"Tiểu Kiệt Khắc, đây là sư bá của ta, những thứ của lão nhân gia tuyệt đối là đủ cho đệ học !" Lý Dương lập tức giúp sư bá của mình, dù gì sư bá muốn thu đệ tử, hắn có thể ngồi bên không quản sao ?
Tiểu Kiệt Khắc liền nghiêng đầu cẩn thận quan sát Vương Thông, nhíu nhíu mày, một lúc mới gật đầu nói : "Ừm, tựa hồ có phong phạm của đại sự, ông tuy là sư bá của Mộc Dịch đại ca, nhưng muốn dạy bổn thiên tài, thì tối thiểu phải thi triển chút thực lực mới được, ông hiện thời vẽ một bức tranh thuỷ mặc cho tôi xem coi !" Tiểu Kiệt Khắc ngữ khí đầy vẻ tự cao tự đại, chỉ là Vương Thông chẳng hề để tâm.
"Tốt !" Vương Thông gật đầu tự tin nói.
Tiểu Kiệt Khắc lập tức quay về phòng lấy công cụ vẽ tranh thuỷ mặc, xem ra tiểu Kiệt Khắc đã muốn học vẽ thuỷ mặc nên đã sớm chuẩn bị.
Vương Thông thân là một tu chân giả, năm xưa ở trong Côn Lôn tiên cảnh, khi rảnh rỗi thì tiện tay vẽ tranh thuỷ mặc, hơn nữa trong Côn Lôn tiên cảnh chỗ nào cũng có thể gặp vài lão quái vật sống trên cả trăm năm, trong đó có nhiều người là siêu cấp đại sư trong vẽ thuỷ mặc, hiện tại những đại sư trong nước ngay cả việc cởi giày cho họ cũng không có tư cách.
Vương Thông tay phải cầm bút, lập tức như lưu thuỷ hành vân, bút vẽ múa lên trên tấm vải trắng, còn tiểu Kiệt Khắc ở một bên nhìn đến ngây người.
"Thu bút !" Vương Thông mỉm cười đặt bút vẽ qua một bên, tự tin quay người nhìn thần tình tiểu Kiệt Khắc ở bên cạnh.
Tiểu Kiệt Khắc sững sờ nhìn bức tranh thuỷ mặc, Lý Dương cũng tò mò bước qua nhìn, vừa nhìn trong lòng liền không khỏi chấn động : "Sư bá quả nhiên là lợi hại !" Bức thuỷ mặc này vẽ một cây cổ tùng, cạnh bên cổ tùng là một quả núi, khiến người kinh dị nhất đích thị là khí thế của cổ tùng đó, một cỗ khí thế lãnh ngạo từ bức tranh thuỷ mặt bốc lên.
"Sư phó !" Tiểu Kiệt Khắc tỉnh ngộ, lập tức khom người cung kính bái Vương Thông.
Vương Thông mỉm cười tiếp thụ một bái của tiểu Kiệt Khắc, lập tức chuyện của Vương Thông làm khiến Lý Dương trợn mắt há mồm, Vương Thông tựa hồ thích thu đồ đệ, không ngờ chạy đến nói vài câu với Lỵ Lỵ, đúng là Mao Toại tự tiến, Ly Lỵ và tiểu Kiệt Khắc không giống nhau, tiểu Kiệt Khắc không thích vũ công, còn Lỵ Lỵ lại thập phần thích đánh giết, nàng đã biết Vương Thông là sư bá của Lý Dương, Lý Dương đã lợi hại như vậy, sư bá của hắn đương nhiên là có thể tưởng tượng, Lỵ Lỵ lập tức ngoan ngoãn bái Vương Thông làm sư.
Từ đó, tiểu Kiệt Khắc và Lỵ Lỵ đã thành đồ đệ của Vương Thông.
"Các người sau này phải kêu là Mộc Dịch sư huynh, biết chưa hả ?" Vương Thông cũng bỏ luôn nghi lễ bái sư.
Lỵ Lỵ và tiểu Kiệt Khắc cũng thích thú khi được ngang hàng với Lý Dương, lập tức ngọt ngào nói : "Sư huynh".
Lý Dương chì có thể nói : "A a, sư muội, sư đệ". Hắn không hiểu sao hôm nay sư bá của mình lại muốn thu đồ đệ đến như vậy.
Sau đó, Vương Thông vui vẻ nói chuyện với hai đồ đệ mới của mình, còn Lý Dương thì quẳng qua một bên, nguyên bổn nói muốn kiểm tra tiến độ tu luyện của Lý Dương cũng ném qua một bên.
"Ừm, trời cũng đã tối rồi, sư phó đi đây, hai đứa học tập cho tốt nha, qua vài ngày, sư phó sẽ qua kiểm tra tiến triển nhĩ môn". Vương Thông nhìn sắc trời bên ngoài, tiện đó nói với tỷ đệ Lỵ Lỵ, Lý Dương lập tức đứng lên đi tiễn.
Nhìn theo thân ảnh li khai của sư bá, Lý Dương mới thở phào nhẹ nhõm, quay đầu qua tò mò hỏi tiểu Kiệt Khắc và Lỵ Lỵ : "Hơn nửa ngày sư bá ta đã dạy hai đứa được những gì ?"Vừa rồi Lý Dương hầu như là nhắm mắt nghỉ ngơi thư giãn.
Lỵ Lỵ hưng phấn nói : "Sư phó dạy tôi một bộ Ưng Trảo công, sư phó nói công phu này không chính thống, tuy vậy tôi lại thấy công phu này rất lợi hại, chỉ nửa ngày, tôi cảm giác lực công kích của mình tăng lên gấp đôi !" Lỵ Lỵ là lang nhân mới thức tỉnh không lâu, thân thể cường hãn, nhưng lại không biết sử dụng lực lượng một cách hữu hiệu, Ưng Trảo công thực đã khiến nàng biết cách lợi dụng lực lượng bản thân để công kích.
Lý Dương gật đầu, Ưng Trảo công cũng được tính là thủ pháp công kích không tệ, bất quá trong mắt tu chân giả thì thứ gì cũng không tính là cao. Cho dù hiện tại là Lý Dương cũng thấy chiêu thức công kích của Ưng Trảo công nhược điểm nhiều đến mức kinh người, hoặc là chỉ "Ma thần lục tuyệt" của Lý Dương mới chân chính là thủ pháp công kích ít nhược điểm nhất.
"Tiểu Kiệt Khắc, còn em ?" Lý Dương quay đầu nói với tiểu Kiệt Khắc.
Tiểu Kiệt Khắc nói : "Sư phó dạy em nhiều loại kỹ xảo trong vẽ tranh, và những cơ bản cần phải học. Căn bản là sư phó đã dạy tất cả những thứ liên quan đến vẽ thủy mặc !"
Lý Dương sửng sốt nhìn tiểu Kiệt Khắc, khó tin hỏi : "Đã dạy cả ? Trong nửa ngày ?"
Tiểu Kiệt Khắc vừa ngoáy mũi vừa kiêu ngạo nói : "Em là thiên tài mà !" Nói rồi quay về phòng của mình.
Lý Dương không có học qua vẽ thuỷ mặc đương nhiên là không biết, vẽ thuỷ mặc quan trọng là quan sát, luyện tập, về lý luận thì kỹ xảo không nhiều. Hơn nữa phương pháp dạy học của Vương Thông không giống với các đại sư tại quốc nội, ông dạy tiểu Kiệt Khắc lý luận và kỹ xảo, cùng một số thủ pháp đặc thù trong vẽ tranh, còn lại là để bản thân tiểu Kiệt Khắc từ từ tập luyện.
Sau bữa ăn tối, Lý Dương quay về phòng.
"Phải rồi, sát thủ "Bính" đó tiếp nhận nhiệm vụ 1 tỷ USD cũng đã được 1 tháng rồi, nên xem kết quả thôi !" Nghĩ đến đó, Lý Dương lập tức mở máy tính vào trang web của tổ chức trung gian sát thủ, mở phần "nhiệm vụ 1 tỷ USD".
"Sát thủ "Bính" nhiệm vụ thất bại , bị giết !"
Lý Dương thấy kết quả này, liền thở ra một hơi dài, cười nói : "Lang vương à lang vương, ngươi thực là lợi hại, sát thủ "Bính" này là đệ nhất sát thủ trong các độc hành hiệp, không ngờ cũng bị ngươi giết, hiện tại e rằng chỉ có tam đại tổ chức sát thủ mới dám nhận nhiệm vụ này".
Lúc này Lý Dương rất cao hứng, sát thủ "Bính" đó thất bại, chẳng phải là đại biểu cho việc hắn vẫn còn cơ hội sao ?
"Sát thủ "Bính" cũng đã thất bại rồi, xem ra các sát thủ khác cũng không dám tuỳ ý tiếp nhận, dù gì so với tiền thì mạng vẫn quan trọng hơn". Lý Dương đã đưa phán đoán đó, nhưng… … màu sắc trang "1 tỷ USD" thoáng chốc biến đổi.
Có người nhận nhiệm vụ 1 tỷ USD rồi !
Lý Dương vừa mới phán đoán không có người dám nhận, không ngờ lập tức đã có người tiếp nhận, điều này khiến Lý Dương rất tò mò muốn biết rốt cục là thần thánh phương nào lại dám nhận nhiệm vụ này.
"Một trong thế giới tam đại tổ chức sát thủ --- Nhận Bản "Song Hoa" !"
Lý Dương khinh thường cười lạnh : "Hừm hừm, nhẫn giả của tiểu Nhật Bản cũng có chút ý vị, bất quá muốn giết thất cấp cao thủ chỉ e là chưa đủ, đám Nhật Bản tham tiền này chưa bị đả kích một lần thì chưa biết sợ !"
"Ừm, sáng ngày mai ta sẽ đi hoàn thành A cấp nhiệm vụ đã nhận, tranh thủ sớm ngày hoàn thành 10 cái A cấp nhiệm vụ, để có thể nhận được nhiệm vụ 1 tỷ USD này !" Lý Dương trong lòng thầm quyết định, hắn một chút cũng không lo lắng là Nhật Bản "Song Hoa" có thực lực giết được thất cấp đính phong lang vương.
"Lỵ Lỵ, mua giúp tôi một tấm vé máy bay đi Dallas bang Texas vào ngày mai !" Lý Dương nhấc điện thoại đầu giường gọi cho Lỵ Lỵ, Lỵ Lỵ thân là quản gia của Lý Dương, những chuyện này nàng có thể giải quyết.
Thốn Mang
Tập 2 : Tử Đạn
Tiểu Kiệt Khắc liền nghiêng đầu cẩn thận quan sát Vương Thông, nhíu nhíu mày, một lúc mới gật đầu nói : "Ừm, tựa hồ có phong phạm của đại sự, ông tuy là sư bá của Mộc Dịch đại ca, nhưng muốn dạy bổn thiên tài, thì tối thiểu phải thi triển chút thực lực mới được, ông hiện thời vẽ một bức tranh thuỷ mặc cho tôi xem coi !" Tiểu Kiệt Khắc ngữ khí đầy vẻ tự cao tự đại, chỉ là Vương Thông chẳng hề để tâm.
"Tốt !" Vương Thông gật đầu tự tin nói.
Tiểu Kiệt Khắc lập tức quay về phòng lấy công cụ vẽ tranh thuỷ mặc, xem ra tiểu Kiệt Khắc đã muốn học vẽ thuỷ mặc nên đã sớm chuẩn bị.
Vương Thông thân là một tu chân giả, năm xưa ở trong Côn Lôn tiên cảnh, khi rảnh rỗi thì tiện tay vẽ tranh thuỷ mặc, hơn nữa trong Côn Lôn tiên cảnh chỗ nào cũng có thể gặp vài lão quái vật sống trên cả trăm năm, trong đó có nhiều người là siêu cấp đại sư trong vẽ thuỷ mặc, hiện tại những đại sư trong nước ngay cả việc cởi giày cho họ cũng không có tư cách.
Vương Thông tay phải cầm bút, lập tức như lưu thuỷ hành vân, bút vẽ múa lên trên tấm vải trắng, còn tiểu Kiệt Khắc ở một bên nhìn đến ngây người.
"Thu bút !" Vương Thông mỉm cười đặt bút vẽ qua một bên, tự tin quay người nhìn thần tình tiểu Kiệt Khắc ở bên cạnh.
Tiểu Kiệt Khắc sững sờ nhìn bức tranh thuỷ mặc, Lý Dương cũng tò mò bước qua nhìn, vừa nhìn trong lòng liền không khỏi chấn động : "Sư bá quả nhiên là lợi hại !" Bức thuỷ mặc này vẽ một cây cổ tùng, cạnh bên cổ tùng là một quả núi, khiến người kinh dị nhất đích thị là khí thế của cổ tùng đó, một cỗ khí thế lãnh ngạo từ bức tranh thuỷ mặt bốc lên.
"Sư phó !" Tiểu Kiệt Khắc tỉnh ngộ, lập tức khom người cung kính bái Vương Thông.
Vương Thông mỉm cười tiếp thụ một bái của tiểu Kiệt Khắc, lập tức chuyện của Vương Thông làm khiến Lý Dương trợn mắt há mồm, Vương Thông tựa hồ thích thu đồ đệ, không ngờ chạy đến nói vài câu với Lỵ Lỵ, đúng là Mao Toại tự tiến, Ly Lỵ và tiểu Kiệt Khắc không giống nhau, tiểu Kiệt Khắc không thích vũ công, còn Lỵ Lỵ lại thập phần thích đánh giết, nàng đã biết Vương Thông là sư bá của Lý Dương, Lý Dương đã lợi hại như vậy, sư bá của hắn đương nhiên là có thể tưởng tượng, Lỵ Lỵ lập tức ngoan ngoãn bái Vương Thông làm sư.
Từ đó, tiểu Kiệt Khắc và Lỵ Lỵ đã thành đồ đệ của Vương Thông.
"Các người sau này phải kêu là Mộc Dịch sư huynh, biết chưa hả ?" Vương Thông cũng bỏ luôn nghi lễ bái sư.
Lỵ Lỵ và tiểu Kiệt Khắc cũng thích thú khi được ngang hàng với Lý Dương, lập tức ngọt ngào nói : "Sư huynh".
Lý Dương chì có thể nói : "A a, sư muội, sư đệ". Hắn không hiểu sao hôm nay sư bá của mình lại muốn thu đồ đệ đến như vậy.
Sau đó, Vương Thông vui vẻ nói chuyện với hai đồ đệ mới của mình, còn Lý Dương thì quẳng qua một bên, nguyên bổn nói muốn kiểm tra tiến độ tu luyện của Lý Dương cũng ném qua một bên.
"Ừm, trời cũng đã tối rồi, sư phó đi đây, hai đứa học tập cho tốt nha, qua vài ngày, sư phó sẽ qua kiểm tra tiến triển nhĩ môn". Vương Thông nhìn sắc trời bên ngoài, tiện đó nói với tỷ đệ Lỵ Lỵ, Lý Dương lập tức đứng lên đi tiễn.
Nhìn theo thân ảnh li khai của sư bá, Lý Dương mới thở phào nhẹ nhõm, quay đầu qua tò mò hỏi tiểu Kiệt Khắc và Lỵ Lỵ : "Hơn nửa ngày sư bá ta đã dạy hai đứa được những gì ?"Vừa rồi Lý Dương hầu như là nhắm mắt nghỉ ngơi thư giãn.
Lỵ Lỵ hưng phấn nói : "Sư phó dạy tôi một bộ Ưng Trảo công, sư phó nói công phu này không chính thống, tuy vậy tôi lại thấy công phu này rất lợi hại, chỉ nửa ngày, tôi cảm giác lực công kích của mình tăng lên gấp đôi !" Lỵ Lỵ là lang nhân mới thức tỉnh không lâu, thân thể cường hãn, nhưng lại không biết sử dụng lực lượng một cách hữu hiệu, Ưng Trảo công thực đã khiến nàng biết cách lợi dụng lực lượng bản thân để công kích.
Lý Dương gật đầu, Ưng Trảo công cũng được tính là thủ pháp công kích không tệ, bất quá trong mắt tu chân giả thì thứ gì cũng không tính là cao. Cho dù hiện tại là Lý Dương cũng thấy chiêu thức công kích của Ưng Trảo công nhược điểm nhiều đến mức kinh người, hoặc là chỉ "Ma thần lục tuyệt" của Lý Dương mới chân chính là thủ pháp công kích ít nhược điểm nhất.
"Tiểu Kiệt Khắc, còn em ?" Lý Dương quay đầu nói với tiểu Kiệt Khắc.
Tiểu Kiệt Khắc nói : "Sư phó dạy em nhiều loại kỹ xảo trong vẽ tranh, và những cơ bản cần phải học. Căn bản là sư phó đã dạy tất cả những thứ liên quan đến vẽ thủy mặc !"
Lý Dương sửng sốt nhìn tiểu Kiệt Khắc, khó tin hỏi : "Đã dạy cả ? Trong nửa ngày ?"
Tiểu Kiệt Khắc vừa ngoáy mũi vừa kiêu ngạo nói : "Em là thiên tài mà !" Nói rồi quay về phòng của mình.
Lý Dương không có học qua vẽ thuỷ mặc đương nhiên là không biết, vẽ thuỷ mặc quan trọng là quan sát, luyện tập, về lý luận thì kỹ xảo không nhiều. Hơn nữa phương pháp dạy học của Vương Thông không giống với các đại sư tại quốc nội, ông dạy tiểu Kiệt Khắc lý luận và kỹ xảo, cùng một số thủ pháp đặc thù trong vẽ tranh, còn lại là để bản thân tiểu Kiệt Khắc từ từ tập luyện.
Sau bữa ăn tối, Lý Dương quay về phòng.
"Phải rồi, sát thủ "Bính" đó tiếp nhận nhiệm vụ 1 tỷ USD cũng đã được 1 tháng rồi, nên xem kết quả thôi !" Nghĩ đến đó, Lý Dương lập tức mở máy tính vào trang web của tổ chức trung gian sát thủ, mở phần "nhiệm vụ 1 tỷ USD".
"Sát thủ "Bính" nhiệm vụ thất bại , bị giết !"
Lý Dương thấy kết quả này, liền thở ra một hơi dài, cười nói : "Lang vương à lang vương, ngươi thực là lợi hại, sát thủ "Bính" này là đệ nhất sát thủ trong các độc hành hiệp, không ngờ cũng bị ngươi giết, hiện tại e rằng chỉ có tam đại tổ chức sát thủ mới dám nhận nhiệm vụ này".
Lúc này Lý Dương rất cao hứng, sát thủ "Bính" đó thất bại, chẳng phải là đại biểu cho việc hắn vẫn còn cơ hội sao ?
"Sát thủ "Bính" cũng đã thất bại rồi, xem ra các sát thủ khác cũng không dám tuỳ ý tiếp nhận, dù gì so với tiền thì mạng vẫn quan trọng hơn". Lý Dương đã đưa phán đoán đó, nhưng… … màu sắc trang "1 tỷ USD" thoáng chốc biến đổi.
Có người nhận nhiệm vụ 1 tỷ USD rồi !
Lý Dương vừa mới phán đoán không có người dám nhận, không ngờ lập tức đã có người tiếp nhận, điều này khiến Lý Dương rất tò mò muốn biết rốt cục là thần thánh phương nào lại dám nhận nhiệm vụ này.
"Một trong thế giới tam đại tổ chức sát thủ --- Nhận Bản "Song Hoa" !"
Lý Dương khinh thường cười lạnh : "Hừm hừm, nhẫn giả của tiểu Nhật Bản cũng có chút ý vị, bất quá muốn giết thất cấp cao thủ chỉ e là chưa đủ, đám Nhật Bản tham tiền này chưa bị đả kích một lần thì chưa biết sợ !"
"Ừm, sáng ngày mai ta sẽ đi hoàn thành A cấp nhiệm vụ đã nhận, tranh thủ sớm ngày hoàn thành 10 cái A cấp nhiệm vụ, để có thể nhận được nhiệm vụ 1 tỷ USD này !" Lý Dương trong lòng thầm quyết định, hắn một chút cũng không lo lắng là Nhật Bản "Song Hoa" có thực lực giết được thất cấp đính phong lang vương.
"Lỵ Lỵ, mua giúp tôi một tấm vé máy bay đi Dallas bang Texas vào ngày mai !" Lý Dương nhấc điện thoại đầu giường gọi cho Lỵ Lỵ, Lỵ Lỵ thân là quản gia của Lý Dương, những chuyện này nàng có thể giải quyết.
Thốn Mang
Tập 2 : Tử Đạn
Danh sách chương