“Tiền đủ dùng, tiền anh gửi về thì em đều đưa cho mẹ, để mẹ dành dụm giúp chúng ta. Tuy nhiên vấn đề bây giờ không phải là có tiền hay không, mà là em cứ ở ru rú trong nhà thế này thì như ngồi tù vậy, còn anh thì một năm mới về được có một, hai lần, em thật sự không muốn ngồi yên mãi thế. Vậy nên muốn đi bán trứng luộc nước trà. Thật ra, hôm nay gọi điện thoại cho anh cũng không phải để thương lượng gì cả, chỉ là để thông báo cho anh biết một tiếng thôi. Dù anh có đồng ý hay không thì em vẫn sẽ làm.” Thẩm Y Y nói thẳng ra với anh.

Tần Liệt, “... Em có thật là Thẩm Y Y không đấy?”

Thẩm Y Y mếu mặt một chút 囧, đây là tính cảnh giác của quân nhân sao? Thẩm Y Y: “Đảm bảo không phải giả!”

“Nếu tiền không đủ xài, anh có thể gửi về nhiều hơn một chút.” Tần Liệt liền nói.

Thẩm Y Y vô cùng nhạy bén mà phát hiện được, thằng cha này giấu tiền riêng!

“Không thiếu. Em không phải đi bán vì tiền, chỉ là em quá nhàn chán, thật sự cảm thấy rất buồn tẻ nên mới muốn tìm chút việc mà làm.”

Cuối cùng, vẫn là mẹ Tần cầm điện thoại nói: “Tháng sau về sớm một chút, cả nhà đều đang đợi con!”

“Con biết rồi!” Tần Liệt trả lời, rồi nghe được tiếng ngắt điện thoại.

Thế nên, Tần Liệt không thuyết phục người vợ xa lạ kia của mình.



Nhịn không được mà đau đầu, xoa chân mày.

Sao mà người này giống như là biến thành một người khác vậy, nếu không phải nghe xong cuộc điện thoại thì anh cũng nghi rằng có người giả mạo.

Quả nhiên là vẫn phải cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, mau chóng thăng chức thì mới có thể để cô vợ mình đến đây ở cùng với anh.

Chiến hữu cũng không lớn hơn anh bao nhiêu tuổi, thế nhưng con cái cũng đã chạy đầy sân!

Còn anh, dù lúc chưa có vợ hay có vợ rồi, thì bây giờ vẫn cứ chịu cảnh cô đơn một mình!

Tuy nhiên…

Trước kia, gọi điện thoại với vợ thì anh cũng chẳng có cảm giác gì, nhưng chẳng hiểu tại sao, hôm nay giọng nói của cô ấy lại tràn đầy sức sống, đặc biệt là ngữ khí mạnh mẽ, không cho anh xía vào chuyện của cô ấy, chẳng hiểu sao lại làm lòng anh không nhịn được mà có chút nhớ thương!

Còn về phía Thẩm Y Y, thì chẳng có cảm giác nhớ chẳng thương gì cả.

Tuy rằng giọng nói của người đàn ông này dễ nghe đến bất ngờ, trầm thấp, lại rất cuốn hút, cách điện thoại nhưng cũng khiến lỗ tai người nghe cảm thấy phát ngứa.

Nhưng cũng chỉ thế mà thôi.

Cô cũng chẳng phải loại thấy đàn ông thì đổ đứ đừ.



Đời trước, người theo đuổi cô cũng chẳng ít, tuy nhiên, cô chỉ toàn tâm toàn ý muốn kiếm tiền.

Thật vất vả thông qua bảy đại tám cô giới thiệu cho cô một vị hôn phu, nhưng lại gặp phải một tên đàn ông khốn nạn.

Nói gì mà cô nhạt nhẽo không thú vị, tư tưởng bảo thủ, đã đính hôn rồi thế nhưng còn chưa cho hắn…

Cho cái đầu lâu!

Quả nhiên, chỉ có tiền là trung thành với mình nhất, đàn ông chỉ ảnh hưởng đến tốc độ kiếm tiền của cô mà thôi!

Tần Liệt “...”

“Mẹ, Tần Liệt đồng ý rồi.” Thẩm Y Y nói như thế.

Mẹ Tần: “...”

Biết là con trai không chịu, nhưng mà trời cao hoàng đế xa, con trai đang ở xa cũng không thể quản được việc ở nhà~

“Được, vậy cứ làm đi, tuy nhiên, con thật sự dám làm trứng luộc nước trà mang đi bán sao?” Mẹ Tần nhìn cô con dâu trắng trẻo của mình, hỏi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện