Đại Phi ngáp chán nản, tiếp tục xem quyển nhật ký toàn là bản đồ đường biển, tọa độ, số má linh tinh… Thỉnh thoảng chỗ nào có chữ, Đại Phi sẽ dừng lại lướt qua vài lần, nhưng cơ bản toàn là chú thích địa lý khí hậu v…v Còn vị trí của đảo Mithril thì chắc là bị hắn bỏ qua ở đâu đó rồi.
Tiện thể, Mithril đối với các pháp sư còn quý hơn vàng nha, thế thì xử lý tấm bản đồ này như nào bây giờ? Đem tặng? Bán đi? Tự khám phá? Tặng với bán thì nhà quê quá, còn nếu tự tìm kiếm thì khác nào trở thành kẻ địch của Công tước Markal gì gì đấy? Nhiệm vụ chủ tuyến trong trò chơi đều cần phải huy động lực lượng của cả 1 Guild, thì mình lấy cái gì ra để hoàn thành nhiệm vụ sử thi? Hợp tác? Vãi xoài, ca giống với thằng Huyết Hải Cuồng Đào, không tin được người chơi!
Đúng lúc này, Đại Phi liếc thấy 1 dòng chữ.
- Ngày 12 tháng 5 năm 155, trời đầy sương mù. Hôm nay là sinh nhật 10 tuổi của Serbia yêu dấu, thế mà bố lại không ở bên con được. Xa con 5 năm, không biết con ở trường công giáo sống có tốt không? Không biết mỗi sáng sớm, con có còn đứng chờ bố ở cảng St.Paul không? 5 năm qua, bố đã trải qua đủ loại hoàn cảnh hiểm nghèo trên biển, đã thay đổi khác xa ngày xưa, nhìn vào gương còn không nhận ra chính mình rồi. Cầu xin thần linh phù hộ cho Serbia của con được bình an khỏe mạnh.
Đại Phi dựng lông mày, có cốt truyện hả? Đây là cái gì? Cốt truyện bí mật? Chuẩn rồi! Ca là cao thủ tự học thành tài đấy nhé! Con gái ở trường dòng, cảng St.Paul đúng không? Hình như trong trò chơi, những thủy thủ không có người thân đều đem con cái gửi cho giáo hội chăm sóc thì phải. Năm 155 là 10 tuổi, tức là bây giờ đã 15 rồi hả?
15 tuổi! Oa ha ha ha! Chú à, ra đi thanh thản nha, cháu cảm ơn chú đã dạy kỹ năng, nên cháu nhất định sẽ chăm sóc tốt cho cô bé đấy!
Đại Phi hào hứng tiếp tục lật trang đọc.
- Ngày 24 tháng 9 năm 155, trời trong xanh. Cuối cùng cũng kết thúc đợt sương mù mùa thu đeo bám chúng tôi mấy tháng vừa qua. Tất cả mọi người đem chăn trong phòng ngủ ra phơi nắng. Ai cũng vui mừng khi tìm thấy trong chăn có rất nhiều bọ chó, vì vậy mỗi người đều bắt đầy một lọ. Đem bọ chó kẹp vào bánh mì khô đã phết mỡ bò hảo hạng, thế là chúng tôi có 1 bữa trưa tuyệt vời!
Con mẹ mày!
- Ngày 4 tháng 11 năm 155, trời quang mây tạnh, biển êm gió lặng. Chúng tôi tiến tới biên giới vùng biển Caribean, nơi cướp biển đang hoành hành ngang ngược. Tôi liên tục cảnh giác, không dám buông lỏng một giây nào. Đến 12h trưa, trong lúc mọi người đang ăn cơm trưa, tự dưng tôi nhận thấy có 1 con sóng vỗ không hợp lý, là do tôi hoa mắt hay gặp ảo giác? Hay là do cá?
Không! Cũng không phải! Trực giác mách bảo tôi rằng, đây chính là kĩ năng “Ẩn nấp đội tàu” trong truyền thuyết của vua hải tặc! Bọn hắn có thể sử dụng hơi nước để che giấu thân tàu, giữa ban ngày ban mặt có thể im lặng lướt tới gần con mồi! Tôi lập tức báo động! Nhưng tất cả thủy thủ đều cười nhạo tôi! Tôi cũng bắt đầu thấy hối hận vì lòng đa nghi của mình!
Nhưng thuyền trưởng Renoir vô cùng tin tưởng ủng hộ tôi. Ngài ra lệnh thay đổi hướng đi của con thuyền, giương căng buồm theo chiều gió, phóng đi với tốc độ nhanh nhất có thể. Đúng lúc này, trên mặt biển trống trải bỗng xuất hiện 1 hình ảnh kinh hồn, đó là một chiếc thuyền chiến hải tặc đen kịt lù lù hiện ra! Quả nhiên là vua hải tặc Râu Đỏ trong truyền thuyết, người khác nghe tin đã sợ vỡ mật! Hắn nhận thấy chúng tôi đang bỏ trốn, bèn buông tha cho ngụy trang, dùng tốc độ cao nhất đuổi theo!
Bỗng nhiên có 1 luồng ánh sáng vàng bao phủ quanh tôi. Cuối cùng tôi cũng đã đột phá giới hạn, đạt đến sư tổ trinh sát rồi! Tôi thành công rồi! Thần linh ơi! Con cảm ơn người! Cuối cùng con cũng có thể bước chân vào cảnh giới của thần rồi!
...
Đọc đến đây Đại Phi bỗng giật mình! Khám phá kĩ năng của kẻ địch xong tăng lên sư tổ còn có thể hiểu được, nhưng “cuối cùng có thể bước chân vào cảnh giới của thần” có nghĩa là gì? Chẳng lẽ sau khi đạt đến sư tổ thì lên thần dễ lắm à?
Đại Phi vội vàng liên tục lật trang!
Nội dung đoạn sau kể về việc Juan đi tìm thuyền trưởng Renoir và pháp sư Markal để thảo luận về nguyên lý của kỹ năng này. Theo bọn họ thống nhất thì kỹ năng này không chỉ đơn thuần là kỹ năng hàng hải, mà còn dính líu tới cả phép thuật, kỹ thuật trinh sát, thậm chí có khả năng liên quan tới chất liệu gỗ của thuyền nữa. Hơn nữa, một người có vẻ như không thể thi triển được kĩ năng này, hẳn là do nhiều người phối hợp thi triển, là 1 cái kỹ năng phối hợp.
Hóa ra là kỹ năng phối hợp! Đại Phi đang chuẩn bị lật sang trang tiếp theo thì…
- Hệ thống thông báo: Bạn học hỏi kiến thức tâm đắc của người đi trước, đạt được 2000 kinh nghiệm. Thu được tin tức về “Ẩn nấp đội tàu”.
- Nhắc nhở người mới: Khi người chơi thu được tin tức về kỹ năng, tức là đang kích hoạt chức năng nghiên cứu phát minh kỹ năng. Người chơi có thể tự mình tìm tòi, hoặc hỏi han thông tin từ NPC, cũng có thể tìm kiếm và xin NPC liên quan dạy kỹ năng cho mình v…v
- Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng bạn, bạn đã lên cấp 3! Bạn đạt được 1 điểm thuộc tính, 1 điềm kỹ năng, HP +2, điểm chỉ huy + 1.
Tin tức về kỹ năng! Đại Phi sái quai hàm!
Cái kỹ năng Ẩn nấp đội tàu này thậm chí còn không tồn tại trong sách thuật hàng hải! Là kỹ thuật độc quyền của cướp biển hả? Kỹ năng cấp thần thánh? Quyển nhật ký này là tài liệu nghiên cứu khoa học quý báu! Đây là vật phẩm mấu chốt để ca học kỹ năng cấp thần, ca không thể nộp đi nha!
Đại Phi tiếp tục xem kĩ quyển sách. Phần đằng sau chủ yếu là Juan tiếp xúc với Markal nhiều hơn, sau đó phát hiện Markal đáng nghi v…v Hệ thống không còn nhắc nhở điều gì.
Nói cách khác, muốn học kỹ năng này bắt buộc phải thành lập 1 đội nhân tài. Đương nhiên, cho dù không vì kỹ năng này, thì vẫn phải tìm người giỏi để mời vào đội. Tàu St.Anthony nhiều lần có thể biến nguy thành an, sáng tạo kỳ tích, là bở toàn bộ thủy thủ đều là nhân tài.
Mà đoàn đội đối với người chơi đơn lẻ như Đại Phi đúng là chuyện hoang đường, chỉ có thể chiêu mộ NPC. Muốn thuê NPC tài giỏi, thậm chí là anh hùng NPC, thì danh tiếng của người chơi phải cao. Không có ai nguyện ý phục tùng 1 kẻ vô danh tiểu tốt cả.
Có nhiều cách tăng danh tiếng, ví dụ như làm nhiệm vụ, đạt quân công v…v Mà Đại Phi hiện tại vừa vặn có 1 biện pháp tăng danh tiếng, đó là kỹ năng Thu thập tình báo, kỹ năng nhánh của Thuật trinh sát!
- Thu thập tình báo: Khi chiến đấu với một loại quái vật mới, anh hùng có thể thu thập số liệu thuộc tính của chúng, sau đó tổng hợp thành 1 thẻ dữ liệu. Bán thẻ cho các học giả hoặc quý tộc sẽ thu được tiền, danh tiếng và tình cảm của NPC
Cái đảo hoang này toàn sinh vật mới lạ, chính là để thu thập tình báo đó! Rồi sẽ có 1 2 tin tình báo có giá trị, ví dụ như thực vật quái hải quỳ!
Vừa khéo lên cấp 3 có thêm 1 điểm kỹ năng, tóm lại, bất kể là trước mắt hay lâu dài, thì vẫn phải học kỹ năng này đấy. Đại Phi quyết đoán móc ra sách kỹ năng, chọn học tập!
- Hệ thống nhắc nhở: Bạn sử dụng 1 điểm kỹ năng, học tập kỹ năng bị động Thu thập tình báo! Bạn tiếp xúc với sự vật lạ càng dài, thì thông tin thu được càng rõ ràng.
Hả, bị động, tốt, ca thích nhất là kỹ năng bị động.
Lúc này, trời bắt đầu sẩm tối, thủy triều một lần nữa bại lui, bỏ lại 1 mảng đất ẩm ướt rộng lớn. Đại Phi sớm đã chuẩn bị đầy đủ, liền nhanh chóng “Ùm” một tiếng nhảy xuống biển, bơi về phía xa xa, chỗ nước lõm đang lóe lên những mảng sáng màu đỏ…
Tiện thể, Mithril đối với các pháp sư còn quý hơn vàng nha, thế thì xử lý tấm bản đồ này như nào bây giờ? Đem tặng? Bán đi? Tự khám phá? Tặng với bán thì nhà quê quá, còn nếu tự tìm kiếm thì khác nào trở thành kẻ địch của Công tước Markal gì gì đấy? Nhiệm vụ chủ tuyến trong trò chơi đều cần phải huy động lực lượng của cả 1 Guild, thì mình lấy cái gì ra để hoàn thành nhiệm vụ sử thi? Hợp tác? Vãi xoài, ca giống với thằng Huyết Hải Cuồng Đào, không tin được người chơi!
Đúng lúc này, Đại Phi liếc thấy 1 dòng chữ.
- Ngày 12 tháng 5 năm 155, trời đầy sương mù. Hôm nay là sinh nhật 10 tuổi của Serbia yêu dấu, thế mà bố lại không ở bên con được. Xa con 5 năm, không biết con ở trường công giáo sống có tốt không? Không biết mỗi sáng sớm, con có còn đứng chờ bố ở cảng St.Paul không? 5 năm qua, bố đã trải qua đủ loại hoàn cảnh hiểm nghèo trên biển, đã thay đổi khác xa ngày xưa, nhìn vào gương còn không nhận ra chính mình rồi. Cầu xin thần linh phù hộ cho Serbia của con được bình an khỏe mạnh.
Đại Phi dựng lông mày, có cốt truyện hả? Đây là cái gì? Cốt truyện bí mật? Chuẩn rồi! Ca là cao thủ tự học thành tài đấy nhé! Con gái ở trường dòng, cảng St.Paul đúng không? Hình như trong trò chơi, những thủy thủ không có người thân đều đem con cái gửi cho giáo hội chăm sóc thì phải. Năm 155 là 10 tuổi, tức là bây giờ đã 15 rồi hả?
15 tuổi! Oa ha ha ha! Chú à, ra đi thanh thản nha, cháu cảm ơn chú đã dạy kỹ năng, nên cháu nhất định sẽ chăm sóc tốt cho cô bé đấy!
Đại Phi hào hứng tiếp tục lật trang đọc.
- Ngày 24 tháng 9 năm 155, trời trong xanh. Cuối cùng cũng kết thúc đợt sương mù mùa thu đeo bám chúng tôi mấy tháng vừa qua. Tất cả mọi người đem chăn trong phòng ngủ ra phơi nắng. Ai cũng vui mừng khi tìm thấy trong chăn có rất nhiều bọ chó, vì vậy mỗi người đều bắt đầy một lọ. Đem bọ chó kẹp vào bánh mì khô đã phết mỡ bò hảo hạng, thế là chúng tôi có 1 bữa trưa tuyệt vời!
Con mẹ mày!
- Ngày 4 tháng 11 năm 155, trời quang mây tạnh, biển êm gió lặng. Chúng tôi tiến tới biên giới vùng biển Caribean, nơi cướp biển đang hoành hành ngang ngược. Tôi liên tục cảnh giác, không dám buông lỏng một giây nào. Đến 12h trưa, trong lúc mọi người đang ăn cơm trưa, tự dưng tôi nhận thấy có 1 con sóng vỗ không hợp lý, là do tôi hoa mắt hay gặp ảo giác? Hay là do cá?
Không! Cũng không phải! Trực giác mách bảo tôi rằng, đây chính là kĩ năng “Ẩn nấp đội tàu” trong truyền thuyết của vua hải tặc! Bọn hắn có thể sử dụng hơi nước để che giấu thân tàu, giữa ban ngày ban mặt có thể im lặng lướt tới gần con mồi! Tôi lập tức báo động! Nhưng tất cả thủy thủ đều cười nhạo tôi! Tôi cũng bắt đầu thấy hối hận vì lòng đa nghi của mình!
Nhưng thuyền trưởng Renoir vô cùng tin tưởng ủng hộ tôi. Ngài ra lệnh thay đổi hướng đi của con thuyền, giương căng buồm theo chiều gió, phóng đi với tốc độ nhanh nhất có thể. Đúng lúc này, trên mặt biển trống trải bỗng xuất hiện 1 hình ảnh kinh hồn, đó là một chiếc thuyền chiến hải tặc đen kịt lù lù hiện ra! Quả nhiên là vua hải tặc Râu Đỏ trong truyền thuyết, người khác nghe tin đã sợ vỡ mật! Hắn nhận thấy chúng tôi đang bỏ trốn, bèn buông tha cho ngụy trang, dùng tốc độ cao nhất đuổi theo!
Bỗng nhiên có 1 luồng ánh sáng vàng bao phủ quanh tôi. Cuối cùng tôi cũng đã đột phá giới hạn, đạt đến sư tổ trinh sát rồi! Tôi thành công rồi! Thần linh ơi! Con cảm ơn người! Cuối cùng con cũng có thể bước chân vào cảnh giới của thần rồi!
...
Đọc đến đây Đại Phi bỗng giật mình! Khám phá kĩ năng của kẻ địch xong tăng lên sư tổ còn có thể hiểu được, nhưng “cuối cùng có thể bước chân vào cảnh giới của thần” có nghĩa là gì? Chẳng lẽ sau khi đạt đến sư tổ thì lên thần dễ lắm à?
Đại Phi vội vàng liên tục lật trang!
Nội dung đoạn sau kể về việc Juan đi tìm thuyền trưởng Renoir và pháp sư Markal để thảo luận về nguyên lý của kỹ năng này. Theo bọn họ thống nhất thì kỹ năng này không chỉ đơn thuần là kỹ năng hàng hải, mà còn dính líu tới cả phép thuật, kỹ thuật trinh sát, thậm chí có khả năng liên quan tới chất liệu gỗ của thuyền nữa. Hơn nữa, một người có vẻ như không thể thi triển được kĩ năng này, hẳn là do nhiều người phối hợp thi triển, là 1 cái kỹ năng phối hợp.
Hóa ra là kỹ năng phối hợp! Đại Phi đang chuẩn bị lật sang trang tiếp theo thì…
- Hệ thống thông báo: Bạn học hỏi kiến thức tâm đắc của người đi trước, đạt được 2000 kinh nghiệm. Thu được tin tức về “Ẩn nấp đội tàu”.
- Nhắc nhở người mới: Khi người chơi thu được tin tức về kỹ năng, tức là đang kích hoạt chức năng nghiên cứu phát minh kỹ năng. Người chơi có thể tự mình tìm tòi, hoặc hỏi han thông tin từ NPC, cũng có thể tìm kiếm và xin NPC liên quan dạy kỹ năng cho mình v…v
- Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng bạn, bạn đã lên cấp 3! Bạn đạt được 1 điểm thuộc tính, 1 điềm kỹ năng, HP +2, điểm chỉ huy + 1.
Tin tức về kỹ năng! Đại Phi sái quai hàm!
Cái kỹ năng Ẩn nấp đội tàu này thậm chí còn không tồn tại trong sách thuật hàng hải! Là kỹ thuật độc quyền của cướp biển hả? Kỹ năng cấp thần thánh? Quyển nhật ký này là tài liệu nghiên cứu khoa học quý báu! Đây là vật phẩm mấu chốt để ca học kỹ năng cấp thần, ca không thể nộp đi nha!
Đại Phi tiếp tục xem kĩ quyển sách. Phần đằng sau chủ yếu là Juan tiếp xúc với Markal nhiều hơn, sau đó phát hiện Markal đáng nghi v…v Hệ thống không còn nhắc nhở điều gì.
Nói cách khác, muốn học kỹ năng này bắt buộc phải thành lập 1 đội nhân tài. Đương nhiên, cho dù không vì kỹ năng này, thì vẫn phải tìm người giỏi để mời vào đội. Tàu St.Anthony nhiều lần có thể biến nguy thành an, sáng tạo kỳ tích, là bở toàn bộ thủy thủ đều là nhân tài.
Mà đoàn đội đối với người chơi đơn lẻ như Đại Phi đúng là chuyện hoang đường, chỉ có thể chiêu mộ NPC. Muốn thuê NPC tài giỏi, thậm chí là anh hùng NPC, thì danh tiếng của người chơi phải cao. Không có ai nguyện ý phục tùng 1 kẻ vô danh tiểu tốt cả.
Có nhiều cách tăng danh tiếng, ví dụ như làm nhiệm vụ, đạt quân công v…v Mà Đại Phi hiện tại vừa vặn có 1 biện pháp tăng danh tiếng, đó là kỹ năng Thu thập tình báo, kỹ năng nhánh của Thuật trinh sát!
- Thu thập tình báo: Khi chiến đấu với một loại quái vật mới, anh hùng có thể thu thập số liệu thuộc tính của chúng, sau đó tổng hợp thành 1 thẻ dữ liệu. Bán thẻ cho các học giả hoặc quý tộc sẽ thu được tiền, danh tiếng và tình cảm của NPC
Cái đảo hoang này toàn sinh vật mới lạ, chính là để thu thập tình báo đó! Rồi sẽ có 1 2 tin tình báo có giá trị, ví dụ như thực vật quái hải quỳ!
Vừa khéo lên cấp 3 có thêm 1 điểm kỹ năng, tóm lại, bất kể là trước mắt hay lâu dài, thì vẫn phải học kỹ năng này đấy. Đại Phi quyết đoán móc ra sách kỹ năng, chọn học tập!
- Hệ thống nhắc nhở: Bạn sử dụng 1 điểm kỹ năng, học tập kỹ năng bị động Thu thập tình báo! Bạn tiếp xúc với sự vật lạ càng dài, thì thông tin thu được càng rõ ràng.
Hả, bị động, tốt, ca thích nhất là kỹ năng bị động.
Lúc này, trời bắt đầu sẩm tối, thủy triều một lần nữa bại lui, bỏ lại 1 mảng đất ẩm ướt rộng lớn. Đại Phi sớm đã chuẩn bị đầy đủ, liền nhanh chóng “Ùm” một tiếng nhảy xuống biển, bơi về phía xa xa, chỗ nước lõm đang lóe lên những mảng sáng màu đỏ…
Danh sách chương