8.11.2021
Người dịch: Autumnnolove
---
Theo lý thuyết thì bị Kỷ Tinh Hành cự tuyệt lần nữa, còn bị hắn nhìn thấu bộ mặt thật, khí vận trên người Bạc Tương Tương phải suy yếu mới đúng.
Lạc Ninh lại nhìn người đàn ông tóc vàng đẹp trai kia, phát hiện trên người đối phương không có dính nhân quả với Bạc Tương Tương, chứng tỏ chuyện này không có quan hệ tới hắn.
Vậy rốt cuộc nguyên nhân là cái gì? Đồng Già hỏi Bạc Tương Tương: "Cô bị làm sao vậy?"
Bạc Tương Tương trả lời: "Vừa rồi em đi vệ sinh, giống như nhìn thấy rắn, em bị dọa sợ hãi liền chạy đi, được một lúc thì lạc đường."
"Để mọi người lo lắng cho em, thật ngại quá!". Khuôn mặt cô đầy vẻ áy náy.
Đồng Già cười cười: "Cô không có việc gì là được rồi!"
"Mệt mỏi một ngày, mau đi nghỉ ngơi đi."
Bạc Tương Tương gật đầu: "Dạ!"
Cô cẩn thận nhìn Kỷ Tinh Hành, phát hiện hắn không có nhìn cô, không khỏi cắn cắn môi. Lúc đó nhìn thấy con rắn kia liền biết nó có độc, cô đột nhiên bị dọa sợ muốn chết. Vốn là muốn chạy về xin giúp đỡ, ai biết lại chạy sai đường, sau đó mới có thể gặp được...
Hiện tại nhìn thấy Kỷ Tinh Hành không có việc gì, cô vừa yên tâm vừa cảm thấy xấu hổ, không biết hắn sẽ nghĩ về cô như thế nào, cô cũng không phải cố ý.
Chẳng mấy chốc, mọi người đều chui vào túi ngủ của riêng mình nghỉ ngơi, Hàn Trì cùng Phù Vân Băng thay phiên nhau gác đêm. Phát sóng trực tiếp cũng ngừng.
--Người dịch: Autumnnolove--
Trời vừa tờ mờ sáng Lạc Ninh đã tỉnh dậy, trước tiên cô nhanh chóng vẽ một lá bùa, sau đó mới đứng lên. Thấy Lục Ninh đã dậy, người quay phim cũng lập tức mở thiết bị phát sóng trực tiếp.
"Chào buổi sáng Lạc lão sư, cô muốn chạy bộ sao?". Hắn tươi cười nói.
Lạc Ninh lắc đầu, "Không chạy, chỗ này chạy bộ không tiện."
Cô di chuyển vài cục đá rồi xếp chúng lại với nhau, sau đó đút cành cây bên trong và bật lửa, đem cá hôm qua còn thừa lại cùng mười mấy cái trứng chim bỏ vào trong nồi được tổ tiết mục phát cho mỗi đội.
Sau khi làm xong hết, cô chuẩn bị đi tới bờ sông rửa mặt. Đúng lúc này, Lục Tuân cũng mới vừa từ túi ngủ chui ra: "Cô muốn đi bờ sông sao?"
Lạc Ninh cười nói: "Đúng vậy, anh đi cùng không?"
Khuôn mặt Lục Tuân mang theo ý cười: "Đi, thật trùng hơp, chúng ta suy nghĩ giống nhau."
Lúc này, phía sau hai người lại vang lên một giọng nói: "Tôi cũng đi!"
Lạc Ninh xoay người lại liền thấy Kỷ Tinh Hành đang ngáy ngủ đừng phía sau, hiển nhiên là vừa thức dậy.
Từ sau khi biết hắn bị một cổ lực lượng chi phối sâu sắc, thái độ của Lạc Ninh đối với hắn cũng tốt hơn một chút: "Tùy anh!"
Khí vận của Bạc Tương Tương đột nhiên tăng lên hẳn là có vấn đề, vẫn nên đặt Kỷ Tinh Hành ở bên người để quan sát mới tốt.
Khóe môi Kỷ Tinh Hành liền cong lên: "Vậy đi thôi!"
