Nghê Già rất đúng giờ, 7:30 nhấn vang chuông cửa.
Tần Cảnh mở cửa nhìn thấy cô nàng, có một loại kinh diễm nhàn nhạt, giống như lúc bắt đầu xuyên tới đâu, đứng trong thang máy, kinh diễm khi nhìn thấy bóng mình trên mặt thủy tinh.
Nghê Già rất xinh đẹp, thuộc về loại ngũ quan tinh xảo, hợp lại cùng một chỗ càng thêm không thể bới móc gì nữa, hơn nữa, trên khuôn mặt của cô hàm chứa một chút thanh nhã, vừa nhu hòa lại vừa xa cách, hoàn toàn khống chế khuôn mặt đẹp trời sinh. Không khiến người ta có cảm giác giống bình hoa, ngược lại khiến người ta thầm than, đây chính là danh môn thục nữ a!
Đương nhiên, Tần Cảnh cũng là một cái mỹ nhân, nhưng cô đã sớm đổi kiểu trang điểm phong cách cứng nhắc kia rồi, ngược lại trở nên càng thêm hoạt bát tự nhiên, lại dạt dào sức sống.
Cho nên, Nghê Già nhìn thấy Tần Cảnh tóc buộc tùy ý, mặc áo thể thao, cũng hơi hơi ngẩn ra: "Nhiều năm không gặp, phong cách của cậu cũng thay đổi nhiều thật!"
Nói là nhiều năm không gặp, giọng điệu cũng tự nhiên mà tùy ý.
Tần Cảnh phỏng đoán hai người này quan hệ hẳn là rất tốt, trong lòng thầm thở thở dài nhẹ nhõm một hơi, cười nói: "Người lúc nào chẳng thay đổi! Vào đi đã rồi nói tiếp!"
Nghê Già tiến vào rồi, cũng không có ôn chuyện nhiều, nói mấy câu nói liền trở lại vấn đề kịch bản: "Đúng rồi, tớ nghe nói cuộc thi lần này của các cậu, là có định trước vai nam nữ chính sao?"
Tần Cảnh đưa điện thoại cho cô xem: "Này, Long Kỳ, Tập Vi Lam!"
Nghê Già hơi hơi nhíu mi: "Long Kỳ nghe nói, rất có thực lực, diễn cái gì được thành cái đó. Nhưng mà, nói đến Tập Vi Lam, khả năng diễn không được phong phú lắm. Cái "Khoa ngoại số 13″ đó hình như là, a, hôm nay chiếu đấy!"
Tần Cảnh vừa nghe, nhanh chóng cầm điều khiển chuyển đến kênh đó, trên TV dòng chữ vàng hiện lên "Tập 1".
Hai người tập trung xem hết mười mười phút, Tần Cảnh thầm nghĩ, Doãn Thiên Dã diễn được thực sự rất rất tốt, cảm giác thổi vào nhân vật rất mạnh, khiến cô một lần nữa có cảm giác bị vị bác sĩ này mê hoặc.
Lời kịch rất chặt chẽ, đối thoại vừa thông minh lại khôi hài, diễn viên lớn tuổi với những người mới hòa hợp tung hứng cũng tương đối, quả thật là tác phẩm của cây bút kì cựu.
Chỗ khiếm khuyết duy nhất trong cái tốt đẹp đó là ——
"Vai nữ chính không hợp!"
"Vai nữ chính không hợp!"
Hai người cơ hồ trăm miệng một lời, nói xong, quay mặt nhìn nhau, nhịn không được cười phá lên.
Tần Cảnh nghiêm túc phân tích: "Kiểu nhân vật này cô ta khống chế không tới, vai nữ chính chỉ có thể coi như diễn rất quy củ thôi, nhưng những người xung quanh diễn các nhân vật khác quá hoàn mỹ, đứng giữa họ mà so sánh, cô ta liền có vẻ rất vụng về!"
"Đúng!" Nghê Già gật gật đầu, "Long Kỳ cũng là một diễn viên kỹ thuật diễn xuất có thể nói là hoàn mỹ, nếu như hợp tác với Tập Vi Lam, mà kiểu nhân vật Tập Vi Lam diễn không phải kiểu cô ta vẫn am hiểu, rất có khả năng khi so sánh, sẽ xuất hiện hiệu quả giống như thế này!" Nghê Già chỉ chỉ Tập Vi Lam trên TV.
"Cứ tiếp tục phát triển như thế này, kịch bản "Khoa ngoại số 13″ chắc chắn sẽ giảm bớt đất diễn của Tập Vi Lam đi, thậm chí đổi vai nữ chính. Trong tình huống đó, phim hàng tuần này sẽ trở nên rất kì lạ. Nhưng mà..." Nghê Già chần chừ.
Tần Cảnh biết cô muốn nói gì, khẽ cười nói: "Nhưng mà, thời gian làm phim của tớ ngắn hơn nhiều, chỉ có thể một búa định âm (một nhát chết ruồi), hoặc thành công, hoặc thất bại!"
Nghê Già cũng có chút tiếc nuối: "Chỉ là, vai nam nữ chính bị chỉ định thế này là không thể thay đổi a!"
Tần Cảnh nhún nhún vai, tận lực nhìn mọi việc tích cực một chút: "Thôi, cứ cho là luyện tập đi! Sau này khi quay phim có nhà đầu tư, lúc đầu thế nào cũng bị phía đầu tư gây sức ép, phải chọn diễn viên theo ý họ. Vai nam nữ chính cũng không thể tự mình chọn được! Cho nên..."
Tần Cảnh trầm mặc một hồi, vẫn không cam tâm, lại nói, "Lần này chọn sở trường của Tập Vi Lam để viết kịch bản đi!"
Nghê Già hơi hơi ngẩn người, có chút kinh ngạc thái độ co được dãn được này của cô, sau một lúc lâu, an ủi cười cười: "Cậu thật không giống ngày xưa, lúc trước đúng là loại cố chấp đâm tường nam mà chết cũng không quay đầu!"
Tần Cảnh khe khẽ mỉm cười, tiếp tục xem TV, phim tình cảm hài "Khoa ngoại số 13″ này vẫn rất hấp dẫn mà.
Nghê Già nâng quai hàm, nhìn chòng chọc Doãn Thiên Dã và Tập Vi Lam trên TV một hồi lâu, đột nhiên quay đầu hỏi Tần Cảnh: "Nhưng cậu có nghĩ đến không, câu nhân nhượng Tập Vi Lam như thế, đến lúc đó, cô ta lại tìm cậu yêu sách này nọ thì sao? Tớ nghe nói, hai người hình như không hợp nhau!"
Advertisement / Quảng cáo
Điểm này Tần Cảnh cũng nghĩ đến, khi xem bộ phim này, nghĩ đến những chuyện ở studio, Tập Vi Lam rõ ràng đối với Doãn Thiên Dã không chết tâm, đối với cô càng thêm oán hận.
Lại cộng thêm, gần đây nhất cô ta bị vụ xì căng đan với An Nham làm hao tổn hình tượng, còn mất đi cổ phần Trường Ninh. Hiện tại nhìn thấy Tần Cảnh thuận buồm xuôi gió làm đạo diễn, nhất định sẽ giở trò xấu.
Tần Cảnh ngả ra sau, ngồi hẳn trong ghế sofa, lẳng lặng nói: "Tuy rằng không thể đổi diễn viên, nhưng nếu như có cách nào mà đuổi được cô ta đi thì tốt rồi!"
Nghê Già nghĩ một lát, lại hỏi: "Cậu đã đại khái nghĩ ra muốn quay phim cốt truyện thế nào rồi hả!"
"Ừ! Nửa năm nữa, khi phim được chiếu, cũng vừa đúng là lễ mừng năm mới. Tớ vốn muốn làm phim chiến tranh sử thi, nhưng mà, xét đến nhân tố Tập Vi Lam này, vậy cũng chỉ có thể làm phim tình cảm chúc mừng năm mới vậy!"
Nghê Già nhẹ nhàng nâng mày, cười nói: "Loại phim chiến tranh sử thi, tớ còn chưa từng khiêu chiến lần nào! Cậu nói vậy làm tớ hăng máu rồi đó! Nếu không, làm cả hai đi!"
Tần Cảnh sửng sốt, bỗng nhiên hiểu ý Nghê Già: "Trước cứ theo kế hoạch, quay cái phim tình cảm này, nếu Tập Vi Lam diễn tốt, không gây phiền toái cho tớ, thì không sao cả. Phim chiến tranh để lần sau lại làm!"
Nghê Già gật gật đầu: "Nhưng, nếu như cô ta bới móc, liền nghĩ cách làm cho vấn đề đó thành chuyện lớn, đuổi cô ta ra khỏi ekip. Hoặc giả không cần đuổi, cô ta cũng sẽ nghĩ cách giữa đường rời đi, kịch bạn của cậu là làm theo yêu cầu khả năng của cô ta, cô ta đương nhiên sẽ cho là công việc của cậu sẽ thất bại trong gang tấc, có lại đi tìm kịch bản cũng không kịp."
"Sau đó, chúng ta liền lập tức chuẩn bị quay kịch bản thứ hai!"
Tần Cảnh và Nghê Già hai người thương lượng xong, lập tức bắt đầu giành giật từng phút từng giây mà hành động. Hai người ngồi bên cạnh bàn trà, bưng cà phê, cầm giấy bút, phác thảo vẽ vời thêm thắt cả đêm, đại thể đã miêu tả ra khung sườn hoàn chỉnh cho cái phim tình cảm này:
Cô gái một lần đi qua sân bóng rổ, bị học trưởng nện trúng bóng rổ vào đầu, lại không ngờ vừa nhìn đã yêu hắn. Nàng vốn nhát gan chỉ biết hàng ngày đi theo bóng dáng hắn, lén lút nhặt về bài tập cũ hắn làm, nhìn chữ viết tiêu sái của hắn mà cười ngây ngô vui vẻ; lén lút cầm điện thoại gọi cho hắn, nghe được giọng nói của hắn, lập tức cúp điện thoại vui vẻ hét chói tai.
Tuy rằng thầm mến rất ngọt ngào, nhưng càng là thống khổ và rầu rĩ, nàng cảm thấy chính mình không đủ hoàn mỹ, bắt đầu chăm chỉ đọc sách, bắt đầu dùng sản phẩm dưỡng da, nghĩ muốn đợi khi chính mình thay đổi trở nên xinh đẹp, liền tìm học trưởng thổ lộ.
Đến ngày nổi lên đủ dũng khí, lại nhìn thấy dưới gốc anh đào, học trưởng ôm bạn thân nàng, khẽ hôn cô ấy, cùng một chỗ với nhau. Sau khi học trưởng trở thành bạn trai của bạn thân, cơ hội gặp mặt gia tăng mãnh liệt, cô gái từ nay càng lâm vào thống khổ thầm mến.
Mấy năm sau, học trưởng và bạn thân kết hôn. Có lần, cô gái đến chơi nhà bạn, học trưởng xuống dưới đón nàng, khi lên tầng, thang máy mắc kẹt.
Học trưởng có chứng sợ bị giam cầm ngất xỉu, cô gái nhìn người đàn ông mình thầm yêu suốt bảy năm, rốt cục đối diện với khuôn mặt tái nhợt của hắn, khóc rống mà thú nhận.
Chỉ đáng tiếc, học trưởng không có nghe thấy.
Nhưng thổ lộ xong, cô gái vốn nhát gan lòng phát sinh biến hóa, nàng bức thiết hi vọng học trưởng biết phần tình cảm này, một lần nữa thổ lộ. Học trưởng vô cùng chấn kinh, cũng có chút tiếc nuối, vốn là, lúc trước nện bóng rổ vào đầu nàng, là cố ý. Bởi vì học trưởng rất có hảo cảm với nàng.
Chỉ đáng tiếc, nàng trước mặt hắn vẫn đều là bộ dáng yên tĩnh không tiếng động. Học trưởng cho rằng cô gái không thích hắn, cảm tình trong lòng liền chậm rãi đặt xuống. Ngược lại cô bạn thân to gan hoạt bát xâm nhập tầm nhìn của hắn.
Học trưởng tuy rằng tiếc nuối năm đỏ đã bỏ qua chuyện kia, lại cũng không muốn thương tổn người vợ yêu sâu đậm hôm nay, cự tuyệt cô gái.
Nhưng cô gái biết được chuyện năm đó, càng thêm không cam tâm bỏ qua tình yêu đau khổ của chính mình suốt bao năm, thế là bắt đầu điên cuồng theo đuổi học trưởng, cũng lợi dụng lòng tin của bạn thân với mình, ra sức nỗ lực bịa đặt, châm ngòi đả kích tín nhiệm giữa học trưởng và bạn thân.
Cuối cùng, khi học trưởng và bạn thân thể xác và tinh thần đều mệt, tuy rằng không ly hôn, nhưng cũng ở trạng thái chia tay nửa phần.
Cô gái được như ước nguyện chiếm được học trưởng, cho dù là danh không chính ngôn bất thuận, là tiểu tam, nàng cũng cho rằng đây chính là hạnh phúc, cho rằng nàng bỏ ra nhiều năm như thế, rốt cục có kết quả!
Cho đến có một ngày, bạn thân đổ bệnh, học trưởng cả đêm từ trên giường của cô gái chạy đi, đến bệnh viện thăm nàng. Đêm trời mưa, cô gái trốn ở góc phòng, nhìn học trưởng đưa bạn thân về nhà.
Nàng cảm thấy tư thế cầm ô của hắn, vô cùng xa lạ.
Lúc ấy, học trưởng bởi vì chiến tranh lạnh với bạn thân, cho nên, hắn cũng không có ôm nàng, nhưng là, ô trong tay hắn từ đầu đến cuối đều nghiêng lệch về phía vợ mình. Trên bả vai rộng của hắn, một mảnh ẩm ướt.
Mà cô gái nghĩ đến, trước kia khi trời đổ mưa, học trưởng đều đem nàng ôm thật chặt, nhưng ô trong tay hắn chưa từng nghiêng lệch.
Nàng này mới rõ ràng, hiện tại bọn hắn, là thân thiết da thịt, lại không có thân thiết nội tâm. Cảm tình của hắn với nàng, thực sự từ bảy năm trước đã bỏ qua rồi. Cho dù nàng nỗ lực cái gì, cũng trở về không được.
Thế là, chìm trong tuyệt vọng nàng quyết định từ bỏ can thiệp tình cảm của học trưởng và bạn thân, triệt để nhận thua, triệt để rời khỏi.
Tần Cảnh và Nghê Già đem tình tiết đại khái và các cảnh quan trọng phác thảo một lần xong, Nghê Già đi, trước khi đi còn nói với cô: "Yên tâm, hai ngày hai đêm, tuyệt đối giao cho cậu một cái kịch bản hoàn mỹ!"
Tần Cảnh tiễn Nghê Già đi xong, nặng nề ngủ một giấc.
Tỉnh lại hậu, mới phát hiện trong điện thoại đang ở chế độ im lặng, có 3 cuộc gọi nhỡ của Doãn Thiên Dã.
Chính là gọi đến mà không ai nhận.
Cũng đúng, hai người họ giờ thời gian làm việc trái ngược vô cùng.
Tần Cảnh có chút mất mát, bò lên giường xem tin tức, không ngờ trong tin tức giải trí tất cả đều nói về "Khoa ngoại số 13″ hôm qua lên sóng.
Truyền thông đối với hài kịch hàng tuần này của nhà sản xuất trong nước đều hầu hết là tán thưởng, quốc nội sáng tạo chu bá tình cảnh hài kịch đô là đại gia tán thưởng, ngôn từ quá sức khen ngợi cũng biểu lộ hết mức độ ái một rồi. Từ đạo diễn đến diễn viên đến biên kịch đến các loại, đều là một tràng lời khen.
Mà nhận được hết danh tiếng, vẫn là vai nam chính Doãn Thiên Dã. Bởi vì bộ phim sitcom này diễn viên dùng tên thật mà diễn, cho nên, bác sĩ Doãn lập tức trở thành nhân vật được khán giả yêu thích và mong đợi nhất, đẹp trai giàu có, phóng khoáng hài hước, chặt chẽ cẩn thận nghiêm túc.
Người dẫn chương trình giải trí thậm chí thét chói tai: "Nếu như bệnh viện thực sự có một bác sĩ Doãn tốt như vậy, mọi người chắc chắn sẽ xếp hàng đi phẫu thuật!"
Tần Cảnh vui vẻ cười, vừa mới chuẩn bị tắt TV, lại nghe dẫn chương trình nói: "Theo nguồn tin đáng tin cậy của chúng tôi, bắt đầu từ tập ba, khoa ngoại số 13 sẽ đón một vị nữ bác sĩ mới tới! Đây là quyết định của ban biên kịch bộ phim từ trưa ngày hôm nay, nhân vật mới tham gia, nghe nói, chính là do diễn viên mới của Thịnh Hạ Tô Mạn! Không biết, bác sĩ Tô Mạn có thể cùng y tá Tập chiến tranh giành tình cảm hay không? Ha ha, đùa một chút, theo lời ban biên kịch, bác sĩ Tô Mạn chỉ là nhân vật phụ thôi, cho nên nhóm fan của y tá Tập cũng không cần lo lắng!"
Tần Cảnh hơi hơi nâng mày, ban biên kịch nói như vậy, chỉ là trấn an dư luận mà thôi. Nếu như Tô Mạn diễn tốt hơn, vị trí nữ chính của Tập Vi Lam, tất nhiên không giữ được.
Chỉ là, Tần Cảnh a, Tần Cảnh, mày hi vọng Tập Vi Lam làm nữ chủ, hay là Tô Mạn làm nữ chủ?
Chao ôi, ai bảo mày không phải diễn viên chứ?
Tần Cảnh mở cửa nhìn thấy cô nàng, có một loại kinh diễm nhàn nhạt, giống như lúc bắt đầu xuyên tới đâu, đứng trong thang máy, kinh diễm khi nhìn thấy bóng mình trên mặt thủy tinh.
Nghê Già rất xinh đẹp, thuộc về loại ngũ quan tinh xảo, hợp lại cùng một chỗ càng thêm không thể bới móc gì nữa, hơn nữa, trên khuôn mặt của cô hàm chứa một chút thanh nhã, vừa nhu hòa lại vừa xa cách, hoàn toàn khống chế khuôn mặt đẹp trời sinh. Không khiến người ta có cảm giác giống bình hoa, ngược lại khiến người ta thầm than, đây chính là danh môn thục nữ a!
Đương nhiên, Tần Cảnh cũng là một cái mỹ nhân, nhưng cô đã sớm đổi kiểu trang điểm phong cách cứng nhắc kia rồi, ngược lại trở nên càng thêm hoạt bát tự nhiên, lại dạt dào sức sống.
Cho nên, Nghê Già nhìn thấy Tần Cảnh tóc buộc tùy ý, mặc áo thể thao, cũng hơi hơi ngẩn ra: "Nhiều năm không gặp, phong cách của cậu cũng thay đổi nhiều thật!"
Nói là nhiều năm không gặp, giọng điệu cũng tự nhiên mà tùy ý.
Tần Cảnh phỏng đoán hai người này quan hệ hẳn là rất tốt, trong lòng thầm thở thở dài nhẹ nhõm một hơi, cười nói: "Người lúc nào chẳng thay đổi! Vào đi đã rồi nói tiếp!"
Nghê Già tiến vào rồi, cũng không có ôn chuyện nhiều, nói mấy câu nói liền trở lại vấn đề kịch bản: "Đúng rồi, tớ nghe nói cuộc thi lần này của các cậu, là có định trước vai nam nữ chính sao?"
Tần Cảnh đưa điện thoại cho cô xem: "Này, Long Kỳ, Tập Vi Lam!"
Nghê Già hơi hơi nhíu mi: "Long Kỳ nghe nói, rất có thực lực, diễn cái gì được thành cái đó. Nhưng mà, nói đến Tập Vi Lam, khả năng diễn không được phong phú lắm. Cái "Khoa ngoại số 13″ đó hình như là, a, hôm nay chiếu đấy!"
Tần Cảnh vừa nghe, nhanh chóng cầm điều khiển chuyển đến kênh đó, trên TV dòng chữ vàng hiện lên "Tập 1".
Hai người tập trung xem hết mười mười phút, Tần Cảnh thầm nghĩ, Doãn Thiên Dã diễn được thực sự rất rất tốt, cảm giác thổi vào nhân vật rất mạnh, khiến cô một lần nữa có cảm giác bị vị bác sĩ này mê hoặc.
Lời kịch rất chặt chẽ, đối thoại vừa thông minh lại khôi hài, diễn viên lớn tuổi với những người mới hòa hợp tung hứng cũng tương đối, quả thật là tác phẩm của cây bút kì cựu.
Chỗ khiếm khuyết duy nhất trong cái tốt đẹp đó là ——
"Vai nữ chính không hợp!"
"Vai nữ chính không hợp!"
Hai người cơ hồ trăm miệng một lời, nói xong, quay mặt nhìn nhau, nhịn không được cười phá lên.
Tần Cảnh nghiêm túc phân tích: "Kiểu nhân vật này cô ta khống chế không tới, vai nữ chính chỉ có thể coi như diễn rất quy củ thôi, nhưng những người xung quanh diễn các nhân vật khác quá hoàn mỹ, đứng giữa họ mà so sánh, cô ta liền có vẻ rất vụng về!"
"Đúng!" Nghê Già gật gật đầu, "Long Kỳ cũng là một diễn viên kỹ thuật diễn xuất có thể nói là hoàn mỹ, nếu như hợp tác với Tập Vi Lam, mà kiểu nhân vật Tập Vi Lam diễn không phải kiểu cô ta vẫn am hiểu, rất có khả năng khi so sánh, sẽ xuất hiện hiệu quả giống như thế này!" Nghê Già chỉ chỉ Tập Vi Lam trên TV.
"Cứ tiếp tục phát triển như thế này, kịch bản "Khoa ngoại số 13″ chắc chắn sẽ giảm bớt đất diễn của Tập Vi Lam đi, thậm chí đổi vai nữ chính. Trong tình huống đó, phim hàng tuần này sẽ trở nên rất kì lạ. Nhưng mà..." Nghê Già chần chừ.
Tần Cảnh biết cô muốn nói gì, khẽ cười nói: "Nhưng mà, thời gian làm phim của tớ ngắn hơn nhiều, chỉ có thể một búa định âm (một nhát chết ruồi), hoặc thành công, hoặc thất bại!"
Nghê Già cũng có chút tiếc nuối: "Chỉ là, vai nam nữ chính bị chỉ định thế này là không thể thay đổi a!"
Tần Cảnh nhún nhún vai, tận lực nhìn mọi việc tích cực một chút: "Thôi, cứ cho là luyện tập đi! Sau này khi quay phim có nhà đầu tư, lúc đầu thế nào cũng bị phía đầu tư gây sức ép, phải chọn diễn viên theo ý họ. Vai nam nữ chính cũng không thể tự mình chọn được! Cho nên..."
Tần Cảnh trầm mặc một hồi, vẫn không cam tâm, lại nói, "Lần này chọn sở trường của Tập Vi Lam để viết kịch bản đi!"
Nghê Già hơi hơi ngẩn người, có chút kinh ngạc thái độ co được dãn được này của cô, sau một lúc lâu, an ủi cười cười: "Cậu thật không giống ngày xưa, lúc trước đúng là loại cố chấp đâm tường nam mà chết cũng không quay đầu!"
Tần Cảnh khe khẽ mỉm cười, tiếp tục xem TV, phim tình cảm hài "Khoa ngoại số 13″ này vẫn rất hấp dẫn mà.
Nghê Già nâng quai hàm, nhìn chòng chọc Doãn Thiên Dã và Tập Vi Lam trên TV một hồi lâu, đột nhiên quay đầu hỏi Tần Cảnh: "Nhưng cậu có nghĩ đến không, câu nhân nhượng Tập Vi Lam như thế, đến lúc đó, cô ta lại tìm cậu yêu sách này nọ thì sao? Tớ nghe nói, hai người hình như không hợp nhau!"
Advertisement / Quảng cáo
Điểm này Tần Cảnh cũng nghĩ đến, khi xem bộ phim này, nghĩ đến những chuyện ở studio, Tập Vi Lam rõ ràng đối với Doãn Thiên Dã không chết tâm, đối với cô càng thêm oán hận.
Lại cộng thêm, gần đây nhất cô ta bị vụ xì căng đan với An Nham làm hao tổn hình tượng, còn mất đi cổ phần Trường Ninh. Hiện tại nhìn thấy Tần Cảnh thuận buồm xuôi gió làm đạo diễn, nhất định sẽ giở trò xấu.
Tần Cảnh ngả ra sau, ngồi hẳn trong ghế sofa, lẳng lặng nói: "Tuy rằng không thể đổi diễn viên, nhưng nếu như có cách nào mà đuổi được cô ta đi thì tốt rồi!"
Nghê Già nghĩ một lát, lại hỏi: "Cậu đã đại khái nghĩ ra muốn quay phim cốt truyện thế nào rồi hả!"
"Ừ! Nửa năm nữa, khi phim được chiếu, cũng vừa đúng là lễ mừng năm mới. Tớ vốn muốn làm phim chiến tranh sử thi, nhưng mà, xét đến nhân tố Tập Vi Lam này, vậy cũng chỉ có thể làm phim tình cảm chúc mừng năm mới vậy!"
Nghê Già nhẹ nhàng nâng mày, cười nói: "Loại phim chiến tranh sử thi, tớ còn chưa từng khiêu chiến lần nào! Cậu nói vậy làm tớ hăng máu rồi đó! Nếu không, làm cả hai đi!"
Tần Cảnh sửng sốt, bỗng nhiên hiểu ý Nghê Già: "Trước cứ theo kế hoạch, quay cái phim tình cảm này, nếu Tập Vi Lam diễn tốt, không gây phiền toái cho tớ, thì không sao cả. Phim chiến tranh để lần sau lại làm!"
Nghê Già gật gật đầu: "Nhưng, nếu như cô ta bới móc, liền nghĩ cách làm cho vấn đề đó thành chuyện lớn, đuổi cô ta ra khỏi ekip. Hoặc giả không cần đuổi, cô ta cũng sẽ nghĩ cách giữa đường rời đi, kịch bạn của cậu là làm theo yêu cầu khả năng của cô ta, cô ta đương nhiên sẽ cho là công việc của cậu sẽ thất bại trong gang tấc, có lại đi tìm kịch bản cũng không kịp."
"Sau đó, chúng ta liền lập tức chuẩn bị quay kịch bản thứ hai!"
Tần Cảnh và Nghê Già hai người thương lượng xong, lập tức bắt đầu giành giật từng phút từng giây mà hành động. Hai người ngồi bên cạnh bàn trà, bưng cà phê, cầm giấy bút, phác thảo vẽ vời thêm thắt cả đêm, đại thể đã miêu tả ra khung sườn hoàn chỉnh cho cái phim tình cảm này:
Cô gái một lần đi qua sân bóng rổ, bị học trưởng nện trúng bóng rổ vào đầu, lại không ngờ vừa nhìn đã yêu hắn. Nàng vốn nhát gan chỉ biết hàng ngày đi theo bóng dáng hắn, lén lút nhặt về bài tập cũ hắn làm, nhìn chữ viết tiêu sái của hắn mà cười ngây ngô vui vẻ; lén lút cầm điện thoại gọi cho hắn, nghe được giọng nói của hắn, lập tức cúp điện thoại vui vẻ hét chói tai.
Tuy rằng thầm mến rất ngọt ngào, nhưng càng là thống khổ và rầu rĩ, nàng cảm thấy chính mình không đủ hoàn mỹ, bắt đầu chăm chỉ đọc sách, bắt đầu dùng sản phẩm dưỡng da, nghĩ muốn đợi khi chính mình thay đổi trở nên xinh đẹp, liền tìm học trưởng thổ lộ.
Đến ngày nổi lên đủ dũng khí, lại nhìn thấy dưới gốc anh đào, học trưởng ôm bạn thân nàng, khẽ hôn cô ấy, cùng một chỗ với nhau. Sau khi học trưởng trở thành bạn trai của bạn thân, cơ hội gặp mặt gia tăng mãnh liệt, cô gái từ nay càng lâm vào thống khổ thầm mến.
Mấy năm sau, học trưởng và bạn thân kết hôn. Có lần, cô gái đến chơi nhà bạn, học trưởng xuống dưới đón nàng, khi lên tầng, thang máy mắc kẹt.
Học trưởng có chứng sợ bị giam cầm ngất xỉu, cô gái nhìn người đàn ông mình thầm yêu suốt bảy năm, rốt cục đối diện với khuôn mặt tái nhợt của hắn, khóc rống mà thú nhận.
Chỉ đáng tiếc, học trưởng không có nghe thấy.
Nhưng thổ lộ xong, cô gái vốn nhát gan lòng phát sinh biến hóa, nàng bức thiết hi vọng học trưởng biết phần tình cảm này, một lần nữa thổ lộ. Học trưởng vô cùng chấn kinh, cũng có chút tiếc nuối, vốn là, lúc trước nện bóng rổ vào đầu nàng, là cố ý. Bởi vì học trưởng rất có hảo cảm với nàng.
Chỉ đáng tiếc, nàng trước mặt hắn vẫn đều là bộ dáng yên tĩnh không tiếng động. Học trưởng cho rằng cô gái không thích hắn, cảm tình trong lòng liền chậm rãi đặt xuống. Ngược lại cô bạn thân to gan hoạt bát xâm nhập tầm nhìn của hắn.
Học trưởng tuy rằng tiếc nuối năm đỏ đã bỏ qua chuyện kia, lại cũng không muốn thương tổn người vợ yêu sâu đậm hôm nay, cự tuyệt cô gái.
Nhưng cô gái biết được chuyện năm đó, càng thêm không cam tâm bỏ qua tình yêu đau khổ của chính mình suốt bao năm, thế là bắt đầu điên cuồng theo đuổi học trưởng, cũng lợi dụng lòng tin của bạn thân với mình, ra sức nỗ lực bịa đặt, châm ngòi đả kích tín nhiệm giữa học trưởng và bạn thân.
Cuối cùng, khi học trưởng và bạn thân thể xác và tinh thần đều mệt, tuy rằng không ly hôn, nhưng cũng ở trạng thái chia tay nửa phần.
Cô gái được như ước nguyện chiếm được học trưởng, cho dù là danh không chính ngôn bất thuận, là tiểu tam, nàng cũng cho rằng đây chính là hạnh phúc, cho rằng nàng bỏ ra nhiều năm như thế, rốt cục có kết quả!
Cho đến có một ngày, bạn thân đổ bệnh, học trưởng cả đêm từ trên giường của cô gái chạy đi, đến bệnh viện thăm nàng. Đêm trời mưa, cô gái trốn ở góc phòng, nhìn học trưởng đưa bạn thân về nhà.
