Thím Đỗ nghe vậy cũng đổi chủ đề khác.

Hàn huyên khoảng một tiếng đồng hồ, cho đến lúc ra về vẫn cảm thấy chưa thỏa mãn.

Mà Thẩm Y Y lắng nghe toàn bộ câu chuyện: “…”

Mấy người mẹ chồng tụ tập nói xấu con dâu.

Mấy người con dâu tụ tập nói xấu mẹ chồng.

Chằng qua Thẩm Y Y không dính líu vào những loại chuyện thế này, ngoại trừ làm việc nhà, rảnh rỗi thì tập thể dục, còn thời gian nữa thì quay về phòng mình đọc sách.

Đây đều là tài liệu học tập trước đây của em gái Tần Liệt.

Thoáng một cái ba ngày đã trôi qua.

Nhà họ Thẩm bên kia không hề có động tĩnh gì.

Giống như đã hoàn toàn quên mất chuyện xảy ra.

Nhưng điều này cũng không nằm ngoài dự đoán của Thẩm Y Y, nếu có thể dễ dàng đòi lại được tiền từ nhà họ Thẩm, vậy đó đã không còn là nhà họ Thẩm nữa rồi.

Cho nên đến sáng ngày thứ tư, trong giờ làm việc, Thẩm Y Y đã lập tức cầm theo một con dao đến đơn vị của Thẩm Đại Cương và bắt đầu biểu diễn.

Nhân lúc người đến người đi trong thời gian này, Thẩm Y Y lập tức cầm dao kề lên cổ mình.

Thoáng một cái, toàn bộ nhà máy như muốn nổ tung.



“Em gái, cô làm sao vậy? Cô đừng kích động!”

“Đúng vậy, em gái, có lời gì thì nói thẳng ra, cô đừng như vậy!”

“Cô có uất ức gì hãy tìm lãnh đạo nói cho rõ ràng, em gái, cô mau bỏ dao xuống trước đi!”

“...”

Thẩm Đại Cương đang ở trong phòng làm việc và chuẩn bị cho công việc của ngày hôm nay, kết quả có một đồng nghiệp vội vàng chạy vào tìm anh ta.

“Đại Cương, cậu còn không mau ra ngoài, em gái cậu muốn chết trong xưởng chúng ta kia kìa!”

Thẩm Đại Cương ngơ ngác: “Cái gì? Cậu nói cái gì?”

“Em gái cậu, cô ấy nói mình tên là Thẩm Y Y, chính là em gái ruột của Thẩm Đại Cương cậu, cô ấy nói cậu đã khiến cô ấy không còn đường sống, bây giờ cô ấy muốn chết trong xưởng này, để đơn vị của chúng ta phải bị kiện cáo vì một mạng người.” Người đồng nghiệp kia nói, khi nói ánh mắt anh ta nhìn Thẩm Đại Cương cũng lộ vẻ khinh bỉ.

Nhìn thấy người trước mắt mình thế này nhưng không ngờ lại bức ép em gái ruột thành thế này, đúng là nhìn người không thể chỉ nhìn bề ngoài! Lúc Thẩm Đại Cương đi ra với sắc mặt trắng bạch đã nhìn thấy Thẩm Y Y kề dao vào sát cổ mình hơn, dáng vẻ muốn cắt đứt hoàn toàn: “Để tôi chết trong này đi! Các người đừng cản tôi, đừng cản tôi!”

“Thẩm Y Y, mày làm gì đó?” Thẩm Đại Cương vừa sợ vừa tức giận.

Anh ta hoàn toàn không ngờ Thẩm Y Y thật sự dám đến xưởng anh ta làm việc gây náo loạn.

“Anh tới rất đúng lúc, để cho tất cả mọi người trong nhà máy này đều nhìn thấy Thẩm Đại Cương anh đã bức chết em gái ruột của mình thế nào. Ba năm trước đây các người mang tôi đi bán được năm trăm đồng, về sau lại mượn tiền tôi thêm nhiều lần nữa, tổng cộng là một ngàn ba trăm ba mươi đồng, số tiền đó là do chồng tôi đi làm lính, bán mạng kiếm được, tôi tin tưởng nhà mẹ đẻ có việc gấp nên mới cho mượn, tôi đều ghi lại mỗi một khoản tiền vào sổ, ghi rất tỉ mỉ. Thế mà bây giờ Thẩm Đại Cương anh lại không thừa nhận, đã vậy còn muốn ép chết em gái mình, vậy tôi sẽ lập tức chết trước mặt anh!” Thẩm Y Y giao quyển sổ cho một chị gái cực kỳ hóng hớt đang đứng cạnh mình, dáng vẻ cô chỉ muốn tự sát ngay.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện