Một công pháp chính thống, lại là một cao nhân nghìn năm chỉ dạy. Đây là phúc khí của bao người hằng mơ ước, có được bản lĩnh này vậy thì mấy năm sau có thể xưng bá một vùng chưa biết chừng
“ Đa tạ tiền bối, nhưng tiểu bối không có ý định dùng một người làm trao đổi”
Có chút ngoài ý muốn, tên tiểu tử này đang giở trò gì đây. Đường xá xa xôi mang người đến đây không cầu chút lợi lộc cho bản thân ư? Hay là
“Công pháp này lợi hại lắm đó… Hay ngươi muốn nhận một thứ khác?”
“Tiểu bối mang người tới đây chỉ mong người có thể chữa khỏi cho nàng ấy”
“ Ta hiểu ý của ngươi, nhưng những người có Băng Thạch trong người khó mà vọng tưởng vào tình duyên trai gái. Theo ta thì cũng chỉ được một hai năm là cùng, đối với hai người đều không có lợi gì, Thiên Niên Hàn Băng là thiên ý hi vọng ngươi có thể hiểu được cho ta”
“Tiền bối hiểu nhầm rồi… tiểu bối mang người không phải cầu lấy vật gì đó, cũng không phải là tình cảm nam nữ. Chỉ cần người có thể giúp nàng sống thêm là được rồi”
Có chút khó hiểu với mục đích của Tiểu Thất, lão tổ vu vơ nói
“Thế thì ngươi yên tâm, nó còn sống rất lâu nữa là đằng khác thêm nữa bản lĩnh cũng không thua kém tiên tử đâu”
Tiểu Thất cười đáp,
“Vậy thì tiểu bối an tâm rồi”
Lão Tổ như hiểu ra sự việc “có lẽ tên này chỉ muốn giúp thật, nhìn hắn đang có ý rời đi thì phải” vội đặt bàn tay lên vai gã
“Ta hiểu ý người rồi, ngươi không nhận công pháp của ta cũng được, nhưng muốn đến Ma Giới thì cũng cho ta dạy ngươi một chiêu chứ? Đây là ý của ta không phải vì nữ nhân trong kia đâu
Tiểu Thất gật đầu
“ Nếu ngươi đã muốn tự ngộ ra công pháp thì ta cũng hết cách, Nào thử tung hết những thứ ngươi học cho ta xem, bản lĩnh ngươi ra sao”
Hai người lăng không đi xuống bãi tuyết phía dưới, lão tổ đứng một bên quan sát, Tiểu Thất cũng không để người đợi lâu vội rút phi hoàn ra biểu diễn một chút kỹ xảo. Nhìn hắn bay bượn quay lại, đón bắt phi hoàn một cách tự nhiên lão tổ gật gù mấy cái
“ Khá lắm, giờ đổi qua công kích nội khí xem nào”
Tiểu Thất vội dừng lại bắt đầu vận khí vào phi hoàn. Đấu khí thì trông đơn giản không màu mè hoa mỹ nhưng sức phá hoại của nó lại lớn hơn không biết bao nhiêu lần so với so đấu nhục thể và lực lượng ở Luyện Thể Kỳ
Về công kích nội khí Tiểu Thất tự ngộ ra ba chiêu, Tử Nguyệt Loạn Phi tấn công liên tiếp mục tiêu bằng những phi hoàn được hình thành nhờ ngưng khí, Tam Nguyệt Phá ngưng ra ba phi hoàn lớn vừa tự xoay vừa quay vòng quanh giống như một cơn lốc, Tử Nguyệt đoạn hồn phóng ra một phi hoàn cực nhanh về phía trước, Các chiêu thức lần lượt được thi triển ra làm lão tổ thoáng suy tư hồi lâu chẳng biết khen hay chê hắn nữa
“Trong ba cảnh giới của Luyện Khí Kỳ, dẫn khí nhập thể, hư không khống vật, ngưng khí hóa hình, dường như ngươi đã luyện được rồi, tuy nhiên vẫn chưa thành thục lắm. Cách học của ngươi khác với tông môn, đầu tiên là tập dẫn khí, từ trong ra từ bên ngoài vào, kế tiếp mới dùng khí để điều khiển ngoại vật. Cuối cùng là ngưng khí thành hình thù bất kỳ có thể tấn công hoặc phòng ngự tùy ý. Mỗi giai đoạn cần luyện đến mức thành thục mới chuyển sang giai đoạn kế. Còn ngươi thì giống như học ba cái cùng một lúc, tuy có vẻ cao siêu nhưng xét từng lĩnh vực thì còn hơi yếu
Cũng không trách được chắc ngươi mới tu luyện với lại tự ngộ được như vậy cũng ổn rồi. Về kỹ xảo thì chắc ngươi cũng biết tông môn tu khí là chính, phần chiến đấu nhục thể không được coi trọng. Có điều mỗi lần sử dụng ngươi sẽ bị hao hụt linh khí, chiến đấu hay sử dụng dài ngày mà không hấp thu thì sẽ cạn kiệt. Sẽ có một thời điểm ngươi ngộ ra linh khí còn có thể được tự sản sinh ra từ bên trong… Giống như yêu thú lâu năm kết tinh ra Tinh Thạch thì ngươi sẽ kết ra Nguyên Thần… lúc đó ngươi sẽ có thể phi thăng lên thần giới
Nhưng chuyện đó còn xa vời lắm, trước mắt cứa tu luyện như bình thường đã, Ta để ý ngươi dùng phi hoàn rất thành thục, nhưng đối thủ sẽ không đứng yên mà chịu trận, vì thế ta dạy ngươi một chiêu
“Băng Phong Kết Ấn”
Loại chỉ pháp này có thể Ngưng khí thành hình dạng như cột băng nhỏ, từ các phía lao tới khóa chặt đối thủ, giống như đóng băng chúng vậy. Nếu trời mưa hoặc có nước ở xung quanh thì có thể biến chúng thành băng có chút sát thương khi sử dụng thì hai tay có mười ngón, mỗi ngón sẽ điều khiển một cột băng. Phối hợp như thế nào thì tùy thuộc vào sự chăm chỉ của ngươi
Tiểu Thất âm thầm ghi nhớ lại cách sử dụng, Đây giống như một trận pháp thì đúng hơn, Cảnh giới cao hơn có thể ngưng thành trảo, dây leo khóa chân đối thủ. Nhưng luyện ngưng khí đến mức đó đâu có dễ, nội khí của hắn phải hùng hậu hơn nữa mới đạt được. Tiểu Thất gật đầu như hiểu ra vấn đề
“Đa tạ tiền bối đã chỉ dạy”
“Ngươi đã muốn đi Ma Giới tìm cách hóa giải Ma tính trong người, ta cũng chỉ giúp được đến đây… Chỗ đấy còn nguy hiểm hơn nhiều lần, hi vọng ngươi có thể thấy được chừng mực, nếu không thấy ổn có thể quay về. Tính mạng vẫn là quý giá hơn cả”
Tiểu Thất cúi thấp người hành lễ
“Tiểu bối xin bái biệt tại đây, chuyện của người đó xin nhờ vào tiền bối”
Lão tổ mỉm cười rồi bay lên phía trên căn nhà tuyết.
“ Ngươi cứ đi về phía trước sẽ tới vùng đất của Ma Giới. Ở đó không có phàm nhân, không có nhân tính. Ngươi nhớ cho kỹ”
…
Giọng nói vang lên rồi ngừng hẳn, Tiểu Thất quay người đi tiếp theo khoảng trời màu đen phía trước. Vẫn còn có Ma Giới và Thần Giới, Thế gian này còn rộng lớn đến như vậy. Ta đã đi được bao nhiêu lâu rồi. Phía trước có thật là không có phàm nhân, vậy ở đó có thứ gì. Ma Thú tồn tại ra sao? ( Đôi lời nhắn gửi)
Xin chào lại là mình đây (tác giả ^^)
Vậy là nhân vật chính đã đi đến Ma Giới rồi... sắp tới thì mình sẽ kể về những người còn sống sau vụ ở Bạch Thành. Kiểu như Tiêu Dật Lôi sau khi có được tâm mạch, hay số phận của Tương Sinh ở Cửu Huyền Môn. Thậm chí Tiêu Dật Hồng, Tiêu Dật Phong kẽ bị phế đi đôi tay liệu hắn có chấp nhận thực tại... Vân vân và mây mây... vì lẽ đó nên mình sẽ tạm dừng một thời gian để xâu chuỗi... mong bạn đọc ( nếu có người đọc)T_T) thông cảm nhé. Mình sẽ cố gắng ra sớm
(^ 3 ^)
“ Đa tạ tiền bối, nhưng tiểu bối không có ý định dùng một người làm trao đổi”
Có chút ngoài ý muốn, tên tiểu tử này đang giở trò gì đây. Đường xá xa xôi mang người đến đây không cầu chút lợi lộc cho bản thân ư? Hay là
“Công pháp này lợi hại lắm đó… Hay ngươi muốn nhận một thứ khác?”
“Tiểu bối mang người tới đây chỉ mong người có thể chữa khỏi cho nàng ấy”
“ Ta hiểu ý của ngươi, nhưng những người có Băng Thạch trong người khó mà vọng tưởng vào tình duyên trai gái. Theo ta thì cũng chỉ được một hai năm là cùng, đối với hai người đều không có lợi gì, Thiên Niên Hàn Băng là thiên ý hi vọng ngươi có thể hiểu được cho ta”
“Tiền bối hiểu nhầm rồi… tiểu bối mang người không phải cầu lấy vật gì đó, cũng không phải là tình cảm nam nữ. Chỉ cần người có thể giúp nàng sống thêm là được rồi”
Có chút khó hiểu với mục đích của Tiểu Thất, lão tổ vu vơ nói
“Thế thì ngươi yên tâm, nó còn sống rất lâu nữa là đằng khác thêm nữa bản lĩnh cũng không thua kém tiên tử đâu”
Tiểu Thất cười đáp,
“Vậy thì tiểu bối an tâm rồi”
Lão Tổ như hiểu ra sự việc “có lẽ tên này chỉ muốn giúp thật, nhìn hắn đang có ý rời đi thì phải” vội đặt bàn tay lên vai gã
“Ta hiểu ý người rồi, ngươi không nhận công pháp của ta cũng được, nhưng muốn đến Ma Giới thì cũng cho ta dạy ngươi một chiêu chứ? Đây là ý của ta không phải vì nữ nhân trong kia đâu
Tiểu Thất gật đầu
“ Nếu ngươi đã muốn tự ngộ ra công pháp thì ta cũng hết cách, Nào thử tung hết những thứ ngươi học cho ta xem, bản lĩnh ngươi ra sao”
Hai người lăng không đi xuống bãi tuyết phía dưới, lão tổ đứng một bên quan sát, Tiểu Thất cũng không để người đợi lâu vội rút phi hoàn ra biểu diễn một chút kỹ xảo. Nhìn hắn bay bượn quay lại, đón bắt phi hoàn một cách tự nhiên lão tổ gật gù mấy cái
“ Khá lắm, giờ đổi qua công kích nội khí xem nào”
Tiểu Thất vội dừng lại bắt đầu vận khí vào phi hoàn. Đấu khí thì trông đơn giản không màu mè hoa mỹ nhưng sức phá hoại của nó lại lớn hơn không biết bao nhiêu lần so với so đấu nhục thể và lực lượng ở Luyện Thể Kỳ
Về công kích nội khí Tiểu Thất tự ngộ ra ba chiêu, Tử Nguyệt Loạn Phi tấn công liên tiếp mục tiêu bằng những phi hoàn được hình thành nhờ ngưng khí, Tam Nguyệt Phá ngưng ra ba phi hoàn lớn vừa tự xoay vừa quay vòng quanh giống như một cơn lốc, Tử Nguyệt đoạn hồn phóng ra một phi hoàn cực nhanh về phía trước, Các chiêu thức lần lượt được thi triển ra làm lão tổ thoáng suy tư hồi lâu chẳng biết khen hay chê hắn nữa
“Trong ba cảnh giới của Luyện Khí Kỳ, dẫn khí nhập thể, hư không khống vật, ngưng khí hóa hình, dường như ngươi đã luyện được rồi, tuy nhiên vẫn chưa thành thục lắm. Cách học của ngươi khác với tông môn, đầu tiên là tập dẫn khí, từ trong ra từ bên ngoài vào, kế tiếp mới dùng khí để điều khiển ngoại vật. Cuối cùng là ngưng khí thành hình thù bất kỳ có thể tấn công hoặc phòng ngự tùy ý. Mỗi giai đoạn cần luyện đến mức thành thục mới chuyển sang giai đoạn kế. Còn ngươi thì giống như học ba cái cùng một lúc, tuy có vẻ cao siêu nhưng xét từng lĩnh vực thì còn hơi yếu
