Dịch: Thần Thiên

Biên tập: Ma Hầu Thánh Chủ

"Yên Nhiên, mau lui lại, đây là Huyết Nhận đường lang, yêu thú cấp ba cấp đỉnh phong." Huyết Nhận Đường Lang cao hơn một trượng, toàn thân lóe ra ánh sáng lạnh lẽo đang từ trong huyệt động đi ra, Cao Tiến vội vàng mở miệng nhắc nhở.

"Đáng chết, nơi này sao lại có loại yêu thú Huyết Nhận đường lang này." Huyết Nhận đường lang là vương giả cận chiến, Vương Yên Nhiên suýt nữa đã bị liêm đao cắt trúng chân, thân thể lui ra sau, vẻ mặt vẫn còn sợ hãi.

"Điều này sao có thể, không ngờ nơi này lại có một đôi Huyết Nhận đường lang." Lại có một thân ảnh đỏ hồng lớn hơn nữa từ trong sơn động bị sụp đổ chui ra. Cao Tiến nhìn thấy đầu Huyết Nhận đường lang vừa ra này, trên khuôn mặt anh tuấn hiện lên mồ hôi rậm rạp. Đây là một đôi Huyết Nhận đường lang, vừa rồi không nhìn thấy, đó là do bọn nó đang giao phối trong huyệt động, vì đản sinh ra đời sau, lại bị bọn họ cắt đứt, kế tiếp đôi Huyết Nhận đường lang này nhất định sẽ đuổi giết bọn họ, hơn nữa còn là loại không chết không ngừng.

Giống đực Huyết Nhận đường lang gầm lên, thấy Vương Yên Nhiên vừa lui lại, lập tức liền đuổi theo, phóng ra lưỡi dao sắc bén, thở phì phò mang theo từng đợt tiếng xé gió. Mỗi lần phóng ra đều khiến cho Vương Yên Nhiên gặp nguy hiểm, buộc nàng không thể không triển khai thân pháp tránh né, ngay cả bọn người Cao Tiến cũng phải triển khai thân pháp lùi về phía sau, Huyết Nhận đường lang quá kinh khủng.

"Đáng chết, gặp quỷ rồi, có hai con Huyết Nhận đường lang nhìn chằm chằm vào chúng ta, phải giết chết bọn chúng, bằng không bọn nó sẽ không ngừng đuổi giết chúng ta." Cao Tiến nhìn xem giống cái Huyết Nhận đường lang đuổi tới, đôi mắt tam giác đỏ ngầu đang theo dõi mình, lập tức không khỏi mắng một tiếng.

"Hai con Huyết Nhận đường lang, lần này bọn họ không chết cũng phải lột một lớp da. Cũng không biết giờ đây Phó Khinh Huyên bọn họ thế nào, đã thoát hiểm hay chưa." Phương Viêm lách mình trốn trong rừng, có chút lo lắng nói.

Cao Tiến, Vương Yên Nhiên thực lực mạnh mẽ, Huyết Nhận đường lang nhìn bọn hắn chằm chằm không bỏ, song phương rất nhanh bộc phát đại chiến. Căn bản là không thể chú ý Phương Viêm được. Phương Viêm cũng vui vẻ thanh nhàn, xem song phương đại chiến trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.

Huyết Nhận đường lang là dị chủng thượng cổ, đã thức tỉnh huyết mạch Viễn cổ rồi, thực lực cực kỳ mạnh, nhóm người Cao Tiến cũng chỉ đánh ngang tay cùng bọn nó, trong thời gian ngắn không có khả năng phân ra thắng bại.

"Chiến đấu còn chưa đủ kịch liệt, khiến cho ta nhìn xem cũng chán, để ta cho các ngươi thêm một mồi lửa." Phương Viêm nhìn qua bọn người Cao Tiến sau khi hốt hoảng đã ổn định trận tuyến, vừa đánh vừa lui, công phòng một thể, thời gian hơi lâu, có hại đối với hai con Huyết Nhận đường lang này.

"Phương Viêm, ngươi muốn chết, cũng dám đánh lén đệ tử Vương gia ta, ta muốn ngươi chết." Phương Viêm từ trong rừng cây hiện ra, đánh thẳng tới một tên đệ tử Luyện Khí kỳ tầng bảy của Vương gia, Vương Yên Nhiên nhìn thấy, hai con mắt giống như có thể phun ra lửa vậy, Phương Viêm vừa động, lập tức liền làm rối loạn trận tuyến đối phương.

"Phương Viêm, ngươi chờ đó cho ta, đợi ta giết chết hai con súc sinh này, sẽ là lúc chết của ngươi." Phương Viêm làm loạn, thấy đã sắp đả thương được giống cái Huyết Nhận đường lang này, lại bị Phương Viêm phá hủy, Cao Tiến giận tím mặt. "Ha ha... Không chơi cùng các ngươi nữa, ta đi vậy." Phương Viêm nghe vậy thét dài một tiếng, lướt đi ra hướng bên ngoài sơn cốc.

"Nhanh, nhanh thông báo cho người của ta ở ngoài cửa sơn cốc ngăn lại tên tiểu tử này." Phương Viêm vừa đi, Cao Tiến trong nội tâm liền khẩn trương, nếu để cho Phương Viêm chạy thoát, bọn họ thật là tiền mất tật mang. Hôm nay không thể chém giết hai đầu Huyết Nhận đường lang này cũng phải giữ lại Phương Viêm.

"Oanh! Oanh! Oanh! Oanh..."

Vào thời khắc này, dị biến nổi lên, tại bên ngoài sơn cốc phát ra một hồi tiếng nổ kịch liệt, bụi mù nổi lên bốn phía, tiếng thú gào thé không ngừng, hơn mười đầu yêu thú Ban Văn Hổ lông dài hướng về trong sơn cốc vọt tới.

