Vân Miên nghĩ thầm: ta là thần tiên, ta mà quỳ xuống trước mắt ngươi, ngươi sẽ bị giảm mười năm tuổi thọ, ngươi vẫn muốn bổn tiên nữ quỳ sao? Vân Miên cười nhàn nhạt, thanh âm trong trẻo, cả người toát ra vẻ xuất trần toát tục:" Thôi công công, mời ngài nói cho rõ ràng, ta vì sao lại hại Tuyết phi nương nương?"Thôi công công định trừng mắt nhìn Vân Miên một cái, nhưng nhìn thấy khí chất của nàng, tức giận trong hắn lập tức giảm xuống vài phần:" Hừ, ngươi đừng có giả ngu với ta, Tuyết phi nương nương dùng hoa nhài pha nước tắm, lập tức bị trúng độc, cả người đều sưng đỏ cả lên.
Ngự y nói trên cánh hoa nhài có chứa chất độc của ong đầu hổ, cho dù giải được độc tố thì trên người cũng sẽ để lại sẹo.
Hoa nhài này là do ngươi phụ trách chăm sóc, ngươi biết mà không báo, đã phạm vào tử tội.
Người đâu, mau bắt lấy nàng ta."Hôm nay, Vân Nhi vốn định nhắc nhở Tuyết phi, hoa nhài này khổng thể dùng để pha nước tắm được nhưng nàng ta lại không cho Vân Nhi mở miệng, còn phạt trượng Vân Nhi.
Hiện giờ là trúng độc đi.Ha ha ha....bổn tiên nữ muốn cười thật to! Nhưng giờ phải nhịn xuống.Hai thái giám thủ hạ đứng phía sau Thôi công công đang định xông lên bắt nàng về nhận tội.
Nhưng bọn họ vừa chạy được hai bước liền bị trượt ngã, té đập đầu xuống đất." Phụt......" Vân Miên cố gắng nhịn cười, nghiêm trang nói:" Hai vị công công, các người là biết bổn cô nương có thể trị hết sẹo cho nương nương của các ngươi, nên dập đầu cảm tạ ta trước sao? Không cần phải khách khí như vậy a!"Hai vị thái giám bị trượt ngã đầu óc choáng váng, trước mắt như có hàng vạn ngôi sao xoay vòng vòng, cảm thấy rất lạ : rõ ràng trên mặt đất không hề có vật gì, tại sao lại bị trượt ngã?Thôi công công nhíu mày thật chặt, tức giận muốn phát tác ra, nhưng nghe Vân Miên nói thế liền bán tính bán nghi hỏi:" Cả ngự y cũng không có biện pháp, ngươi chỉ là một cung nữ trồng hoa nho nhỏ, dựa vào cái gì mà khẳng định có thể chữa được cho Tuyết phi nương nương?"Vân Miên biết Tuyết phi trúng độc ông đầu hổ, loại độc này không khó giải, nhưng độc giải xong thì cũng sẽ bị lưu lại sẹo, không có thuốc chữa lành được, cần phải dùng mật của ong đầu hổ xoa lên chổ sưng đỏ thì mới có thể làm mờ sẹo được." Đương nhiên dựa vào thực lực của ta!" Nói xong, Vân Miên liền dùng pháp thuật triệu hồi một con ong đầu hổ đến, nàng chỉ vào con ong, cười nhạt nói với Thôi công công:" Thôi công công, ngươi chỉ cần đi theo con ong đầu hổ này, tìm được tổ của nó, lấy một chút mật ong, mang về cho Tuyết phi nương nương xoa vào vết sưng, liền sẽ mau lành sẹo.
Phương pháp chữa trị ta đã nói, tin hay không tùy người, không cần cảm tạ ta đâu nha!"Thôi công công nhìn ong đầu hổ chằm chằm, không dám nhúc nhích, Vân Miên liền nói tiếp:" Thôi công công, nếu lần này ngươi có thể chữa được cho Tuyết phi nương nương chắc chắn sẽ được trọng thưởng.
Nếu làm mất dấu ong đầu hổ, làm chạm trể việc chữa trị, đến lúc đó các ngươi cũng sẽ biết mà không báo, là tử tội nha.....!còn không mau đuổi theo?"Vân Miên vừa nói xong, ong đầu hổ cũng nghe theo lệnh mà bay đi, Thôi công công tức giận tái xanh cả mặt, hắn đường đường là thái giám chưởng sự lại bị một cung nữ trồng hoa nho nhỏ dắt mũi, thật là quá mất mặt.
Trấn tĩnh lại, hắn hừ lạnh, gằn giọng nói với Vân Miên:" Tiện tỳ, đúng là không biết trời cao đất dày, dám nói chuyện với ta như vậyxem lát nữa ta sẽ thu thập ngươi như thế nào?"Dứt lời, hắn lạnh mặt, ra lệnh cho mấy tên thủ hạ phía sau cùng đuổi theo ong đầu hổ.
Vân Miên nhìn Thôi công công đang chạy, chau mày, nghiêm túc suy nghĩ: Dám mắng bổn tiên nữ, xem bổn tiên nữ thu thập ngươi như thế nào nha....Ong đầu hổ, bổn tiên nữ mệnh lệnh ngươi đốt hắn!Ong đầu hổ nhận lệnh liền thay đổi phương hướng, bay ngược lại, đốt Thôi công công mặt sưng như bánh bao.
