Sau khi mây mưa xong, Lâm Hạo đi làm – Kiều An Ngọc đến công ty. Trên đường đi cô gọi cho Ngô Thục Nghi.
“Alo! Thục Nghi, tối nay cậu đi ăn tối cùng tớ và Lâm Hạo nhé!”
Đầu dây bên kìa Thục Nghi bắt máy “Ừm, mấy giờ vậy nè?”
“Tối nay Lâm Hạo sẽ qua công tý đón tớ và cậu luôn ấy, sau giờ tan làm nhé”
“Ừm.”
Vào công ty, công việc của Ngô Thục Nghi hôm nay cũng như mọi ngày. Hai hôm nay sếp Lục đi công tác chưa về, dự kiến là bốn ngày, cũng không mang cô theo vì muốn cô ở lại lập bản kế hoạch hỗ trợ anh cho phòng maketing bên chi nhánh mới. Công việc ngày càng bận lộn hơn so với trước đây.
Ngồi bàn làm việc riêng mà Ngô Thục Nghi thẩn thờ ngồi nhớ Thiên Phong, cô cũng không muốn điện thoại vì làm phiền anh. Tối nay cũng may có Kiều An Ngọc và Lâm Hạo đón cô đi ăn, coi như buổi tối này không cô đơn ở căn biệt thực to lớn ấy.
Sau hai ngày đi công tác nước ngoài, Lục Thiên Phong tranh thủ làm cho xong công việc để đi về sớm nhất ôm cô vào lòng và quấn quýt sau hai ngày xa cách. Lục Thiên Phong muốn tạo bất ngờ cho Ngô Thục Nghi nên anh không báo trước về chuyện anh về sớm hơn dự định.
Sáu giờ tối, Lâm Hạo đến đón hai người. Ngô Thục Nghi và Kiều An Ngọc ra cổng thì Lâm Hạo cũng vừa đến.
Lâm Hạo bước xuống xe chào hai người đẹp và bước lại gần ôm em Kiều An Ngọc, đứng đối diện với Ngô Thục Nghi.
“Chào em! Thục Nghi, em khỏe không?” Lâm Hạo đưa tay ra ý bắt tay Ngô Thục Nghi
Ngô Thục Nghi tươi cười đáp lại “Em vẫn khỏe. Em mừng cho con bạn em và anh”.
“Ừm, cảm ơn em” Lâm Hạo tươi cười.
Kiều An Ngọc đứng bên cạnh cười hạnh phúc.
Lâm Hạo tiếp lời “Mình đi được chưa?”.
Kiều An Ngọc cảm thấy bóp mang bên mình hôm nay thấy nhẹ, cô kiểm tra thì hốt hoảng không thấy điện thoại mình ở đâu. Lục lại trí nhớ lúc cô đi về điện thoại còn để trên bàn, khi đi ra cô chỉ mang theo bóp bên mình mà quên chiếc điện thoại.
“Anh yêu! Anh và Thục Nghi đợi em ở đây nha, em đi lên phòng lấy điện thoại, em bỏ quên trên đó” giọng cô gấp gáp.
“Ừm, vậy em đi đi ành và Thục Nghi đứng đợi” Lâm Hạo nhẹ nhàng bỏ tay ra eo Kiều Ngọc An
“Cái con hậu đậu hay quên không bỏ được”. Thục Nghi vừa giỡn vừa trêu bạn mình.
Kiều An Ngọc vừa đi thì xe của Lục Thiên Phong vừa tới cổng công ty. Vừa hạ cánh máy bay xuống là anh đi về công ty ngay để gặp Thục Nghi đi ăn.Thiên Phong đang khá đói, anh nhịn đói để tiết kiệm thời gian về kịp với cô vì anh rất nhớ cô vợ bé nhỏ của mình.1
Nhưng những gì đang diễn ra trước mắt anh, ngoài sức mong đợi. Thục Nghi đang nói chuyện với một người đàn ông lạ, ngoại hình hắn ta cũng không đến nổi gọi là xấu, mà đẹp hơn anh cũng không phải. Hắn cũng không phải anh em kết nghĩa của Thục Nghi khi lần trước anh gặp. Tóm lại hắn ta là người lần đầu tiên Thiên Phong gặp.
