Thẩm Y Y: “Bị anh cả và chị dâu của con đánh.”
Mẹ Tần vừa nghe nói vậy đã lập tức nổi giận: “Con là con dâu nhà họ Tần, họ dựa vào cái gì mà đánh con?”
Thẩm Y Y chấm khóe mắt, cố gắng để bản thân trông rất đáng thương: “Mẹ, trước kia con sai rồi, con bị mù nên mới cảm thấy nhà mẹ đẻ mình tốt. Từ nay về sau, con muốn cắt đứt với nhà họ Thẩm.”
Tuy hành động nói nhà mẹ đẻ mình không tốt trước mặt mẹ chồng là hành vi ngu xuẩn nhưng vẫn luôn có ngoại lệ.
Ví dụ nếu so sánh mẹ chồng và mẹ ruột của cô, không phải tất cả mẹ chồng đều xấu, cũng chẳng phải tất cả mẹ ruột đều giống mẹ ruột.
Hiện tại cô muốn nói trước một tiếng với mẹ Tần, bởi vì hành động tiếp theo cô muốn làm chính là làm to chuyện.
Tất nhiên cũng sẽ náo loạn đến nhà họ Thẩm bên kia.
Rất hiển nhiên mẹ Tần đang ngây ngẩn cả người.
Tuy bà luôn mong ước con dâu có thể không qua lại với nhà mẹ đẻ nữa, vì nhà họ Thẩm thật sự là một cái động không đáy.
Nhưng khi Thẩm Y Y nói ra lời này vẫn khiến bà giật mình, sau khi kịp phản ứng, bà vẫn nói: “Y Y à, con đừng nói bậy như thế!”
“Mẹ, không phải con đang nói nhảm. Con đã dự định rồi, chờ đến khi con đòi lại số tiền đã cho nhà mẹ đẻ thì sau này mọi người sẽ là nước sông không phạm nước giếng!” Thẩm Y Y nói.
Mẹ Tần cũng không quá xem trọng lời này, bà đi vào trong rót cho cô một ly nước đường đỏ: “Uống ly nước đường đỏ này trước đã!”
Thẩm Y Y uống nước đường đỏ, trong thoáng chốc cô lại cảm thấy cơ thể mình giống như có nhiều sức lực lại rồi.
Lúc này mẹ Tần mới hỏi cô, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Thẩm Y Y không nói nên lời khi nguyên chủ là người luôn trộm đồ của nhà chồng mang về nhà mẹ đẻ nhưng lại không quen nhìn Chu Mỹ Vân cũng là kẻ chuyên trộm của nhà chồng.
“Mẹ, mẹ đừng hỏi nữa, dù sao lần này con cũng hiểu triệt để rồi, chờ con đòi tiền trở về, sau này xem như không có nhà mẹ đẻ này nữa, con sẽ hiếu kính với mẹ và cha.
Mẹ Tần cũng không hỏi nhiều nữa, bà cười trả lời: “Được được! Đúng rồi, lão tam gọi điện thoại trở về nói tháng sáu có thể xin nghỉ phép trở về một chuyến.”
Thẩm Y Y gật đầu: “Vậy thì tốt quá!”
Tuy không có tình cảm với nhau nhưng nể mặt mẹ Tần, cô vẫn có thể thử sống chung với Tần Liệt.
Chỉ là ngay lúc này cô vẫn muốn đòi tiền từ nhà họ Thẩm về.
Hơn một ngàn đồng tiền ấy chứ, làm sao có thể để nhà kia chiếm được lợi. Nằm mơ đi!
Cơm tối hôm nay có món bánh cao lương hấp và giò heo hầm đậu phộng.
Thẩm Y Y ăn cơm chung với mẹ Tần, bởi vì cha Tần là chủ nhiệm ở một nhà máy hóa chất nên ông thường ăn cơm ở xưởng rồi mới trở về.
Mẹ Tần đưa hết giò heo đã bị chặt thành hai khúc cho con dâu mình ăn: “Hôm nay bị thương rồi, còn bị mất máu, phải bồi bổ nhiều hơn, con ăn nhiều vào!”
Thẩm Y Y gắp móng heo trả lại: “Đâu cần thiết như vậy ạ, con cũng không có việc gì. Ngược lại là mẹ, tháng trước mẹ còn bị bệnh, mẹ nên ăn nhiều, bồi bổ lại mới phải.”
Lúc Cha Tần trở về đã nhìn thấy cảnh tượng mẹ chồng nàng dâu đang nhường nhau cái móng heo.
Thẩm Y Y: “Cha!”
Mẹ Tần vừa nghe nói vậy đã lập tức nổi giận: “Con là con dâu nhà họ Tần, họ dựa vào cái gì mà đánh con?”
Thẩm Y Y chấm khóe mắt, cố gắng để bản thân trông rất đáng thương: “Mẹ, trước kia con sai rồi, con bị mù nên mới cảm thấy nhà mẹ đẻ mình tốt. Từ nay về sau, con muốn cắt đứt với nhà họ Thẩm.”
Tuy hành động nói nhà mẹ đẻ mình không tốt trước mặt mẹ chồng là hành vi ngu xuẩn nhưng vẫn luôn có ngoại lệ.
Ví dụ nếu so sánh mẹ chồng và mẹ ruột của cô, không phải tất cả mẹ chồng đều xấu, cũng chẳng phải tất cả mẹ ruột đều giống mẹ ruột.
Hiện tại cô muốn nói trước một tiếng với mẹ Tần, bởi vì hành động tiếp theo cô muốn làm chính là làm to chuyện.
Tất nhiên cũng sẽ náo loạn đến nhà họ Thẩm bên kia.
Rất hiển nhiên mẹ Tần đang ngây ngẩn cả người.
Tuy bà luôn mong ước con dâu có thể không qua lại với nhà mẹ đẻ nữa, vì nhà họ Thẩm thật sự là một cái động không đáy.
Nhưng khi Thẩm Y Y nói ra lời này vẫn khiến bà giật mình, sau khi kịp phản ứng, bà vẫn nói: “Y Y à, con đừng nói bậy như thế!”
“Mẹ, không phải con đang nói nhảm. Con đã dự định rồi, chờ đến khi con đòi lại số tiền đã cho nhà mẹ đẻ thì sau này mọi người sẽ là nước sông không phạm nước giếng!” Thẩm Y Y nói.
Mẹ Tần cũng không quá xem trọng lời này, bà đi vào trong rót cho cô một ly nước đường đỏ: “Uống ly nước đường đỏ này trước đã!”
Thẩm Y Y uống nước đường đỏ, trong thoáng chốc cô lại cảm thấy cơ thể mình giống như có nhiều sức lực lại rồi.
Lúc này mẹ Tần mới hỏi cô, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Thẩm Y Y không nói nên lời khi nguyên chủ là người luôn trộm đồ của nhà chồng mang về nhà mẹ đẻ nhưng lại không quen nhìn Chu Mỹ Vân cũng là kẻ chuyên trộm của nhà chồng.
“Mẹ, mẹ đừng hỏi nữa, dù sao lần này con cũng hiểu triệt để rồi, chờ con đòi tiền trở về, sau này xem như không có nhà mẹ đẻ này nữa, con sẽ hiếu kính với mẹ và cha.
Mẹ Tần cũng không hỏi nhiều nữa, bà cười trả lời: “Được được! Đúng rồi, lão tam gọi điện thoại trở về nói tháng sáu có thể xin nghỉ phép trở về một chuyến.”
Thẩm Y Y gật đầu: “Vậy thì tốt quá!”
Tuy không có tình cảm với nhau nhưng nể mặt mẹ Tần, cô vẫn có thể thử sống chung với Tần Liệt.
Chỉ là ngay lúc này cô vẫn muốn đòi tiền từ nhà họ Thẩm về.
Hơn một ngàn đồng tiền ấy chứ, làm sao có thể để nhà kia chiếm được lợi. Nằm mơ đi!
Cơm tối hôm nay có món bánh cao lương hấp và giò heo hầm đậu phộng.
Thẩm Y Y ăn cơm chung với mẹ Tần, bởi vì cha Tần là chủ nhiệm ở một nhà máy hóa chất nên ông thường ăn cơm ở xưởng rồi mới trở về.
Mẹ Tần đưa hết giò heo đã bị chặt thành hai khúc cho con dâu mình ăn: “Hôm nay bị thương rồi, còn bị mất máu, phải bồi bổ nhiều hơn, con ăn nhiều vào!”
Thẩm Y Y gắp móng heo trả lại: “Đâu cần thiết như vậy ạ, con cũng không có việc gì. Ngược lại là mẹ, tháng trước mẹ còn bị bệnh, mẹ nên ăn nhiều, bồi bổ lại mới phải.”
Lúc Cha Tần trở về đã nhìn thấy cảnh tượng mẹ chồng nàng dâu đang nhường nhau cái móng heo.
Thẩm Y Y: “Cha!”
Danh sách chương