“Chú, dì, cháu xin hai người, hãy bỏ qua cho cháu với! Hu hu hu...!Cháu có thể bảo trong nhà cho hai người tiền.” Lời của Tiểu Tuyết gần như là cầu xin mà vẫn không có chút tác dụng nào.
Hai người nhốt cô ta vào phòng bếp.
Tiền Vệ Quốc và Lý Tố đã sớm chuẩn bị xong xuôi đồ kết hôn rồi, hai người lo liệu mọi việc với tâm trạng cao hứng bừng bừng.Tiền Nhất Vĩ nhìn Tiểu Tuyết xinh đẹp mà ch ảy nước miếng: “Oa, cưới vợ, mình có bà xã xinh đẹp rồi!”Sau ba ngày cô gái bị bọn họ bỏ đói, thì không còn sức lực mà gào khóc.Tiền Vệ Quốc thấy thời gian gần tới, liền chuẩn bị các thứ để đêm nay con trai mình cưới vợ.
Ông đi khắp làng, đến từng nhà mời người trong thôn tới uống rượu mừng.
Tuy người trong thôn cảm thấy có chút thương cảm cho Tiểu Tuyết, nhưng họ không được học hành thì nào có cái gì mà ý thức pháp luật, hơn nữa điều kiện của nhà trưởng thôn rất tốt, nên gả qua đó không bao lâu sau sẽ không gây náo loạn nữa.
Huống chi, trưởng thôn còn nói, rượu mừng buổi tối nay còn có thịt ăn.
Ở nơi thôn quê lạc hậu như thế này, ngoại trừ lễ mừng năm mới, thì những gia đình bình thường vốn chẳng có thịt để ăn.
Vì vậy đám người trong thôn vẫn đến tiệc cưới với vẻ hết sức phấn khởi.Buổi tối, do Tiền Vệ Quốc rất hài lòng, lại cùng mọi người trong thôn uống nhiều rượu nên ông bị chóng mặt.
Tiệc rượu nhanh chóng thì tàn cuộc, tất cả mọi người đều vui vẻ trở về nhà.Tiền Nhất Vĩ dưới sự thúc giục mấy người thanh niên trong thôn, đã để đám người chuẩn bị gây náo động đêm động phòng của mình.
Do sợ Tiểu Tuyết thừa dịp hỗn loạn mà chạy trốn, sau khi Lý Tố thay trang phục tân nương cho cô ta, bà đã trói cô ta trên giường bằng sợi dây thừng.
Khi Tiền Nhất Vĩ vén khăn đội đầu của cô dâu lên, đám thanh niên kia đều nhìn thấy đầu tóc Tiểu Tuyết rối bời, đang lê hoa đái vũ mà khóc, thì không khỏi đứng núi này trông núi nọ.
Vì không nhà ai trong thôn lại có cô nữ sinh viên xinh đẹp mượt mà như nước như thế này cả!Vương Thiết Trụ nuốt một ngụm nước miếng, cười đểu hỏi Tiền Nhất Vĩ: “Nhóc con mày, biết động phòng như thế nào không?”“Làm mô á?”Dù sao Tiền Nhất Vĩ cũng chỉ là một kẻ ngu si, nên vốn không hiểu những chuyện nam nữ kia.Những người khác thì ngay lập tức hiểu ý tứ của hắn ta.
Cả đám vừa nhìn Tiểu Tuyết nheo nheo mắt vừa nói với Tiền Nhất Vĩ: “Vậy để các anh đây dạy dỗ mày...!Ha ha ha ha!”Bọn họ sợ tiếng thét chói tai của Tiểu Tuyết dẫn đến sự chú ý của Tiền Vệ Quốc, nên Lưu Tứ cầm đầu bịt miệng cô gái lại.
Những người khác thấy thế, thì vội ba chân bốn cẳng tiến lên xé rách quần áo của cô gái...!Cô gái càng giãy dụa kịch liệt thì càng k1ch thích d*c vọng của bọn chúng, cả lũ cầm thú đè ép chen lấn nhau mà thoả thích phát ti3t ở trên người Tiểu Tuyết...!Lúc Vương Thiết Trụ là người cuối cùng rời khỏi người Tiểu Tuyết, trời đã tảng sáng rồi.Tiểu Tuyết nằm ở trên giường, trên cơ thể trắng như tuyết kia đầy những vết xanh tím, mắt trợn tròn chết lặng, như thể là người đã chết không nhúc nhích chút nào.
Mấy tên đàn ông cười đùa rời khỏi nhà trưởng thôn thì trên đường đi vẫn còn thảo luận vì chưa đã cơn thèm.
Trong phòng, nhìn Tiền Nhất Vĩ ngủ như lợn chết ở bên cạnh, Tiểu Tuyết giùng giằng bò dậy từ trên giường.
Vì để tiện bạo dâm, mấy gã lưu manh đã cởi hết dây trói trên người Tiểu Thuyết xuống.Tiểu Tuyết lảo đảo đi tới chỗ dưới gốc cây trong sân nhà trưởng thôn kia, cật lực đứng ở mép miệng giếng, rồi vắt dây thừng trói mình vòng qua cành cây, quyết định dứt khoát kiên quyết mình phải chết.
Mang theo thù hận vô tận với nơi này, cô ta nhẹ nhàng nhảy một cái, cứ như vậy mà kết thúc sinh mạng trẻ tuổi của chính mình.
Sợi dây thừng chịu trọng lượng của cô ta, nên chợt giật thẳng xuống, khiến cảm giác hít thở không thông trong nháy mắt trào l3n đỉnh đầu cô gái, sắc mặt Tiểu Tuyết tím lại, tay ra sức cạy sợi dây siết ở cổ ra.
Sức lực của cô ta rất lớn, tới mức móng tay cũng bị gãy, máu đỏ thấm ướt sợi dây, điều này lại càng khiến sợi dây thừng càng chắc thêm.
Cực hận, tôi cực kỳ hận nơi đây...!Tôi muốn giết sạch các người...!Mấy phút sau, cô ta không có động tĩnh gì nữa.
Tí tách, tí tách, máu đỏ chảy dọc theo tay cô ta, từng giọt rơi xuống giếng.Lý Tố cố ý dậy thật sớm, vì muốn đi xem tình hình trong phòng con trai ra sao.
Nhưng khi bà đẩy cửa ra, lại chợt thấy một thi thể nữ treo trên cây trong sân! Đó chính là Tiểu Tuyết chết không nhắm mắt.
Lý Tố thét lên chói tai rồi chạy bò vào trong phòng gọi Tiền Vệ Quốc dậy.
Tiền Vệ Quốc vì say rượu mà đau đầu, nên lúc này bị Lý Tố làm tỉnh ngủ, thì vô cùng cáu bẳn: “Bà già thối tha, sáng sớm gào thét ma quỷ cái gì!”.