Vân Miên đang nấp sau một cây đại thụ cười đến không khép miệng được.
Đang cười, đột nhiên nàng cảm thấy có một luồng khí lạnh từ phía sau lưng nàng.
Vân Miên theo bản năng quay đầu lại, nàng nhìn thấy Kiêu Chiến một thân long bào đứng trong bóng đêm, cả người toát ra khí chất lạnh lùng vương giả..
Ngự y nói trên cánh hoa nhài có chứa chất độc của ong đầu hổ, cho dù giải được độc tố thì trên người cũng sẽ để lại sẹo.
Hoa nhài này là do ngươi phụ trách chăm sóc, ngươi biết mà không báo, đã phạm vào tử tội.
Người đâu, mau bắt lấy nàng ta."Hôm nay, Vân Nhi vốn định nhắc nhở Tuyết phi, hoa nhài này khổng thể dùng để pha nước tắm được nhưng nàng ta lại không cho Vân Nhi mở miệng, còn phạt trượng Vân Nhi.
Hiện giờ là trúng độc đi.Ha ha ha....bổn tiên nữ muốn cười thật to! Nhưng giờ phải nhịn xuống.Hai thái giám thủ hạ đứng phía sau Thôi công công đang định xông lên bắt nàng về nhận tội.
Nhưng bọn họ vừa chạy được hai bước liền bị trượt ngã, té đập đầu xuống đất." Phụt......" Vân Miên cố gắng nhịn cười, nghiêm trang nói:" Hai vị công công, các người là biết bổn cô nương có thể trị hết sẹo cho nương nương của các ngươi, nên dập đầu cảm tạ ta trước sao? Không cần phải khách khí như vậy a!"Hai vị thái giám bị trượt ngã đầu óc choáng váng, trước mắt như có hàng vạn ngôi sao xoay vòng vòng, cảm thấy rất lạ : rõ ràng trên mặt đất không hề có vật gì, tại sao lại bị trượt ngã?Thôi công công nhíu mày thật chặt, tức giận muốn phát tác ra, nhưng nghe Vân Miên nói thế liền bán tính bán nghi hỏi:" Cả ngự y cũng không có biện pháp, ngươi chỉ là một cung nữ trồng hoa nho nhỏ, dựa vào cái gì mà khẳng định có thể chữa được cho Tuyết phi nương nương?"Vân Miên biết Tuyết phi trúng độc ông đầu hổ, loại độc này không khó giải, nhưng độc giải xong thì cũng sẽ bị lưu lại sẹo, không có thuốc chữa lành được, cần phải dùng mật của ong đầu hổ xoa lên chổ sưng đỏ thì mới có thể làm mờ sẹo được." Đương nhiên dựa vào thực lực của ta!" Nói xong, Vân Miên liền dùng pháp thuật triệu hồi một con ong đầu hổ đến, nàng chỉ vào con ong, cười nhạt nói với Thôi công công:" Thôi công công, ngươi chỉ cần đi theo con ong đầu hổ này, tìm được tổ của nó, lấy một chút mật ong, mang về cho Tuyết phi nương nương xoa vào vết sưng, liền sẽ mau lành sẹo.
Phương pháp chữa trị ta đã nói, tin hay không tùy người, không cần cảm tạ ta đâu nha!"Thôi công công nhìn ong đầu hổ chằm chằm, không dám nhúc nhích, Vân Miên liền nói tiếp:" Thôi công công, nếu lần này ngươi có thể chữa được cho Tuyết phi nương nương chắc chắn sẽ được trọng thưởng.
Nếu làm mất dấu ong đầu hổ, làm chạm trể việc chữa trị, đến lúc đó các ngươi cũng sẽ biết mà không báo, là tử tội nha.....!còn không mau đuổi theo?"Vân Miên vừa nói xong, ong đầu hổ cũng nghe theo lệnh mà bay đi, Thôi công công tức giận tái xanh cả mặt, hắn đường đường là thái giám chưởng sự lại bị một cung nữ trồng hoa nho nhỏ dắt mũi, thật là quá mất mặt.
Trấn tĩnh lại, hắn hừ lạnh, gằn giọng nói với Vân Miên:" Tiện tỳ, đúng là không biết trời cao đất dày, dám nói chuyện với ta như vậyxem lát nữa ta sẽ thu thập ngươi như thế nào?"Dứt lời, hắn lạnh mặt, ra lệnh cho mấy tên thủ hạ phía sau cùng đuổi theo ong đầu hổ.
Vân Miên nhìn Thôi công công đang chạy, chau mày, nghiêm túc suy nghĩ: Dám mắng bổn tiên nữ, xem bổn tiên nữ thu thập ngươi như thế nào nha....Ong đầu hổ, bổn tiên nữ mệnh lệnh ngươi đốt hắn!Ong đầu hổ nhận lệnh liền thay đổi phương hướng, bay ngược lại, đốt Thôi công công mặt sưng như bánh bao.
Vân Miên đang nấp sau một cây đại thụ cười đến không khép miệng được.
Đang cười, đột nhiên nàng cảm thấy có một luồng khí lạnh từ phía sau lưng nàng.
Vân Miên theo bản năng quay đầu lại, nàng nhìn thấy Kiêu Chiến một thân long bào đứng trong bóng đêm, cả người toát ra khí chất lạnh lùng vương giả..
Danh sách chương