Nghe Dương Long nói muốn thương lượng, Tiểu Ngọc trong lòng mừng như bắt được vàng, thở nhẹ ra một hơi, nhìn sang dáng vẻ mập mạp lại còn đứng bằng hai chân sau của con “mèo” mập trước mặt cô cố nhịn để mình không phát ra tiếng cười. Hằn nhẹ một tiếng trấn tĩnh, lúc này Tiểu Ngọc mới mở miệng hỏi.

“ Ngươi muốn thương lượng cái gì?, Nhưng trước khi thương lượng thì ngươi phải cho ta biết ngươi là ai, tại sa lại trốn trong thân xác của Tiểu Hoàng nhà ta?”

Lúc này, trên khuôn mặt của Tiểu Ngọc cũng hiện lên một sự lo lắng, hiển nhiên nha đầu này đang thật sự quan tâm đến Tiểu Hoàng. Còn Dương Long, hắn mặt kệ những nghi ngờ trong lòng của Tiểu Ngọc, thản nhiên bước đến gần nàng thêm vài bước, đưa cái chân trước ra vuốt vuốt chòm ria mép, một bộ vô liêm sỉ đỉnh cấp. Còn cái mũi đen ươn ướt thì cứ hích lên dáng vẻ đang thưởng thức cái hương thơm mê người toát ra từ cơ thể quyến rũ đến chảy nước cô cô nàng trước mặt này.

Nhìn dáng vẻ vô sỉ của Dương Long, Tiểu Ngọc cũng nhăn mặt hét lên một tiếng. “ Ngươi nhìn đủ chưa, có tin ta hét lên cho người trong phủ biết, đến lúc đó cá chết lưới rách, ta chết ngươi cũng chẳng thể sống lâu được.”

Trên khuôn mặt của Tiểu Ngọc lúc này đã mang theo một sự liều mạng, hiển nhiên lúc này nàng thật sự đã bị Dương Long chọc giận đến không thể nhẫn nhịn được. Nghe nàng nói, Dương Long cũng mỉm cười nhẹ, lắc đầu nói.

“ Này nha đầu, ca đã có ý trung nhân, ngươi đừng mơ tưởng đến ca thì ca đã thấy vui rồi, còn nghĩ ca muốn làm gì ngươi?, Đừng mơ tưởng đến ca, ca chỉ là truyền thuyết a.”

Vừa nói, hắn vừa mang theo một nụ cười cợt nhả, lóe lên một cái đã xuất hiện phía sau của Tiểu Ngọc, “chát” một tiếng, bàn tay của Dương Long đập mạnh vào cái mông đang vểnh cao không thể bị che lấp bởi chiếc váy hồng kia. Tiểu Ngọc thì sau giây phút sững sờ thì cả khuôn mặt cũng đỏ lên, hai mắt nàng như tóe ra lửa, nhưng nàng chưa kịp làm gì thì Dương Long đã nhanh tay điểm vào Định Huyệt của nàng, cả người Tiểu Ngọc cứng đờ, nhưng đôi mắt trở nên ngấn nước. Từ bé đến giờ, tay nàng trời sinh có thân hình quyến rũ nhưng cũng chưa bao giờ buông thả để kẻ khác hưởng lợi a. Vậy mà lần này, nàng lại bị kẻ khác làm nhục, thậm chí đây còn không phải là một soái ca mà ngược lại còn là một con yêu thú nữa chứ.

Vừa đau ở nơi bị đánh, vừa bị uất ức vì bị vũ nhục, Tiểu Ngọc thật sự hai mắt đã hằn lên sát khí.

“ Được rồi, vừa rồi đánh ngươi chỉ là phạt ngươi dám phá hủy tâm trạng tốt của ta. Chưa giết ngươi đã là nhân từ rồi, còn dùng cặp mắt đó nhìn ta nữa thì ta đánh cho ngươi không ngồi được.” Vừa nói, Dương Long vừa dùng hai tay xoa xoa vào nhau vẻ thỏa mãn, miệng thì mỉm cười thích thú. “ Ừm, cái nơi kia đúng là không tệ.”

Cũng may, lời nói này chỉ cho mình hắn nghe, nếu không Tiểu Ngọc có lẽ phải cắn lưỡi tự sát mất. Trêu đùa chán, Dương Long cũng gằn giọng một tiếng, ngồi trên ghế, thân hình trở nên nghiêm túc nhìn về hướng Tiểu Ngọc, suy nghĩ một chút, một đạo ánh sáng bắn ra từ tay của Dương Long điểm ngay huyệt vị của Tiểu Ngọc. Định Huyệt vừa được giải, Tiểu Ngọc xoay người tung một chưởng đánh về phía Dương Long, một chưởng này là toàn lực của cường giả Phá Thần cảnh nên Dương Long cũng không giám khinh thường, mắt hắn lóe sáng, một tử thuẫn ( khiêng tím) chắn ngay trước mặt Dương Long. Ngay khi tử thuẫn kia được tạo thành thì một chưởng của Tiểu Ngọc mang theo kình phong gào thét kéo đi một đoạn sàn nhà phóng thẳng đến muốn oanh sát hắn, nhưng lúc này, Tiểu Ngọc cũng phải trợn mắt với một màn trước mặt. Ngay khi một chưởng của nàng chạm vào mặt của tử thuẫn, thì ngay lập tức lực lượng cuồng bạo muốn oanh phá tử thuẫn đánh thẳng vào Dương Long, nhưng đó chỉ là suy nghĩ của nàng. Còn lúc này, lực lượng mà nàng dùng toàn lực của bản thân tung ra một chưởng những tưởng sẽ oanh diệt Dương Long kia lại hoàn toàn bị tử thuẫn bao phủ lại, tử thuẫn giống như một vùng đầm lầy không ngừng phát ra những tiếng xèo xèo cho đến khi hoàn toàn thôn phệ tất cả kình lực từ một chưởng của nàng mới hóa thành một điểm sáng tiêu thất.

Căn phòng lúc này lâm vào một mảng im lặng, cũng nay mắn Dương Long sử dụng Tử Vong lực không ngừng ăn mòn hết kình lực một chưởng cường đại kia phát ra, nếu không động tĩnh mà một Phá Thần cảnh gây ra thật sự là sẽ kinh động đến toàn bộ người trong hạ phủ mất. Dẫu vậy, căn phòng bây giờ cũng là một mảng hỗn loạn, một chưởng của Tiểu Ngọc không phát ra động tĩnh quá lớn nhưng cũng khiến mọi thứ trong phóng vỡ nát toàn bộ. Còn nha đầu Tiểu Ngọc lúc này nhìn Dương Long với một ánh mắt khiếp sợ. Nàng cũng không ngờ thực lực của Dương Long lại mạnh đến như vậy. Vốn dĩ nàng vẫn nghĩ, Dương Long ở am hiểu là tốc độ nên trước đó mới chế ngự được nàng, còn bây giờ nàng mới phát hiện, lực lượng tinh thần lực của Dương Long thật sự quá mạnh mẽ.

“ Nếu hắn muốn có thể một ý niệm giết chết ta a.”

Tiểu Ngọc sợ hãi than một tiếng. Lúc này, nàng cũng đã trấn tĩnh lại, vốn là một nha đầu thông minh nên nàng cũng biết được Dương Long lúc này hoàn toàn không có ý định gây bất lợi với nàng. Biết được điều này, tâm trạng của Tiểu Ngọc cũng thoáng trở nên thả lỏng. “Phù” một tiếng, nàng hướng Dương Long với ánh mắt ngờ vực, hỏi.

“ Ngươi muốn thương lượng gì, ta nói ngươi biết, bây giờ đã quá một canh giờ, tiểu thư cũng sắp trở về, nếu ta có mệnh hệ gì, chắc chắn tiểu thư sẽ không tha cho cái mạng chó…. À không đúng, không tha cho cái mạng yêu thú của ngươi.”

“ Ngươi bớt hù dọa người lớn đi. Nếu muốn bị ta đánh lần nữa thì cứ tiếp tục hù dọa.”

Vừa nói, Dương Long vừa liếc nhìn đến cái mông vừa bị đánh của Tiểu Ngọc. Thấy cái ánh mắt lang sói của Dương Long, Tiểu Ngọc rùng mình một cái vội dùng hai tay che hai cái “ đồi dưới” của mình lại.

Thấy hành động khó đỡ của nàng, Dương Long cũng bật cười một tiếng chép miệng.

“ Hài tử, dễ dạy. Tốt rồi, ngươi đã ngoan ngoãn thì chúng ta bàn đến chính sự a. Ta muốn ngươi giúp ta giữ bí mật này, ta không muốn bất kì ai biết được ta có linh trí. Ngay cả cô tiểu thư, tỷ muội gì đó của cô cũng không được tiết lộ cho nàng ta. Nếu không ta chắc chắn sẽ dùng mọi cách hoặc là giết ngươi, hoặc phế tu vi của ngươi, sau đó hãm hiếp ngươi, để ngươi mỗi lần đẻ cho ta hơn hai mươi đứa con nối dõi, sau đó bán ngươi vào lầu xanh cho người người cùng thưởng thức.”

Nói đến đây, Dương Long nhếch mép, lại làm ra cái bộ dáng biến thái mà hắn học tập từ huynh đệ Ninh gia trước đó.

“ Ngươi….vô sỉ.” Thấy bộ dáng đê tiện, vô sỉ của Dương Long, Tiểu Ngọc không thể nhẫn nhịn được mà mắng một tiếng. Nhưng lại nghĩ đến điều gì đó, hai tay của nàng lại lập tức đưa ra sau che hai cái “ngọn đồi” của mình lại, khuôn mặt cũng thoáng chốc đỏ như gấc.

Thấy Tiểu Ngọc có vẻ cũng đã biết điều, Dương Long cười nhẹ một tiếng rồi nói tiếp.

“ Nha đầu, ngươi không có dự lựa chọn. Ngươi yên tâm, ca là loại người có ơn tất báo, ngươi giúp ta biết đâu sau này ta lại giúp được ngươi a. Nhưng nếu ngươi không đồng ý giúp ta thì ta cũng đành vì an toàn của bản thân mà giết người trừ hậu họa. Đến lúc đó, trời cũng không trách ta được a.”

“ Ngươi làm sao đảm bảo ta sẽ không chờ ngươi lơ là mà nói cho kẻ khác biết?”

Lúc này, Tiểu Ngọc lại trở nên tò mò mà hỏi ngược lại Dương Long. Nghe nàng hỏi, Dương Long cũng không có phản ứng gì, chỉ nhìn thẳng vào mắt nàng một hồi rồi trả lời.

“ Ta tin nhân phẩm của ngươi không tồi, vả lại ta thấy ngươi là thật sự quan tâm Tiểu Hoàng, mà ta chính là Tiểu Hoàng của ngươi đây.”

Lời nói của Dương Long lúc này lại là cái vẻ châm chọc kia, khiến Tiểu Ngọc rùng mình một cái, nhưng nàng cũng không tiếp tục mắng chưởi hắn mà lâm vào trầm tư, một lúc sau đó, Tiểu Ngọc mới thở dài một tiếng quay sang trừng Dương Long một cái, nói.

“ Ta đồng ý cũng được, nhưng ngươi phải nói cho ta biết, ngươi đã làm gì với Tiểu…”

Chưa nói xong, nàng đã bị Dương Long dùng chân trước gõ cho một cái vào đầu. “ Nha đầu, ta chính là Tiểu Hoàng ca ca của ngươi đây, lúc trước ta không nói chuyện với các ngươi cũng vì tránh phiền phức mà thôi. Bây giờ ngươi cũng đã biết ta có linh trí rồi thì không cần phải giấu ngươi làm gì.”

Ngay sau đó, Dương Long bắt đầu một tràng nói dối để dụ dỗ Tiểu Ngọc tin hắn chính là Tiểu Hoàng chân chính, hắn cũng không muốn để cô nàng này lại biết thêm bí mật nào của hắn nữa. Phải mất hơn nửa canh giờ, trải qua hàng trăm câu chuyện do Dương Long bịa ra mới khiến Tiểu Ngọc tin hắn là Tiểu Hoàng. Dương Long cũng thở dài một hơi nhẹ nhõm nghĩ bụng. “ Đối với nữ nhân, tốt nhất là nên hạn chế tiếp xúc.”

Chuyện cuối cùng cũng đâu vào đấy, Tiểu Ngọc hoàn toàn bị Dương Long thuyết phục mà giữ bí mật giúp hắn, hoàn toàn nàng không đưa ra bất kì điều kiện gì, nhưng Dương Long cũng không tin tưởng nàng lắm nên đã âm thầm bố trí một đạo ấn kí trên người của Tiểu Ngọc để phòng ngừa vạn nhất xảy ra cái gì không mong muốn.

Phải nói, Dương Long cũng khá ngạc nhiên khi sự việc lần này lại dễ dàng giải quyết như vậy.Vốn hắn nghĩ e rằng lần này lại phải một hồi bị truy đuổi, nhưng may mắn cô nàng Tiểu Ngọc này lại có tấm lòng rất lương thiện nên mọi chuyện mới diễn ra êm đẹp như bây giờ.

Một lúc sau, Uẩn Lam từ bên phía thư phòng của Hạ gia trở về, vừa vào đến phòng, cô đã trố mắt ngạc nhiên, cả căn phòng lúc này như một cái hố rác lớn, những bàn ghế lúc trước lúc này hoàn toàn bị một chưởng kia của Tiểu Ngọc đánh càng quét nát bấy. Còn Tiểu Ngọc thì lúc này đang ngồi cạnh Dương Long đang nhắm mắt vận công. Thấy Uẩn Lam vào, Tiểu Ngọc vội đứng dậy cúi chào.

“ Tiểu Ngọc đây là việc gì, tại sao lại thành ra thế này? ”

Vừa nói, Uẩn Lam lại nhìn quanh phòng một lần nữa, lúc này mới chú ý thấy Dương Long với hình dạng Tiểu Hoàng đang nằm trên mặt đất, cả người tỏa ra một cỗ khí tức mạnh mẽ, tuy nó không mạnh gì so với nàng, nhưng đó vẫn khiến cho nàng cảm thấy ngạc nhiên.

Còn Nữa
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện