*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tạ Hộ ngày hôm đó học xong ở học đường, nghe nói đại phòng xuất giá Tạ Nhu trở lại, Tạ Nhu là đại tỷ trong phủ mặc dù thân phận thứ xuất, nhưng nàng làm người rất hòa thuận, ở trong phủ luôn mang bọn muội muội đi chơi, Tạ Hộ đối với vị đại tỷ này cũng có chút ấn tượng tốt, nhớ rõ nàng xinh đẹp, tính cách tốt, rất giống với Tạ Tân.
Lão thái thái Hình thị sai người tới Bình Ngọc Trai xin nghỉ cho các tiểu thư, đạc biệt chuẩn bị chủ viện cho các nàng gặp mặt Tạ Nhu, hành lễ rồi cùng trò chuyện.
Tạ Hộ theo chân Tạ Tân đi qua cửa thuỳ hoa, vào chủ viện, đi qua quái thạch, lão hầu gia thích quái thạch, cho nên, trong vườn ngoài hoar a còn có rất nhiều núi giả, mỗi một cái đều có giá xa xỉ.
Tạ Nhu đang ngồi ở bên cạnh lão thái thái nói chuyện, Hình thị là người nghiêm túc, tóc cẩn thận tỉ mỉ, mặc một thân xiêm y hàng thêu gấm hoa, thân mình bà to, mặc y phục giấu đi, có kiểu cách, trên mặt đánh phần dày, che dấu nếp nhăn, thoạt nhìn trẻ lại không ít.
Tạ Nhu lại là một tiểu phụ nhân lộng lẫy, búi tóc Lăng Vân có một cây lược đen, trênbúi tóc cài mấy cây trâm trân châu viền vàng, nhìn thanh nhã động lòng người. Ngũ quan nàng hiền hòa, khí chất cổ điển, cử chỉ cách nói năng lại càng tăng thêm sức mạnh, trách không được nàng dựa vào thân phận đại tiểu thư thứ xuất Quy Nghĩa Hầu phủ, cũng có thể gả vào phủ Thượng Thư Lệnh làm dâu trưởng.
Các tiểu thư hành lễ với Hình thị, rồi đi đến bên cạnh Tạ Nhu, Tạ Nhu nắm tay từng người đáp lễ, mỗi người đều mang theo lễ vật, đến phiên Tạ Hộ, Tạ Nhu nhìn khí chất của Tạ Hộ bây giờ khác hẳn lúc trước, có chút ghen tị, cũng do Tạ Hộ xinh đẹp, ngũ quan linh động, da dẻ trắng hồng, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, một đôi mắt to phảng phất chân trời sâu thẳm, nhìn vào cảm thấy như đang rong chơi du xuân thoải mái, dù nàng không vận xiêm y hoa lệ, nhưng toàn thân giống như là một hòn ngọc quý, khôngcần bất kỳ tô vẽ trau chuốt, mặc xiêm y bình thường, trang sức bình thường, cũng làm cho nàng như ánh mặt trời chói mắt.
Đưa lễ vật, Tạ Nhu nắm tay Tạ Hộ, đáp lễ nói:
'Ngũ muội muội càng ngày càng xinh đẹp, bây giờ còn nhỏ đã trắng trẻo, đến năm 18 có lẽ sẽ còn thay đổi nữa.'
Tạ Hộ nhìn Tạ Nhu cười cười, đương nhiên hiểu được vị đại tỷ này nói lời khách sáo, bộ dáng nàng tuy rằng tàm tạm, lúc trước lại tự giày vò, làm cho nàng hao tổn sức lực, rõ ràng đã mười một tuổi, thoạt nhìn lại vẫn là một nha đầu chưa phát triển, có thể xinh đẹp gì chứ, tự nhiên không có chút kiêu căng, nhận lễ của Tạ Nhu xong, liền tự động tự phát cùng đứng bên cạnh Tạ Tân.
Tạ Hộ ngày hôm đó học xong ở học đường, nghe nói đại phòng xuất giá Tạ Nhu trở lại, Tạ Nhu là đại tỷ trong phủ mặc dù thân phận thứ xuất, nhưng nàng làm người rất hòa thuận, ở trong phủ luôn mang bọn muội muội đi chơi, Tạ Hộ đối với vị đại tỷ này cũng có chút ấn tượng tốt, nhớ rõ nàng xinh đẹp, tính cách tốt, rất giống với Tạ Tân.
Lão thái thái Hình thị sai người tới Bình Ngọc Trai xin nghỉ cho các tiểu thư, đạc biệt chuẩn bị chủ viện cho các nàng gặp mặt Tạ Nhu, hành lễ rồi cùng trò chuyện.
Tạ Hộ theo chân Tạ Tân đi qua cửa thuỳ hoa, vào chủ viện, đi qua quái thạch, lão hầu gia thích quái thạch, cho nên, trong vườn ngoài hoar a còn có rất nhiều núi giả, mỗi một cái đều có giá xa xỉ.
Tạ Nhu đang ngồi ở bên cạnh lão thái thái nói chuyện, Hình thị là người nghiêm túc, tóc cẩn thận tỉ mỉ, mặc một thân xiêm y hàng thêu gấm hoa, thân mình bà to, mặc y phục giấu đi, có kiểu cách, trên mặt đánh phần dày, che dấu nếp nhăn, thoạt nhìn trẻ lại không ít.
Tạ Nhu lại là một tiểu phụ nhân lộng lẫy, búi tóc Lăng Vân có một cây lược đen, trênbúi tóc cài mấy cây trâm trân châu viền vàng, nhìn thanh nhã động lòng người. Ngũ quan nàng hiền hòa, khí chất cổ điển, cử chỉ cách nói năng lại càng tăng thêm sức mạnh, trách không được nàng dựa vào thân phận đại tiểu thư thứ xuất Quy Nghĩa Hầu phủ, cũng có thể gả vào phủ Thượng Thư Lệnh làm dâu trưởng.
Các tiểu thư hành lễ với Hình thị, rồi đi đến bên cạnh Tạ Nhu, Tạ Nhu nắm tay từng người đáp lễ, mỗi người đều mang theo lễ vật, đến phiên Tạ Hộ, Tạ Nhu nhìn khí chất của Tạ Hộ bây giờ khác hẳn lúc trước, có chút ghen tị, cũng do Tạ Hộ xinh đẹp, ngũ quan linh động, da dẻ trắng hồng, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, một đôi mắt to phảng phất chân trời sâu thẳm, nhìn vào cảm thấy như đang rong chơi du xuân thoải mái, dù nàng không vận xiêm y hoa lệ, nhưng toàn thân giống như là một hòn ngọc quý, khôngcần bất kỳ tô vẽ trau chuốt, mặc xiêm y bình thường, trang sức bình thường, cũng làm cho nàng như ánh mặt trời chói mắt.
Đưa lễ vật, Tạ Nhu nắm tay Tạ Hộ, đáp lễ nói:
'Ngũ muội muội càng ngày càng xinh đẹp, bây giờ còn nhỏ đã trắng trẻo, đến năm 18 có lẽ sẽ còn thay đổi nữa.'
Tạ Hộ nhìn Tạ Nhu cười cười, đương nhiên hiểu được vị đại tỷ này nói lời khách sáo, bộ dáng nàng tuy rằng tàm tạm, lúc trước lại tự giày vò, làm cho nàng hao tổn sức lực, rõ ràng đã mười một tuổi, thoạt nhìn lại vẫn là một nha đầu chưa phát triển, có thể xinh đẹp gì chứ, tự nhiên không có chút kiêu căng, nhận lễ của Tạ Nhu xong, liền tự động tự phát cùng đứng bên cạnh Tạ Tân.
Danh sách chương