Cũng không trách được chắc ngươi mới tu luyện với lại tự ngộ được như vậy cũng ổn rồi. Về kỹ xảo thì chắc ngươi cũng biết tông môn tu khí là chính, phần chiến đấu nhục thể không được coi trọng. Có điều mỗi lần sử dụng ngươi sẽ bị hao hụt linh khí, chiến đấu hay sử dụng dài ngày mà không hấp thu thì sẽ cạn kiệt. Sẽ có một thời điểm ngươi ngộ ra linh khí còn có thể được tự sản sinh ra từ bên trong… Giống như yêu thú lâu năm kết tinh ra Tinh Thạch thì ngươi sẽ kết ra Nguyên Thần… lúc đó ngươi sẽ có thể phi thăng lên thần giới
Nhưng chuyện đó còn xa vời lắm, trước mắt cứa tu luyện như bình thường đã, Ta để ý ngươi dùng phi hoàn rất thành thục, nhưng đối thủ sẽ không đứng yên mà chịu trận, vì thế ta dạy ngươi một chiêu
“Băng Phong Kết Ấn”
Loại chỉ pháp này có thể Ngưng khí thành hình dạng như cột băng nhỏ, từ các phía lao tới khóa chặt đối thủ, giống như đóng băng chúng vậy. Nếu trời mưa hoặc có nước ở xung quanh thì có thể biến chúng thành băng có chút sát thương khi sử dụng thì hai tay có mười ngón, mỗi ngón sẽ điều khiển một cột băng. Phối hợp như thế nào thì tùy thuộc vào sự chăm chỉ của ngươi
Tiểu Thất âm thầm ghi nhớ lại cách sử dụng, Đây giống như một trận pháp thì đúng hơn, Cảnh giới cao hơn có thể ngưng thành trảo, dây leo khóa chân đối thủ. Nhưng luyện ngưng khí đến mức đó đâu có dễ, nội khí của hắn phải hùng hậu hơn nữa mới đạt được. Tiểu Thất gật đầu như hiểu ra vấn đề
“Đa tạ tiền bối đã chỉ dạy”
“Ngươi đã muốn đi Ma Giới tìm cách hóa giải Ma tính trong người, ta cũng chỉ giúp được đến đây… Chỗ đấy còn nguy hiểm hơn nhiều lần, hi vọng ngươi có thể thấy được chừng mực, nếu không thấy ổn có thể quay về. Tính mạng vẫn là quý giá hơn cả”
Tiểu Thất cúi thấp người hành lễ
“Tiểu bối xin bái biệt tại đây, chuyện của người đó xin nhờ vào tiền bối”
Lão tổ mỉm cười rồi bay lên phía trên căn nhà tuyết.
“ Ngươi cứ đi về phía trước sẽ tới vùng đất của Ma Giới. Ở đó không có phàm nhân, không có nhân tính. Ngươi nhớ cho kỹ”
…
Giọng nói vang lên rồi ngừng hẳn, Tiểu Thất quay người đi tiếp theo khoảng trời màu đen phía trước. Vẫn còn có Ma Giới và Thần Giới, Thế gian này còn rộng lớn đến như vậy. Ta đã đi được bao nhiêu lâu rồi. Phía trước có thật là không có phàm nhân, vậy ở đó có thứ gì. Ma Thú tồn tại ra sao? ( Đôi lời nhắn gửi)
Xin chào lại là mình đây (tác giả ^^)
Vậy là nhân vật chính đã đi đến Ma Giới rồi... sắp tới thì mình sẽ kể về những người còn sống sau vụ ở Bạch Thành. Kiểu như Tiêu Dật Lôi sau khi có được tâm mạch, hay số phận của Tương Sinh ở Cửu Huyền Môn. Thậm chí Tiêu Dật Hồng, Tiêu Dật Phong kẽ bị phế đi đôi tay liệu hắn có chấp nhận thực tại... Vân vân và mây mây... vì lẽ đó nên mình sẽ tạm dừng một thời gian để xâu chuỗi... mong bạn đọc ( nếu có người đọc)T_T) thông cảm nhé. Mình sẽ cố gắng ra sớm
(^ 3 ^)
Danh sách chương