Nhìn cả hai người nói chuyện rất vui vẻ mà ngay trước công ty anh. Lục Thiên Phong tức điên người “chờ anh đi công tác là ve vãn người đàn ông khác. Thục Nghi cô biết tay tôi” Thiên Phong nói thầm, không bước xuống xe mà chạy đi ngang qua Thục Nghi và hắn ta.
Lục Thiên Phong đi khuất, Kiều An Ngọc bước ra.
“Đi thôi mọi người”
“Ừm em yêu”
Lâm Hạo lịch lãm mở của xe cho Thục Nghi. Kiều An Ngọc muốn ngồi ghế sau với Thục Nghi nhưng bị cô ngăn lại.
“An Ngọc! cậu ngồi ghế phụ với anh Lâm Hạo đi, tớ ngồi dưới này một mình được rồi…hihi”
“Nhưng tớ muốn ngồi với cậu”
“Không, cậu mà ngồi là tớ không nói chuyện với cậu nha…hehe”Thục Nghi khóa cửa xe lại không cho An Ngọc ngồi cùng mình.
Buộc lòng Kiều An Ngọc lên ngồi với Lâm Hạo.
“Hai em vẫn vậy, lúc nào cùng vui vẻ, vậy mình đi thôi nào”
Cả ba người đi ăn ở một nhà hàng sang trọng. Lâm Hạo ân cần chăm sóc hai người đẹp.
Sau khi ăn xong, Lâm Hạo đưa Thục Nghi về.
“Lúc này anh ở đâu rồi Thục Nghi”
“Dạ em về số 9 khu biệt thư C đường Z”
“Ồ, khu người giàu nha”.
Kiều An Ngọc nói thêm “anh không biết đó thôi. Thục Nghi giỏi lắm, cậu ấy lúc này lên làm thư ký riêng cho Tổng giám đốc rồi”
Lâm Hạo ngạc nhiên “vậy à, mới không gặp em một năm thôi mà em giỏi đến vậy à”
“Ahihi…em nào có tại em…nên..vậy.. vậy đó” Ngô Thục Nghi ngại ngùng nói.
Lâm Hạo và Kiều An Ngọc ngồi hàng ghế trước cùng cười.
“À, tới nhà em rồi, cảm ơn hai người về bữa ăn hôm nay và cảm ơn anh Lâm Hạo đưa em về nhà nha”
“Không có gì, hẹn lần sau gặp nữa nha”
“Dạ, chào hai người nhé”
“Ừm, chào em” Lâm Hạo nhẹ nhàng nói. Kiều An Ngọc vẫy tay chào. Thục Nghi bước vào nhà.
Ngô Thục Nghi vừa đi vào thì cô nhận được điện thoại của trợ lý Kim.
“Alo! Em nghe”
“Mai em vào sớm chuẩn bị hồ sơ để hợp cổ đông nhé"
“Ơ, sếp đi công tác về rồi à”
“Ừm, về lúc em tan ca á, thế em chưa gặp tổng giám đốc à”.
“Dạ chưa?”
“Ừm, vậy nha. Nhớ đi sớm”.
Bên kia tắt máy, Thục Nghi điện thoại cho Thiên Phong ngay nhưng anh không bắt máy, điện thêm lần nữa cũng không thấy bắt. Thục Nghi vào nhà đi tắm và thay đồ, cô ngồi ghế sofa đợi anh. Ngồi cũng mệt, chuyển qua tư thế nằm. thay đổi liên tục để không ngủ quên. Điện thoại mấy cuộc cũng không thấy Thiên Phong nghe máy, cô xót ruột ngồi đợi.
Hết đi ra rồi lại đi vào, hết nhìn đồng hồ rồi lại điện thoại cho anh vẫn không nghe máy.
“Alo! Thục Nghi, tối nay cậu đi ăn tối cùng tớ và Lâm Hạo nhé!”
Đầu dây bên kìa Thục Nghi bắt máy “Ừm, mấy giờ vậy nè?”
“Tối nay Lâm Hạo sẽ qua công tý đón tớ và cậu luôn ấy, sau giờ tan làm nhé”
“Ừm.”
Vào công ty, công việc của Ngô Thục Nghi hôm nay cũng như mọi ngày. Hai hôm nay sếp Lục đi công tác chưa về, dự kiến là bốn ngày, cũng không mang cô theo vì muốn cô ở lại lập bản kế hoạch hỗ trợ anh cho phòng maketing bên chi nhánh mới. Công việc ngày càng bận lộn hơn so với trước đây.
Ngồi bàn làm việc riêng mà Ngô Thục Nghi thẩn thờ ngồi nhớ Thiên Phong, cô cũng không muốn điện thoại vì làm phiền anh. Tối nay cũng may có Kiều An Ngọc và Lâm Hạo đón cô đi ăn, coi như buổi tối này không cô đơn ở căn biệt thực to lớn ấy.
Sau hai ngày đi công tác nước ngoài, Lục Thiên Phong tranh thủ làm cho xong công việc để đi về sớm nhất ôm cô vào lòng và quấn quýt sau hai ngày xa cách. Lục Thiên Phong muốn tạo bất ngờ cho Ngô Thục Nghi nên anh không báo trước về chuyện anh về sớm hơn dự định.
Sáu giờ tối, Lâm Hạo đến đón hai người. Ngô Thục Nghi và Kiều An Ngọc ra cổng thì Lâm Hạo cũng vừa đến.
Lâm Hạo bước xuống xe chào hai người đẹp và bước lại gần ôm em Kiều An Ngọc, đứng đối diện với Ngô Thục Nghi.
“Chào em! Thục Nghi, em khỏe không?” Lâm Hạo đưa tay ra ý bắt tay Ngô Thục Nghi
Ngô Thục Nghi tươi cười đáp lại “Em vẫn khỏe. Em mừng cho con bạn em và anh”.
“Ừm, cảm ơn em” Lâm Hạo tươi cười.
Kiều An Ngọc đứng bên cạnh cười hạnh phúc.
Lâm Hạo tiếp lời “Mình đi được chưa?”.
Kiều An Ngọc cảm thấy bóp mang bên mình hôm nay thấy nhẹ, cô kiểm tra thì hốt hoảng không thấy điện thoại mình ở đâu. Lục lại trí nhớ lúc cô đi về điện thoại còn để trên bàn, khi đi ra cô chỉ mang theo bóp bên mình mà quên chiếc điện thoại.
“Anh yêu! Anh và Thục Nghi đợi em ở đây nha, em đi lên phòng lấy điện thoại, em bỏ quên trên đó” giọng cô gấp gáp.
“Ừm, vậy em đi đi ành và Thục Nghi đứng đợi” Lâm Hạo nhẹ nhàng bỏ tay ra eo Kiều Ngọc An
“Cái con hậu đậu hay quên không bỏ được”. Thục Nghi vừa giỡn vừa trêu bạn mình.
Kiều An Ngọc vừa đi thì xe của Lục Thiên Phong vừa tới cổng công ty. Vừa hạ cánh máy bay xuống là anh đi về công ty ngay để gặp Thục Nghi đi ăn.Thiên Phong đang khá đói, anh nhịn đói để tiết kiệm thời gian về kịp với cô vì anh rất nhớ cô vợ bé nhỏ của mình.1
Nhưng những gì đang diễn ra trước mắt anh, ngoài sức mong đợi. Thục Nghi đang nói chuyện với một người đàn ông lạ, ngoại hình hắn ta cũng không đến nổi gọi là xấu, mà đẹp hơn anh cũng không phải. Hắn cũng không phải anh em kết nghĩa của Thục Nghi khi lần trước anh gặp. Tóm lại hắn ta là người lần đầu tiên Thiên Phong gặp.