Nàng cảm thấy tư thế cầm ô của hắn, vô cùng xa lạ.
Lúc ấy, học trưởng bởi vì chiến tranh lạnh với bạn thân, cho nên, hắn cũng không có ôm nàng, nhưng là, ô trong tay hắn từ đầu đến cuối đều nghiêng lệch về phía vợ mình. Trên bả vai rộng của hắn, một mảnh ẩm ướt.
Mà cô gái nghĩ đến, trước kia khi trời đổ mưa, học trưởng đều đem nàng ôm thật chặt, nhưng ô trong tay hắn chưa từng nghiêng lệch.
Nàng này mới rõ ràng, hiện tại bọn hắn, là thân thiết da thịt, lại không có thân thiết nội tâm. Cảm tình của hắn với nàng, thực sự từ bảy năm trước đã bỏ qua rồi. Cho dù nàng nỗ lực cái gì, cũng trở về không được.
Thế là, chìm trong tuyệt vọng nàng quyết định từ bỏ can thiệp tình cảm của học trưởng và bạn thân, triệt để nhận thua, triệt để rời khỏi.
Tần Cảnh và Nghê Già đem tình tiết đại khái và các cảnh quan trọng phác thảo một lần xong, Nghê Già đi, trước khi đi còn nói với cô: "Yên tâm, hai ngày hai đêm, tuyệt đối giao cho cậu một cái kịch bản hoàn mỹ!"
Tần Cảnh tiễn Nghê Già đi xong, nặng nề ngủ một giấc.
Tỉnh lại hậu, mới phát hiện trong điện thoại đang ở chế độ im lặng, có 3 cuộc gọi nhỡ của Doãn Thiên Dã.
Chính là gọi đến mà không ai nhận.
Cũng đúng, hai người họ giờ thời gian làm việc trái ngược vô cùng.
Tần Cảnh có chút mất mát, bò lên giường xem tin tức, không ngờ trong tin tức giải trí tất cả đều nói về "Khoa ngoại số 13″ hôm qua lên sóng.
Truyền thông đối với hài kịch hàng tuần này của nhà sản xuất trong nước đều hầu hết là tán thưởng, quốc nội sáng tạo chu bá tình cảnh hài kịch đô là đại gia tán thưởng, ngôn từ quá sức khen ngợi cũng biểu lộ hết mức độ ái một rồi. Từ đạo diễn đến diễn viên đến biên kịch đến các loại, đều là một tràng lời khen.
Mà nhận được hết danh tiếng, vẫn là vai nam chính Doãn Thiên Dã. Bởi vì bộ phim sitcom này diễn viên dùng tên thật mà diễn, cho nên, bác sĩ Doãn lập tức trở thành nhân vật được khán giả yêu thích và mong đợi nhất, đẹp trai giàu có, phóng khoáng hài hước, chặt chẽ cẩn thận nghiêm túc.
Người dẫn chương trình giải trí thậm chí thét chói tai: "Nếu như bệnh viện thực sự có một bác sĩ Doãn tốt như vậy, mọi người chắc chắn sẽ xếp hàng đi phẫu thuật!"
Tần Cảnh vui vẻ cười, vừa mới chuẩn bị tắt TV, lại nghe dẫn chương trình nói: "Theo nguồn tin đáng tin cậy của chúng tôi, bắt đầu từ tập ba, khoa ngoại số 13 sẽ đón một vị nữ bác sĩ mới tới! Đây là quyết định của ban biên kịch bộ phim từ trưa ngày hôm nay, nhân vật mới tham gia, nghe nói, chính là do diễn viên mới của Thịnh Hạ Tô Mạn! Không biết, bác sĩ Tô Mạn có thể cùng y tá Tập chiến tranh giành tình cảm hay không? Ha ha, đùa một chút, theo lời ban biên kịch, bác sĩ Tô Mạn chỉ là nhân vật phụ thôi, cho nên nhóm fan của y tá Tập cũng không cần lo lắng!"
Tần Cảnh hơi hơi nâng mày, ban biên kịch nói như vậy, chỉ là trấn an dư luận mà thôi. Nếu như Tô Mạn diễn tốt hơn, vị trí nữ chính của Tập Vi Lam, tất nhiên không giữ được.
Chỉ là, Tần Cảnh a, Tần Cảnh, mày hi vọng Tập Vi Lam làm nữ chủ, hay là Tô Mạn làm nữ chủ?
Chao ôi, ai bảo mày không phải diễn viên chứ?
Danh sách chương