn lần một vạn lần còn chưa đáng!”
Đại phu nhân cắn răng, sau đó bà hạ quyết tâm, bà nhất định giữ lại con gái của mình, cho dù phải hy sinh Đỗ ma ma! Bà lạnh lùng nói: “Đỗ ma ma, ngươi biết tội chưa?!”
Đỗ ma ma lắp bắp kinh hãi, không biết vì sao Đại phu nhân đột nhiên nói như vậy.
Đại phu nhân lạnh lùng nói: “Đỗ ma ma, ta chỉ muốn gả con gái của ngươi cho con trai của Tằng quản gia, chuyện này là suy nghĩ vì đại cục, Tằng quản gia là người có công lao, con trai hắn vì bảo vệ Đại thiếu gia mà bị què chân từ nhỏ, ta đương nhiên phải hứa gả một cô nương tốt cho hắn, thấy con gái ngươi nhân phẩm tâm địa không tồi, định hứa gả con bé qua đấy, ai ngờ ngươi ôm hận trong lòng, hôm nay lại dám hạ độc mưu hại ta!”
Đỗ ma ma giật mình nhìn chủ tử, bà không ngờ chuyện đầu tiên Đại phu nhân làm sau khi tỉnh lại là đổ hết mọi tội lỗi lên người mình! Cứng họng nói không ra lời.
Lí Vị Ương không hề thấy kinh ngạc, lúc này Đại phu nhân muốn bảo vệ hai đứa con của mình, làm như vậy là tất nhiên, chỉ có điều, nàng sẽ không để cho bà ta dễ dàng đạt được mục đích. Nàng thản nhiên nói: “Mẫu thân, người hồ đồ rồi, nếu Đỗ ma ma mưu hại người, sao bà ấy còn ngăn cản mẫu thân? Để mẫu thân ăn xong không phải là báo được thù sao?”
Đại phu nhân cố gắng nín nhịn, nhưng vẫn ho khan thật mạnh hai tiếng, cảm thấy tâm can đau đớn như bị nghiền nát, bà kiệt lực áp chế, dồn sức nói: “Đó là vì lương tâm bà ta chợt hiện, hoặc lúc đó nhất thời hồ đồ, sau này đột nhiên nghĩ thông suốt, hoặc là… khụ khụ, bà ta sợ sau này bị phát hiện sẽ có kết cục thê thảm! Nhưng đã lầm lỡ rồi, bà ta đương nhiên không thể nói mình là người hạ độc, đành phải đổ lên đầu Vị Ương!”
Đỗ ma ma vội đáp lời: “Phu nhân, người không niệm công lao thì cũng niệm khổ lao, nô tỳ đã đi theo người hai mươi mấy năm rồi!” Từ lúc Đại phu nhân gả đi, bà đã làm thị tỳ, sau này càng tận tâm tận lực với Đại phu nhân, chịu đủ mệt nhọc, lần này còn giúp bà thiết kế cạm bẫy để oan uổng Tam tiểu thư, không ngờ đến lúc xảy ra vấn đề, người đầu tiên Đại phu nhân đẩy ra chính là mình! “Đỗ ma ma, mẫu thân đã nói như vậy, ngươi vẫn nên nhận tội đi.” Lí Vị Ương chậm rãi nói, lúc này, nàng khẽ thở dài một hơi, như chặt đứt cọng rơm cuối cùng cứu sống Đỗ ma ma, bà ta đột nhiên kêu to: “Lão phu nhân, lão phu nhân! Nô tỳ nói hết, chuyện gì nô tỳ cũng nói hết!”
Đại phu nhân đột nhiên ngắt lời lạnh lùng nói: “Nếu ngươi còn không nhận tội, suy nghĩ cẩn thận đến con trai con gái ngươi!”
Đây là uy hiếp không hề che giấu!
Lí Vị Ương thản nhiên nói: “Đỗ ma ma, nếu như ngươi thật sự mưu hại chủ tử, không chỉ ngươi phải chết, cả nhà ngươi không ai có thể trốn thoát, ngươi cứ nghĩ cho rõ ràng đi!”