"A, đây là có chuyện gì, thật là nhiều yêu thú cấp ba Ban Văn Hổ lông dài." Đệ tử Vương gia thủ tại cửa cốc vừa thấy một đàn yêu thú nổi giận mạnh mẽ đâm tới, nhịn không được kêu lên sợ hãi.

Một đàn Ban Văn Hổ lông dài hướng vào sơn cốc, hai gã tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng tám căn bản không có một chút phản kháng, quay đầu bỏ chạy.

"Phốc!"

Hai gã đệ tử Luyện Khí kỳ tầng tám này không biết là, Tử Thần đang gọi bọn hắn, bọn hắn còn chưa chạy ra hơn mười trượng, một đạo nhân ảnh thoáng hiện, chỉ nghe phù một tiếng, gã đệ tử vương gia này đã ngã xuống trong vũng máu, một chiêu giết chết hắn cũng không biết là ai giết hắn.

"Giải quyết một tên, còn có tên Cao Chí Văn." Phó Khinh Huyên giết chết Vương Hàm vừa có ý đồ chạy trốn, mắt lại nhìn về phía Cao Chí Văn đang phóng đi về phía trong sơn cốc.

"Không tốt, không tốt, ngoài sơn cốc có rất nhiều yêu thú đang hướng đến đây." Cao Chí Văn lớn tiếng hét lên hướng vào trong sơn cốc.

"Oanh!"

Cao Chí Văn chạy vào sơn cốc, đúng lúc này, Phương Viêm cũng vừa từ trong sơn cốc lao ra, vừa thấy có người, hắn không chút lưỡng lự, một đòn Băng Sơn Quyền đánh đến hướng Cao Chí Văn. Tên Cao Chí Văn này cũng thật không may, bị một quyền của Phương Viêm đánh bay, còn chưa đứng vững thân hình, đã bị đàn yêu thú Ban Văn Hổ lông dài mạnh mẽ đâm tới đạp chết tươi.

Cao Chí Văn đột nhiên chết thảm, Phương Viêm thầm nghĩ một tiếng đáng tiếc, đây chính là mười điểm tích lũy a, cứ như vậy liền mất đi. Tiếp theo cũng có chút không cam lòng lùi về trong sơn cốc.

"Di, Phương Viêm, tại sao lại là ngươi." Mắt thấy Phương Viêm đã chạy trốn, không nghĩ tới hắn nhanh như vậy đã lui trở về, Cao Tiến lập tức không khỏi nhẹ giọng nói. "Đáng chết, đây là có chuyện gì, tại sao lại có nhiều yêu thú cấp ba như vậy." Cao Tiến chém tới Phương Viêm một đao, cánh tay bị đao khí đâm bị thương đều không có một chút nhíu mày, mà đang lao đi hướng về trong sơn cốc, mà lúc này, Cao Tiến mới nhìn tới cửa vào sơn cốc một đàn yêu thú cấp ba Ban Văn Hổ đang lao tới.

Chiến đấu với Huyết Nhận đường lang còn trong tầm khống chế của Cao Tiến, mà vào lúc này một đàn yêu thú Ban Văn Hổ lông dài đang phóng đến đã triệt để vượt ra khỏi tầm khống chế của hắn, hiện tại hắn chỉ có một ý nghĩ, phải tranh thủ thời gian dẫn người thoát khỏi nơi đây, Huyết Nhận đường lang, Ban Văn Hổ lông dài tiền hậu giáp kích, cũng đã mang đến uy hiếp trí mạng cho bọn hắn.

"A... Phương Viêm ngươi tiểu súc sinh giảo hoạt này, ta Cao Tiến tại đây thề, không đem ngươi bầm thây vạn đoạn thề không làm người." Giờ phút này, Cao Tiến đã cảm nhận được sự phẫn nộ trong lòng của Vương Yên Nhiên, nàng tại sao lại hận Phương Viêm như vậy, tất cả những việc này, đều nằm trong kế hoạch của Phương Viêm. Vừa nghĩ tới Phương Viêm có thể nghĩ ra kế sách như vậy, Cao Tiến liền không rét mà run.

"Nhanh, nhanh phá vòng vây, chúng ta đã trúng mai phục của tiểu súc sinh Phương Viêm."

Cao Tiến hạ lệnh rút lui, nguyên bản đội ngũ vào đâu vào đấy trong nháy mắt đã hỗn loạn, đều lùi hướng về sau chen chúc muốn rời khỏi sơn cốc khủng bố này, mọi người đều bị bóng tối của cái chết bao phủ.

"Phanh! Phanh!"

Hơn mười người dè dặt hướng về phía sau thối lui, ý đồ tránh đi thế công của yêu thú, có người không kịp phản ứng, bị Huyết Nhận đường lang đuổi theo, lưỡi dao sắc bén quét trúng, máu tươi đầm đìa, một vết thương chói mắt ghê rợn hiển hiện trên bụng, ruột đều chảy ra, tiếng kêu thảm thiết không ngừng.

Mùi máu tươi sặc mũi tràn ngập bốn phía, làm cho những yêu thú này càng thêm điên cuồng.

"Yên Nhiên, tình huống nguy cấp, những yêu thú này thật sự là quá hung tàn, phải phá vòng vây, ngươi dẫn người mở đường phía trước, ta ở phía sau chặn lại hai con Huyết Nhận đường lang này, tranh thủ thời gian cho tộc nhân phá vòng vây ra ngoài." Chỉ trong chốc lát, trong lúc hỗn loạn đã có hai người bị yêu thú xé thành nát bấy, đôi mắt Cao Tiến đỏ bừng như máu, quát lớn về phía Vương Yên Nhiên.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện