Chuyện là Hô Nhĩ Xích và Ma Lặc đổi hồn đã được bốn ngày, hiện giờ đúng vào mùa nóng nực nhất ở Hung Nô.
Thân thể Ma Lặc tuy nhỏ bé nhưng vẫn có thể điều khiển được nên Hô Nhĩ Xích sẽ tự mình tắm, Thanh Ly chỉ cần ôm hắn bỏ vào bồn là được rồi. Tuy nhiên, thân thể Hô Nhĩ Xích thì làm sao bây giờ? Chuyện trao đổi linh hồn phải tuyệt đối bảo mật cho nên ngoài Thanh Ly ra, không có người nào biết việc này cả. Viện cớ rằng Hô Nhĩ Xích bị bệnh, mọi tấu chương trong triều đều được đưa đến phòng Thanh Ly để Hô Nhĩ Xích trong thân thể Ma Lặc xem rồi phê duyệt.
Nhìn dáng vẻ ‘tiểu Ma Lặc’ chăm chú lão luyện, Thanh Ly quả thực yêu thích không chịu được, cả ngày cứ ôm hắn chơi đùa thân thiết.
Hô Nhĩ Xích tuy là giận lắm nhưng vì đang ở trong thân thể Ma Lặc nên chỉ có thể để cho Thanh Ly ‘chà đạp’ thỏa thuê. Hắn không thể phản kháng được, chỉ còn cách không ngừng trừng mắt rồi giãy giãy đôi chân nhỏ, ê a kêu gào. Mà thà rằng hắn không kêu thì thôi, chứ một khi đã la lên rồi thì lại càng khiến cho Thanh Ly không thể nào buông tay ra được.
Ma Lặc trong thân thể Hô Nhĩ Xích ngược lại rất ngoan. Vì tiểu hài nhi thích ngủ nên cả ngày hết ăn rồi lại lăn trên giường gáy o o.
Tuy nhiên… tắm lại là một vấn đề vô – cùng – lớn.
Ma Lặc bình thường đặc biệt ghét tắm, mỗi lần hầu hạ chủ tử tắm là y như rằng mấy nhũ mẫu lại mất một ít da. Nhưng mà trời nóng thế này, nếu không để cho thân thể Hô Nhĩ Xích tắm thì sẽ có rận mất!
Thanh Ly không còn cách nào khác, chỉ có thể chính mình kiên trì đến cùng vậy.
Phân phó hạ nhân chuẩn bị nước xong, cho những người ngày thường vẫn hầu hạ Đại vương tắm rửa lui ra hết, Thanh Ly loay hoay cởi quần áo cho Hô Nhĩ Xích ‘giả’.
Ma Lặc thích chơi đùa với cha nhỏ nên ngoan ngoãn để Thanh Ly cởi y phục, nhưng lại đùa giỡn với y chẳng khác ngày thường. Tuy nhiên cục cưng hiện giờ đang ở trong thân thể Hô Nhĩ Xích, khí lực hoàn toàn khác biệt với khi ở trong thân thể nhỏ bé kia. Vì vậy, lúc y phục trên người Hô Nhĩ Xích chỉ mới cởi được vài thứ thì Thanh Ly đã gần như bị Ma Lặc lột hết sạch sành sanh.
Hô Nhĩ Xích ‘thật’ ở một bên đứng nhìn, thấy Thanh Ly gần như toàn thân trần trụi thì tức giận không sao chịu được, chân tay ngắn ngủn cũng cố sức đá tới đá lui. May sao cuối cùng hắn lại bò vào trong thùng tắm.
Chưa được bao lâu, một nhà ba người đều bị ướt đẫm.
Quần áo Thanh Ly xộc xệch vô cùng, bờ vai xinh đẹp phơi bày, y phục bị nước làm cho ướt đẫm dán vào người làm lộ ra những đường cong ưu mỹ.
Thân thể Hô Nhĩ Xích bị Ma Lặc nhập vào cứ khúc khích mãi không thôi.
Còn Hô Nhĩ Xích trong thân thể Ma Lặc lại cứ bơi tới bơi lui, dập dềnh hoài trên mặt nước
Cuộc đại chiến trong nhà tắm kết thúc, ba người ai nấy đều thở không ra hơi.
Vất vả lắm mới mặc được y phục cho thân thể Hô Nhĩ Xích và phủ lên người Ma Lặc một bộ quần áo mềm mại thơm tho, Thanh Ly sửa sang qua loa thân thể của mình rồi túm cả hai phụ tử kia lên giường ngủ.
Chỉ chốc lát sau, trên giường đã truyền đến tiếng thở ngọt ngào đi vào giấc ngủ.
Thị nữ lặng lẽ vào dọn dẹp, thấy Hô Nhĩ Xích khoát tay lên người Thanh Ly, còn Thanh Ly thì nhẹ nhàng đặt tay lên người tiểu Ma Lặc.
Một bức tranh thật ấm áp.
