"Rốt cuộc là có chuyện gì, mà trong điện thoại không thể nói được?"

Cố Niệm Hề vừa đến liền mở miệng nói

Kỳ thật, công ty của cô cách quán cà phê này một đoạn không nhỏ. Đặc biệt nơi đây còn là trung tâm của thành phố, hơn nữa cô chưa thông thuộc đường xá nơi đây, vì vậy đã tiêu tốn gần một trăm đồng tiền taxi

Ngẫm lại, số tiền này cũng có thể cho cô thuê nhà một tháng, nghĩ đến đây trong lòng cô bực tức không thôi

Nhưng người phụ nữ trước mặt đang ngồi uống cà phê kia, một chút cũng không cảm thấy áy náy. Ngồi ở nơi đó tao nhã thưởng thức cốc sữa thơm ngon

"Nếu như không có việc gì, tôi đi trước!" Cô nghĩ Hoắc Tư Vũ là có việc gấp mới muốn gặp cô, không nghĩ đến người phụ nữ kia căn bản chỉ muốn chọc tức mình

Nghĩ vậy, Cố Niệm Hề liền quay đầu, chuẩn bị rời đi

"Khoan đã" Hoắc Tư Vũ chậm rãi đặt cốc sữa xuống, khóe miệng mang theo ý cười: "Tôi hẹn cô ra đây, cũng không phải đơn giản chỉ muốn gặp mặt. Tôi có chuyện, muốn cùng cô nói rõ ràng!"

"Có lời gì, cô cứ nói thẳng, không cần quanh co lòng vòng!" Xoay người Cố Niệm Hề thấy Hoắc Tư Vũ nở nụ cười kỳ lạ, trong ánh mắt còn có tia thâm độc

Lần đầu tiên, cô phát hiện, người phụ nữ này đối với vài năm trước là hoàn toàn khác nhau

Trước kia cho rằng, hai người như bạn tốt, đã hiểu rõ nhau. Nhưng hiện tại, cô không cho là như vậy

"Nơi này cà phê rất ngon, tôi nghĩ cô sẽ thích. Cho nên tôi đã giúp cô gọi một ly" Nói xong Hoắc Tư Vũ, đem chén cà phê vẫn còn nóng ở bên cạnh, đưa đến trước mặt cô

Lúc đưa cà phê đến trước mặt cô, khuôn mặt của Hoắc Tư Vũ không có nét cười

Cho nên, bây giờ dù có bao nhiêu bất mãn, cô vẫn ngồi xuống

Nhìn cốc cà phê hương thơm tỏa ra bốn phía, đây chắc chắn là cà phê tốt nhất. Trước kia khi ở nhà, cô cũng uống loại cà phê giống như vậy. Nhưng bởi vì ba ba vẫn còn đang giận cô, cho nên ba tháng nay cô không có được thưởng thức một cốc cà phê như thế này

Nghĩ đến ba ba, Cố Niêm Hề chóp mũi đột nhiên cay cay. Nếu sớm biết Đàm Dật Nam là con người như vậy, cô tuyệt đối sẽ không cùng ba ba trở mặt

Cố Niệm Hề nhấc lên cốc cà phê, nhẹ nhàng uống một ngụm. Hương vị quen thuộc tràn ngập trong khoang miệng, chính mình lúc này như được hòa tan trong tưởng niệm

"Thật sự, tôi cũng thích cà phê của quán này. Nhưng hiện tại tôi không thể uống được!"

Lúc Cố Niệm Hề vừa uống một ngụm, Hoắc Tư Vũ đột nhiên mở miệng

Giọng điệu của Hoắc Tư Vũ thản nhiên mang theo chút mất mác. Nhưng Cố Niệm Hề nghe ra được cô ta không có ý này

Qủa nhiên, lúc Cố Niệm Hề đang nhìn chăm chú xuống dưới, Hoắc Tư Vũ liền chậm rãi đưa tay đặt lên bụng mình

"Bởi vì, tôi mang thai!"

Lời này vừa nói ra, Hoắc Tư Vũ ánh mắt đảo qua tia vui sướng. Nụ cười xinh đẹp, làm cho khuôn mặt của người phụ nữ trước mắt như bừng sáng, tựa như một con gà trống ra oai chiến thắng

Trong nháy mắt, trong thâm tâm Cố Niệm Hề thật đau đớn, không nói lên lời

Thì ra, bọn họ đến con cũng có rồi...

Nhưng bọn họ có con, tại sao còn phải đến thông báo một tiếng cho cô biết? "Chuyện này có liên quan gì đến tôi?"

Lòng bàn tay của Cố Niệm Hệ đã bị cô nắm chặt lại. Phải tự chấn tĩnh mình, mới có thể không ngay bây giờ bộc phát

Lời nói của Hoắc Tư Vũ, là muốn nhắc cho Cố Niệm Hề biết về việc hợp đồng hợp tác với tập đoàn Minh Lãng, không được đến câu dẫn chồng chưa cưới của cô là Đàm Dật Nam. Đương nhiên cũng không phải nhắc nhở Cố Niệm Hề nhiều. Bởi vì cô sắp kết hôn với Đàm Dật Nam là chuyện thực!

Mà câu nói này nói ra, đúng như mong muốn của Hoắc Tư Vũ, có thể thấy được ánh mắt của Cố Niệm Hề đang run sợ

Cố Niệm Hề thật sự chưa quên được Đàm Dật Nam

Nhưng lúc này cô Hoắc Tư Vũ sẽ giải quyết tận gốc!

"Ngày hôm qua tôi cùng Đàm Dật Nam đã đến gặp mẹ của anh ta, mẹ của anh ta nói muốn mau chóng chọn ngày lành tháng tốt, cử hành hôn lễ cho chúng tôi thật long trọng"

Dĩ nhiên, lời này cô cũng không lừa Cố Niệm Hề

Bởi vì hôm qua cô cùng mẹ của Đàm Dật Nam thật sự đã gặp mặt

Nhưng cô cũng đã dở một ít mánh khóe

Ở trên tầng họp cao nhất, cố ý trang điểm thật ghê tởm, trong cuộc họp liền chạy vào toilet ba lần

Cô ý muốn diễn như vậy, không phải chỉ muốn cho Đàm Dật Nam xem, mà còn có mẹ của anh ta

Gần đây cô đến văn phòng của Đàm Dật Nam, hơn nữa một thời gian dài không đi ra, trong công ty đã sớm có lời đồn đãi, cô cùng Đàm Dật Nam thân thiết. Từ lúc Cố Niệm Hề chia tay Đàm Dật Nam, cô liền có thời gian ở bên cạnh người đàn ông kia ngày càng nhiều. Hoắc Tư Vũ tin chắc, lời đồn nhiều như vậy, nhất định đã đến tai của ba Đàm Dật Nam

Hơn nữa mức độ diễn xuất của cô rất tốt, thông minh giống như Đàm Dật Nam còn không có nhận ra điều gì khác thường

Qủa nhiên không lâu sau, tổng tài liền gọi Hoắc Tư Vũ đến phòng làm việc

Dù đã nhiều lần gặp mặt, nhưng cô vẫn cảm thấy có một chút áp lực, cũng có loại cảm giác giống như tự mình rước lấy nhục nhã

Lúc đến tổng tài chỉ có hỏi một câu: "Đứa con trong bụng có phải của Dật Nam hay không?"

Cô cũng chỉ đáp lại một câu: "Đúng vậy!"

Sau đó, tổng tài liền nói cô ra ngoài

Nhìn thấy hành động này của Đàm Kiến Thiên, cô biết người này căn bản không thích mình

Nhưng, vẫn còn tốt, buổi trưa Đàm phu nhân liền đến tìm cô, bàn chuyện đám cưới. Cũng hiểu được, chắc chắn Đàm tổng cùng Đàm phu nhân đã nói chuyện với nhau về việc này.

Trong ánh mắt của Đàm phu nhân có tia vui sướng, cô có thể nhìn ra được, Đàm phu nhân chắc chắn là thích đứa con trong bụng cô kia

Nếu Đàm phu nhân biết, đứa con trong bụng kia, căn bản không có, chỉ sợ....

Nhưng lúc này cũng không phải là lúc lo sợ, trước mắt cô phải cùng Đàm Dật Nam mau chóng kết hôn. Cô chắc chắn sau này mình có thể giải quyết mọi chuyện ổn thỏa

Nhưng trước khi cưới, cô phải làm một việc, là tách Đàm Dật Nam ra khỏi Cố Niệm Hề

Nghĩ vậy, Hoắc Tư Vũ lại cười nói: "Rất nhanh thôi tôi sẽ trở thành vợ của Đàm Dật Nam. Tin tức này, Cố Niệm Hề cô là người đầu tiên biết đến!"

"Việc này, chính là việc cô muốn nói với tôi?"

Cố Niệm Hề duỗi ngón tay nhỏ bé, nâng mi nói

Cô thừa nhận, nếu hôm nay Hoắc Tư Vũ muốn nhục nhã cô, thì cô ta đã làm được

Bởi vì cô bây giờ, thật sự cảm giác được máu huyết trong người dâng trào

Không chỉ có đau lòng, mà còn cảm thấy bị Hoắc Tư Vũ nhục nhã

"Nếu cô nói cho tôi biết, là muốn tôi chúc phúc cho cô, thật xin lỗi, tôi không thể. Nếu như không còn việc gì, tôi có việc phải về trước!"

Thời gian một tháng này, cô dùng toàn lực làm việc. Vì muốn trốn tránh, vì muốn đem vết thương sâu trong lòng kia dấu kín

Nhưng Hoắc Tư Vũ tàn nhẫn này, lại đem miệng vết thương của cô xé ra

"Cố Niệm Hề, dù không có lời chúc phúc của cô, tôi cũng sẽ thực sự hạnh phúc khoái hoạt
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện