Editor: Đào Tử
____________________________
"Thanh Long, trở về!"
Liễu Diệp Tiên làm vú em trị liệu chuyên nghiệp, động tác của cô rõ ràng nhanh hơn "Hoàng đế".
Cô mang theo Thanh Long cùng trốn vào không gian linh tuyền, cưỡng chế tránh công kích dị năng của "Hoàng đế".
Hai giây sau lại lần nữa xuất hiện.
Thời điểm xuất hiện, đồ đằng kì lạ trên trán Thanh Long biến mất không thấy tăm hơi.
"Hoàng đế" thấy vậy nộ khí ngút trời.
Một khắc Thanh Long biến mất, khế ước nô ɭệ hắn dùng dị năng tạo dựng bị cưỡng ép xóa sạch.
Quả nhiên gặp phải dị năng giả khắc tinh!
Khôi phục tự do, Thanh Long lại phát động công kích.
"Long khí hộ thể" của "Hoàng đế" một ngày chỉ có thể dùng chín lần, vừa rồi giao đấu ngắn ngủi bị Thanh Long tiêu hao ba lần, còn lại sáu lần.
Nếu chỉ là dị năng giả hoặc dị thú bình thường, sáu lần dư xài.
Nhưng thứ hắn gặp chính là tổ hợp Liễu Diệp Tiên và Thanh Long.
Thanh Long là dị thú hệ phong cấp ba, mà Liễu Diệp Tiên không chỉ là dị năng hệ trị liệu còn có không gian quỷ dị, cưỡng ép xóa đi khế ước nô ɭệ của hắn.
"Hừ, trẫm không sợ!"
Mượn nhờ "Long khí hộ thể" lại mạnh mẽ chống đỡ một đợt công kích.
"Hoàng đế" nhìn như chật vật nhưng không bị thương gân cốt, chỉ là long bào vàng kim lăn trên mặt đất đến dúm dó.
Hắn nắm lấy ngọc tỷ ý đồ lập lại chiêu cũ đánh lén Liễu Diệp Tiên, ai ngờ Liễu Diệp Tiên đã sớm chuẩn bị.
"Hoàng đế" công kích cô, cô lập tức lách vào không gian linh tuyền tránh né hai giây rồi xuất hiện.
Không cần bảo hộ bình sữa, Thanh Long không cố kỵ nữa, chuẩn bị phát toàn lực.
"Hoàng đế" thấy tình thế không ổn, tròng mắt đảo một vòng, trong khoảnh khắc sinh ra một chủ ý âm độc.
"Các ngươi đến vì hai con súc sinh kia?"
"Hoàng đế" tính toán khoảng cách giữa hắn và Thanh Long, chỉ có ba bốn trượng.
Khoảng cách này nhìn có vẻ rất an toàn, nhưng "Hoàng đế" biết lấy lực bộc phát thêm tốc độ phong hệ của Thanh Long, ba bốn trượng chỉ là thời gian chớp mắt.
Liễu Diệp Tiên lộ ra phẫn nộ hiếm thấy.
"Biết rồi còn hỏi?"
Hai người âm thầm vây xem nghe nói như thế, mơ hồ đoán được tại sao Liễu Diệp Tiên và Thanh Long lại "Mất tích".
"Hai con súc sinh? Chẳng lẽ là nói anh em ruột của Thanh Long?"
Bùi Diệp nói, "Chắc là vậy."
Cô cứu Thanh Long không lâu, Thanh Long hay dùng biện pháp đặc thù liên hệ hai anh em ruột đến đầu nhập cô.
Chuồng chó đội cảnh khuyển cách căn cứ XX cũng khá gần, ai ngờ hơn nửa tháng không thấy bóng dáng Yển Nguyệt và Đao.
Bùi Diệp lần nữa hoài nghi bọn nó có phải nửa đường ngoẻo.
Cho dù là dị thú mạnh mẽ, xông ra khu Zombie luân hãm cũng không phải chuyện dễ dàng.
Thanh Long lại rất chắc chắn chúng nó còn sống, khỏe mạnh, nhưng không biết vì sao động tác chậm như vậy.
Bây giờ xem xét, có thể Yển Nguyệt và Đao đụng phải phiền toái.
Đối thoại khúc sau cũng xác nhận suy đoán tổ hai người LYB vây xem vẩy nước.
"Hoàng đế" mặt ngoài lạnh lùng chế giễu khinh thường, kì thực trong lòng nở hoa.
Hắn vắt hết óc kéo dài thời gian, "Chúng ta đều là người sống sót, đều cùng là nhân loại, mà bọn nó chỉ là hai con súc sinh. Bởi vì cái gọi là 'Không phải tộc ta, lòng ắt nghĩ khác', súc sinh dù sao cũng là súc sinh, ngươi tình nguyện đi trợ giúp hai con súc sinh cũng không nguyện ý tin tưởng đồng loại à?"
Con ngươi u buồn của Thanh Long biến thành u ám.
Ánh mắt nhìn "Hoàng đế" giống như nhìn một đống thịt chết hôi thối.
Liễu Diệp Tiên phẫn nộ nói, "Mày là súc sinh, tao cũng không phải, ai cùng là đồng loại với mày? Thanh Long bọn nó là dị thú, mà mày là cầm thú!"
"Hoàng đế" hai tay dang ra.
"Có vẻ không thể thỏa thuận rồi!"
Vừa dứt lời, một cảm giác nguy cơ mãnh liệt kèm theo tia lửa rực cháy đánh lén từ phía sau.
Thanh Long phản ứng mau lẹ cứu Liễu Diệp Tiên đi.
Người sau lòng vẫn còn sợ hãi nắm lấy lông dày trên cổ nó.
Thanh Long bất mãn nói, "Buông tay ra, muốn trọc rồi."
Lông trên cổ nó là pháp bảo gia tăng nhan trị có một không hai, địa vị của nó cũng quan trọng không kém lông trên đầu.
Liễu Diệp Tiên nhìn chằm chằm đứa đánh lén cô.
Người đến không phải dị năng giả, mà là một cô chó hình thể vô cùng giống Thanh Long, nhưng lông tóc lệch màu xám.
"Nó là?"
Thanh Long nhìn chằm chằm đồng loại, miệng nói tiếng người, "Em gái em."
"Em gái em?" Liễu Diệp Tiên nhìn cô chó lớn nhan trị cũng cao ngang Thanh Long, thăm dò, "Nó là Yển Nguyệt?"
"Không phải, nó là Đao."
Thanh Long Yển Nguyệt Đao là ba anh em.
Thanh Long và Yển Nguyệt là giống đực, Đao là giống cái.
"Vậy trước đó chúng ta cứu chính là Yển Nguyệt? Chị còn tưởng nó mới là Đao."
Vì giống gì cô em nhỏ này phải gọi là Đao? Yển Nguyệt dễ nghe hơn một tí.
Thanh Long cảnh giác nhìn Đao quanh thân phát ra sát ý với nó.
"Em tìm cơ hội, chị chú ý."
Liễu Diệp Tiên đề cao cảnh giác.
"Được!"
Cô có thể mang vật sống nhập không gian, nhưng có hạn chế nhất định.
Vật thể lần đầu tiến nhập không gian cần tự tay tiếp xúc mới có thể đưa vào.
Những lần sau không cần, nhưng cũng có khoảng cách hạn chế.
Đao bị "Hoàng đế" hạ khế ước nô ɭệ, nó sẽ nghe theo "Hoàng đế" chỉ huy, không từ thủ đoạn công kích bọn họ.
Vì không làm thương hại Đao, buộc phải nghĩ biện pháp đem Đao vào trong không gian linh tuyền, dựa vào không gian linh tuyền xóa đi khế ước khống chế "Hoàng đế" đối với Đao.
Đây là Liễu Diệp Tiên tình cờ phát hiện.
Trước đó không lâu, Thanh Long nói với cô ngửi được khí tức đồng loại, cỗ khí tức này khiến nó rất bồn chồn.
Liễu Diệp Tiên không hỏi, một người một chó lần theo mùi đuổi tới, tìm tòi hư thực.
Đuổi tới kịp thời, vừa hay nhìn thấy Yển Nguyệt toàn thân vết thương chồng chất bị một đám Zombie công kích, trong đó còn có hai con Zombie cấp hai biến dị tộc độ.
Tuy Yển Nguyệt là dị thú sắp đột phá cấp ba, nhưng chưa đột phá tầng kia, thực lực chỉ coi là nổi bật trong đám dị thú cấp hai.
Trước khi bị vây công, chân trái phía trước của Yển Nguyệt bị thương khập khiễng, phần bụng còn có lỗ thủng, một vết sẹo dài rướm máu từ mắt trái vạch đến bên phải gương mặt, vết thương sâu có thể nhìn thấy xương gò má nứt ra.
Yển Nguyệt là nỏ mạnh hết đà, mà càng ngày càng nhiều Zombie bị máu tươi của nó hấp dẫn.
Nếu không phải Thanh Long và Liễu Diệp Tiên chạy đến kịp thời, Yển Nguyệt dữ nhiều lành ít.
Đưa Yển Nguyệt vào không gian linh tuyền cứu chữa, Thanh Long mới từ trong miệng Yển Nguyệt biết tình báo "Hoàng đế".
Yển Nguyệt và Đao tiến hóa thức tỉnh liền lên đường chuẩn bị tìm đến anh cả Thanh Long.
Không chỉ chuẩn bị một mình đến, còn liên thủ thắng cảnh khuyển khác trong khuyển xá, dựa vào vũ lực để bọn chúng cùng lên đường.
Ai ngờ vận khí kém, nửa đường đụng phải "Hoàng đế" .
Yển Nguyệt và Đao đều từng là cảnh khuyển, bọn nó đối với nhân loại không có ác ý sâu như dị thú khác, thậm chí còn rất thân cận.
Bọn nó cứu được "Hoàng đế" và đồng bọn "Hoàng đế" bị Zombie vây công, ai ngờ "Hoàng đế" đột ngột nổi lên đánh lén, tiểu đội cảnh khuyển tìm nơi nương tựa không có hai vị thủ lĩnh trở nên loạn thị, mà Yển Nguyệt và Đao bị ép thành "Chó săn" của "Hoàng đế", kẻ thù nguy hiểm nào bọn nó đều đi đầu.
Thiên phú bọn nó lợi hại hơn nữa, thực lực mạnh đến đâu cũng có cực hạn.
"Hoàng đế" và đồng bọn hắn mượn nhờ tinh hạch Zombie nhanh chóng tiến bộ, thực lực tăng nhanh như ngồi mũi tên lửa.
Yển Nguyệt và Đao là dị thú, phương thức tăng thực lực khác dị năng giả.
Bọn nó đặt trong dị thú tính là thiên tài đứng đầu, nhưng so sánh dị năng giả như nạp túi kinh nghiệm thăng cấp lại kém xa tít tắp.
Tốc độ tiến bộ không bằng bọn người "Hoàng đế", địa vị hai chú chó hạ xuống nhanh chóng, từ nhân vật tấn công chủ yếu biến thành khiên thịt cản đao.
Cuối cùng, Yển Nguyệt là dị thú cấp hai còn bị ném bỏ.
Nếu không phải Thanh Long lần theo mùi tìm đến, có lẽ chỉ tìm được em trai nhà mình trong bụng Zombie.