Họ cười mà không nói, dọn dẹp xong xuôi liền rời khỏi gian phòng.
Thân thể Ma Lặc tuy nhỏ bé nhưng vẫn có thể điều khiển được nên Hô Nhĩ Xích sẽ tự mình tắm, Thanh Ly chỉ cần ôm hắn bỏ vào bồn là được rồi. Tuy nhiên, thân thể Hô Nhĩ Xích thì làm sao bây giờ? Chuyện trao đổi linh hồn phải tuyệt đối bảo mật cho nên ngoài Thanh Ly ra, không có người nào biết việc này cả. Viện cớ rằng Hô Nhĩ Xích bị bệnh, mọi tấu chương trong triều đều được đưa đến phòng Thanh Ly để Hô Nhĩ Xích trong thân thể Ma Lặc xem rồi phê duyệt.
Nhìn dáng vẻ ‘tiểu Ma Lặc’ chăm chú lão luyện, Thanh Ly quả thực yêu thích không chịu được, cả ngày cứ ôm hắn chơi đùa thân thiết.
Hô Nhĩ Xích tuy là giận lắm nhưng vì đang ở trong thân thể Ma Lặc nên chỉ có thể để cho Thanh Ly ‘chà đạp’ thỏa thuê. Hắn không thể phản kháng được, chỉ còn cách không ngừng trừng mắt rồi giãy giãy đôi chân nhỏ, ê a kêu gào. Mà thà rằng hắn không kêu thì thôi, chứ một khi đã la lên rồi thì lại càng khiến cho Thanh Ly không thể nào buông tay ra được.
Ma Lặc trong thân thể Hô Nhĩ Xích ngược lại rất ngoan. Vì tiểu hài nhi thích ngủ nên cả ngày hết ăn rồi lại lăn trên giường gáy o o.
Tuy nhiên… tắm lại là một vấn đề vô – cùng – lớn.
Ma Lặc bình thường đặc biệt ghét tắm, mỗi lần hầu hạ chủ tử tắm là y như rằng mấy nhũ mẫu lại mất một ít da. Nhưng mà trời nóng thế này, nếu không để cho thân thể Hô Nhĩ Xích tắm thì sẽ có rận mất!
Thanh Ly không còn cách nào khác, chỉ có thể chính mình kiên trì đến cùng vậy.
Phân phó hạ nhân chuẩn bị nước xong, cho những người ngày thường vẫn hầu hạ Đại vương tắm rửa lui ra hết, Thanh Ly loay hoay cởi quần áo cho Hô Nhĩ Xích ‘giả’.
Ma Lặc thích chơi đùa với cha nhỏ nên ngoan ngoãn để Thanh Ly cởi y phục, nhưng lại đùa giỡn với y chẳng khác ngày thường. Tuy nhiên cục cưng hiện giờ đang ở trong thân thể Hô Nhĩ Xích, khí lực hoàn toàn khác biệt với khi ở trong thân thể nhỏ bé kia. Vì vậy, lúc y phục trên người Hô Nhĩ Xích chỉ mới cởi được vài thứ thì Thanh Ly đã gần như bị Ma Lặc lột hết sạch sành sanh.
Hô Nhĩ Xích ‘thật’ ở một bên đứng nhìn, thấy Thanh Ly gần như toàn thân trần trụi thì tức giận không sao chịu được, chân tay ngắn ngủn cũng cố sức đá tới đá lui. May sao cuối cùng hắn lại bò vào trong thùng tắm.
Chưa được bao lâu, một nhà ba người đều bị ướt đẫm.
Quần áo Thanh Ly xộc xệch vô cùng, bờ vai xinh đẹp phơi bày, y phục bị nước làm cho ướt đẫm dán vào người làm lộ ra những đường cong ưu mỹ.
Thân thể Hô Nhĩ Xích bị Ma Lặc nhập vào cứ khúc khích mãi không thôi.
Còn Hô Nhĩ Xích trong thân thể Ma Lặc lại cứ bơi tới bơi lui, dập dềnh hoài trên mặt nước
Cuộc đại chiến trong nhà tắm kết thúc, ba người ai nấy đều thở không ra hơi.
Vất vả lắm mới mặc được y phục cho thân thể Hô Nhĩ Xích và phủ lên người Ma Lặc một bộ quần áo mềm mại thơm tho, Thanh Ly sửa sang qua loa thân thể của mình rồi túm cả hai phụ tử kia lên giường ngủ.
Chỉ chốc lát sau, trên giường đã truyền đến tiếng thở ngọt ngào đi vào giấc ngủ.
Thị nữ lặng lẽ vào dọn dẹp, thấy Hô Nhĩ Xích khoát tay lên người Thanh Ly, còn Thanh Ly thì nhẹ nhàng đặt tay lên người tiểu Ma Lặc.
Một bức tranh thật ấm áp.
Họ cười mà không nói, dọn dẹp xong xuôi liền rời khỏi gian phòng.
Danh sách chương