"Phạm Thị và Trần Thị đúng không các ngươi mới vào cũng đã học quy tắc trong cung hết chưa" , Nguyệt Hoa nhấp một ngụm trà đoan trang hỏi.

Phạm Thị tính tình hơi hướng nội, nàng ấy chỉ cười đáp một tiếng: "Dạ.

"
Nguyệt Hoa im lặng cho lời bình loại người như thế này ở chốn hậu viện chỉ có thể giường không gói chiếc, phải biết thân là vợ bé chú trọng là đa tài đa nghệ ăn nói linh hoạt biết chiều lòng người, như vậy về sau mới được sủng ái riêng loại người như Phạm Thị ngoan ngoãn nghe lời nhưng quá thụ động sẽ không lấy lòng được hoàng tử, còn bị hắn quên lãng đúng là đáng tiếc cho một khuôn mặt đẹp, nàng không khỏi thở dài.

Trần Thị tính tình hoạt bát hơn Phạm Thị nàng vui vẻ nói: "Nguyên cơ không cần lo lắng chúng thiếp đã được dạy lễ nghi trước khi tuyển chọn tú nữ sẽ không làm mất mặt ông hoàng tứ đây.


"
Nguyệt Hoa đánh giá Trần Thị rất cao bề ngoài tuy không phải dạng sắc nước hương trời nhưng ngược lại có tài ăn nói, là người có thể co được giãn được tương lai có thể được sủng hạnh.

Nguyệt Hoa gật đầu cười: "Xem các ngươi là người mới ta chỉ muốn nhắc nhở các ngươi một chuyện đó là chỉ cần người nào có thể làm ông Hoàng vui vẻ, sinh con nối dõi trước thì sẽ được trọng thưởng còn có thể nâng vị giai, tất nhiên quan trọng nhất ta chỉ cần các ngươi an phận đừng làm loạn trong phủ là được rồi, nhớ chứ.

"
Phạm Thị cùng Trần Thị cúi đầu xin vâng, Nguyệt Hoa hài lòng cho bọn họ trở về hậu viện, riêng bản thân nàng thì đi lại trong hoa viên ngắm cảnh xem hoa.

Trần Thị cùng Phạm Thị trở về Lệ Xuân viện lúc đi Trần Thị còn xin lỗi Phạm Thị: "Phạm tỷ cho muội xin lỗi, đáng lý tỷ lớn hơn muội vài tháng ông hoàng cũng nên đến phòng tỷ trước, chỉ là không hiểu tại sao ông hoàng lại đến phòng muội trước thôi, nếu tỷ khó chịu trong lòng cứ nói với muội đừng giữ trong lòng kẻo bệnh lại khổ.

"
Phạm Thị cúi thấp đầu cười nói: "Không sao chuyện trước hay sau cũng không quan trọng, ngược lại là Trần muội muội nên giữ gìn thân thể mới đúng, hôm qua muội mới hầu hạ ông hoàng mà.

"

Trần Thị nụ cười cứng lại nàng liếc mắt nhìn Phạm Thị một cái thầm nghĩ còn tưởng đâu là du mộc ngật đáp ai ngờ cũng miệng lưỡi quá chứ, hừ để xem ngươi trang hiền lành được bao lâu.

Trần Thị lấy tay cầm quạt che nửa miệng cười nói: "Muội thì có sao có khó chịu cũng chỉ là chuyện nhỏ, thiết yếu là ông hoàng thôi hôm nay thấy ông hoàng chăm sóc Nguyên cơ như vậy tự nhiên làm muội nhớ tới một lời đồn.

"
Phạm Thị bất ngờ hỏi: "Lời đồn gì?"
Trần Thị thở dài: "Chỉ là lời đồn đoán của bọn hạ nhân, nghe đâu ông hoàng tứ rất yêu quý nguyên cơ của mình đi sợ ngã, té thì sợ đau, cưng như cưng trứng hứng như hứng hoa, che trước che sau, hôm nay gặp được đúng là không phải chỉ là đồn chị nhỉ.

"
Phạm Thị cụp mắt xuống nàng cũng từng nghe bọn hạ nhân nói như vậy, tuy nàng không hiểu tại sao ông hoàng lại yêu thích vợ cả như thế, nhưng hôm nay gặp mặt nguyên cơ là người thấu tình đạt lý không kiêu căng ngạo mạn, lại đối xử bọn họ bình đẳng nàng cũng không biết phải đối mặt như thế nào với người như vậy, nàng nghĩ có thể vì tính cách này mà ông hoàng tứ lại yêu thích nguyên cơ, chúng nàng lấy cái gì mà đấu với người ta không bằng an phận thủ thường, đợi chờ sủng hạnh có một đứa con dưới gói âu cũng là chuyện tốt, còn về phần Trần Thị! Nàng mới mặc kệ nàng ta, muốn dùng kế khích tướng không có cửa đâu.


Phạm Thị chỉ cười rồi chào tạm biệt Trần Thị trở vào phòng trong lê xuân viện, Trần Thị tức đến giậm chân nàng trở về phòng mà bực tức hôm qua đúng là nàng được động phòng trước Phạm Thị, nàng vui mừng cứ tưởng rằng ông hoàng tâm duyệt mình nữa chứ, nhưng khi thay y phục ông hoàng tứ chỉ nói mệt mỏi nghỉ ngơi sớm rồi lăn ra ngủ mất tiêu, để mặc nàng ngơ ngẩn đứng ở trước giường nàng không phục nàng thua nguyên cơ cái gì tại sao ông hoàng tứ lại đối xử như thế với nàng.

Nàng muốn chứng minh cho ông hoàng tứ biết nguyên cơ trong lòng ngài cũng chỉ như những nữ nhân khác, ghen tuông ganh tị với thị thiếp của ngài, nhưng hiện tại nàng không dám chống lại nguyên cơ chỉ đành mượn tay Phạm Thị làm kẻ chết thay cho nàng nhưng kế hoạch hoàn toàn ngược lại nàng ta chẳng hề quan tâm mấy chuyện đó, Trần Thị tức tới nghiến răng nàng không tin cả đời này nàng không đấu lại Nguyên cơ, còn Phạm Thị ngươi cứ từ từ chờ rồi ta sẽ giải quyết ngươi sau cũng được.

Nguyệt Hoa lúc này không biết bản thân bị người ta nhớ thương đến, lúc này nàng đang ngồi lo sổ sách phân chia phân lệ cho hai người mới, nàng làm việc công bằng phân chia đầy đủ không ai hơn không ai kém, viết xong nàng giao cho Trần ma ma, bà nhận lấy lui ra ngoài, Nguyệt Hoa nằm trên giường đất nhắm mắt dưỡng thần.




Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện