Hắn Rất Lợi Hại A!
Diệp phi hành động!
Diệp Phi đã đại khái đoán được tình huống hiện giờ.
Trong tiệm hiện giờ có bốn tên cướp.
Bốn tên cướp cũng rất xảo quyệt, chúng đứng tách nhau ra, hai người đang đứng ở quầy trước cửa hàng vàng và hai người còn lại đang canh giữ quầy thanh toán. Tên đầu trọc đang cầm một khẩu súng lục khống chế những nhân viên. Còn hai người kia liên tục nhét trang sức vàng vàng bạc vào bao.
Số vàng, bạc này ít nhất mấy trăm vạn.
Những tên cướp tham lam và hung tợn, chúng nhanh chóng gói gọn nhiều vàng bạc nhất có thể.
Mà tiệm vàng khách hàng cũng phản ứng không đồng nhất.
Ai gan dạ một chút có thể miễn cưỡng bình tĩnh, nhưng cũng sắc mặt trắng bệch, sợ tới mức không nhẹ. Nhát gan còn lại là trực tiếp nằm xoài trên tại chỗ, run bần bật, thậm chí khóc lóc thảm thiết.
Vừa vặn, ở tiệm vàng còn có một người mẹ, mang theo một đứa con chỉ có năm sáu tuổi là tiểu nữ hài.
Tiểu nữ hài lớn lên phấn điêu ngọc trác, rất là đáng yêu, nhưng hiển nhiên bị một màn này sợ hãi, tiểu nữ hài nhịn không được oa oa khóc lớn.
Tiểu nữ hài tiếng khóc rất lớn, mẹ cô bé sợ hãi tới mức nhanh che lại miệng của cô bé, để tránh kinh động bọn cướp, nhưng lại chậm một bước.
Cầm đầu bọn cướp bị tiểu nữ hài tiếng khóc làm cho tâm phiền ý loạn, hắn mắt lộ ra hung hăng, quát: “Khóc cái gì khóc, lại khóc lão tử bắn bỏ!”
Tiểu nữ hài tiếng khóc lớn hơn nữa, nước mắt ngăn không được lớn tiếng khóc thút thít.
bọn cướp trong mắt hung hăng càng dữ tợn, vươn tay liền bắt đi tiểu nữ hài.
Mà Diệp Phi đúng lúc này ra tay!
Hắn mục tiêu chính là tên cầm đầu bọn cướp.
Chỉ có cái tên đầu trọc có súng trên tay là, khó đối phó nhất.
Diệp phi lúc này hành động, đồng thời một đạo bóng hình xinh đẹp cũng tùy theo xuất hiện, đúng là Mộc Tử Câm!
Mộc Tử Câm thân hình mạn diệu, động tác thập phần linh hoạt, cô cơ hồ cùng Diệp Phi đồng thời hành động. Mới vừa rồi nhìn thấy Diệp Phi ra tay, Mộc Tử Câm cũng là hơi lo lắng, nhưng trong tay động tác lại là không ngừng.
Diệp Phi đi trước một bước cùng Mộc Tử Câm nhảy vào tiệm vàng.
Diệp Phi một cái bước xa, hắn dưới chân tựa như gió, hành động cực nhanh, trong nháy mắt liền vọt tới tiệm vàng.
Bốn tên cướp đều bị hoảng sợ!
Đây là tình huống như thế nào? Cư nhiên có người như vậy không sợ chết? Bọn cướp này ngây người, trong chớp mắt Diệp Phi đã vọt tới tiệm vàng trước quầy!
Mà Mộc Tử Câm lúc này cũng vọt tới tiệm vàng, Mộc Tử Câm không nói hai lời, cô trước tiên liền đói phó hai tên.
Chỉ thấy Mộc Tử Câm dứt khoát dùng chân cực mạnh.
Phanh!
Trong không khí phát ra một trận bạo tiếng vang, Mộc Tử Câm đá theo hướng trong một tên cướp bọn chúng ngay bụng.
Đôi chân tốc độ cực nhanh, hơn nữa còn rất mạnh mẽ.
Mộc Tử Câm võ thuật của cô rất phức tạp, cô am hiểu vài loại quyền pháp, chân pháp, thực lực xác thật không phải là nhỏ.
Cú đá này đá thẳng vào bụng tên cướp, chỉ nghe thấy tiếng hét thảm từ tên cướp, rồi rơi thẳng xuống đất trong khi che bụng, đôi mắt tên cướp chuyển sang màu trắng dã, cơ hồ như là đã ngất.
Đừng nhìn Mộc Tử Câm bề ngoài thanh lệ động lòng người, nhưng chân chính động thủ thật là không chút lưu tình.
Trong nháy mắt, trong đó một tên cướp liền ngã xuống đất kêu thảm thiết.
Ngay sau đó, lại là một tên khác.
Một cái khác bọn cướp cuối cùng phản ứng lại đây, biết gặp phải đối thủ không bình thường, không thể tưởng được trước mắt cô gái này đã xinh đẹp quá mức còn lợi hại như vậy, bọn cướp này ánh mắt lộ ra hung hăng, hắn múa may trong tay cây búa, hướng Mộc Tử Câm hung hăng mà ném tới!
Mộc Tử Câm phản ứng càng nhanh, cô bước chân một chút, nghiêng đi thân mình, thành công né cây búa.
Ngay sau đó cô duỗi tay lôi kéo, nắm lấy một cánh tay của tên cướp, lại đột nhiên vang lên một tiếng.
Răng rắc!
Chỉ nghe một tiếng xương cốt vỡ vụn thanh thúy vang lên.
Cánh tay của tên cướp đã bị gãy.
Bọn cướp kêu thảm thiết liên tục, lớn tiếng kêu rên, vô cùng thê thảm.
Mộc Tử Câm nhẹ nhàng giải quyết hai tên cướp, cô một đôi mắt đẹp không khỏi nhìn về phía Diệp phi.
Vừa rồi cô muốn ra tay, nhưng là có người so với cô đi trước một bước, ra là Diệp Phi.
Mộc Tử Câm trong lòng nổi lên gợn sóng, không thể tưởng được Diệp phi thế nhưng cũng biết võ thuật, hơn nữa nhìn ra được, hắn võ thuật trình độ không thấp.
Lúc này Diệp Phi bên kia cũng nhẹ nhàng giải quyết một tên cướp, hắn trực tiếp đối mặt với tên dẫn đầu, cũng chính là cái tên đầu trọc kia.
Mấy tên cướp đầu trọc đều có điểm ngốc.
Cửa hàng tiệm vàng này vừa rồi còn khống chế được ở trong lòng bàn tay, nhưng hiện tại lại thế cục nghịch chuyển!
Trước mắt hai người một nam một nữ rốt cuộc là cái qué gì?
Bộ đội đặc chủng sao?
Tên đầu trọc lại kinh sợ, nắm chặt trong tay khẩu súng lục, lớn tiếng nói: “Mày……”
Tên cướp đầu trọc vốn định nói nói một câu như trong kịch bản ——‘ bọn mày không được nhúc nhích, manh động tao bắn bỏ ’!
Ai biết đang nói lúc nói ra từ ‘ mày ’ Diệp Phi đã hành động.
Diệp phi một chân bay lên, trực tiếp đá hướng trên mu bàn tay của tên cướp, tên đầu trọc kêu la, nháy mắt rời tay.
Khẩu súng lục bị Diệp Phi lấy được, chộp trong tay.
Khẩu súng lục tới tay, diệp phi động tác không ngừng, hắn lại là một chân đá ra, mục tiêu lần này là đầu trọc bọn cướp hạ thể.
Phanh!
Chỉ nghe một tiếng vang nặng nề.
Tên đầu trọc bọn cướp phát ra một tiếng nức nở kêu rên, nhanh chóng che lại hạ bộ, vẻ mặt đau đớn muốn chết đi sống lại, hắn liền kêu thảm thiết đều kêu thảm thiết không ra.
Ngay sau đó Diệp phi lại là liền giải quyết xong tên cướp đầu sỏ.
Bốn tên cướp tất cả đều ngã xuống đất, bị Diệp Phi cùng Mộc Tử Câm liên thủ thu phục.
Hiện trường tiệm vàng khách hàng cùng nhân viên cửa hàng nhóm đều là ngẩn ngơ, bởi vì chuyện này hết thảy phát sinh quá đột nhiên, ngay sau đó bọn họ đều bị sống sót sau tai nạn vui sướng cấp bao phủ.
“Không…… Không có việc gì! Thật tốt quá ô……”
“Làm tôi sợ muốn chết, thật sự làm tôi sợ muốn chết……”
“Này…… Hai người kia là ai a, bọn họ thật là lợi hại……”
Sống sót sau tai nạn may mắn cùng vui sướng bao phủ mọi người, những người này đều nghĩ mà sợ không thôi, cảm kích nhìn Diệp phi cùng Mộc tử câm.
Mà Diệp phi lúc này bế lên tiểu nữ hài lúc nãy bị dọa cho khóc, đem tiểu nữ hài giao cho nẹ cô bé trong lòng ngực, cười nói: “Không có việc gì nữa rồi, mọi người yên tâm đi.”
Diệp Phi khóe môi cũng gợi lên tươi cười, phối hợp mị lực của hắn, tức khắc làm tiệm vàng mọi người đối với Diệp Phi hảo cảm tăng nhiều.
“Đinh, chúc mừng ký chủ đoạn cắt đứt kỳ ngộ của vai chính, khen thưởng điểm kinh nghiệm gia tăng 100 điểm.”
Lập tức, ở diệp phi bên tai lại truyền đến hệ thống nhắc nhở thanh âm!
Diệp phi hành động!
Diệp Phi đã đại khái đoán được tình huống hiện giờ.
Trong tiệm hiện giờ có bốn tên cướp.
Bốn tên cướp cũng rất xảo quyệt, chúng đứng tách nhau ra, hai người đang đứng ở quầy trước cửa hàng vàng và hai người còn lại đang canh giữ quầy thanh toán. Tên đầu trọc đang cầm một khẩu súng lục khống chế những nhân viên. Còn hai người kia liên tục nhét trang sức vàng vàng bạc vào bao.
Số vàng, bạc này ít nhất mấy trăm vạn.
Những tên cướp tham lam và hung tợn, chúng nhanh chóng gói gọn nhiều vàng bạc nhất có thể.
Mà tiệm vàng khách hàng cũng phản ứng không đồng nhất.
Ai gan dạ một chút có thể miễn cưỡng bình tĩnh, nhưng cũng sắc mặt trắng bệch, sợ tới mức không nhẹ. Nhát gan còn lại là trực tiếp nằm xoài trên tại chỗ, run bần bật, thậm chí khóc lóc thảm thiết.
Vừa vặn, ở tiệm vàng còn có một người mẹ, mang theo một đứa con chỉ có năm sáu tuổi là tiểu nữ hài.
Tiểu nữ hài lớn lên phấn điêu ngọc trác, rất là đáng yêu, nhưng hiển nhiên bị một màn này sợ hãi, tiểu nữ hài nhịn không được oa oa khóc lớn.
Tiểu nữ hài tiếng khóc rất lớn, mẹ cô bé sợ hãi tới mức nhanh che lại miệng của cô bé, để tránh kinh động bọn cướp, nhưng lại chậm một bước.
Cầm đầu bọn cướp bị tiểu nữ hài tiếng khóc làm cho tâm phiền ý loạn, hắn mắt lộ ra hung hăng, quát: “Khóc cái gì khóc, lại khóc lão tử bắn bỏ!”
Tiểu nữ hài tiếng khóc lớn hơn nữa, nước mắt ngăn không được lớn tiếng khóc thút thít.
bọn cướp trong mắt hung hăng càng dữ tợn, vươn tay liền bắt đi tiểu nữ hài.
Mà Diệp Phi đúng lúc này ra tay!
Hắn mục tiêu chính là tên cầm đầu bọn cướp.
Chỉ có cái tên đầu trọc có súng trên tay là, khó đối phó nhất.
Diệp phi lúc này hành động, đồng thời một đạo bóng hình xinh đẹp cũng tùy theo xuất hiện, đúng là Mộc Tử Câm!
Mộc Tử Câm thân hình mạn diệu, động tác thập phần linh hoạt, cô cơ hồ cùng Diệp Phi đồng thời hành động. Mới vừa rồi nhìn thấy Diệp Phi ra tay, Mộc Tử Câm cũng là hơi lo lắng, nhưng trong tay động tác lại là không ngừng.
Diệp Phi đi trước một bước cùng Mộc Tử Câm nhảy vào tiệm vàng.
Diệp Phi một cái bước xa, hắn dưới chân tựa như gió, hành động cực nhanh, trong nháy mắt liền vọt tới tiệm vàng.
Bốn tên cướp đều bị hoảng sợ!
Đây là tình huống như thế nào? Cư nhiên có người như vậy không sợ chết? Bọn cướp này ngây người, trong chớp mắt Diệp Phi đã vọt tới tiệm vàng trước quầy!
Mà Mộc Tử Câm lúc này cũng vọt tới tiệm vàng, Mộc Tử Câm không nói hai lời, cô trước tiên liền đói phó hai tên.
Chỉ thấy Mộc Tử Câm dứt khoát dùng chân cực mạnh.
Phanh!
Trong không khí phát ra một trận bạo tiếng vang, Mộc Tử Câm đá theo hướng trong một tên cướp bọn chúng ngay bụng.
Đôi chân tốc độ cực nhanh, hơn nữa còn rất mạnh mẽ.
Mộc Tử Câm võ thuật của cô rất phức tạp, cô am hiểu vài loại quyền pháp, chân pháp, thực lực xác thật không phải là nhỏ.
Cú đá này đá thẳng vào bụng tên cướp, chỉ nghe thấy tiếng hét thảm từ tên cướp, rồi rơi thẳng xuống đất trong khi che bụng, đôi mắt tên cướp chuyển sang màu trắng dã, cơ hồ như là đã ngất.
Đừng nhìn Mộc Tử Câm bề ngoài thanh lệ động lòng người, nhưng chân chính động thủ thật là không chút lưu tình.
Trong nháy mắt, trong đó một tên cướp liền ngã xuống đất kêu thảm thiết.
Ngay sau đó, lại là một tên khác.
Một cái khác bọn cướp cuối cùng phản ứng lại đây, biết gặp phải đối thủ không bình thường, không thể tưởng được trước mắt cô gái này đã xinh đẹp quá mức còn lợi hại như vậy, bọn cướp này ánh mắt lộ ra hung hăng, hắn múa may trong tay cây búa, hướng Mộc Tử Câm hung hăng mà ném tới!
Mộc Tử Câm phản ứng càng nhanh, cô bước chân một chút, nghiêng đi thân mình, thành công né cây búa.
Ngay sau đó cô duỗi tay lôi kéo, nắm lấy một cánh tay của tên cướp, lại đột nhiên vang lên một tiếng.
Răng rắc!
Chỉ nghe một tiếng xương cốt vỡ vụn thanh thúy vang lên.
Cánh tay của tên cướp đã bị gãy.
Bọn cướp kêu thảm thiết liên tục, lớn tiếng kêu rên, vô cùng thê thảm.
Mộc Tử Câm nhẹ nhàng giải quyết hai tên cướp, cô một đôi mắt đẹp không khỏi nhìn về phía Diệp phi.
Vừa rồi cô muốn ra tay, nhưng là có người so với cô đi trước một bước, ra là Diệp Phi.
Mộc Tử Câm trong lòng nổi lên gợn sóng, không thể tưởng được Diệp phi thế nhưng cũng biết võ thuật, hơn nữa nhìn ra được, hắn võ thuật trình độ không thấp.
Lúc này Diệp Phi bên kia cũng nhẹ nhàng giải quyết một tên cướp, hắn trực tiếp đối mặt với tên dẫn đầu, cũng chính là cái tên đầu trọc kia.
Mấy tên cướp đầu trọc đều có điểm ngốc.
Cửa hàng tiệm vàng này vừa rồi còn khống chế được ở trong lòng bàn tay, nhưng hiện tại lại thế cục nghịch chuyển!
Trước mắt hai người một nam một nữ rốt cuộc là cái qué gì?
Bộ đội đặc chủng sao?
Tên đầu trọc lại kinh sợ, nắm chặt trong tay khẩu súng lục, lớn tiếng nói: “Mày……”
Tên cướp đầu trọc vốn định nói nói một câu như trong kịch bản ——‘ bọn mày không được nhúc nhích, manh động tao bắn bỏ ’!
Ai biết đang nói lúc nói ra từ ‘ mày ’ Diệp Phi đã hành động.
Diệp phi một chân bay lên, trực tiếp đá hướng trên mu bàn tay của tên cướp, tên đầu trọc kêu la, nháy mắt rời tay.
Khẩu súng lục bị Diệp Phi lấy được, chộp trong tay.
Khẩu súng lục tới tay, diệp phi động tác không ngừng, hắn lại là một chân đá ra, mục tiêu lần này là đầu trọc bọn cướp hạ thể.
Phanh!
Chỉ nghe một tiếng vang nặng nề.
Tên đầu trọc bọn cướp phát ra một tiếng nức nở kêu rên, nhanh chóng che lại hạ bộ, vẻ mặt đau đớn muốn chết đi sống lại, hắn liền kêu thảm thiết đều kêu thảm thiết không ra.
Ngay sau đó Diệp phi lại là liền giải quyết xong tên cướp đầu sỏ.
Bốn tên cướp tất cả đều ngã xuống đất, bị Diệp Phi cùng Mộc Tử Câm liên thủ thu phục.
Hiện trường tiệm vàng khách hàng cùng nhân viên cửa hàng nhóm đều là ngẩn ngơ, bởi vì chuyện này hết thảy phát sinh quá đột nhiên, ngay sau đó bọn họ đều bị sống sót sau tai nạn vui sướng cấp bao phủ.
“Không…… Không có việc gì! Thật tốt quá ô……”
“Làm tôi sợ muốn chết, thật sự làm tôi sợ muốn chết……”
“Này…… Hai người kia là ai a, bọn họ thật là lợi hại……”
Sống sót sau tai nạn may mắn cùng vui sướng bao phủ mọi người, những người này đều nghĩ mà sợ không thôi, cảm kích nhìn Diệp phi cùng Mộc tử câm.
Mà Diệp phi lúc này bế lên tiểu nữ hài lúc nãy bị dọa cho khóc, đem tiểu nữ hài giao cho nẹ cô bé trong lòng ngực, cười nói: “Không có việc gì nữa rồi, mọi người yên tâm đi.”
Diệp Phi khóe môi cũng gợi lên tươi cười, phối hợp mị lực của hắn, tức khắc làm tiệm vàng mọi người đối với Diệp Phi hảo cảm tăng nhiều.
“Đinh, chúc mừng ký chủ đoạn cắt đứt kỳ ngộ của vai chính, khen thưởng điểm kinh nghiệm gia tăng 100 điểm.”
Lập tức, ở diệp phi bên tai lại truyền đến hệ thống nhắc nhở thanh âm!
Danh sách chương