Bên Ngoài Nam Thành, giữa những đụn đất đá nối liên tiếp nhau, một bóng người đang nhảy qua chao, chao lại, Vật tròn tròn này cứ bay qua bay lại giữa không trung rồi lại tới tay của người đó. Thân thể lấm tấm mồ hôi, nhưng khóe miệng hắn có ý cười mãn nguyện. Tiểu Thất đã luyện đón bắt phi hoàn được hơn một ngày, hiện nay cũng có chút hài lòng với thành quả mình đạt được. Nhờ có Thủy Mặc Tâm Pháp hắn dễ dàng đoán được hướng di chuyển, nhưng phần tư thế đón bắt cũng nhưng phóng ra phi hoàn làm sao cho tự nhiên cũng chính là thứ hắn luyện tập.
Giờ này hắn có thể phóng ra Phi hoàn một cách tùy ý mà không cần phải tạo thế để vận sức, điều này làm tăng yếu tố bất ngờ khi giao chiến cũng như khi gặp hiểm cảnh. Đồng thời việc chạy qua chạy lại cũng làm tăng độ thành thục cho Thượng Thủy Phiêu Vân Hành. Không tính đến phi hành của mấy vị võ sư hay võ quân, nếu so về chạy thì hắn tự tin là mình chạy nhanh nhất ở Bạch Thành, càng luyện tập hắn cảm thây bội phục người đã nghĩ ra loại bộ pháp này
….
Trời lúc nãy đã khá tối, ngày kia là võ hội băt đầu rồi, Hôm nay Tiểu Thất định tập thêm một chút nữa, rồi ngày mai nghỉ ngơi một ngày. Những người đi khai khoáng cũng bắt đầu trở về thành, là cả một đoàn người cũng phải mấy trăm người mất, Ban ngày họ vào mỏ khoáng đến đêm mới trở về, nên trong thành ban ngày có chút vắng vẻ. Đoàn người đã đi vào gần hết thì có một người lại đi ra hướng về phía mỏ khoáng. Hành động lén lút như vậy chắc không phải người tốt gì
Vốn không quan tâm, nhưng đi được một quãng lại có một người nữa đi ra ngoài thành, người này lại là người quen a, tuy choàng một lớp áo màu đen nhưng, khi tức người này có chút quen thuộc, Phóng tầm mắt quan sát thì nhận ra đó là Tiêu Dật Phong,” Muộn thế này rồi người còn đến đây ” Một kẻ đã từng tính kế mình đi gặp người của Ma Môn, lần này xem hắn ta có mục đích gì?.
Tiêu dật Phong bên ngoài biểu hiện ra là một võ giả không có gì đặc biệt nên không có nhận ra có người theo dõi hơn nữa Tiểu Thất chỉ dùng di hồn ( cảnh giới thứ 3 của Thủy Mặc Tâm Pháp) đi theo dõi vị trí rồi sau đó mới chạy tới như vậy giữ được khoảng cách an toàn. Còn về người áo đen đi trước lúc này đã dừng lại như đứng chờ Tiêu Dật Phong
“ Vị công tử đây đi theo ta làm gì”
Người này là một hán tử cao lớn, mặt có chút góc cạnh nhìn ra người này rèn nhục thể là chính, nội khí thâm sâu như thế nào cũng chưa rõ
“Ngươi là người của Hàn Gia?”
Tiêu Dật Phong nhìn cách ăn mặc của hán tử này, xem ra không chút đặc biết thoáng có chút coi thường
“Ta không biết ngươi là ai, nhưng nhìn cách ăn mặc cũng đủ thấy hai chúng ta không phải đến đây làm việc tốt a”
Hán tử cười gằn
“Đã không phải làm việc tốt chi bằng cùng nhau phát nát mỏ khóang Hàn Gia đi”
“Thì ra là một ghẻ có tư thù với Hàn gia sao…Xin lỗi ta không có hứng thú trêu đùa cùng người”
“Vậy chúng ta ai làm việc người đấy, người đừng xía vào truyện của ta”
Tiêu Dật Phong nở nụ cười có vẻ ma quái, ánh mắt lộ vẻ ác độc, âm thầm vận Thâu Thiên Hấp Khí vào hai lòng bàn tay, bất ngờ lao tới chụp lấy đầu hắn tử
Thấy người đến không có ý buông tha cho mình, Hán tử cao lớn vội né sang một bên xoay người hai quyền chụp lấy song thủ của Tiêu Dật Phong định một đòn bẻ gãy tay tên nam tử mảnh mai này. Nhưng hắn chưa kịp dùng lực thì nội khí trong người hắn cũng theo đôi bàn tay mà ào ạt tuôn ra truyền vào người đối phương. Võ giả chỉ có thể phát ra nội khí nhưng hấp thu nội khí người khác… Người này là người Ma Môn sao? “Ngươi …tu luyện ma công”
Tên Hán Tử giọng nói có chut run run như không tin vào mắt mình, nội khí hắn thoáng chống đã bị hút sạch, công sức mười mấy năm tu luyện cứ như vậy mà biến mất… à không là bị người khác chiếm đoạt, Ánh mắt thù hằn nhìn Nam tử trước mặt người này nhìn thì non nớt không nờ lại tu luyện ma công, giờ Hắn muốn hoàn thủ cũng không còn sức nữa…Cả người quỳ gục xuống.
“Chỉ là một tên võ giả, yên tâm đi nội khí của ngươi ta sẽ không để lãng phí đâu”
Vừa nói bàn tay của Tiêu Dật Phong đặt lên đầu tên hán tử mà phát lực “Uỳnh “ một tiếng thủ cấp của hán tử đã biến mất chỉ để lại một bãi bầy nhầy
“Uy lực không tệ, giờ hỏi thăm mấy tên võ giả trông coi mỏ khoáng “
Dáng ngươi ung dung đi tới mỏ khoảng, như chưa có gì xảy ra. Một màn hạ thủ này không thể lọt qua mắt tiểu Thất, hôm nay hắn cũng nhận ra con người thật của vị nhị Thiếu gia này, vậy mà hắn lại từng giữ lời hứa làm việc cho một tên giết người không ghê tay như vậy. Dường như người này chưa có ý dừng lại tại đây. Những người bên trong mỏ khoáng chắc lành ít dữ nhiều. Ta không có để ngươi được như ý đâu
...
Bên ngòai của vào mỏ khoáng có dựng một khu dành cho nhưng người canh giữ, đồng thời cung câp nhu yếu phẩm cho hơn trăm người làm ở đây, Thấy có người lạ mặt tiến vào mấy người canh gác liền chặn lại
“Ngươi là ai… không thể tự ý xông vào mỏ khoáng”
Tiêu Dật Phong cười cười
“Lúc nãy ta có phát hiện có người muốn đến mỏ kháng phá hoại nên có ý muốn nhắc nhở mọi người”
“là ai có gan đến đây làm loạn vậy. Tên đó đang ở đâu
“Ta giết hắn rồi”
Mấy tên canh gác có chút hoài nghi nhìn nam tử trước mặt
“hừ Chắc lại là mấy tên trộm vặt, Ngươi giết hắn rồi thì còn đến đây làm gì”
“Ta đến đây tất nhiên muốn nhận thưởng”
Bọn người có chút cười mỉa mai, tên này cũng mặt dày đấy chứ
“Hăn đến đây gặp chúng ta cũng kho thoát ai khiến ngươi ra tay chứ… Mà thôi cũng được, ngươi muốn thưởng cái gì?”
Tiêu Dật Phong lại nở nụ cười mà quái
“Ta muốn mượn nội khí của các ngươi dùng một lát”
Lời nói vừa dứt hai tay của Tiêu Dật Phong chộp lấy cổ hai gã võ giả mà hút lấy nội khí, Hai gã đứng bên cạnh trông thấy sự việc liền hô hoán lên gọi mọi người tới, Nhưng người tới thì hai gã đã biến thành cái xác khô, lúc này lực chiến của Tiêu Dật Phong từ một võ giả giờ đã lên được võ sư giờ này đối với những người mới đến cũng chỉ là trêu đùa thôi
“ Ngươi đến là ai”
“Lão đầu hắn ta dùng ma công không nên nói nhiều với hắn, mau hạ thủ thôi”
“Ma Công sao? Tên này luyện tà đạo dừng mong rời khỏi đây”
Tiêu Dật Phong cười như điên dại
“Đừng mong rời khỏi đây, câu này là ta nói với các người mới đúng”
“Sát”
Đám võ giả lập tức lao lên vây công nhưng họ đâu phải là đối thủ của Tiêu Dật Phong cơ chứ, giờ hắn đã là võ sư hấp thu hết đám võ giả này thì cũng đã gần là võ quân, tấn cấp nhanh như vậy một đêm mà có thể ngang bằng đời người mất. Thủ pháp ra tay tàn độc, không cần né tránh mà lấy cứng dè nén đối phương, thổ huyết mà gục xuống, từng người từng người một bị hắn hút lấy nội khí biến thành xác khô.
“Lão đầu không ổn rồi, người chúng ta đã gục xuống nhiều qua, mà tên ma đầu này càng ngày càng mạnh hơn..”
“Ngươi mau chạy về Hàn gia báo tin cho gia chủ cho người chi viện, ta sẽ cố gắng cầm chân hắn”
Tên võ giả nghe vậy vội chạy đi trong khi lão đầu bề ngoài có chút thô lỗ tay xách trường thương hùng hổ lao tới công kích Tiêu Dật Phong, người này thực lực cao hơn những người còn lại được xưng là lão đầu ở đây, thoáng chốc cũng làm khó được đối phương, Nhưng cũng chỉ là thoáng chốc mà thôi, Tiêu Dật Phong khẽ tung một chưởng lấy cứng dối cứng, làm trường thương gãy làm đôi, Bản Thân Lão đầu cũng lui ra sau vài bước mới đứng vững được sắc mặt có chút khó coi
“Tên mà đầu nhà ngươi…”
Nhìn lão đầu có chút chật vật chống đỡ. Tiêu Dật Phong có vẻ khoái chí
“Khí lực không tệ, nội khí mạnh mẽ như vậy đoạt được nó ta sẽ tấn cấp võ sư đỉnh cao cấp “
Lão đầu gắn giọng
“ Đừng có mơ… xem lão tử thu thâp tên ma đầu nhà người”
Tuy thô lỗ nhưng hắn không phả kẻ ngốc, chỉ cần không để tay đối phương chạm tay vào người của mình thì hắn không thể bị hút thành xác khô, Giao phong với hắn một hồi có thể cầm chân đủ lâu đợi gia chủ đến ứng cứu, không để hắn phá hoại mỏ khoáng
“Đúng là đầu đất”
Lão đầu xét về nội khí và sự nhanh nhẹn đều không bằng đối phương sao có thể tay không đối chiến với Tiêu Dật Phong chứ, không còn trường thương nên liến tiếp bị dính đòn thổ huyết lùi ra sau gục xuống, miệng đầy máu, nhưng đôi mắt không có tỏ ra sợ hãi trước tên ma đầu này
“Ngươi thực sự là kẻ nào sao lại đến gây náo loạn ở Hàn gia”
“Ngươi đã sắp chết còn nói nhiều làm gì…câu giờ đợi người đến cứu sao? Rất tiếc rất tiếc… ha ha ha”
Lão đầu không còn bào nhiêu sức lực mà Tiêu Dật Phong lại đang từ từ tiến tới khí thế hừng hực đang thu lấy nội khí kẻ này a, tuy chiến đấu tiêu hao không ít rồi nhưng vẫn là một lượng nội khí lớn không thể bỏ qua được. Nhưng chưa đắc ý được bao lâu thì từ phía sau một vật thể lạ bay tới lắm Tiêu Dật Phong có chút giật mình, Là giật minh, trước giờ hắn toàn làm người khác giật mình nay lại có người khiến hắn phải toán mồ hôi lạnh, đặc biệt là thứ kỳ lạ đó còn có thể quay trở lại công kích hắn một lật nữa.
Lách người né nhẹ, quay lại nhìn thứ gì đã công kích hắn thì một bóng người từ xa đang lao tới, vung tay đón lấy phi hoàn chạy vội tới đứng trước mặt ngăn cản Tiểu Dật Phong, Lúc này Tiểu Thất đang dùng khắn che kín mặt lại mặc quần áo khác không giống một kẻ rách nát như trước đây. Nên Không nhận ra hắn
“Ngươi là kẻ nào?”
Ngươi cũng có lúc ngạc nhiên sao Tiêu Dật Phong.Tiểu Thất lạnh lùng đáp
“Ta không cho ngươi làm điều ngươi muốn đâu”
“Ngươi sẽ hối hận vì dám can dự vào chuyện của ta”
Tiêu Dật Phong hừ lạnh rồi lao tới định chụp lấy yết hầu Tiểu Thất, đòn này chỉ là thăm dò thực lực của người lạ mặt, đông thời giả bộ ngây ngô đối quyền với hắn, nếu hắn mắc bẫy thì sẽ hút nội ký luôn một lượt
“Cẩn Thận đừng để hắn chạm vào ngươi, hắn sẽ hút ngươi thành xác khô đấy”
Lão đầu vội hét lớn nhắc nhở Tiểu Thất, dù người này là tốt hay xấu nếu không đánh được tên ma đầu này thì cũng cầm chừng được một khoảng thời gian, Người của Hàn gia chắc sắp đến chi viện rồi, Chỉ cần như vậy thôi..
Thì ra Tiêu Dật Phong tu luyện ma công, loại hấp tu nội khí người khác thủ đoạn này không lẽ người này đã sớm là người của Ma Môn. Đối với công kích của đối phương, Tiểu Thất chỉ nghiêng người né tránh đồng thời vung phi hòan nhằm cánh tay của Tiêu Dật Phong mà chém tới không chút lưu thủ. Tiêu Dật Phong thấy đối phương trả đòn như vậy xem ra không phải tay mơ thích lo chuyện bao đồng. Người này ra mặt thực sự là nhắm vào hắn. Tiêu Dật Phong vội xoay người thu tay né đòn chém. Đồng thời vung cước trả đòn không dư thừa động tác nào
Bịch!
Tiểu Thất cũng nhanh không kém vội đưa phi hoàn về đỡ một cước này. Hắn thì đứng yên nhưng Tiêu Dật Phong thì mượn lực này lui lại về sau rút ra một thiết phiến. Thoáng chút kinh ngạc nhìn tên lạ mặt có vẻ thưởng thức khí lực vững chắc như vậy chắc chắn nội khí phải rất hùng hậu. có được nó thực lực của ta chắc chắn tăng nhanh. Nhưng phải dùng kế mới làm được mà ta lại không biết thân phận của tên này nên không tìm ra nhược điểm của hắn
“Ngươi là kẻ nào? Mau xưng danh đi”
“Một kẻ nhàn rỗi mà thôi, đừng bận tâm”
Đối với một người mưu mô như Tiêu Dật Phong hắn không cần phải giữ kẽ
“Ngươi không nói ta sẽ bắt người phải nói”
Tiêu Dật Phong tung người dùng thiết phiến tấn công gã, tuy đòn thế nghuy hiểm nhưng thiết phiến không có sức sát thương cao, chủ yếu là là mê hoặc đối thủ làm rối mắt tranh thủ thời cơ hạ độc thủ. Chiêu Thức có vẻ biến hóa kỳ ảo, lúc đóng lúc mở, lúc ẩn lúc hiện nếu là người khác thì sớm đã hoa mắt, trúng độc thủ của Tiêu Dật Phong, nhưng tiếc cho hắn đối thủ lần này là một người không dễ bị mê hoặc như vậy.
Tiểu Thất có Thuỷ Mặc Tâm Pháp ngũ quan có thể khai thông linh mẫn tuỳ ý, lọai mê hoặc này tuy lợi hại nhưng chưa đủ làm khó dễ cho hắn. Nhất thời có thể đối kháng trực diện thêm nữa kỹ xảo dùng phi hòan cuả hắn cũng rất khéo léo, Vũ khí lại sắc và cứng hơn thiết phiến,
Động tác hai bên rất nhanh, Giao đấu đã quá trăm chiêu đối với cước bộ của đối phương Tiểu Thất đã có chút quen thuộc,tình thế kéo dài người gặp bất lợi không phải là hắn. Tiêu Dật Phong mới là người lo lắng hơn hắn để cho chắc cú Tiểu Thất dồn lực chém nát thiết phiến của đối phương khiến Tiêu Dật Phong hoảng loạn lui về sau
“ Tên khốn! ta liều vời ngươi”
Tiêu Dật Phong giả bộ điên cuồng vận lực vào đôi bàn tay lao tới. Dường như muốn so đấu nội khí với đối phương Thấy vậy Lão đầu ở phía sau vội lên tiếng
“Đại nhân tên ma đầu này tu luyên ma công, đừng để hắn có cơ hội hấp thu nội khí kẻ khác”
Tiêu Thất cười cười, ngươi muốn so đấu nội khí, hay muốn cướp đọat nội khí Hắn không có quan tâm, nội khí của hắn cũng chỉ là võ đồ, nếu muốn hút nội khí vậy Tiểu thất cũng muốn đổi nội khí của mình dùng nhục thể phế đôi tay người này
“Hay lắm ta cũng muốn thử xem ngươi mạnh đến mức nào”
“Oành “
Gió thổi cát bay, cả một vùng xung quanh hai người đối chưởng tạo thành một vòng lớn, Song chưởng giao nhau, bất ngờ Tiêu Dật Phong đưa tay chụp lấy hai tay tiểu Thất cười đắc ý, lúc nãy hắn giả vờ điên loạn để dụ tên này đối chưởng với gã này mục đích đã thành, vội vàng thi triển Thâu Thiên Hấp Khí hút nội khí người này
“Ngươi chết chắc rồi”
Lão đầu phủi bụi trên mặt thoáng nhìn qua hiện trạng vội vàng biến sắc. Nguy to! hai người đối chưởng như vậy thì người bịt mặt sẽ bị tên ma đầu hút hết nội khí mất. Thân thủ hắn tốt như vậy, thế mà lại bại dưới tên ma đầu sao.
Nhưng việc nội khí đang dần mất đi lại khiến cho Tiểu Thất mỉm cười, càng khiến Tiêu Dật Phong ngạc nhiên.
“Tên ngốc, nội khí của ngươi sắp bị ta hút cạn rồi còn cười được”
“Tiêu Dật Phong, ta thà mất hết nội khí cũng phải phế đôi tay của ngươi”
Nội khí của tiểu Thất yếu hơn thật so đấu chắc chắn thua, nhưng Tiêu Dật Phong đâu biết điều đó, cho rằng nội khí hắn hùng hậu mới có khí lực tốt như vậy, bản tính vốn tham lam bèn tìm cách hút nội khí, cũng chính vì vậy mà Tiểu Thất không lo ngại hai bên nội khí xung đột mà kẻ yếu chính là hắn.Trong khi Tiêu Dật Phong chưa kịp định thần thì Tiểu Thất đã xoáy cổ tay thoát khỏi sự khống chế nắm chặt lấy cổ tay đối phương mà dùng lực lượng nhục thể bẽ bãy cổ tay của Tiêu Dật Phong
“Rắc RẮc”
Tiếng xương gãy lạo xạo, Tiêu Dật Phong hét lên đau đớn một hồi, hắn trước giờ tính kế người khác, lần này trong lúc nhất thời đã không suy nghĩ kỹ, tưởng chừng đã năm chắc phần thắng ai ngờ lại bị đối phương dùng nhục thể phế đi đôi tay. Nhục thể cường đại như vậy hắn chưa có gặp qua… Nhìn chằm chằm tên bịt mặt trước mắt.
“Sao người lại nhìn ta oán hận như vậy”
“Ngươi rốt cuộc là người nào?”
Tiểu Thất cười khẩy chẳng buồn để tâm đến những lời của đối phương
“ Người cướp đi nội khí, lại sát hại nhiều người như vậy, hôm nay ta phế đôi tay của người coi như bồi tội cho họ đi”
Lão đầu vội thêm vào
“Người này tu luyện Ma Công không thể lưu lại, hãy giết hắn trả mạng cho những huynh đệ của ta”
Lúc này đã khôi phục khí lực Lão Dầu cầm đầu thương đi tới nhắm vào Tâm Mạch Tiêu dật Phong lao tới. Nhưng đôi chân hắn vấn còn, nội khí vẫn sung mãn, hung hăng tung một cước vào ngực của lão đầu khiến lão vừa mới khỏi lại, liền bị đánh bay ra sau
“ Hàn Gia các ngươi, ta không có bỏ qua đâu?”
Nói xong Tiêu Dật Phong xoay người lăng không mà đi. Lão đầu vội hô hớn
“Đừng để hắn chạy”
Tiểu Thất đã hiểu rõ sự lợi hại của môn công pháp tà đạo đó, cũng không muốn có người dùng loại công pháp này làm cái chuyện cướp đoạt nội khí người khác. Tuy rằng trong lòng oán hận đối phương Nhưng giết người như Tiêu Dật Phong, hắn cũng chưa có ý định đó
“Muốn đi,… để lại cánh tay của ngươi?”
Tiểu Thất gằn từng chữ,hướng theo bóng ảnh xa xa, hắn xoay người lăng không, dùng sức phóng ra phi hoàn đuổi theo Tiêu Dật Phong, màn đối chiến vừa rồi hắn không có tốn nhiều thể lực, uy lực phi hoàn phóng ra rất nhanh đuổi kịp tốc độ thân pháp của một võ sư “ nủa mùa” đang bị thương. Nhẹ nhàng cắt đi đôi tay của Tiểu Dật Phong sau hai lượt bay đi bay về, mà hắn không kịp phản kháng, chỉ biến nén đau bỏ chạy về Bạch Thành
Nhìn phi hoàn quay trở về có vết máu hắn cũng biết mình đã gây không ít thương tổn cho Tiêu Dật Phong, hai tay lúc nãy bị hắn bẻ gẫy nhưng, chắc Bang hội có cách trị lành, nhưng kinh mạch không thể dễ dàng khai thông như trước, hơn nữa TiỂu Thất đã dùng phi hoàn cắt đứt đôi tay muốn chữa khỏi cũng hơi khó, giữ lại mạng cho hắn An phận làm một thiếu gia.
…
Lão đầu thấy nguy cơ đã được giải, Tên ma đầu đã bỏ chạy, Phía xa xa ánh đèn đuốc đang kéo về. như vậy Lăng gia chủ đã phái người tới. Hướng tới người lạ mặt lão đầu cúi đàu hành lẽ, người này đánh bại được ma đầu thực lực không phải tầm thường
“Cảm ơn vị thiếu hiệp đã ra tay tương cứu”
Tiểu Thât không có quay lại lau vết máu trên phi hoàn không chút biểu tình
“ Ta với hắn có chút ân oán, ra tay tương cứu chỉ là ngẫu nhiên, ngươi đừng bận tâm”
“Đối với người chỉ là ngẫu nhiên nhưng đối với ta là ơn cứu mạng Hàn gia chủ sắp đến xin người để ta có hậu lễ tạ ơn”
“Thân phận ta không dễ lộ diện, Việc hậu lễ thì miễn đi”
Thiểu Thất nói xong vội huớng sang một bên vận dụng Thuợng thuỷ Phiêu Vân một hơi chạy đi mất dạng. Khi đám người Hàn gia đến thì chẳng còn gì ngoài Lão đầu đang ngơ ngác, Nghe nói có một tên ma đầu tu luyện ma công tước đoạt người khác Hàn gia chủ đã đích thân đến đây nhưng ma đàu không thấy chỉ thấy vài các xác khô đang nằm đó
Hàn gia chủ vội hỏi lão đầu
“Chuyện là thế nào? Tên ma đầu gây loạn đi đâu rồi”
“”Bẩn gia chủ, thật hổ thẹn chúng tôi vô năng không ngăn được hắn nhưng may mắn có một người lạ mặt đánh lui tên ma đầu rồi”
“Sao bị đánh lui rồi?”
“ Vậng, người lạ mặt đó đã phế được đôi tay tên ma đầu khiến hắn bỏ chạy rồi, vị ân nhân cũng đã đi luôn”
Hàn gia chủ thấy mọi việc đã không còn việc gì, vội xem xét lại mấy thi thể, xác người đã bị hút khô, không chỉ hút nội khí mà còn hấp thu cả khí huyết, lại công pháp này tàn độc như vậy. Từng nghe công pháp này bá đạo có thể cuớp đọat nội khí kẻ khác làm tăng nội khí bản thân trong thời gian ngắn, Tên này hấp thu được 4 võ giả, trừ đi hao hụt nội khí như vậy có thể tăng được 800 cân lực chỉ trong một đêm.
May mà kẻ này đã bị phế đi đôi tay, nếu không trong thời gian ngắn hắn sẽ đột phá đến mức nào đây, Bạch Thành không ai có thể chống đỡ lại hắn. Không biết người nào lại có dã tâm có ý đồ xấu với hàn gia ta như vậy
“Ngươi có biết tên ma đầu đó là kẻ nào không?”
“Nghe người bịt mặt nói thì tên ma đầu tên Là Tiêu Dật Phong?”
Hàn gia chủ suy tư hồi lâu
“Tiêu Dật Phong là người của Hắc Hổ Bang, Hàn gia với tây thành không có ân oán, sao tự nhiên lại có ý xấu sát hại người của ta, Hàn Gia đối ới các thế lực luôn giữ trạng thái hòa hảo, trong chuyện này không có đơn giản. ta sẽ phái người đi nghe ngóng, nếu đúng là Tiêu Dật Phong bị mất đôi tay, thì những gì xảy ra ở đây đúng là do hắn làm ra. Còn Hắc Hổ Bang có phải kẻ xúi dục hay không thì chưa rõ”
Thêm nữa một người so đấu với một tên ma đầu dùng loại công pháp ma đạo lực chiến cũng ngang võ sư, lại không bị hấp thu nội khí, đây là loại người nào? Lại có thể phế đi một võ sư cơ chứ? Sao Bạch Thành có một nhân vật như vậy sao ta lại không hề hay biết, hắn giúp Hàn gia có ý tốt hay ý xấu? Thật là mông lung càng nghĩ càng đau đầu? Về ngủ cho khỏe mai tính tiếp.
…
Giờ này hắn có thể phóng ra Phi hoàn một cách tùy ý mà không cần phải tạo thế để vận sức, điều này làm tăng yếu tố bất ngờ khi giao chiến cũng như khi gặp hiểm cảnh. Đồng thời việc chạy qua chạy lại cũng làm tăng độ thành thục cho Thượng Thủy Phiêu Vân Hành. Không tính đến phi hành của mấy vị võ sư hay võ quân, nếu so về chạy thì hắn tự tin là mình chạy nhanh nhất ở Bạch Thành, càng luyện tập hắn cảm thây bội phục người đã nghĩ ra loại bộ pháp này
….
Trời lúc nãy đã khá tối, ngày kia là võ hội băt đầu rồi, Hôm nay Tiểu Thất định tập thêm một chút nữa, rồi ngày mai nghỉ ngơi một ngày. Những người đi khai khoáng cũng bắt đầu trở về thành, là cả một đoàn người cũng phải mấy trăm người mất, Ban ngày họ vào mỏ khoáng đến đêm mới trở về, nên trong thành ban ngày có chút vắng vẻ. Đoàn người đã đi vào gần hết thì có một người lại đi ra hướng về phía mỏ khoáng. Hành động lén lút như vậy chắc không phải người tốt gì
Vốn không quan tâm, nhưng đi được một quãng lại có một người nữa đi ra ngoài thành, người này lại là người quen a, tuy choàng một lớp áo màu đen nhưng, khi tức người này có chút quen thuộc, Phóng tầm mắt quan sát thì nhận ra đó là Tiêu Dật Phong,” Muộn thế này rồi người còn đến đây ” Một kẻ đã từng tính kế mình đi gặp người của Ma Môn, lần này xem hắn ta có mục đích gì?.
Tiêu dật Phong bên ngoài biểu hiện ra là một võ giả không có gì đặc biệt nên không có nhận ra có người theo dõi hơn nữa Tiểu Thất chỉ dùng di hồn ( cảnh giới thứ 3 của Thủy Mặc Tâm Pháp) đi theo dõi vị trí rồi sau đó mới chạy tới như vậy giữ được khoảng cách an toàn. Còn về người áo đen đi trước lúc này đã dừng lại như đứng chờ Tiêu Dật Phong
“ Vị công tử đây đi theo ta làm gì”
Người này là một hán tử cao lớn, mặt có chút góc cạnh nhìn ra người này rèn nhục thể là chính, nội khí thâm sâu như thế nào cũng chưa rõ
“Ngươi là người của Hàn Gia?”
Tiêu Dật Phong nhìn cách ăn mặc của hán tử này, xem ra không chút đặc biết thoáng có chút coi thường
“Ta không biết ngươi là ai, nhưng nhìn cách ăn mặc cũng đủ thấy hai chúng ta không phải đến đây làm việc tốt a”
Hán tử cười gằn
“Đã không phải làm việc tốt chi bằng cùng nhau phát nát mỏ khóang Hàn Gia đi”
“Thì ra là một ghẻ có tư thù với Hàn gia sao…Xin lỗi ta không có hứng thú trêu đùa cùng người”
“Vậy chúng ta ai làm việc người đấy, người đừng xía vào truyện của ta”
Tiêu Dật Phong nở nụ cười có vẻ ma quái, ánh mắt lộ vẻ ác độc, âm thầm vận Thâu Thiên Hấp Khí vào hai lòng bàn tay, bất ngờ lao tới chụp lấy đầu hắn tử
Thấy người đến không có ý buông tha cho mình, Hán tử cao lớn vội né sang một bên xoay người hai quyền chụp lấy song thủ của Tiêu Dật Phong định một đòn bẻ gãy tay tên nam tử mảnh mai này. Nhưng hắn chưa kịp dùng lực thì nội khí trong người hắn cũng theo đôi bàn tay mà ào ạt tuôn ra truyền vào người đối phương. Võ giả chỉ có thể phát ra nội khí nhưng hấp thu nội khí người khác… Người này là người Ma Môn sao? “Ngươi …tu luyện ma công”
Tên Hán Tử giọng nói có chut run run như không tin vào mắt mình, nội khí hắn thoáng chống đã bị hút sạch, công sức mười mấy năm tu luyện cứ như vậy mà biến mất… à không là bị người khác chiếm đoạt, Ánh mắt thù hằn nhìn Nam tử trước mặt người này nhìn thì non nớt không nờ lại tu luyện ma công, giờ Hắn muốn hoàn thủ cũng không còn sức nữa…Cả người quỳ gục xuống.
“Chỉ là một tên võ giả, yên tâm đi nội khí của ngươi ta sẽ không để lãng phí đâu”
Vừa nói bàn tay của Tiêu Dật Phong đặt lên đầu tên hán tử mà phát lực “Uỳnh “ một tiếng thủ cấp của hán tử đã biến mất chỉ để lại một bãi bầy nhầy
“Uy lực không tệ, giờ hỏi thăm mấy tên võ giả trông coi mỏ khoáng “
Dáng ngươi ung dung đi tới mỏ khoảng, như chưa có gì xảy ra. Một màn hạ thủ này không thể lọt qua mắt tiểu Thất, hôm nay hắn cũng nhận ra con người thật của vị nhị Thiếu gia này, vậy mà hắn lại từng giữ lời hứa làm việc cho một tên giết người không ghê tay như vậy. Dường như người này chưa có ý dừng lại tại đây. Những người bên trong mỏ khoáng chắc lành ít dữ nhiều. Ta không có để ngươi được như ý đâu
...
Bên ngòai của vào mỏ khoáng có dựng một khu dành cho nhưng người canh giữ, đồng thời cung câp nhu yếu phẩm cho hơn trăm người làm ở đây, Thấy có người lạ mặt tiến vào mấy người canh gác liền chặn lại
“Ngươi là ai… không thể tự ý xông vào mỏ khoáng”
Tiêu Dật Phong cười cười
“Lúc nãy ta có phát hiện có người muốn đến mỏ kháng phá hoại nên có ý muốn nhắc nhở mọi người”
“là ai có gan đến đây làm loạn vậy. Tên đó đang ở đâu
“Ta giết hắn rồi”
Mấy tên canh gác có chút hoài nghi nhìn nam tử trước mặt
“hừ Chắc lại là mấy tên trộm vặt, Ngươi giết hắn rồi thì còn đến đây làm gì”
“Ta đến đây tất nhiên muốn nhận thưởng”
Bọn người có chút cười mỉa mai, tên này cũng mặt dày đấy chứ
“Hăn đến đây gặp chúng ta cũng kho thoát ai khiến ngươi ra tay chứ… Mà thôi cũng được, ngươi muốn thưởng cái gì?”
Tiêu Dật Phong lại nở nụ cười mà quái
“Ta muốn mượn nội khí của các ngươi dùng một lát”
Lời nói vừa dứt hai tay của Tiêu Dật Phong chộp lấy cổ hai gã võ giả mà hút lấy nội khí, Hai gã đứng bên cạnh trông thấy sự việc liền hô hoán lên gọi mọi người tới, Nhưng người tới thì hai gã đã biến thành cái xác khô, lúc này lực chiến của Tiêu Dật Phong từ một võ giả giờ đã lên được võ sư giờ này đối với những người mới đến cũng chỉ là trêu đùa thôi
“ Ngươi đến là ai”
“Lão đầu hắn ta dùng ma công không nên nói nhiều với hắn, mau hạ thủ thôi”
“Ma Công sao? Tên này luyện tà đạo dừng mong rời khỏi đây”
Tiêu Dật Phong cười như điên dại
“Đừng mong rời khỏi đây, câu này là ta nói với các người mới đúng”
“Sát”
Đám võ giả lập tức lao lên vây công nhưng họ đâu phải là đối thủ của Tiêu Dật Phong cơ chứ, giờ hắn đã là võ sư hấp thu hết đám võ giả này thì cũng đã gần là võ quân, tấn cấp nhanh như vậy một đêm mà có thể ngang bằng đời người mất. Thủ pháp ra tay tàn độc, không cần né tránh mà lấy cứng dè nén đối phương, thổ huyết mà gục xuống, từng người từng người một bị hắn hút lấy nội khí biến thành xác khô.
“Lão đầu không ổn rồi, người chúng ta đã gục xuống nhiều qua, mà tên ma đầu này càng ngày càng mạnh hơn..”
“Ngươi mau chạy về Hàn gia báo tin cho gia chủ cho người chi viện, ta sẽ cố gắng cầm chân hắn”
Tên võ giả nghe vậy vội chạy đi trong khi lão đầu bề ngoài có chút thô lỗ tay xách trường thương hùng hổ lao tới công kích Tiêu Dật Phong, người này thực lực cao hơn những người còn lại được xưng là lão đầu ở đây, thoáng chốc cũng làm khó được đối phương, Nhưng cũng chỉ là thoáng chốc mà thôi, Tiêu Dật Phong khẽ tung một chưởng lấy cứng dối cứng, làm trường thương gãy làm đôi, Bản Thân Lão đầu cũng lui ra sau vài bước mới đứng vững được sắc mặt có chút khó coi
“Tên mà đầu nhà ngươi…”
Nhìn lão đầu có chút chật vật chống đỡ. Tiêu Dật Phong có vẻ khoái chí
“Khí lực không tệ, nội khí mạnh mẽ như vậy đoạt được nó ta sẽ tấn cấp võ sư đỉnh cao cấp “
Lão đầu gắn giọng
“ Đừng có mơ… xem lão tử thu thâp tên ma đầu nhà người”
Tuy thô lỗ nhưng hắn không phả kẻ ngốc, chỉ cần không để tay đối phương chạm tay vào người của mình thì hắn không thể bị hút thành xác khô, Giao phong với hắn một hồi có thể cầm chân đủ lâu đợi gia chủ đến ứng cứu, không để hắn phá hoại mỏ khoáng
“Đúng là đầu đất”
Lão đầu xét về nội khí và sự nhanh nhẹn đều không bằng đối phương sao có thể tay không đối chiến với Tiêu Dật Phong chứ, không còn trường thương nên liến tiếp bị dính đòn thổ huyết lùi ra sau gục xuống, miệng đầy máu, nhưng đôi mắt không có tỏ ra sợ hãi trước tên ma đầu này
“Ngươi thực sự là kẻ nào sao lại đến gây náo loạn ở Hàn gia”
“Ngươi đã sắp chết còn nói nhiều làm gì…câu giờ đợi người đến cứu sao? Rất tiếc rất tiếc… ha ha ha”
Lão đầu không còn bào nhiêu sức lực mà Tiêu Dật Phong lại đang từ từ tiến tới khí thế hừng hực đang thu lấy nội khí kẻ này a, tuy chiến đấu tiêu hao không ít rồi nhưng vẫn là một lượng nội khí lớn không thể bỏ qua được. Nhưng chưa đắc ý được bao lâu thì từ phía sau một vật thể lạ bay tới lắm Tiêu Dật Phong có chút giật mình, Là giật minh, trước giờ hắn toàn làm người khác giật mình nay lại có người khiến hắn phải toán mồ hôi lạnh, đặc biệt là thứ kỳ lạ đó còn có thể quay trở lại công kích hắn một lật nữa.
Lách người né nhẹ, quay lại nhìn thứ gì đã công kích hắn thì một bóng người từ xa đang lao tới, vung tay đón lấy phi hoàn chạy vội tới đứng trước mặt ngăn cản Tiểu Dật Phong, Lúc này Tiểu Thất đang dùng khắn che kín mặt lại mặc quần áo khác không giống một kẻ rách nát như trước đây. Nên Không nhận ra hắn
“Ngươi là kẻ nào?”
Ngươi cũng có lúc ngạc nhiên sao Tiêu Dật Phong.Tiểu Thất lạnh lùng đáp
“Ta không cho ngươi làm điều ngươi muốn đâu”
“Ngươi sẽ hối hận vì dám can dự vào chuyện của ta”
Tiêu Dật Phong hừ lạnh rồi lao tới định chụp lấy yết hầu Tiểu Thất, đòn này chỉ là thăm dò thực lực của người lạ mặt, đông thời giả bộ ngây ngô đối quyền với hắn, nếu hắn mắc bẫy thì sẽ hút nội ký luôn một lượt
“Cẩn Thận đừng để hắn chạm vào ngươi, hắn sẽ hút ngươi thành xác khô đấy”
Lão đầu vội hét lớn nhắc nhở Tiểu Thất, dù người này là tốt hay xấu nếu không đánh được tên ma đầu này thì cũng cầm chừng được một khoảng thời gian, Người của Hàn gia chắc sắp đến chi viện rồi, Chỉ cần như vậy thôi..
Thì ra Tiêu Dật Phong tu luyện ma công, loại hấp tu nội khí người khác thủ đoạn này không lẽ người này đã sớm là người của Ma Môn. Đối với công kích của đối phương, Tiểu Thất chỉ nghiêng người né tránh đồng thời vung phi hòan nhằm cánh tay của Tiêu Dật Phong mà chém tới không chút lưu thủ. Tiêu Dật Phong thấy đối phương trả đòn như vậy xem ra không phải tay mơ thích lo chuyện bao đồng. Người này ra mặt thực sự là nhắm vào hắn. Tiêu Dật Phong vội xoay người thu tay né đòn chém. Đồng thời vung cước trả đòn không dư thừa động tác nào
Bịch!
Tiểu Thất cũng nhanh không kém vội đưa phi hoàn về đỡ một cước này. Hắn thì đứng yên nhưng Tiêu Dật Phong thì mượn lực này lui lại về sau rút ra một thiết phiến. Thoáng chút kinh ngạc nhìn tên lạ mặt có vẻ thưởng thức khí lực vững chắc như vậy chắc chắn nội khí phải rất hùng hậu. có được nó thực lực của ta chắc chắn tăng nhanh. Nhưng phải dùng kế mới làm được mà ta lại không biết thân phận của tên này nên không tìm ra nhược điểm của hắn
“Ngươi là kẻ nào? Mau xưng danh đi”
“Một kẻ nhàn rỗi mà thôi, đừng bận tâm”
Đối với một người mưu mô như Tiêu Dật Phong hắn không cần phải giữ kẽ
“Ngươi không nói ta sẽ bắt người phải nói”
Tiêu Dật Phong tung người dùng thiết phiến tấn công gã, tuy đòn thế nghuy hiểm nhưng thiết phiến không có sức sát thương cao, chủ yếu là là mê hoặc đối thủ làm rối mắt tranh thủ thời cơ hạ độc thủ. Chiêu Thức có vẻ biến hóa kỳ ảo, lúc đóng lúc mở, lúc ẩn lúc hiện nếu là người khác thì sớm đã hoa mắt, trúng độc thủ của Tiêu Dật Phong, nhưng tiếc cho hắn đối thủ lần này là một người không dễ bị mê hoặc như vậy.
Tiểu Thất có Thuỷ Mặc Tâm Pháp ngũ quan có thể khai thông linh mẫn tuỳ ý, lọai mê hoặc này tuy lợi hại nhưng chưa đủ làm khó dễ cho hắn. Nhất thời có thể đối kháng trực diện thêm nữa kỹ xảo dùng phi hòan cuả hắn cũng rất khéo léo, Vũ khí lại sắc và cứng hơn thiết phiến,
Động tác hai bên rất nhanh, Giao đấu đã quá trăm chiêu đối với cước bộ của đối phương Tiểu Thất đã có chút quen thuộc,tình thế kéo dài người gặp bất lợi không phải là hắn. Tiêu Dật Phong mới là người lo lắng hơn hắn để cho chắc cú Tiểu Thất dồn lực chém nát thiết phiến của đối phương khiến Tiêu Dật Phong hoảng loạn lui về sau
“ Tên khốn! ta liều vời ngươi”
Tiêu Dật Phong giả bộ điên cuồng vận lực vào đôi bàn tay lao tới. Dường như muốn so đấu nội khí với đối phương Thấy vậy Lão đầu ở phía sau vội lên tiếng
“Đại nhân tên ma đầu này tu luyên ma công, đừng để hắn có cơ hội hấp thu nội khí kẻ khác”
Tiêu Thất cười cười, ngươi muốn so đấu nội khí, hay muốn cướp đọat nội khí Hắn không có quan tâm, nội khí của hắn cũng chỉ là võ đồ, nếu muốn hút nội khí vậy Tiểu thất cũng muốn đổi nội khí của mình dùng nhục thể phế đôi tay người này
“Hay lắm ta cũng muốn thử xem ngươi mạnh đến mức nào”
“Oành “
Gió thổi cát bay, cả một vùng xung quanh hai người đối chưởng tạo thành một vòng lớn, Song chưởng giao nhau, bất ngờ Tiêu Dật Phong đưa tay chụp lấy hai tay tiểu Thất cười đắc ý, lúc nãy hắn giả vờ điên loạn để dụ tên này đối chưởng với gã này mục đích đã thành, vội vàng thi triển Thâu Thiên Hấp Khí hút nội khí người này
“Ngươi chết chắc rồi”
Lão đầu phủi bụi trên mặt thoáng nhìn qua hiện trạng vội vàng biến sắc. Nguy to! hai người đối chưởng như vậy thì người bịt mặt sẽ bị tên ma đầu hút hết nội khí mất. Thân thủ hắn tốt như vậy, thế mà lại bại dưới tên ma đầu sao.
Nhưng việc nội khí đang dần mất đi lại khiến cho Tiểu Thất mỉm cười, càng khiến Tiêu Dật Phong ngạc nhiên.
“Tên ngốc, nội khí của ngươi sắp bị ta hút cạn rồi còn cười được”
“Tiêu Dật Phong, ta thà mất hết nội khí cũng phải phế đôi tay của ngươi”
Nội khí của tiểu Thất yếu hơn thật so đấu chắc chắn thua, nhưng Tiêu Dật Phong đâu biết điều đó, cho rằng nội khí hắn hùng hậu mới có khí lực tốt như vậy, bản tính vốn tham lam bèn tìm cách hút nội khí, cũng chính vì vậy mà Tiểu Thất không lo ngại hai bên nội khí xung đột mà kẻ yếu chính là hắn.Trong khi Tiêu Dật Phong chưa kịp định thần thì Tiểu Thất đã xoáy cổ tay thoát khỏi sự khống chế nắm chặt lấy cổ tay đối phương mà dùng lực lượng nhục thể bẽ bãy cổ tay của Tiêu Dật Phong
“Rắc RẮc”
Tiếng xương gãy lạo xạo, Tiêu Dật Phong hét lên đau đớn một hồi, hắn trước giờ tính kế người khác, lần này trong lúc nhất thời đã không suy nghĩ kỹ, tưởng chừng đã năm chắc phần thắng ai ngờ lại bị đối phương dùng nhục thể phế đi đôi tay. Nhục thể cường đại như vậy hắn chưa có gặp qua… Nhìn chằm chằm tên bịt mặt trước mắt.
“Sao người lại nhìn ta oán hận như vậy”
“Ngươi rốt cuộc là người nào?”
