Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lục Mạn Mạn không sợ cô bé nhảy hỏng, chỉ với vóc dáng nhỏ bé của cô bé, nhảy vài lần là có thể bị hỏng đệm, nhà máy sản xuất đệm nên đóng cửa, bên cạnh đó, trẻ em trong thời đại này cũng không có hoạt động vui chơi giải trí nào, nhóc con khó khăn lắm mới bắt được thứ chơi vui, để cho cô bé chơi thoải mái.

Cô dung túng: "Vui thì cháu cứ nhảy nhiều đi."

Chu Nghiêm Phong và Chu Bỉnh đi lên.

Chu Bỉnh nhìn thấy em gái nhảy lên nhảy xuống trên tấm đệm mà thím mới mua, lập tức lộ vẻ căng thẳng, theo bản năng ngăn em gái lại: "Chi Chi, xuống đi, đệm dùng để ngủ, không phải dùng để nhảy, em có lễ phép hay không?"

Nhóc Chi Chi chưa kịp phản ứng, Lục Mạn Mạn đã bất mãn với Chu Bỉnh: "Chu Bỉnh, cháu cứ nói em gái làm gì, con bé muốn nhảy thì cho con bé nhảy, cũng không ảnh hưởng đến cháu."

Cô quay đầu lại an ủi nhóc Chi Chi: "Nhảy đi, Chi Chi, nhảy nhiều là có thể cao lên."

Chu Bỉnh: "..."

Cậu bé cảm thấy thím thay đổi thành một người khác, không chỉ yêu thương và kiên nhẫn với em gái cậu, quả thực có thể nói là cưng chiều, cậu nói một câu cũng không được.

Cậu theo bản năng nhìn chú một cái, thấy vẻ mặt chú vẫn như thường, giống như nhưng thấy kỳ quái.

... Chú bắt đầu tập mãi thành thói quen từ khi nào vậy? Chu Nghiêm Phong nói đến xem đệm mà Lục Mạn Mạn mua, thật sự là chỉ xem, xem xong lập tức đi thư phòng.

Lục Mạn Mạn cũng hoàn toàn bối rối, đều nói tạm xa nhau thắng khi mới cưới, ông trung niên này khó khăn lắm mới trở về một chuyến, thê mài lại không tách đứa trẻ ra để thân thiết với vợ.



Căn cứ vào miêu tả trong sách, Chu Nghiêm Phong kết hôn với nguyên chủ lúc trước là vô cùng vội vàng, thu xếp cho nguyên chủ vào nhà rồi đi công tác bên ngoài, trong khoảng thời gian đó chỉ về một lần, vẫn là tiện đường trở về thăm nhà một chút, không kịp ăn cơm là lại đi.

Nếu Lục Mạn Mạn đoán không sai, hai người còn chưa kịp phát sinh quan hệ

Lục Mạn Mạn có nhiều kinh nghiệm, không ngại cho ông trung niên một lần đầu tiên tốt đẹp, đồng thời cũng rất muốn nhìn xem biểu hiện của loại ông trung niên trong trẻo nhưng lạnh lùng cấm dục này, khi ở trên giường là gì.

Kết quả... chính là đây.

Một người đẹp da trắng nõn nà, tươi đẹp động lòng người như Lục Mạn Mạn có cảm giác bị mạo phạm.

Tuy nhiên, cân nhắc đến việc người trong thời đại này tương đối bảo thủ, rất có khả năng là buổi tối đi ngủ mới tiến hành cuộc sống vợ chồng.

Lục Mạn Mạn vì cho ông trung niên một trải nghiệm tốt, cố ý nghiêm túc rửa mặt chải đầu một phen, nhưng mà đi ra ngoài cả buổi chiều trên người đã sớm mệt mỏi, rửa mặt chải đầu xong, mông vừa mới dính vào giường đã không nhịn được mà ngáp một cái.

Cơ thể cô mềm nhũn, nằm xuống, trong lòng nghĩ chỉ chợp mắt một lát, nhưng vừa nhắm mắt lại là trực tiếp ngủ thiếp đi.

Chi Chi nhảy mệt mỏi đi tới bên cạnh cô, gọi cô bằng giọng trẻ con: "Thím, thím."

Thím không lên tiếng.

Chi Chi ngoan ngoãn nằm xuống cạnh thím, hai bàn tay nhỏ bé đặt lên mặt thím, không bao lâu sau cũng ngủ thiếp đi.n

Lục Mạn Mạn đổi sang đệm lò xo mềm mại, quả nhiên ngủ thoải mái hơn rất nhiều, ngày hôm sau khi tỉnh lại, bên ngoài trời đã sáng.

Cô nheo đôi mắt ngái ngủ nhìn xung quanh, khuôn mặt của nhóc Chi Chi đỏ bừng, ngủ rất ngon lành.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện