Sáng hôm sau, Hàn Quân Tà sinh lực tràn trề đi xử lý sự vụ. Hiểu Hâm thê thảm, tối hôm qua lăn qua lăn lại cả đêm trời gần sáng mới ngủ, ngày hôm nay ngủ một giấc thẳng tới trưa, nếu không phải Hàn Quân Tà trở về đánh thức hắn,  e rằng ngay cả cơm trưa cũng bỏ.

Khi hầu hạ Hiểu Hâm mặc y phục rửa mặt, nhìn Hiểu Hâm thẫn thở không ngừng gật gù, tứ nữ không khỏi tự xét xem dược có phải đã hạ quá mạnh chăng…

Hàn Quân Tà ôm Hiểu Hâm vẫn mơ mơ màng màng ăn xong bữa trưa, đột nhiên được báo có người đến tìm Hâm nhi.

Hiểu Hâm cùng Hàn Quân Tà đi tới tiền thính, thấy một bạch y mỹ nhân giống như tiên nhân đang dùng trà, người nọ trông thấy Hiểu Hâm trong mắt hiện lên một tia kinh hỉ, sau đó cười nhạt.

“Diệm ~~” Hiểu Hâm nhìn thấy người nọ càng cười đến vô cùng rực rỡ, đông đông đông cắm đầu chạy tới trong lòng người nọ, thấy Hàn Quân Tà chau mày.

“Diệm ~~ ngươi sao lại tới?” Đầu Hiểu Hâm không ngừng cọ tới cọ lui trong lòng ngực Âu Dương Diệm, căn bản không để ý tới sắc mặt càng ngày càng tối của Hàn Quân Tà.

“Đến xem ngươi a, nghe  nói ngươi đã thành thân?” Âu Dương Diệm xoa xoa đầu Hiểu Hâm.

“Đúng vậy, ta ngày hôm qua đã thành thân cùng cha ~~”

Hiểu Hâm dường như nhớ tới sự tồn tại của Hàn Quân Tà, cuối cùng tại nơi nhiệt độ không khí hạ xuống dưới không quay trở lại lòng Hàn Quân Tà.

“Ân, vậy chúc mừng ngươi.”

Thế là hai người hảo hữu cửu biệt trùng phùng bắt đầu khai khai tâm tâm* trò chuyện, Hàn Quân Tà để Hiểu Hâm ngồi trên đùi mình kiên quyết bảo vệ “Quyền ôm ấp” Hiểu Hâm.

“Diệm ~~ ngươi làm sao tới được?”

Huyết Ma Phong địa hình phức tạp, Huyết Cung lại càng phi thường ẩn mật, càng đừng nói tới những cạm bẫy mai phục, muốn tự mình tìm được Huyết Cung thật không phải dễ.

“Nga, là nó mang ta tới.”

“Tiểu Thanh ~!! Ngươi đã chạy đi đâu vậy ~ ta rất nhớ ngươi ~~”

Hiểu Hâm bổ nhào tới trước ôm lấy Tiểu Thanh mất tích nhiều ngày, để vào trong ngực cọ cọ. Chợt lại đem thân thể mềm mại của Tiểu Thanh đưa lên trước mắt tinh tế quan sát.

“Tiểu Thanh a ~ ngươi sao lại nhạt màu đi…”

Ta van ngươi… Ta đây là lột xác có được không…

Tiểu Thanh xoay xoay thân, thuận thế trượt vào vạt áo hết sức thân thuộc. Bất ngờ, nhiệt độ trong sảnh hạ xuống vài độ, Tiểu Thanh hậm hực trườn lại cánh tay Hiểu Hâm trong nhãn đao lạnh lẽo của Hàn Quân Tà.

Còn trừng nữa ta thật sẽ ngủ đông luôn!!! Thật là… ta một con rắn nhỏ mà cũng lộn xộn uống dấm chua cái gì…

Nhìn kỹ, Tiểu Thanh thân thể nguyên bản là bạch trung phiếm bích* không ngờ lại biến thành nhũ bạch sắc*. Nguyên lai mấy hôm trước gặp thời kỳ then chốt năm năm lột xác một lần củaTiểu Thanh, mỗi lần đến thời điểm đó, vô cốt xà thường tìm một linh khẩu để ẩn náu, tránh thời gian suy yếu nhất lại bị kẻ thù phát hiện. Đáng lẽ có thể theo bên Hiểu Hâm là tốt nhất, vì Hiểu Hâm là tiên nhân chuyển thế, bản thân có linh khí rất mạnh, đây cũng là lý do mà mấy năm nay ngày nào Tiểu Thanh cũng quấn quanh hắn.