Ninh Ninh quả nhiên không có làm lơ hắn như lúc trước, đây là một khởi đầu tốt, con rắn kia xuất hiện cũng quá đúng thời điểm.
Những người khác còn chưa có dậy, chỉ có ba người cùng nhau đi đến bờ sông. Một người quay phim khác được phân công đi theo bọn họ ghi hình phát sóng trực tiếp.
Trên đường, Kỷ Tinh Hành mở lời: "Lục lão sư mỗi ngày đều dậy sớm như vậy, là bắt đầu chú ý đến dưỡng sinh rồi sao?"
Lục Tuân nhướng mày, người này là đang ám chỉ hắn lớn tuổi?
Hắn vân đạm phong khinh* đáp: "Ngủ sớm dậy sớm là thói quen tốt, tuổi trẻ là vốn liếng, tôi không muốn làm hỏng nó. Nhưng mà quầng thâm mắt của Kỷ lão sư không nhỏ, nhìn giống như sắp bước vào quá trình lão hóa, bình thường hay thức đêm lắm sao?"
(*) - 风轻云淡 : tính cách không quan tâm đến chuyện khác, nhàn nhạt như mây trôi, nhẹ nhàng như gió thổi. (Wattpad: autumnnolove)
Kỷ Tinh Hành: "......"
Người đàn ông này lại nói hắn có dấu hiệu của tuổi tác, hắn mới đang ở độ tuổi thanh xuân tươi đẹp hào hoa phong nhã nha!
Hắn ngoài mặt cười nhưng trong lòng thì không: "Ha hả, Lục lão sư là lão tiền bối trong giới nghệ sĩ, về sau tôi sẽ noi gương anh mà học tập."
Hắn càng nhấn mạnh ba chữ "lão tiền bối".
Lục Tuân uyển chuyển phê bình ngược lại: "Điểm này cậu thật đúng là có thể học từ tôi, đừng tưởng rằng tuổi còn trẻ liền cố ý phá hư thân thể, cậu là đỉnh lưu, gương mặt này vẫn cần được bảo dưỡng cẩn thận, bằng không fan của cậu phải khóc ngày khóc đêm đó."
Kỷ Tinh Hành: "..."
Tên này đang châm chọc hắn dựa vào mặt kiếm cơm?
Hắn tự tin nói: "Tôi vẫn còn là một tiểu thịt tươi, cũng chưa đến lúc phải dưỡng sinh."
Lục Tuân nhướng mày: "Ở đây có ai không phải tiểu thịt tươi đâu, Kỷ lão sư suy nghĩ như vậy là không được, tôi thấy trạng thái da của cậu không phải tốt lắm, còn có quầng thâm mắt nữa, vẫn cần phải chú ý một chút."
Kỷ Tinh Hành có chút nghẹn, Lục ảnh đế này cũng quá không biết xấu hổ, nhưng hắn cũng không phản bác được lời này.
Hiện tại định nghĩa tiểu thịt tươi trên mạng đại khái là trong độ tuổi từ 15 đến 25. Cho nên Lục Tuân 24 tuổi, xác thật còn trong nhóm tiểu thịt tươi. Chỉ là hắn đã sớm cầm vài cái giải thưởng ảnh đế, bối cảnh cùng địa vị đều đứng đầu, cho nên mọi người mới quên mất thật ra Lục ảnh đế vẫn còn rất trẻ.
Kỷ Tinh Hành sờ sờ mặt: "Tôi cảm thấy trạng thái da của mình khá tốt, không mượn Lục lão sư phải nhọc lòng."
Nhưng mà hắn thật sự có quầng thâm mắt sao? Gần đây bởi vì chuyện của Lạc Ninh, hắn vẫn luôn ngủ không ngon, xem ra về sau quả thực cần phải chú ý một chút. Hắn luôn biết Lạc Ninh thuộc loại nhan khống, cũng bởi vậy hắn cần phải gìn giữ khuôn mặt này.
Lạc Ninh nghe hai người anh một câu tôi một câu đấu võ mồm có chút buồn cười, Lục Tuân lại có thời điểm đáng yêu như vậy, hiếm thấy.
Bất quá Kỷ Tinh Hành không phải là đối thủ của Lục Tuân, còn không phải là tự mình tìm ấm ức khó chịu sao.
Kỷ Tinh Hành vừa lúc nhìn thấy Lạc Ninh ở bên cạnh cười trộm, không nhịn được liền hỏi: "Ninh Ninh, em xem anh và Lục lão sư ai nhìn trẻ hơn?"
Lục Tuân cảm thấy Kỷ Tinh Hành là quỷ ấu trĩ, nhưng hắn cũng tò mò nhìn về phía Lạc Ninh.
Lạc Ninh nghiêng đầu nhìn nhìn hai người: "Tôi nói thật, Lục lão sư tuy rằng lớn hơn anh hai tuổi, nhưng nhìn trẻ hơn so với anh, trạng thái cũng tốt hơn anh."
Lục Tuân cùng Kỷ Tinh Hành đứng chung một chỗ, hai người đều tuấn mỹ bất phàm, chỉ là khí chất không giống nhau, nhìn qua thì khó phân cao thấp, nhưng khí chất và trạng thái tổng thể của Lục Tuân lại tốt hơn.
Nếu Lục Tuân hướng tới hình tượng thanh xuân, khí chất không trầm ổn nội liễm như vậy, sẽ hoàn toàn giống như hot boy bước ra từ giảng đường. Hơn nữa, ở giới giải trí người ta còn được công nhận là đệ nhất lão công quốc dân.
Kỷ Tinh Hành: "...". Đắng lòng!
Trong mắt Lục Tuân ý cười càng sâu: "Cảm ơn Lạc lão sư khích lệ!"
Kỷ Tinh Hành đang cảm thấy đắng lòng, không muốn nói thêm gì nữa.
--Fanpage: Bản dịch 0 đồng--
[ Thì ra lúc Lục thần cà khịa người khác còn cà khịa tới nơi tới chốn như vậy, Kỷ đỉnh lưu không còn lời gì để nói luôn ]
[ Tinh Hành quá đáng thương, anh lấy đâu ra tự tin làm đối thủ của Lục thần vậy, còn chủ động đưa tới cửa ]
[ Kỷ Tinh Hành mắc cười ghê, ban đầu ảnh muốn chê Lục thần già đó, vậy mà không nghĩ ra người ta chỉ hơn ảnh có hai tuổi ]
[ Ha ha, ở đây có ai không phải là tiểu thịt tươi đâu, lần đầu tiên phát hiện Lục thần còn đáng yêu như vậy ]
[ Lục thần của chúng tôi xác thật là tiểu thịt tươi nha, mà giá trị nhan sắc còn đừng ở hàng top của tiểu thịt tươi nữa nha ]
[ Thật là thì trước đó Lục thần có nhiều thành tích quá, cho nên tôi cũng suýt chút nữa quên mất ảnh vẫn là một tiểu thịt tươi ]
[ Lục thần chính là thần thoạt, rõ ràng ảnh có thể dựa vào mặt kiếm cơm, nhưng người ta càng muốn dựa vào tài hoa a! ]
[ Ninh bảo cũng thiệt tình ghê, Kỷ Tinh Hành tự nhiên giống trẻ tự kỷ, em cười em đi vệ sinh! ]
[ Hai người này khịa qua khại lại đáng yêu ghê, Ninh bảo ngồi ở bên cạnh cười trộm muốn tắt thở ]
[ Tự nhiên thấy Kỷ Tinh Hành cũng không có đáng ghét lắm ]
[ Thương Tinh Hành của tui ghê, thật đúng là có quầng thâm mắt, ảnh cần phải chú ý bảo dưỡng lại mới được ]
[ Tội nghiệp ảnh quá à, nhưng mà tôi không nhịn được cười mấy má ơi ]
[ Tinh Hành kiêu ngạo cũng có thời điểm bị khịa cho á khẩu, quá buồn cười ]
Tinh Tú rất nhiều người đều là fan nhan sắc, cho nên cũng rất thích Lục Tuân, thấy hai người cà khịa nhau chỉ cảm thấy khá đáng yêu, cũng không có ra mặt mắng, sóng bình luận tương đối vui vẻ. Fan Lục Tuân Tuân tất nhiên cũng sẽ không đi gây chuyện, cùng gia nhập bình luận hữu hảo trên kênh bình luận.