Hà Lệ Xu nghe Ngô Ngọc Như đọc bản kiểm điểm mà nhíu mày, nhìn Cố Chi Nghiên nói:
"Hy vọng nó nói được làm được, đừng làm phiền con."
Cố Chi Nghiên nhìn vẻ mặt nhăn nhó của người trên đài, trong lòng cười lạnh, thì ra cô ta cũng sợ mất mặt, sớm biết như vậy vì sao còn muốn làm mấy chuyện kia.
Cô híp mắt nhìn người phụ nữ trên đài, mỉm cười.
"Nếu còn có lần sau, vậy hãy để bí thư trực tiếp đuổi cô ấy ra khỏi đại đội đi."
Người phụ nữ tiếp tục nói:
"Tôi hiểu sâu sắc sai lâm của mình, cảm ơn chị Nghiên và tổ chức Đảng đã cho tôi một cơ hội để sửa chữa sai lầm, tôi phải trân trọng cơ hội này, sửa chữa tốt và hứa sẽ không bao giờ tái phạm lần nữa..."
Ngô Ngọc Như đọc xong, mọi người nhanh chóng vỗ tay nhiệt liệt, cô nhìn thấy Cố Chi Nghiên võ tay và mỉm cười, vẻ mặt giống như đang xem con khỉ biểu diễn vậy.
Giống như bị người ta lột quần áo, cảm giác nhục nhã không ngừng dâng lên trong lòng, Ngô Ngọc Như cắn cắn môi, chỉ hận không thể tìm một khe chui vào, cô nhanh cúi chào mọi người rồi bỏ chạy.
Mọi người cũng không truy cứu chuyện này nữa, đại hội tụ họp thêm một chút rồi mới tan.
Sau khi tan cuộc, Hầu Bảo Mai cùng Ngô Dũng nhanh chóng mang đồ đến An gia xin lỗi, Cố Chi Nghiên cũng không có gì để nói, dù sao Ngô Ngọc Như đã kiểm điểm.
Cố Chi Nghiên nhìn đồ bọn họ đưa tới, có thịt có mì, cũng rất phong phú, Ngô Ngọc Như đã kiểm điểm, bọn họ cũng không tiện nói cái gì, Cố Chi Nghiên cũng trả lễ, thuận tiện còn tặng dưa muối.
Không biết có phải đã lâu không ngửi đồ ăn mình làm hay không, vừa mở túi ra cô chỉ cảm thấy một mùi xông thẳng vào chóp mũi kích thích vị giác.
Sau khi cầm đồ xong Hầu Bảo Mai liền trở về, Hà Lệ Xu nhìn hai người ra cửa thở dài một tiếng.
"Con phạm lỗi còn không phải là cha mẹ đến chùi đít sao, chỉ hy vọng Ngọc Như có thể an phận, về sau cũng dễ tìm người gả."
Cố Chi Nghiên không đáp, chỉ cảm thấy mùi vị vừa rồi ghê quá, dạ dày đang quay cuồng.
An Tĩnh Nguyên nhìn sắc mặt cô không tốt, vội vàng hỏi: "Em không thoải mái sao?"
Hiện tại cuộc sống vào tháng Tám, thời tiết rất nóng, vừa rồi lại đứng dưới ánh mặt trời phơi nắng lâu như vậy, cả anh đều cảm thấy có chút nóng.
Chờ bình tĩnh lại, Cố Chi Nghiên mới cảm thấy thoải mái.
"Không có việc gì, có lẽ dưa muối để lâu nên biến vị, em ngửi thấy có chút không thích."
Cũng mới gân một tuần, theo lý không nhanh hỏng như vậy, nhưng gần đây trời nóng nên hỏng cũng bình thường, cũng sắp ăn xong cho nên An Tĩnh Nguyên cũng ngửi một chút, tuy rằng cảm thấy không có vấn đề gì nhưng vẫn ném đi.
Ngày hôm qua, khi Cố Chi Nghiên ra khỏi cửa cố ý gọi mấy người Triệu Tú Quyên đến An gia lấy dưa muối chính là để mấy người bắt Ngô Ngọc Như, nhưng sau đó trực tiếp lôi kéo Ngô Ngọc Như đến đại đội bộ nên chưa lấy dưa muối. Hiện tại phần dưa muối cúi cùng bị vứt đi cho nên Cố Chi Nghiên đành phải muối thêm để đưa đi.
Gần đây thời tiết nóng đến khô người, cho nên ngoại trừ nhà máy muốn mua dưa muối, Cố Chi Nghiên cũng không dám ướp quá nhiều, chờ mấy ngày sau chuẩn bị xong cô lập tức đưa qua cho mấy người Triệu Tú Quyên.
Khi cô đến Triệu gia đúng lúc nghe được cả nhà Triệu Tú Quyên đang nói chuyện thi đại học.
Thông báo kết quả thi đại học được gửi xuống, con của Triệu Tú Quyên nằm trong danh sách, Cố Chi Nghiên vội vàng chúc mừng.
"Hy vọng nó nói được làm được, đừng làm phiền con."
Cố Chi Nghiên nhìn vẻ mặt nhăn nhó của người trên đài, trong lòng cười lạnh, thì ra cô ta cũng sợ mất mặt, sớm biết như vậy vì sao còn muốn làm mấy chuyện kia.
Cô híp mắt nhìn người phụ nữ trên đài, mỉm cười.
"Nếu còn có lần sau, vậy hãy để bí thư trực tiếp đuổi cô ấy ra khỏi đại đội đi."
Người phụ nữ tiếp tục nói:
"Tôi hiểu sâu sắc sai lâm của mình, cảm ơn chị Nghiên và tổ chức Đảng đã cho tôi một cơ hội để sửa chữa sai lầm, tôi phải trân trọng cơ hội này, sửa chữa tốt và hứa sẽ không bao giờ tái phạm lần nữa..."
Ngô Ngọc Như đọc xong, mọi người nhanh chóng vỗ tay nhiệt liệt, cô nhìn thấy Cố Chi Nghiên võ tay và mỉm cười, vẻ mặt giống như đang xem con khỉ biểu diễn vậy.
Giống như bị người ta lột quần áo, cảm giác nhục nhã không ngừng dâng lên trong lòng, Ngô Ngọc Như cắn cắn môi, chỉ hận không thể tìm một khe chui vào, cô nhanh cúi chào mọi người rồi bỏ chạy.
Mọi người cũng không truy cứu chuyện này nữa, đại hội tụ họp thêm một chút rồi mới tan.
Sau khi tan cuộc, Hầu Bảo Mai cùng Ngô Dũng nhanh chóng mang đồ đến An gia xin lỗi, Cố Chi Nghiên cũng không có gì để nói, dù sao Ngô Ngọc Như đã kiểm điểm.
Cố Chi Nghiên nhìn đồ bọn họ đưa tới, có thịt có mì, cũng rất phong phú, Ngô Ngọc Như đã kiểm điểm, bọn họ cũng không tiện nói cái gì, Cố Chi Nghiên cũng trả lễ, thuận tiện còn tặng dưa muối.
Không biết có phải đã lâu không ngửi đồ ăn mình làm hay không, vừa mở túi ra cô chỉ cảm thấy một mùi xông thẳng vào chóp mũi kích thích vị giác.
Sau khi cầm đồ xong Hầu Bảo Mai liền trở về, Hà Lệ Xu nhìn hai người ra cửa thở dài một tiếng.
"Con phạm lỗi còn không phải là cha mẹ đến chùi đít sao, chỉ hy vọng Ngọc Như có thể an phận, về sau cũng dễ tìm người gả."
Cố Chi Nghiên không đáp, chỉ cảm thấy mùi vị vừa rồi ghê quá, dạ dày đang quay cuồng.
An Tĩnh Nguyên nhìn sắc mặt cô không tốt, vội vàng hỏi: "Em không thoải mái sao?"
Hiện tại cuộc sống vào tháng Tám, thời tiết rất nóng, vừa rồi lại đứng dưới ánh mặt trời phơi nắng lâu như vậy, cả anh đều cảm thấy có chút nóng.
Chờ bình tĩnh lại, Cố Chi Nghiên mới cảm thấy thoải mái.
"Không có việc gì, có lẽ dưa muối để lâu nên biến vị, em ngửi thấy có chút không thích."
Cũng mới gân một tuần, theo lý không nhanh hỏng như vậy, nhưng gần đây trời nóng nên hỏng cũng bình thường, cũng sắp ăn xong cho nên An Tĩnh Nguyên cũng ngửi một chút, tuy rằng cảm thấy không có vấn đề gì nhưng vẫn ném đi.
Ngày hôm qua, khi Cố Chi Nghiên ra khỏi cửa cố ý gọi mấy người Triệu Tú Quyên đến An gia lấy dưa muối chính là để mấy người bắt Ngô Ngọc Như, nhưng sau đó trực tiếp lôi kéo Ngô Ngọc Như đến đại đội bộ nên chưa lấy dưa muối. Hiện tại phần dưa muối cúi cùng bị vứt đi cho nên Cố Chi Nghiên đành phải muối thêm để đưa đi.
Gần đây thời tiết nóng đến khô người, cho nên ngoại trừ nhà máy muốn mua dưa muối, Cố Chi Nghiên cũng không dám ướp quá nhiều, chờ mấy ngày sau chuẩn bị xong cô lập tức đưa qua cho mấy người Triệu Tú Quyên.
Khi cô đến Triệu gia đúng lúc nghe được cả nhà Triệu Tú Quyên đang nói chuyện thi đại học.
Thông báo kết quả thi đại học được gửi xuống, con của Triệu Tú Quyên nằm trong danh sách, Cố Chi Nghiên vội vàng chúc mừng.
Danh sách chương