Thế nhưng từ sau khi Hàn Quân Tà xuất hiện, tu luyện của Tiểu Thanh bị cản trở nghiêm trọng. Vì Hàn Quân Tà luôn thích ôm Hiểu Hâm cùng làm chuyện xấu, nên sự xuất hiện của nó là vô cùng bất tiện, nhất là nó lại thích tiến vào trong áo của Hiểu Hâm. Sau nhiều lần thỏa hiệp, Tiểu Thanh quyết định không cùng khối băng này so bì nữa, sau đó nó căn bản định cư dưới giường.

(Y: Vì cái gì là ở dưới giường? Đương nhiên là vì…)

Đã thế vào hai ngày trước khi lột xác, nó lại bị Hàn Quân Tà vô tình ném khỏi phòng.

Thiết ~! Không phải chỉ là một lần ngủ rồi mơ màng bò tới bên người Hiểu Hâm thôi sao!! Ngay lúc đó Hiểu Hâm trần trụi rất mê người, nhưng nó chẳng qua chỉ là một con rắn nhỏ, cũng không thể ăn Hiểu Hâm!! Tìm kiếm nơi linh khí dày đặc chính là bản năng vốn có của vô cốt xà nha…

Ngay khi bị đá khỏi phòng Tiểu Thanh đành bất đắc dĩ tìm một hang động linh khí mạnh mẽ ở Huyết Ma Phong, bắt đầu quá trình lột xác gian nan.

Lột xác xong, nó lê thân thể tinh bì lực tẫn* nhất ba tam hoảng ra ngoài kiếm ăn, vừa vặn gặp được Âu Dương Diệm đang hái thuốc ở Huyết Ma Phong. Một người một xà lúc ở Đào cốc đã biết nhau, thế là Tiểu Thanh liền đưa Diệm tới Huyết Cung.

Cứ như vậy, Âu Dương Diệm trụ lại Huyết Cung. Tiểu Thanh của Hiểu Hâm người bị Hàn Quân Tà bá chiếm toàn bộ thời gian cuối cùng lại tìm được một loại “Siêu cấp linh huyệt” di động, từ nay về sau định cư tại Xuân các của Âu Dương Diệm.

Thời gian nhoáng cái một tháng đã qua, ngoại trừ Âu Dương Diệm cơ thể có chút mập ra, mọi thứ đều như chưa từng biến đổi. Hiểu Hâm mỗi ngày đều thừa dịp khi Hàn Quân Tà xử lý sự vụ trong cung chạy đi Xuân các, hoặc là kéo Âu Dương Diệm đi xung quanh Huyết Ma Phong hái thuốc. (kỳ thực là loạn bào ngoạn nháo* khắp nơi). Thỉnh thoảng Hàn Quân Tà sẽ bỏ lại sự vụ, vẻ mặt lãnh ngạnh tham gia vào “Thời gian nói chuyện phiếm của hảo hữu” bọn họ, hơn nữa cứ mỗi lần nghe bọn họ đàm luận thú sự trước đây, là mỗi lần hàn sương trên mặt lại tăng.

Trong mấy ngày này, người được mọi người trong Huyết Cung tối khâm phục ngoại trừ thiếu chủ có thể làm tan chảy băng đá ra, còn có một Âu Dương công tử có thể chống đỡ được không độ tuyệt đối. Tuy mỗi lần Hàn Quân Tà đi Xuân các bắt người đều phóng ra rất nhiều cực lãnh nhãn đao, nhưng Âu Dương Diệm đều chỉ là đạm nhiên cười rồi tiếp tục cùng Hiểu Hâm thân thiết nói chuyện.

Cứ như vậy, bình thản trôi qua hai tháng, mà cái bụng bự của Âu Dương Diệm cũng đã lớn đến mức chỉ dùng hai chữ “Phát tướng” khả cũng không đúng.

“Diệm, hình như gần đây ngươi mập lên rất nhiều … Nhưng vì cái gì chỉ có nơi này mập lên chứ…”

Một buổi trưa nào đó, Hiểu Hâm tựa trong lòng Hàn Quân Tà vừa ăn điểm tâm vừa nghiên cứu bụng Âu Dương Diệm.

“Bởi vì…”

Âu Dương Diệm chậm rãi thổi rồi nhấp trà, đang muốn nói, thì bỗng được báo có người muốn gặp Hiểu Hâm, đang đợi ở tiền thính.

Tuy là Huyết Cung bất dịch tầm hoa, nhưng chung quy vẫn còn cao nhân không ngại gian khổ tìm tới, vô luận là thách thức hay khiêu chiến, chỉ cần có thể chiến thắng Tà Kiếm Ma Quân, liền có thể dương danh giang hồ. Cho nên có người đến tìm Hàn Quân Tà cũng không có gì ngạc nhiên, nhưng là có người đến tìm Hiểu Hâm chưa từng bước chân vào giang hồ, nghe ra có chút kỳ quái, đầu tiên là Âu Dương Diệm, lần này lại là ai chứ? Một người toàn thân hắc y chỉ tùy tiện ngồi xuống đã lộ ra một cỗ khí phách bễ nghễ thiên hạ, bạch y nhân có chút biếng nhác ngồi bên cạnh, trong phong cách phiêu dật lại mang theo chút quyến rũ, hai người đang ngồi ở chỗ nào kia mắt to trừng mắt nhỏ một bộ thần sắc vô pháp nhận thức. Hàn Quân Tà cùng Hiểu Hâm đến tiền thính liền thấy chính là tình cảnh tương xứng này.

Hai người sau khi phát hiện ra Hàn Quân Tà cùng Hiểu Hâm liền đình chỉ đối mặt, đem ánh mắt tập trung trên người Hàn Quân Tà, khác biệt chính là hắc y nhân đối Hàn Quân Tà gật gật xem như chào hỏi, bạch y nhân lại vẫn chăm chú quỷ dị nhìn bụng Hàn Quân Tà.

Hàn Quân Tà liếc nhìn bạch y nhân một cái, rồi mới nghiêm túc đối hắc y nhân chắp tay làm lễ. Không biết tại sao Hàn Quân Tà bản năng đối với hắc y nam nhân có loại cảm giác vừa quen thuộc vừa kính nể.

Hai người ấy chính là Tiên Đế và Ma Tôn, gần đây “Hảo hí” ở nơi khác cũng đều xem hết, hai người ăn không ngồi rồi nhớ tới hôn lễ của Hàn Quân Tà và Hiểu Hâm liền chuẩn bị đến giúp vui, đáng tiếc là đã bỏ lỡ.

Nếu không nháo được hôn lễ, hai người đành thực hiện một loại kế hoạch tà ác khác, chỉ là bọn họ đối với việc chọn lựa người bị hại có chút bất đồng. Sau khi trải qua một hồi “Liếc mắt đưa tình” trao đổi, Tiên Đế thất vọng thở dài, mang ra một loại hoa quả phương hương tứ dật*.

“Tiểu Hâm Hâm ~~ Cái này tặng ngươi ăn ~”

Hiểu Hâm nhìn một chút vẻ mặt tươi cười rực rỡ của Tiên Đế, lại nhìn một chút thứ trái cây hồng đồng đồng thủy nộn nộn* ấy, cuối cùng vẫn là nhận cho xong.

“Na ~~ nhanh ăn đi ~~ ăn nhanh một chút ~~”

Hàn Quân Tà cau mày nhìn thoáng qua vẻ mặt hưng phấn của Tiên Đế, lại nhìn hướng Ma Tôn, nhận được nhãn thần quả quyết của Ma Tôn mới xoa xoa đầu Hiểu Hâm,tỏ ý Hiểu Hâm có thể ăn. Đối với hắc y nam tử kia, Hàn Quân Tà tồn tại một sự tín nhiệm khó hiểu.

Nhìn Hiểu Hâm ăn hết quả tử*, hai người mới đối Hàn Quân Tà giới thiệu qua loa quan hệ của mình sau thì huyên náo biến mất, không biết lại chạy đến nơi nào xem hảo hí.

Sau khi Tiên Đế và Ma Tôn rời đi mọi thứ khôi phục lại sự yên ả, giống như sự xuất hiện của bọn họ chỉ là một đoạn nhạc đệm nho nhỏ, không nghĩ rằng đoạn nhạc đệm này lại mang tới hậu hoạn vô cùng.

Âu Dương Diệm sau khi biết Hiểu Hâm ăn thứ trái cây kia thì ngầm cười, chuyện liên quan đến cái bụng cũng không nhắc lại, cuộc sống cứ như vậy bình thản, lại một ngày hạnh phúc trôi qua, mãi tới lúc một con điểu đến.

——————————————————-

Khai khai tâm tâm: mở lòng

Bạch trung phiếm bích: trắng có lẫn chút xanh

Bạch nhũ sắc: trắng sữa

Tinh bì lực tẫn: mất hết sức lực vô cùng mệt mỏi

loạn bào ngoạn nháo: chạy loạn chơi đùa

phương hương tứ dật: thơm lừng tứ phương

hồng đồng đồng thủy nộn nộn: đỏ au mọng nước

quả tử: trái cây

———————————————–Chính văn hoàn———————————
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện