“Hả???”
Phong Tình kinh ngạc, cái, cái này, Shogula hẳn là ma thú rất cao cấp mà? Ma thú cao cấp không phải đều chờ kẻ mạnh đến tận cửa thu phục rồi mới chịu làm triệu hoán thú sao? “Có chịu hay không?”
Shogula vừa tức vừa thẹn, nghĩ tới chuyện nó đường đường là thánh thú một sừng, bản thân mở miệng đòi làm triệu hoán thú của nhân loại đã đủ mất mặt, người này cư nhiên còn nhăn mày?
“A, ngươi sao lại muốn làm triệu hoán thú của ta?”
“Không có gì! Ngươi không muốn thì quên đi!”
Shogula đương nhiên là vì chuyện nào đó mới như vậy, bất quá có thể nói ra sao?
“Hả?? Ta muốn!!!”
Phong Tình vội vàng nói, hắn chính là triệu hoán sư! Tuy còn chưa bắt đầu học tập...
“Thế... Thu thế nào?”
“Tên của ngươi.”
“Phong Tình.”
“Vươn tay ra, bàn tay đặt lên trán ta, đọc theo ta. [Lấy danh nghĩa Phong Tình ta. Dưới sự chứng kiến của thần thú, cùng thánh thú một sừng 'Shogula' trước mắt lập khế ước triệu hoán.]”
“Lấy danh nghĩa Phong Tình ta. Dưới sự chứng kiến của thần thú, cùng thánh thú một sừng 'Shogula' trước mắt lập khế ước triệu hoán.” Phong Tình ngoan ngoãn làm theo.
Sau khi đọc xong, trên thân bốc lên một quầng sáng trắng ngà.
“Tốt!”
“Hả?? Tốt???”
Phong Tình hơi buồn bực, không có cảm giác gì liền xong như thế ?
“Ân, ngươi trú ở đâu?”
“Hả? Hỏi cái này làm gì?”
“Ngươi muốn ta đi chỗ khác ở?”
Shogula lại bị chọc giận, làm gì có kẻ đối đãi với triệu hoán thú của mình như vậy??? Người này sao lại ngớ ngẩn đến thế!
“À, đi theo ta.”
Phong Tình gãi đầu, nếu là triệu hoán thú của mình, vậy ăn mặc ngủ nghỉ đều phải đi theo mình, ân...
*****************************
“Là ngươi?” Shogula trừng người trước mắt.
“Là ta.” Ericter cũng khó chịu cau mày trừng lại.
“Đó là ngươi làm ?” Shogula tiếp tục trừng.
Ericter nhún vai, ngầm thừa nhận.
“Ngươi hại ta kiếm muốn chết!”
Shogula rất tức giận, ma pháp truy vết nó hạ trên người Phong Tình bị tên này che đậy, hại nó tìm rất lâu cũng không được, cuối cùng bất đắc dĩ đành phải nhờ phụ vương hỗ trợ.
“Ta đi ngủ đây!”
Phong Tình một bên đứng dậy, hai người này xem ra cũng quen biết nhau, hắn sẽ không chen vào, sắc trời đã hơi tối, ngủ, ngày mai có tinh thần tốt đi học.
“Ân, từ từ nghỉ ngơi.” Ericter dặn dò.
Đợi Phong Tình vào bên trong, nửa ngày, Ericter quay đầu hỏi Shogula.
“Ngươi tìm hắn làm gì?”
“Không liên quan tới ngươi.” Shogula còn đang tức giận.
“Ngươi cản trở ta!”
Ericter nhíu mày, vốn muốn Phong Tình chỉ ở bên cạnh mình, giờ lại thêm một tên nữa, thật sự chướng mắt.
“Ta bây giờ là triệu hoán thú của hắn.”
Shogula cũng có chút khó chịu, lo lắng, lẽ nào nguyên nhân y ở bên cạnh Phong Tình cũng như nó? Không được, nó nhất định đoạt được cơ hội trước.
Ericter kinh ngạc, thánh thú một sừng luôn luôn cao quý cư nhiên lại làm triệu hoán thú của nhân loại?
Không thể, chắc chắc có chuyện.
“Bất kể ngươi muốn làm gì.” Ericter đi hướng phòng Phong Tình ngủ, trước khi vào lại nói.” Tóm lại, đừng cản trở ta!”
Shogula lạnh lùng nhìn y đi vào, khó chịu hất đầu, ghé sấp một bên. Cư nhiên giữa đường lại giết ra một cái vong linh, tức.
Kế hoạch xuất hiện trở ngại, đến hơi sớm một chút.
Sáng sớm hôm sau.
“Shogula, ngươi đi không?” Phong Tình hỏi triệu hoán thú mình mới thu hôm qua, hắn phải đi học.
“Không đi.”
“Ta đi đây, tạm biệt!” Hắn rất mong đợi giờ học thứ nhất.
“Ta đưa ngươi đi.” Ericter tiến lên, lại bị Phong Tình cự tuyệt.
“Ngươi không phải cũng có tiết sao? Ta một mình đi cũng được.”
“Ách...”
Ericter chỉ có thể ai oán nhìn Phong Tình đi xa, vì sao Phong Tình thích đi học đến thế? Mê mẩn đến độ lãnh đạm với y như vậy...
Phong Tình đi vào một thảm cỏ trong học viện, nơi này là chỗ triệu hoán sư học, phòng học cùng sách giáo khoa không thể tưởng tượng được, trên cỏ đã có không ít học viên mặc áo bào pháp sư, thấy Phong Tình đến gần, biểu tình khác nhau. Có đồng cảm, có lắc đầu thở dài, có thấy lạ... và châm biếm?
Nhíu nhíu mày, ngồi xuống trên tảng đá nhẵn nhụi cách xa một chút, không để ý tới bên cạnh, lẳng lặng đợi vào học.
Giờ học thật sự chờ mong.
“Tiểu tử bên kia!”
Phong Tình ngẩng đầu, phát hiện những học viên đó không biết khi nào đã làm thành một vòng tròn, trung tâm vòng đứng một cô gái xinh xắn, nhưng vì tức giận mà làm cho khuôn mặt vặn vẹo khó coi đến cực điểm, đang căm phẫn nhìn mình.
“Lên lớp rồi mà ngươi còn ngẩn người ở đây? Tưởng mới tới là có thể bỏ qua phép tắc?” Cô gái khắt khe châm biếm.
Đây là giáo sư dạy hắn sau này sao? Phong Tình không thích, bất quá vì học tập, quên đi... Đi đến rìa vòng người, ngồi xuống thảm lót.
Phong Tình nghe lời như thế, càng khuyến khích cô gái kiêu căng ngạo mạn.
“Hừ, đồ bỏ!” Lời chanh chua không chút che giấu, cố sức nói to lên.
“Hảo hảo, Emi, đừng náo loạn.”
Lúc này một nam nhân từ từ đến, bất đắc dĩ nói với cô nàng kia, lại quay đầu xin lỗi Phong Tình.
“Thật mất mặt quá, xin đừng để ý, tính tình nàng có chút tiểu thư.”
Phong Tình nhún vai, hắn còn lâu mới để ý, chẳng qua tâm tình tốt đẹp bị phá hỏng hết.
Cô gái Emi kiêu ngạo kia, sau khi nam nhân này đến lập tức trở nên ngoan ngoãn, chẳng qua thỉnh thoảng quăng ánh mắt hung ác dị thường về hướng Phong Tình, kỳ quái, hắn chọc nàng hồi nào ?
“Hảo, bắt đầu vào học, ta tới sớm giới thiệu với mọi người.”
Nam nhân cũng không cảm thấy khác thường.
“Vị này chính là học viên Phong Tình mới tới, sau này mọi người phải giúp đỡ lẫn nhau. Ta là giáo sư dạy hệ triệu hoán, Dịch Lỗ Lỗ, học viên Phong Tình có thể gọi ta là Dịch giáo sư hay giáo sư Lỗ Lỗ, không cần nói nhiều thêm gì khác nữa, bây giờ bắt đầu vào học!”
Ách, giáo sư thật thẳng thắng.
“Bài tập lần trước mọi người đều hoàn thành phi thường tốt!”
Dịch Lỗ Lỗ nói tới đây, bỗng nhiên cười rất vui vẻ nói.
“Xem ra mọi người đã biết rất nhiều về triệu hoán thuật, bài tập lần này phải khó hơn một chút!”
Lời này vừa nói ra, chúng học viên lập tức ngã xuống đất không dậy nổi, tiếng oán than vang trời dậy đất.
“Lại muốn tăng độ khó, lần trước thiếu chút xíu đi nửa cái mạng.”
“Ta cũng mém toi mạng!”
“Ôi, lại muốn nghỉ học...”
“Giáo sư, ngươi tha cho chúng ta đi...”
“Ta phải đi về viết bức di chúc thứ chín mươi sáu.”
Phong Tình kỳ quái nhìn học viên gào khóc đầy đất, bài tập, rất khó sao? Khó đến mất mạng?
“Các học viên vẫn đáng yêu như vậy. Bài tập lần này kỳ thực cũng không khó, đi Bình nguyên ngựa nhảy, thân thiết với các động vật nơi đó là được.”
“Bình nguyên ngựa nhảy? Trời ạ.....”
“Ma thú nơi đó toàn là những sinh vật dã man...”
Bình nguyên ngựa nhảy? Không biết là nơi ra sao, Phong Tình có chút chờ mong.
“Hảo!” Dịch Lỗ Lỗ lớn tiếng nói. “ Mọi người trở về chuẩn bị tốt, ngày mai xuất phát đi Bình nguyên ngựa nhảy!”
Dứt lời, dắt Emi sớm đã sốt ruột bên cạnh đi xa.
Cứ như vậy? Phong Tình kinh ngạc, lớp triệu hoán sư đều như vậy sao?
Không lâu sau, trên thảm cỏ cũng chỉ còn lại mình mình, nghĩ nghĩ, hôm nay kết thúc sớm, giáo sư cũng không nói cụ thể phải làm cái gì, đi tới chỗ Ericter học coi sao.
*************************
“Phong Tình!”
Đang đi, phía sau bỗng nhiên reo một tiếng, quay đầu, là Ericter.
“Học xong rồi hả ?”
“A.” Ericter hơi sửng người. “ Xong rồi!'
Thật ra căn bản không có đi học.
“Nga...”
Phong Tình thoáng thất vọng, nơi này tan học thật sớm, bây giờ ước chừng còn chưa đến mười giờ.
“Đi dạo bên ngoài chút không?” Ericter đề nghị.
“Tiện thể nói chuyện phiếm luôn.”
“Ân”
Ngoài cổng học viện là một con phố rộng lớn, hai bên vô số cửa tiệm, bán ma thạch, bán đạo cụ, bán trang bị, náo nhiệt phi phàm, Phong Tình nhìn hoa cả mắt.
“Phong Tình.”
“Ân?”
“Có thể nói cho ta biết vì sao Shogula lại làm huyễn thú của ngươi không?”
Dừng một chút, lại nói.
“Nó là tự nguyện làm huyễn thú của ngươi sao?”
“Nó tìm tới ta, muốn làm huyễn thú của ta.” Phong Tình nói. “ Còn tại sao thì ta cũng không biết.”Chính hắn cũng thấy quái lạ.
“A nga....”
Cái này khó hiểu....
Phong Tình bỗng nhiên nghĩ đến một việc, hỏi.
“Ngươi có biết 'ngự thú' không?”
“Ngự thú?” Ericter kinh ngạc.
“Ngươi thế nào lại biết?”
Đã rất xa xưa, người biết cái này hẳn là rất ít, chỉ có một vài lão nhân sống rất lâu mới biết được.
“Shogula trước kia hỏi ta học năng lực ngự thú ở đâu.”
“Ngươi trả lời?”
“Trời sinh.” Phong Tình thành thật trả lời, thần tình lại nghi hoặc.” Nhưng ta cũng không biết ngự thú rốt cuộc là gì, cũng không biết năng lực này làm sao mà có.”
“Trời sinh, ngự thú...”
Ericter nhíu mày, nếu nhớ không lầm, người nắm giữ năng lực ngự thú từ trước tới giờ đều tóc xanh lá, mắt xanh ngọc lục bảo, mà Phong Tình là tóc lam mắt lam, không đúng...
Ericter bỗng nhiên ôm Phong Tình kéo vào trong ngực. Phong Tình hơi ngây ngốc, không giãy giụa, nghe Ericter thở dài trầm nặng, lầm bầm.
“Ngự thú, ngự thú...”
Sau đầu được vuốt nhẹ, chính giữa trán bỗng nhiên được hôn một chút, rồi mới là thanh âm ôn nhu.
“Không sao, có ta.”
Môi nhạt nhạt, lời kiên định, như ngón tay, khảy nhẹ trong lòng Phong Tình, giữa tâm đẩy ra một vòng lại một vòng gợn sóng.
Ngự thú, ngự thú, chỗ nào thật sự là ngự thú, nói trắng ra là, một thú nô.
Thú nô... Ngự thú... Đó là bắt đầu của họa loạn, mở đầu của bi kịch, ngự thú giả, vừa là dây dẫn lửa, vừa là vật hi sinh cho chiến tranh.
Ahhhh, khó khăn lắm mới nhìn trúng một người, cư nhiên lại là ngự thú giả...
Shogula hẳn còn chưa xác định Phong Tình có phải ngự thú giả hay không, đang thăm dò, cũng không thể để nó thực hiện được. Ngô... Nên làm thế nào đây... Thánh thú quang minh hệ cư nhiên cũng gian giảo, cam tâm làm huyễn thú, mệt đây.
“Có chuyện gì?”
Phong Tình hơi lo lắng, sắc mặt Ericter vẫn rất trầm trọng.
“Không có việc gì.” Ericter nói.
“Sau này đừng nhắc tới cái gì có liên quan tới 'ngự thú' với bất luận kẻ nào, sẽ có nguy hiểm.”
“Ân.”
Phong Tình gật đầu, hắn rất quý trọng sinh mệnh, bất quá...
“Có thể nói cho ta biết vì sao không?”
Tò mò...
“Mấy ngày nữa sẽ nói cho ngươi.”
Trước tiên để y xác nhận, Phong Tình có phải ngự thú giả hay không.
Ngự thú giả ẩn trong đám người rất khó phát hiện, không ở chung cùng ma thú hung mãnh là tuyệt đối không phát hiện được, Shogula đại khái chính là muốn làm huyễn thú của Phong Tình, ở bên người quan sát, nhưng cách làm này này vẫn không thể chắc chắn minh bạch, một số nhân loại yêu thích thú nhỏ cũng có thể ở chung cùng động vật dã tính không lớn.
Ericter biết cách nhanh nhất xác định Phong Tình có phải ngự thú giả hay không, ân... Cần làm một vài việc mặt hồng tim nổ, bất quá tạm thời y không định làm như thế, trước tiên bồi dưỡng tình cảm cái đã.
“Hảo.” Phong Tình chớp chớp mắt, lại hỏi. “ Shogula là vì cái 'ngự thú' gì đó mới làm huyễn thú của ta đúng không? Sẽ thương tổn ta sao?”
Ericter mỉm cười, không nghĩ tiểu gia hỏa này cũng còn chút đầu óc.
“Sẽ không.”
Người khác y không dám cam đoan, Shogula tuyệt đối sẽ không, thánh thú quang minh hệ cả đời chỉ nhận một tri kỷ, nếu Shogula xác nhận Phong Tình chính là ngự thú giả, cũng sẽ liều chết bảo hộ Phong Tình an toàn, nếu không phải, cũng sẽ không làm gì Phong Tình, ma thú quang minh hệ không thích sát sinh.
“Vậy là tốt rồi.”
Phong Tình thở ra, hắn không ngại Shogula lợi dụng hắn, chỉ cần không thương tổn hắn là được.
“Đi thăm thú khắp nơi không?” Ericter nói. “ Nhìn xem có muốn cái gì hay không.”
“Ân, a.”
Phong Tình lúc này mới tỉnh người, phát hiện mình và Ericter nãy giờ vẫn ôm nhau, còn ở trên đường lớn, vội vàng đẩy ra, vẻ mặt đỏ bừng, thấy người qua đường bắt gặp chỉ chỏ tràn ngập khinh thường, lại cúi đầu, cắn môi.
Ericter cười như mèo trộm cá, ôm Phong Tình hàn huyên lâu như thế, chính là một bước đột phá tình cảm, mặt không đổi sắc, mắt bắn dao găm, người qua đường xung quanh tản ra khẩn cấp, Ericter cúi đầu nói.
“Đi thôi.”
Phong Tình thấp hơn y đúng một cái đầu.
“Ân.” Phong Tình ngẩng đầu, mỉm cười báo đáp thật lòng.
Cảm giác có người quan tâm, thật tốt.
Phong Tình kinh ngạc, cái, cái này, Shogula hẳn là ma thú rất cao cấp mà? Ma thú cao cấp không phải đều chờ kẻ mạnh đến tận cửa thu phục rồi mới chịu làm triệu hoán thú sao? “Có chịu hay không?”
Shogula vừa tức vừa thẹn, nghĩ tới chuyện nó đường đường là thánh thú một sừng, bản thân mở miệng đòi làm triệu hoán thú của nhân loại đã đủ mất mặt, người này cư nhiên còn nhăn mày?
“A, ngươi sao lại muốn làm triệu hoán thú của ta?”
“Không có gì! Ngươi không muốn thì quên đi!”
Shogula đương nhiên là vì chuyện nào đó mới như vậy, bất quá có thể nói ra sao?
“Hả?? Ta muốn!!!”
Phong Tình vội vàng nói, hắn chính là triệu hoán sư! Tuy còn chưa bắt đầu học tập...
“Thế... Thu thế nào?”
“Tên của ngươi.”
“Phong Tình.”
“Vươn tay ra, bàn tay đặt lên trán ta, đọc theo ta. [Lấy danh nghĩa Phong Tình ta. Dưới sự chứng kiến của thần thú, cùng thánh thú một sừng 'Shogula' trước mắt lập khế ước triệu hoán.]”
“Lấy danh nghĩa Phong Tình ta. Dưới sự chứng kiến của thần thú, cùng thánh thú một sừng 'Shogula' trước mắt lập khế ước triệu hoán.” Phong Tình ngoan ngoãn làm theo.
Sau khi đọc xong, trên thân bốc lên một quầng sáng trắng ngà.
“Tốt!”
“Hả?? Tốt???”
Phong Tình hơi buồn bực, không có cảm giác gì liền xong như thế ?
“Ân, ngươi trú ở đâu?”
“Hả? Hỏi cái này làm gì?”
“Ngươi muốn ta đi chỗ khác ở?”
Shogula lại bị chọc giận, làm gì có kẻ đối đãi với triệu hoán thú của mình như vậy??? Người này sao lại ngớ ngẩn đến thế!
“À, đi theo ta.”
Phong Tình gãi đầu, nếu là triệu hoán thú của mình, vậy ăn mặc ngủ nghỉ đều phải đi theo mình, ân...
*****************************
“Là ngươi?” Shogula trừng người trước mắt.
“Là ta.” Ericter cũng khó chịu cau mày trừng lại.
“Đó là ngươi làm ?” Shogula tiếp tục trừng.
Ericter nhún vai, ngầm thừa nhận.
“Ngươi hại ta kiếm muốn chết!”
Shogula rất tức giận, ma pháp truy vết nó hạ trên người Phong Tình bị tên này che đậy, hại nó tìm rất lâu cũng không được, cuối cùng bất đắc dĩ đành phải nhờ phụ vương hỗ trợ.
“Ta đi ngủ đây!”
Phong Tình một bên đứng dậy, hai người này xem ra cũng quen biết nhau, hắn sẽ không chen vào, sắc trời đã hơi tối, ngủ, ngày mai có tinh thần tốt đi học.
“Ân, từ từ nghỉ ngơi.” Ericter dặn dò.
Đợi Phong Tình vào bên trong, nửa ngày, Ericter quay đầu hỏi Shogula.
“Ngươi tìm hắn làm gì?”
“Không liên quan tới ngươi.” Shogula còn đang tức giận.
“Ngươi cản trở ta!”
Ericter nhíu mày, vốn muốn Phong Tình chỉ ở bên cạnh mình, giờ lại thêm một tên nữa, thật sự chướng mắt.
“Ta bây giờ là triệu hoán thú của hắn.”
Shogula cũng có chút khó chịu, lo lắng, lẽ nào nguyên nhân y ở bên cạnh Phong Tình cũng như nó? Không được, nó nhất định đoạt được cơ hội trước.
Ericter kinh ngạc, thánh thú một sừng luôn luôn cao quý cư nhiên lại làm triệu hoán thú của nhân loại?
Không thể, chắc chắc có chuyện.
“Bất kể ngươi muốn làm gì.” Ericter đi hướng phòng Phong Tình ngủ, trước khi vào lại nói.” Tóm lại, đừng cản trở ta!”
Shogula lạnh lùng nhìn y đi vào, khó chịu hất đầu, ghé sấp một bên. Cư nhiên giữa đường lại giết ra một cái vong linh, tức.
Kế hoạch xuất hiện trở ngại, đến hơi sớm một chút.
Sáng sớm hôm sau.
“Shogula, ngươi đi không?” Phong Tình hỏi triệu hoán thú mình mới thu hôm qua, hắn phải đi học.
“Không đi.”
“Ta đi đây, tạm biệt!” Hắn rất mong đợi giờ học thứ nhất.
“Ta đưa ngươi đi.” Ericter tiến lên, lại bị Phong Tình cự tuyệt.
“Ngươi không phải cũng có tiết sao? Ta một mình đi cũng được.”
“Ách...”
Ericter chỉ có thể ai oán nhìn Phong Tình đi xa, vì sao Phong Tình thích đi học đến thế? Mê mẩn đến độ lãnh đạm với y như vậy...
Phong Tình đi vào một thảm cỏ trong học viện, nơi này là chỗ triệu hoán sư học, phòng học cùng sách giáo khoa không thể tưởng tượng được, trên cỏ đã có không ít học viên mặc áo bào pháp sư, thấy Phong Tình đến gần, biểu tình khác nhau. Có đồng cảm, có lắc đầu thở dài, có thấy lạ... và châm biếm?
Nhíu nhíu mày, ngồi xuống trên tảng đá nhẵn nhụi cách xa một chút, không để ý tới bên cạnh, lẳng lặng đợi vào học.
Giờ học thật sự chờ mong.
“Tiểu tử bên kia!”
Phong Tình ngẩng đầu, phát hiện những học viên đó không biết khi nào đã làm thành một vòng tròn, trung tâm vòng đứng một cô gái xinh xắn, nhưng vì tức giận mà làm cho khuôn mặt vặn vẹo khó coi đến cực điểm, đang căm phẫn nhìn mình.
“Lên lớp rồi mà ngươi còn ngẩn người ở đây? Tưởng mới tới là có thể bỏ qua phép tắc?” Cô gái khắt khe châm biếm.
Đây là giáo sư dạy hắn sau này sao? Phong Tình không thích, bất quá vì học tập, quên đi... Đi đến rìa vòng người, ngồi xuống thảm lót.
Phong Tình nghe lời như thế, càng khuyến khích cô gái kiêu căng ngạo mạn.
“Hừ, đồ bỏ!” Lời chanh chua không chút che giấu, cố sức nói to lên.
“Hảo hảo, Emi, đừng náo loạn.”
Lúc này một nam nhân từ từ đến, bất đắc dĩ nói với cô nàng kia, lại quay đầu xin lỗi Phong Tình.
“Thật mất mặt quá, xin đừng để ý, tính tình nàng có chút tiểu thư.”
Phong Tình nhún vai, hắn còn lâu mới để ý, chẳng qua tâm tình tốt đẹp bị phá hỏng hết.
Cô gái Emi kiêu ngạo kia, sau khi nam nhân này đến lập tức trở nên ngoan ngoãn, chẳng qua thỉnh thoảng quăng ánh mắt hung ác dị thường về hướng Phong Tình, kỳ quái, hắn chọc nàng hồi nào ?
“Hảo, bắt đầu vào học, ta tới sớm giới thiệu với mọi người.”
Nam nhân cũng không cảm thấy khác thường.
“Vị này chính là học viên Phong Tình mới tới, sau này mọi người phải giúp đỡ lẫn nhau. Ta là giáo sư dạy hệ triệu hoán, Dịch Lỗ Lỗ, học viên Phong Tình có thể gọi ta là Dịch giáo sư hay giáo sư Lỗ Lỗ, không cần nói nhiều thêm gì khác nữa, bây giờ bắt đầu vào học!”
Ách, giáo sư thật thẳng thắng.
“Bài tập lần trước mọi người đều hoàn thành phi thường tốt!”
Dịch Lỗ Lỗ nói tới đây, bỗng nhiên cười rất vui vẻ nói.
“Xem ra mọi người đã biết rất nhiều về triệu hoán thuật, bài tập lần này phải khó hơn một chút!”
Lời này vừa nói ra, chúng học viên lập tức ngã xuống đất không dậy nổi, tiếng oán than vang trời dậy đất.