Tiểu Thất cười khẩy chẳng buồn để tâm đến những lời của đối phương
“ Người cướp đi nội khí, lại sát hại nhiều người như vậy, hôm nay ta phế đôi tay của người coi như bồi tội cho họ đi”
Lão đầu vội thêm vào
“Người này tu luyện Ma Công không thể lưu lại, hãy giết hắn trả mạng cho những huynh đệ của ta”
Lúc này đã khôi phục khí lực Lão Dầu cầm đầu thương đi tới nhắm vào Tâm Mạch Tiêu dật Phong lao tới. Nhưng đôi chân hắn vấn còn, nội khí vẫn sung mãn, hung hăng tung một cước vào ngực của lão đầu khiến lão vừa mới khỏi lại, liền bị đánh bay ra sau
“ Hàn Gia các ngươi, ta không có bỏ qua đâu?”
Nói xong Tiêu Dật Phong xoay người lăng không mà đi. Lão đầu vội hô hớn
“Đừng để hắn chạy”
Tiểu Thất đã hiểu rõ sự lợi hại của môn công pháp tà đạo đó, cũng không muốn có người dùng loại công pháp này làm cái chuyện cướp đoạt nội khí người khác. Tuy rằng trong lòng oán hận đối phương Nhưng giết người như Tiêu Dật Phong, hắn cũng chưa có ý định đó
“Muốn đi,… để lại cánh tay của ngươi?”
Tiểu Thất gằn từng chữ,hướng theo bóng ảnh xa xa, hắn xoay người lăng không, dùng sức phóng ra phi hoàn đuổi theo Tiêu Dật Phong, màn đối chiến vừa rồi hắn không có tốn nhiều thể lực, uy lực phi hoàn phóng ra rất nhanh đuổi kịp tốc độ thân pháp của một võ sư “ nủa mùa” đang bị thương. Nhẹ nhàng cắt đi đôi tay của Tiểu Dật Phong sau hai lượt bay đi bay về, mà hắn không kịp phản kháng, chỉ biến nén đau bỏ chạy về Bạch Thành
Nhìn phi hoàn quay trở về có vết máu hắn cũng biết mình đã gây không ít thương tổn cho Tiêu Dật Phong, hai tay lúc nãy bị hắn bẻ gẫy nhưng, chắc Bang hội có cách trị lành, nhưng kinh mạch không thể dễ dàng khai thông như trước, hơn nữa TiỂu Thất đã dùng phi hoàn cắt đứt đôi tay muốn chữa khỏi cũng hơi khó, giữ lại mạng cho hắn An phận làm một thiếu gia.
…
Lão đầu thấy nguy cơ đã được giải, Tên ma đầu đã bỏ chạy, Phía xa xa ánh đèn đuốc đang kéo về. như vậy Lăng gia chủ đã phái người tới. Hướng tới người lạ mặt lão đầu cúi đàu hành lẽ, người này đánh bại được ma đầu thực lực không phải tầm thường
“Cảm ơn vị thiếu hiệp đã ra tay tương cứu”
Tiểu Thât không có quay lại lau vết máu trên phi hoàn không chút biểu tình
“ Ta với hắn có chút ân oán, ra tay tương cứu chỉ là ngẫu nhiên, ngươi đừng bận tâm”
“Đối với người chỉ là ngẫu nhiên nhưng đối với ta là ơn cứu mạng Hàn gia chủ sắp đến xin người để ta có hậu lễ tạ ơn”
“Thân phận ta không dễ lộ diện, Việc hậu lễ thì miễn đi”
Thiểu Thất nói xong vội huớng sang một bên vận dụng Thuợng thuỷ Phiêu Vân một hơi chạy đi mất dạng. Khi đám người Hàn gia đến thì chẳng còn gì ngoài Lão đầu đang ngơ ngác, Nghe nói có một tên ma đầu tu luyện ma công tước đoạt người khác Hàn gia chủ đã đích thân đến đây nhưng ma đàu không thấy chỉ thấy vài các xác khô đang nằm đó
Hàn gia chủ vội hỏi lão đầu
“Chuyện là thế nào? Tên ma đầu gây loạn đi đâu rồi”
“”Bẩn gia chủ, thật hổ thẹn chúng tôi vô năng không ngăn được hắn nhưng may mắn có một người lạ mặt đánh lui tên ma đầu rồi”
“Sao bị đánh lui rồi?”
“ Vậng, người lạ mặt đó đã phế được đôi tay tên ma đầu khiến hắn bỏ chạy rồi, vị ân nhân cũng đã đi luôn”
Hàn gia chủ thấy mọi việc đã không còn việc gì, vội xem xét lại mấy thi thể, xác người đã bị hút khô, không chỉ hút nội khí mà còn hấp thu cả khí huyết, lại công pháp này tàn độc như vậy. Từng nghe công pháp này bá đạo có thể cuớp đọat nội khí kẻ khác làm tăng nội khí bản thân trong thời gian ngắn, Tên này hấp thu được 4 võ giả, trừ đi hao hụt nội khí như vậy có thể tăng được 800 cân lực chỉ trong một đêm.
May mà kẻ này đã bị phế đi đôi tay, nếu không trong thời gian ngắn hắn sẽ đột phá đến mức nào đây, Bạch Thành không ai có thể chống đỡ lại hắn. Không biết người nào lại có dã tâm có ý đồ xấu với hàn gia ta như vậy
“Ngươi có biết tên ma đầu đó là kẻ nào không?”
“Nghe người bịt mặt nói thì tên ma đầu tên Là Tiêu Dật Phong?”
Hàn gia chủ suy tư hồi lâu
“Tiêu Dật Phong là người của Hắc Hổ Bang, Hàn gia với tây thành không có ân oán, sao tự nhiên lại có ý xấu sát hại người của ta, Hàn Gia đối ới các thế lực luôn giữ trạng thái hòa hảo, trong chuyện này không có đơn giản. ta sẽ phái người đi nghe ngóng, nếu đúng là Tiêu Dật Phong bị mất đôi tay, thì những gì xảy ra ở đây đúng là do hắn làm ra. Còn Hắc Hổ Bang có phải kẻ xúi dục hay không thì chưa rõ”
Thêm nữa một người so đấu với một tên ma đầu dùng loại công pháp ma đạo lực chiến cũng ngang võ sư, lại không bị hấp thu nội khí, đây là loại người nào? Lại có thể phế đi một võ sư cơ chứ? Sao Bạch Thành có một nhân vật như vậy sao ta lại không hề hay biết, hắn giúp Hàn gia có ý tốt hay ý xấu? Thật là mông lung càng nghĩ càng đau đầu? Về ngủ cho khỏe mai tính tiếp.
…
Danh sách chương