Lão phu nhân gật đầu nói: “Nếu ngươi là nô tỳ mà mưu hại phu nhân, ta đây tuyệt đối không buông tha!”
Toàn thân Đỗ ma ma run lên, bà biết lão phu nhân không doạ bà, cắn răng nói hết mọi chuyện. Nói từ chuyện phát sinh ngày hôm nay, không giấu giếm gì hết, nói rõ ràng những gì bà làm và muốn hại ai.
Đỗ ma ma lại nói: “Mọi chuyện đều là Đại phu nhân an bài nô tỳ làm,” nói tới đây bà oán hận cắn chặt răng, mình tận tâm tận lực đánh cược cả tính mạng làm việc cho Đại phu nhân, kết quả lại bị bà ta bán đứng, vậy bà ta đừng mong có chỗ tốt! “Không chỉ riêng chuyện này, còn lần trước chuyện của Cửu di nương, trận hoả hoạn ở chùa miếu, tất cả là do phu nhân phân phó, mục đích là —— “
“Ngươi im miệng!” Đại phu nhân thở hổn hển.
“Người phải im miệng là ngươi!” Mặt lão phu nhân lạnh như băng.
“Ngươi nói tiếp đi,” Lí Tiêu Nhiên nghiêm khắc nhìn chằm chằm bà ta, “Nếu có nửa câu không đúng sự thật, trực tiếp lôi ra ngoài đánh chết!”
Lí Vị Ương thong thả chậm rãi nói: “Đỗ ma ma, nếu ngươi ăn ngay nói thật, ta có thể cầu xin lão phu nhân, tha cho tính mạng người nhà ngươi.”
Cả người Đỗ ma ma chấn động, sau đó cúi đầu: “Không chỉ Cửu di nương, cái chết của Đại di nương Nhị di nương Tam di nương, còn cả Bát di nương, đều có liên quan đến phu nhân, phu nhân còn hạ thuốc lên người Thất di nương, để Tam tiểu thư sinh ra trước nửa tháng, sinh nhật của tiểu thư vốn là vào tháng ba… Nhiều năm nay phu nhân làm không biết bao nhiêu chuyện ác, tất cả chứng cứ nô tỳ vẫn còn lưu giữ, hôm nay nô tỳ khó tránh khỏi cái chết, dứt khoát nói hết tất cả mọi chuyện ra!” Bà biết rất nhiều, hiện tại phu nhân đã bán đứng bà, cũng tuyệt đối không định giữ lại tính mạng của bà, chẳng bằng nói hết tất cả mọi chuyện, chỉ mong người nhà không bị liên luỵ.
“Tưởng Mẫn!” Lí Tiêu Nhiên gần như nghiến răng phun ra hai chữ này, ông thật không ngờ thiếp thất của mình mấy năm nay chết nhiều như vậy, hoá ra là có nguyên nhân!
Nhưng chuyện Đỗ ma ma muốn nói không phải là chuyện này, sắc mặt bà gần như cứng lại: “Còn cả năm đó… năm đó, trong bụng Ngũ di nương là nam thai, phu nhân nghe xong, lập tức sai người đi mời vị hôn phu lúc trước của Ngũ di nương đến làm loạn, kết quả hại Ngũ di nương một thi thể hai mạng người…”
Đại phu nhân sắc mặt trắng bệch, nhưng bà không nói được một câu để phản bác Đỗ ma ma, bởi vì mọi chuyện đúng là do bà làm, nhưng nghĩ theo hướng khác cho dù tất cả bị bại lộ thì bà cũng phải bảo vệ con gái của mình, mặc kệ Lí Tiêu Nhiên biết chuyện hạ độc là mình oan uổng Lí Vị Ương, nhưng ít nhất đã chứng minh không liên quan đến Lí Trường Nhạc!