“Lại muốn tăng độ khó, lần trước thiếu chút xíu đi nửa cái mạng.”
“Ta cũng mém toi mạng!”
“Ôi, lại muốn nghỉ học...”
“Giáo sư, ngươi tha cho chúng ta đi...”
“Ta phải đi về viết bức di chúc thứ chín mươi sáu.”
Phong Tình kỳ quái nhìn học viên gào khóc đầy đất, bài tập, rất khó sao? Khó đến mất mạng?
“Các học viên vẫn đáng yêu như vậy. Bài tập lần này kỳ thực cũng không khó, đi Bình nguyên ngựa nhảy, thân thiết với các động vật nơi đó là được.”
“Bình nguyên ngựa nhảy? Trời ạ.....”
“Ma thú nơi đó toàn là những sinh vật dã man...”
Bình nguyên ngựa nhảy? Không biết là nơi ra sao, Phong Tình có chút chờ mong.
“Hảo!” Dịch Lỗ Lỗ lớn tiếng nói. “ Mọi người trở về chuẩn bị tốt, ngày mai xuất phát đi Bình nguyên ngựa nhảy!”
Dứt lời, dắt Emi sớm đã sốt ruột bên cạnh đi xa.
Cứ như vậy? Phong Tình kinh ngạc, lớp triệu hoán sư đều như vậy sao?
Không lâu sau, trên thảm cỏ cũng chỉ còn lại mình mình, nghĩ nghĩ, hôm nay kết thúc sớm, giáo sư cũng không nói cụ thể phải làm cái gì, đi tới chỗ Ericter học coi sao.
*************************
“Phong Tình!”
Đang đi, phía sau bỗng nhiên reo một tiếng, quay đầu, là Ericter.
“Học xong rồi hả ?”
“A.” Ericter hơi sửng người. “ Xong rồi!'
Thật ra căn bản không có đi học.
“Nga...”
Phong Tình thoáng thất vọng, nơi này tan học thật sớm, bây giờ ước chừng còn chưa đến mười giờ.
“Đi dạo bên ngoài chút không?” Ericter đề nghị.
“Tiện thể nói chuyện phiếm luôn.”
“Ân”
Ngoài cổng học viện là một con phố rộng lớn, hai bên vô số cửa tiệm, bán ma thạch, bán đạo cụ, bán trang bị, náo nhiệt phi phàm, Phong Tình nhìn hoa cả mắt.
“Phong Tình.”
“Ân?”
“Có thể nói cho ta biết vì sao Shogula lại làm huyễn thú của ngươi không?”
Dừng một chút, lại nói.
“Nó là tự nguyện làm huyễn thú của ngươi sao?”
“Nó tìm tới ta, muốn làm huyễn thú của ta.” Phong Tình nói. “ Còn tại sao thì ta cũng không biết.”Chính hắn cũng thấy quái lạ.
“A nga....”
Cái này khó hiểu....
Phong Tình bỗng nhiên nghĩ đến một việc, hỏi.
“Ngươi có biết 'ngự thú' không?”
“Ngự thú?” Ericter kinh ngạc.
“Ngươi thế nào lại biết?”
Đã rất xa xưa, người biết cái này hẳn là rất ít, chỉ có một vài lão nhân sống rất lâu mới biết được.
“Shogula trước kia hỏi ta học năng lực ngự thú ở đâu.”
“Ngươi trả lời?”
“Trời sinh.” Phong Tình thành thật trả lời, thần tình lại nghi hoặc.” Nhưng ta cũng không biết ngự thú rốt cuộc là gì, cũng không biết năng lực này làm sao mà có.”
“Trời sinh, ngự thú...”
Ericter nhíu mày, nếu nhớ không lầm, người nắm giữ năng lực ngự thú từ trước tới giờ đều tóc xanh lá, mắt xanh ngọc lục bảo, mà Phong Tình là tóc lam mắt lam, không đúng...
Ericter bỗng nhiên ôm Phong Tình kéo vào trong ngực. Phong Tình hơi ngây ngốc, không giãy giụa, nghe Ericter thở dài trầm nặng, lầm bầm.
“Ngự thú, ngự thú...”
Sau đầu được vuốt nhẹ, chính giữa trán bỗng nhiên được hôn một chút, rồi mới là thanh âm ôn nhu.
