“ Đảo đen” được thành lập dựa trên hiệp ước giữa các thế lực Trung Đông , Châu Á và Đông Nam Á nhằm tạo ra một lực lượng sát thủ , lính đánh thuê chuyên nghiệp phục vụ cho nhu cầu bành trướng mạng lưới ngầm mà “ J” là một cái tên đủ tầm- thích hợp cho việc thay mặt bọn họ giải quyết mọi việc ở đây.
“ J, còn lại 56 người”
Xuyên qua tấm kính,liếc nhìn những hàng người đủ màu da, độ tuổi,giới tính, cao, thấp, gầy, mập...đang đứng tràn đại sảnh phía dưới kia, nhìn hỗn độn không chút ăn nhập gì với nhau, điểm chung duy nhất là bất kể ai đều một thân sát khí mãnh liệt sau khi vừa trải qua 3 vòng đào thải khốc liệt.
300 lính đánh thuê chiêu mộ được khắp thế giới, giờ còn lại 56 người, không tồi.
“ Đi thôi, đem họ đến với Ngục Đêm.
3 ngày sau còn lại bao nhiêu người thì đem về đảo”
“ Rõ”
Nói rồi người đàn ông ra ngoài phân phó cho thuộc hạ.
J hay cũng chính là Lý Thừa Phong đang nheo mắt nhìn vào một bóng dáng quen thuộc trong đội hình xẹt qua tia nghi ngờ...sau đó nhanh chóng biến mất, quay mặt bước ra ngoài.
Anh đứng ở vị trí này ngày hôm nay không biết phải trải qua bao nhiêu xương máu, một cử chỉ ánh mắt đều bị những kẻ hữu tâm để ý đến, “ cây cao đón gió” đạo lý này anh thông suốt, cho nên bất kỳ cảm xúc bất thường nào lộ ra đều có thể là con dao đâm ngược về phía anh nên càng phải cẩn trọng...
Lý Thừa Phong không biết rằng, khoảnh khắc anh quay mặt đi cũng là lúc Trình Gia Lâm nhíu mày ngẩn đầu đánh giá hướng bên này, cô có cảm giác ai đó đang nhìn mình, ánh nhìn rất quen thuộc...ánh mắt hơi lóe sáng rồi nhanh chóng cụp đầu xuống tiếp tục dựa tường nghỉ ngơi.
Cô đến nơi này đã được 2 ngày, chỉ mới 2 ngày mà 3 cuộc chiến sinh tử đã phải trải qua, suốt 48 tiếng cật lực căng thẳng 2 phần 3 số người tham gia đã bỏ mạng, thời thời khắc khắc không chút lơ là, cô biết đây mới chỉ là bắt đầu, nếu không vượt qua được thì chỉ có một kết cục mà ai cũng biết là gì rồi đó.
Một lúc sau, một đội quân vũ trang mà cầm đầu là kẻ từ đầu đến chân bao trùm trong bộ rằn ri đen của lính đánh thuê xuất hiện thông báo, bọn cô có 6 tiếng nghỉ ngời và ăn uống, sau đó sẽ bắt đầu hạng mục tiếp theo.
Nghe được lời thông báo đó, ai nấy đều âm thầm thở phào...ít nhất họ còn 6 tiếng an toàn.
Trong rừng cây nguyên sinh
Sự ẩm ướt, dã thú, cạm bẫy, kẻ địch đuổi giết...bên tai là tiếng rít gào hòa tan với tiếng hỏa lực nổ vang..
Trình Gia Lâm ôm theo súng vào 2 cây đoản đao cật lực chạy sâu vào trong rừng.
6 tiếng an toàn là quá ngắn ngủi, sau đó bọn họ được đưa đến khu rừng này và nhiệm vụ đặt ra là 10 người sống sót.
Sau 36 tiếng nhiệm vụ kết thúc, quá số người sống sót thì cả đội sẽ là mục tiêu của tàn sát...Tiếng hít khí nặng nề vang lên, không ai bảo ai, họ giữ chặt lấy vũ khí của mình, ánh mắt dè chừng nhanh chóng hòa vào rừng sâu, đây là nơi phòng hộ cũng như tấn công tốt nhất.
Thế nhưng, không phải ai cũng làm được như vậy.
Khi Trình Gia Lâm vừa tới bìa rừng thì đã có 5 người ngã xuống, bọn họ có một nhóm người kết thành một đội, đại não bảo cô phải nhanh chóng tiến vào rừng tìm cho mình khu vực ẩm nấp như thế cô mới có cơ hội...
Ẩn nấp trên một gốc đại thụ, nhẹ lên đạn nâng tầm ngắm...chỉ cần có người xuất hiện, đó sẽ là mục tiêu của cô không nghi ngờ.
Đối với cô, tập kích và bắn tỉa có thể coi là điểm mạnh của cô, vì trong quân đội, cũng như giới bắn tỉa thì đa phần là nam, sức mạnh không phải một người phụ nữ như cô có thể dễ dàng đối đầu huống chi còn là người tập luyện, đó cũng là lý do mà cô không thắng được Lý Thừa Phong và thường bị anh chèn ép...chính vì vậy cô tập trung nhiều vào bổ sung sức bền độ linh hoạt cơ thể hơn nếu có thể cô sẽ lực chọn bất ngờ tập kích hơn là trực diện đối mặt...
Bụp bụp...
2 tiếng động nhỏ vang lên, là âm thanh từ súng bắn tỉa của Trình Gia Lâm.
Đây đã là tên thứ 6 ngã xuống trước súng của cô.
Tiếp theo có 2 người đang tiến tới, cô lại chuẩn bị vào tư thế ngắm bắn.
Đối phương đang di chuyển, bổng dưng ngẩn mặt nhìn về phía cô dương cao súng lên trời...Người này cô biết, đây là cặp song sinh nổi tiếng trong giới lính đánh thuê, cô và cô ta đã từng kết hợp nhiều lần, xem như có quen biết...Bất động quan sát lẫn nhau, sau đó cặp song sinh nhanh chóng vụt qua
18 tiếng đồng hờ đã trôi qua, cô hạ được 7 tên, cặp song sinh hạ 5 tổng cộng ít nhất 12 người đã bị hạ gục, số lượng người có khả năng sống còn rất nhiều, cô phai đổi địa điểm thôi.
Mục tiêu cuối cùng của tất cả mọi người là khu vực căn cứ bên kia của cánh rừng, sau 36 tiếng, không được sớm không được muộn tất cả sẽ phải tập trung ở địa điểm gặp mặt bên kia với số lượng là 10 người, phần còn lại trong cánh rừng không còn gì khác ngoài đối mặt với sự tàn sát của vũ trang nơi đây, mà cô mới chỉ đang ở 2 phần 5 đoạn đường, chưa vào được đến trung tâm của cánh rừng nên cô phải tranh thủ vừa tập kích vừa di chuyển.
Nhanh chóng quan sát xung quang và nhảy xuống phía dưới, tiếp đó tiếp cận những tên sát thủ đã bị cô hạ gục bên kia, bổ sung thêm đạn, một khẩu súng ngắn và gói bánh quy sau đó nhanh chóng lẩn vào trong rừng sâu.
“ J, còn lại 56 người”
Xuyên qua tấm kính,liếc nhìn những hàng người đủ màu da, độ tuổi,giới tính, cao, thấp, gầy, mập...đang đứng tràn đại sảnh phía dưới kia, nhìn hỗn độn không chút ăn nhập gì với nhau, điểm chung duy nhất là bất kể ai đều một thân sát khí mãnh liệt sau khi vừa trải qua 3 vòng đào thải khốc liệt.
300 lính đánh thuê chiêu mộ được khắp thế giới, giờ còn lại 56 người, không tồi.
“ Đi thôi, đem họ đến với Ngục Đêm.
3 ngày sau còn lại bao nhiêu người thì đem về đảo”
“ Rõ”
Nói rồi người đàn ông ra ngoài phân phó cho thuộc hạ.
J hay cũng chính là Lý Thừa Phong đang nheo mắt nhìn vào một bóng dáng quen thuộc trong đội hình xẹt qua tia nghi ngờ...sau đó nhanh chóng biến mất, quay mặt bước ra ngoài.
Anh đứng ở vị trí này ngày hôm nay không biết phải trải qua bao nhiêu xương máu, một cử chỉ ánh mắt đều bị những kẻ hữu tâm để ý đến, “ cây cao đón gió” đạo lý này anh thông suốt, cho nên bất kỳ cảm xúc bất thường nào lộ ra đều có thể là con dao đâm ngược về phía anh nên càng phải cẩn trọng...
Lý Thừa Phong không biết rằng, khoảnh khắc anh quay mặt đi cũng là lúc Trình Gia Lâm nhíu mày ngẩn đầu đánh giá hướng bên này, cô có cảm giác ai đó đang nhìn mình, ánh nhìn rất quen thuộc...ánh mắt hơi lóe sáng rồi nhanh chóng cụp đầu xuống tiếp tục dựa tường nghỉ ngơi.
Cô đến nơi này đã được 2 ngày, chỉ mới 2 ngày mà 3 cuộc chiến sinh tử đã phải trải qua, suốt 48 tiếng cật lực căng thẳng 2 phần 3 số người tham gia đã bỏ mạng, thời thời khắc khắc không chút lơ là, cô biết đây mới chỉ là bắt đầu, nếu không vượt qua được thì chỉ có một kết cục mà ai cũng biết là gì rồi đó.
Một lúc sau, một đội quân vũ trang mà cầm đầu là kẻ từ đầu đến chân bao trùm trong bộ rằn ri đen của lính đánh thuê xuất hiện thông báo, bọn cô có 6 tiếng nghỉ ngời và ăn uống, sau đó sẽ bắt đầu hạng mục tiếp theo.
Nghe được lời thông báo đó, ai nấy đều âm thầm thở phào...ít nhất họ còn 6 tiếng an toàn.
Trong rừng cây nguyên sinh
Sự ẩm ướt, dã thú, cạm bẫy, kẻ địch đuổi giết...bên tai là tiếng rít gào hòa tan với tiếng hỏa lực nổ vang..
Trình Gia Lâm ôm theo súng vào 2 cây đoản đao cật lực chạy sâu vào trong rừng.
6 tiếng an toàn là quá ngắn ngủi, sau đó bọn họ được đưa đến khu rừng này và nhiệm vụ đặt ra là 10 người sống sót.
Sau 36 tiếng nhiệm vụ kết thúc, quá số người sống sót thì cả đội sẽ là mục tiêu của tàn sát...Tiếng hít khí nặng nề vang lên, không ai bảo ai, họ giữ chặt lấy vũ khí của mình, ánh mắt dè chừng nhanh chóng hòa vào rừng sâu, đây là nơi phòng hộ cũng như tấn công tốt nhất.
Thế nhưng, không phải ai cũng làm được như vậy.
Khi Trình Gia Lâm vừa tới bìa rừng thì đã có 5 người ngã xuống, bọn họ có một nhóm người kết thành một đội, đại não bảo cô phải nhanh chóng tiến vào rừng tìm cho mình khu vực ẩm nấp như thế cô mới có cơ hội...
Ẩn nấp trên một gốc đại thụ, nhẹ lên đạn nâng tầm ngắm...chỉ cần có người xuất hiện, đó sẽ là mục tiêu của cô không nghi ngờ.
Đối với cô, tập kích và bắn tỉa có thể coi là điểm mạnh của cô, vì trong quân đội, cũng như giới bắn tỉa thì đa phần là nam, sức mạnh không phải một người phụ nữ như cô có thể dễ dàng đối đầu huống chi còn là người tập luyện, đó cũng là lý do mà cô không thắng được Lý Thừa Phong và thường bị anh chèn ép...chính vì vậy cô tập trung nhiều vào bổ sung sức bền độ linh hoạt cơ thể hơn nếu có thể cô sẽ lực chọn bất ngờ tập kích hơn là trực diện đối mặt...
Bụp bụp...
2 tiếng động nhỏ vang lên, là âm thanh từ súng bắn tỉa của Trình Gia Lâm.
Đây đã là tên thứ 6 ngã xuống trước súng của cô.
Tiếp theo có 2 người đang tiến tới, cô lại chuẩn bị vào tư thế ngắm bắn.
Đối phương đang di chuyển, bổng dưng ngẩn mặt nhìn về phía cô dương cao súng lên trời...Người này cô biết, đây là cặp song sinh nổi tiếng trong giới lính đánh thuê, cô và cô ta đã từng kết hợp nhiều lần, xem như có quen biết...Bất động quan sát lẫn nhau, sau đó cặp song sinh nhanh chóng vụt qua
18 tiếng đồng hờ đã trôi qua, cô hạ được 7 tên, cặp song sinh hạ 5 tổng cộng ít nhất 12 người đã bị hạ gục, số lượng người có khả năng sống còn rất nhiều, cô phai đổi địa điểm thôi.
Mục tiêu cuối cùng của tất cả mọi người là khu vực căn cứ bên kia của cánh rừng, sau 36 tiếng, không được sớm không được muộn tất cả sẽ phải tập trung ở địa điểm gặp mặt bên kia với số lượng là 10 người, phần còn lại trong cánh rừng không còn gì khác ngoài đối mặt với sự tàn sát của vũ trang nơi đây, mà cô mới chỉ đang ở 2 phần 5 đoạn đường, chưa vào được đến trung tâm của cánh rừng nên cô phải tranh thủ vừa tập kích vừa di chuyển.
Nhanh chóng quan sát xung quang và nhảy xuống phía dưới, tiếp đó tiếp cận những tên sát thủ đã bị cô hạ gục bên kia, bổ sung thêm đạn, một khẩu súng ngắn và gói bánh quy sau đó nhanh chóng lẩn vào trong rừng sâu.
Danh sách chương