Sắc mặt Lí Tiêu Nhiên, gần như biến thành dữ tợn, nhiều năm nay, bên người ông không hề ít nữ nhân, nhưng Đại di nương Nhị di nương Tam di nương không phải người bên cạnh lão phu nhân thì cũng là người bên cạnh Đại phu nhân, mục đích lấy về là để khai chi tán diệp (lấy nhiều vợ sinh nhiều con cháu), chỉ có Ngũ di nương là hai bên tình đầu ý hợp ái mộ lẫn nhau, ông vĩnh viễn không quên được Ngũ di nương, bởi vì lúc gặp nhau, ông không phải Thừa tướng cũng không phải công tử nhà giàu, mà chỉ là một nam nhân nhất kiến chung tình (vừa gặp đã yêu) mà tiến tới theo đuổi, đối phương cũng không coi trọng bối cảnh gia đình của ông, không do dự rời xa gia đình bỏ trốn cùng ông, ông còn hứa cho nàng vị trí bình thê (bình đẳng với vợ cả), đáng tiếc lúc đó ông chưa lên được chức Thừa tướng, không thể thực hiện hứa hẹn của mình, đành phải để nàng chịu khổ làm di nương, ai ngờ cuối cùng vì khó sinh mà chết, sau đó mỗi một nữ nhân ông thích, không ít thì nhiều đều có chút bóng dáng của Ngũ di nương… Nhưng mà, hiện tại Đỗ ma ma lại nói cho ông biết, cái chết của Ngũ di nương là do Đại phu nhân làm hại, ông vốn có thể có thêm một người con trai, mà chính vì Đại phu nhân mới không có! Thật ra năm đó ông đã từng nghi ngờ, nhưng không có chứng cứ, không ngờ chuyện cách đây nhiều năm lại do một nô tỳ khai ra.
Đại phu nhân cười lạnh một tiếng, nói: “Nếu biết có ngày hôm nay thì lúc trước ta cứ để lão gia dìm chết ngươi, cho ngươi đỡ tác quái!”
Lão phu nhân lạnh lùng nói: “Ngươi có rảnh nói đến người khác thì không bằng trông coi con gái của chính mình cho tốt đi, một đứa hạ độc trong bát của phụ thân, một đứa dám đâm phụ thân ruột thịt, loại lỗi lầm này, chết một nghìn lần một vạn lần còn chưa đáng!”
Đại phu nhân cắn răng, sau đó bà hạ quyết tâm, bà nhất định giữ lại con gái của mình, cho dù phải hy sinh Đỗ ma ma! Bà lạnh lùng nói: “Đỗ ma ma, ngươi biết tội chưa?!”
Đỗ ma ma lắp bắp kinh hãi, không biết vì sao Đại phu nhân đột nhiên nói như vậy.
Đại phu nhân lạnh lùng nói: “Đỗ ma ma, ta chỉ muốn gả con gái của ngươi cho con trai của Tằng quản gia, chuyện này là suy nghĩ vì đại cục, Tằng quản gia là người có công lao, con trai hắn vì bảo vệ Đại thiếu gia mà bị què chân từ nhỏ, ta đương nhiên phải hứa gả một cô nương tốt cho hắn, thấy con gái ngươi nhân phẩm tâm địa không tồi, định hứa gả con bé qua đấy, ai ngờ ngươi ôm hận trong lòng, hôm nay lại dám hạ độc mưu hại ta!”
Đỗ ma ma giật mình nhìn chủ tử, bà không ngờ chuyện đầu tiên Đại phu nhân làm sau khi tỉnh lại là đổ hết mọi tội lỗi lên người mình! Cứng họng nói không ra lời.
Lí Vị Ương không hề thấy kinh ngạc, lúc này Đại phu nhân muốn bảo vệ hai đứa con của mình, làm như vậy là tất nhiên, chỉ có điều, nàng sẽ không để cho bà ta dễ dàng đạt được mục đích. Nàng thản nhiên nói: “Mẫu thân, người hồ đồ rồi, nếu Đỗ ma ma mưu hại người, sao bà ấy còn ngăn cản mẫu thân? Để mẫu thân ăn xong không phải là báo được thù sao?”
Đại phu nhân cố gắng nín nhịn, nhưng vẫn ho khan thật mạnh hai tiếng, cảm thấy tâm can đau đớn như bị nghiền nát, bà kiệt lực áp chế, dồn sức nói: “Đó là vì lương tâm bà ta chợt hiện, hoặc lúc đó nhất thời hồ đồ, sau này đột nhiên nghĩ thông suốt, hoặc là… khụ khụ, bà ta sợ sau này bị phát hiện sẽ có kết cục thê thảm! Nhưng đã lầm lỡ rồi, bà ta đương nhiên không thể nói mình là người hạ độc, đành phải đổ lên đầu Vị Ương!”
Đỗ ma ma vội đáp lời: “Phu nhân, người không niệm công lao thì cũng niệm khổ lao, nô tỳ đã đi theo người hai mươi mấy năm rồi!” Từ lúc Đại phu nhân gả đi, bà đã làm thị tỳ, sau này càng tận tâm tận lực với Đại phu nhân, chịu đủ mệt nhọc, lần này còn giúp bà thiết kế cạm bẫy để oan uổng Tam tiểu thư, không ngờ đến lúc xảy ra vấn đề, người đầu tiên Đại phu nhân đẩy ra chính là mình! “Đỗ ma ma, mẫu thân đã nói như vậy, ngươi vẫn nên nhận tội đi.” Lí Vị Ương chậm rãi nói, lúc này, nàng khẽ thở dài một hơi, như chặt đứt cọng rơm cuối cùng cứu sống Đỗ ma ma, bà ta đột nhiên kêu to: “Lão phu nhân, lão phu nhân! Nô tỳ nói hết, chuyện gì nô tỳ cũng nói hết!”
Đại phu nhân đột nhiên ngắt lời lạnh lùng nói: “Nếu ngươi còn không nhận tội, suy nghĩ cẩn thận đến con trai con gái ngươi!”
Đây là uy hiếp không hề che giấu!
Lí Vị Ương thản nhiên nói: “Đỗ ma ma, nếu như ngươi thật sự mưu hại chủ tử, không chỉ ngươi phải chết, cả nhà ngươi không ai có thể trốn thoát, ngươi cứ nghĩ cho rõ ràng đi!”
Lão phu nhân gật đầu nói: “Nếu ngươi là nô tỳ mà mưu hại phu nhân, ta đây tuyệt đối không buông tha!”
Toàn thân Đỗ ma ma run lên, bà biết lão phu nhân không doạ bà, cắn răng nói hết mọi chuyện. Nói từ chuyện phát sinh ngày hôm nay, không giấu giếm gì hết, nói rõ ràng những gì bà làm và muốn hại ai.
Đỗ ma ma lại nói: “Mọi chuyện đều là Đại phu nhân an bài nô tỳ làm,” nói tới đây bà oán hận cắn chặt răng, mình tận tâm tận lực đánh cược cả tính mạng làm việc cho Đại phu nhân, kết quả lại bị bà ta bán đứng, vậy bà ta đừng mong có chỗ tốt! “Không chỉ riêng chuyện này, còn lần trước chuyện của Cửu di nương, trận hoả hoạn ở chùa miếu, tất cả là do phu nhân phân phó, mục đích là —— “
“Ngươi im miệng!” Đại phu nhân thở hổn hển.
“Người phải im miệng là ngươi!” Mặt lão phu nhân lạnh như băng.
“Ngươi nói tiếp đi,” Lí Tiêu Nhiên nghiêm khắc nhìn chằm chằm bà ta, “Nếu có nửa câu không đúng sự thật, trực tiếp lôi ra ngoài đánh chết!”
Lí Vị Ương thong thả chậm rãi nói: “Đỗ ma ma, nếu ngươi ăn ngay nói thật, ta có thể cầu xin lão phu nhân, tha cho tính mạng người nhà ngươi.”
Cả người Đỗ ma ma chấn động, sau đó cúi đầu: “Không chỉ Cửu di nương, cái chết của Đại di nương Nhị di nương Tam di nương, còn cả Bát di nương, đều có liên quan đến phu nhân, phu nhân còn hạ thuốc lên người Thất di nương, để Tam tiểu thư sinh ra trước nửa tháng, sinh nhật của tiểu thư vốn là vào tháng ba… Nhiều năm nay phu nhân làm không biết bao nhiêu chuyện ác, tất cả chứng cứ nô tỳ vẫn còn lưu giữ, hôm nay nô tỳ khó tránh khỏi cái chết, dứt khoát nói hết tất cả mọi chuyện ra!” Bà biết rất nhiều, hiện tại phu nhân đã bán đứng bà, cũng tuyệt đối không định giữ lại tính mạng của bà, chẳng bằng nói hết tất cả mọi chuyện, chỉ mong người nhà không bị liên luỵ.
“Tưởng Mẫn!” Lí Tiêu Nhiên gần như nghiến răng phun ra hai chữ này, ông thật không ngờ thiếp thất của mình mấy năm nay chết nhiều như vậy, hoá ra là có nguyên nhân!
Nhưng chuyện Đỗ ma ma muốn nói không phải là chuyện này, sắc mặt bà gần như cứng lại: “Còn cả năm đó… năm đó, trong bụng Ngũ di nương là nam thai, phu nhân nghe xong, lập tức sai người đi mời vị hôn phu lúc trước của Ngũ di nương đến làm loạn, kết quả hại Ngũ di nương một thi thể hai mạng người…”
Đại phu nhân sắc mặt trắng bệch, nhưng bà không nói được một câu để phản bác Đỗ ma ma, bởi vì mọi chuyện đúng là do bà làm, nhưng nghĩ theo hướng khác cho dù tất cả bị bại lộ thì bà cũng phải bảo vệ con gái của mình, mặc kệ Lí Tiêu Nhiên biết chuyện hạ độc là mình oan uổng Lí Vị Ương, nhưng ít nhất đã chứng minh không liên quan đến Lí Trường Nhạc!
Sắc mặt Lí Tiêu Nhiên, gần như biến thành dữ tợn, nhiều năm nay, bên người ông không hề ít nữ nhân, nhưng Đại di nương Nhị di nương Tam di nương không phải người bên cạnh lão phu nhân thì cũng là người bên cạnh Đại phu nhân, mục đích lấy về là để khai chi tán diệp (lấy nhiều vợ sinh nhiều con cháu), chỉ có Ngũ di nương là hai bên tình đầu ý hợp ái mộ lẫn nhau, ông vĩnh viễn không quên được Ngũ di nương, bởi vì lúc gặp nhau, ông không phải Thừa tướng cũng không phải công tử nhà giàu, mà chỉ là một nam nhân nhất kiến chung tình (vừa gặp đã yêu) mà tiến tới theo đuổi, đối phương cũng không coi trọng bối cảnh gia đình của ông, không do dự rời xa gia đình bỏ trốn cùng ông, ông còn hứa cho nàng vị trí bình thê (bình đẳng với vợ cả), đáng tiếc lúc đó ông chưa lên được chức Thừa tướng, không thể thực hiện hứa hẹn của mình, đành phải để nàng chịu khổ làm di nương, ai ngờ cuối cùng vì khó sinh mà chết, sau đó mỗi một nữ nhân ông thích, không ít thì nhiều đều có chút bóng dáng của Ngũ di nương… Nhưng mà, hiện tại Đỗ ma ma lại nói cho ông biết, cái chết của Ngũ di nương là do Đại phu nhân làm hại, ông vốn có thể có thêm một người con trai, mà chính vì Đại phu nhân mới không có! Thật ra năm đó ông đã từng nghi ngờ, nhưng không có chứng cứ, không ngờ chuyện cách đây nhiều năm lại do một nô tỳ khai ra.
Danh sách chương