“Không sao, có ta.”
Môi nhạt nhạt, lời kiên định, như ngón tay, khảy nhẹ trong lòng Phong Tình, giữa tâm đẩy ra một vòng lại một vòng gợn sóng.
Ngự thú, ngự thú, chỗ nào thật sự là ngự thú, nói trắng ra là, một thú nô.
Thú nô... Ngự thú... Đó là bắt đầu của họa loạn, mở đầu của bi kịch, ngự thú giả, vừa là dây dẫn lửa, vừa là vật hi sinh cho chiến tranh.
Ahhhh, khó khăn lắm mới nhìn trúng một người, cư nhiên lại là ngự thú giả...
Shogula hẳn còn chưa xác định Phong Tình có phải ngự thú giả hay không, đang thăm dò, cũng không thể để nó thực hiện được. Ngô... Nên làm thế nào đây... Thánh thú quang minh hệ cư nhiên cũng gian giảo, cam tâm làm huyễn thú, mệt đây.
“Có chuyện gì?”
Phong Tình hơi lo lắng, sắc mặt Ericter vẫn rất trầm trọng.
“Không có việc gì.” Ericter nói.
“Sau này đừng nhắc tới cái gì có liên quan tới 'ngự thú' với bất luận kẻ nào, sẽ có nguy hiểm.”
“Ân.”
Phong Tình gật đầu, hắn rất quý trọng sinh mệnh, bất quá...
“Có thể nói cho ta biết vì sao không?”
Tò mò...
“Mấy ngày nữa sẽ nói cho ngươi.”
Trước tiên để y xác nhận, Phong Tình có phải ngự thú giả hay không.
Ngự thú giả ẩn trong đám người rất khó phát hiện, không ở chung cùng ma thú hung mãnh là tuyệt đối không phát hiện được, Shogula đại khái chính là muốn làm huyễn thú của Phong Tình, ở bên người quan sát, nhưng cách làm này này vẫn không thể chắc chắn minh bạch, một số nhân loại yêu thích thú nhỏ cũng có thể ở chung cùng động vật dã tính không lớn.
Ericter biết cách nhanh nhất xác định Phong Tình có phải ngự thú giả hay không, ân... Cần làm một vài việc mặt hồng tim nổ, bất quá tạm thời y không định làm như thế, trước tiên bồi dưỡng tình cảm cái đã.
“Hảo.” Phong Tình chớp chớp mắt, lại hỏi. “ Shogula là vì cái 'ngự thú' gì đó mới làm huyễn thú của ta đúng không? Sẽ thương tổn ta sao?”
Ericter mỉm cười, không nghĩ tiểu gia hỏa này cũng còn chút đầu óc.
“Sẽ không.”
Người khác y không dám cam đoan, Shogula tuyệt đối sẽ không, thánh thú quang minh hệ cả đời chỉ nhận một tri kỷ, nếu Shogula xác nhận Phong Tình chính là ngự thú giả, cũng sẽ liều chết bảo hộ Phong Tình an toàn, nếu không phải, cũng sẽ không làm gì Phong Tình, ma thú quang minh hệ không thích sát sinh.
“Vậy là tốt rồi.”
Phong Tình thở ra, hắn không ngại Shogula lợi dụng hắn, chỉ cần không thương tổn hắn là được.
“Đi thăm thú khắp nơi không?” Ericter nói. “ Nhìn xem có muốn cái gì hay không.”
“Ân, a.”
Phong Tình lúc này mới tỉnh người, phát hiện mình và Ericter nãy giờ vẫn ôm nhau, còn ở trên đường lớn, vội vàng đẩy ra, vẻ mặt đỏ bừng, thấy người qua đường bắt gặp chỉ chỏ tràn ngập khinh thường, lại cúi đầu, cắn môi.
Ericter cười như mèo trộm cá, ôm Phong Tình hàn huyên lâu như thế, chính là một bước đột phá tình cảm, mặt không đổi sắc, mắt bắn dao găm, người qua đường xung quanh tản ra khẩn cấp, Ericter cúi đầu nói.
“Đi thôi.”
Phong Tình thấp hơn y đúng một cái đầu.
“Ân.” Phong Tình ngẩng đầu, mỉm cười báo đáp thật lòng.
Cảm giác có người quan tâm, thật tốt.
Danh sách chương