Nhìn cả hai người nói chuyện rất vui vẻ mà ngay trước công ty anh. Lục Thiên Phong tức điên người “chờ anh đi công tác là ve vãn người đàn ông khác. Thục Nghi cô biết tay tôi” Thiên Phong nói thầm, không bước xuống xe mà chạy đi ngang qua Thục Nghi và hắn ta.
Lục Thiên Phong đi khuất, Kiều An Ngọc bước ra.
“Đi thôi mọi người”
“Ừm em yêu”
Lâm Hạo lịch lãm mở của xe cho Thục Nghi. Kiều An Ngọc muốn ngồi ghế sau với Thục Nghi nhưng bị cô ngăn lại.
“An Ngọc! cậu ngồi ghế phụ với anh Lâm Hạo đi, tớ ngồi dưới này một mình được rồi…hihi”
“Nhưng tớ muốn ngồi với cậu”
“Không, cậu mà ngồi là tớ không nói chuyện với cậu nha…hehe”Thục Nghi khóa cửa xe lại không cho An Ngọc ngồi cùng mình.
Buộc lòng Kiều An Ngọc lên ngồi với Lâm Hạo.
“Hai em vẫn vậy, lúc nào cùng vui vẻ, vậy mình đi thôi nào”
Cả ba người đi ăn ở một nhà hàng sang trọng. Lâm Hạo ân cần chăm sóc hai người đẹp.
Sau khi ăn xong, Lâm Hạo đưa Thục Nghi về.
“Lúc này anh ở đâu rồi Thục Nghi”
“Dạ em về số 9 khu biệt thư C đường Z”
“Ồ, khu người giàu nha”.
Kiều An Ngọc nói thêm “anh không biết đó thôi. Thục Nghi giỏi lắm, cậu ấy lúc này lên làm thư ký riêng cho Tổng giám đốc rồi”
Lâm Hạo ngạc nhiên “vậy à, mới không gặp em một năm thôi mà em giỏi đến vậy à”
“Ahihi…em nào có tại em…nên..vậy.. vậy đó” Ngô Thục Nghi ngại ngùng nói.
Lâm Hạo và Kiều An Ngọc ngồi hàng ghế trước cùng cười.
“À, tới nhà em rồi, cảm ơn hai người về bữa ăn hôm nay và cảm ơn anh Lâm Hạo đưa em về nhà nha”
“Không có gì, hẹn lần sau gặp nữa nha”
“Dạ, chào hai người nhé”
“Ừm, chào em” Lâm Hạo nhẹ nhàng nói. Kiều An Ngọc vẫy tay chào. Thục Nghi bước vào nhà.
Ngô Thục Nghi vừa đi vào thì cô nhận được điện thoại của trợ lý Kim.
“Alo! Em nghe”
“Mai em vào sớm chuẩn bị hồ sơ để hợp cổ đông nhé"
“Ơ, sếp đi công tác về rồi à”
“Ừm, về lúc em tan ca á, thế em chưa gặp tổng giám đốc à”.
“Dạ chưa?”
“Ừm, vậy nha. Nhớ đi sớm”.
Bên kia tắt máy, Thục Nghi điện thoại cho Thiên Phong ngay nhưng anh không bắt máy, điện thêm lần nữa cũng không thấy bắt. Thục Nghi vào nhà đi tắm và thay đồ, cô ngồi ghế sofa đợi anh. Ngồi cũng mệt, chuyển qua tư thế nằm. thay đổi liên tục để không ngủ quên. Điện thoại mấy cuộc cũng không thấy Thiên Phong nghe máy, cô xót ruột ngồi đợi.
Hết đi ra rồi lại đi vào, hết nhìn đồng hồ rồi lại điện thoại cho anh vẫn không nghe máy.
Danh sách chương