Trương Thiết nhíu mày, rất không thích cảm giác này, hệt như bản thân mình là binh sĩ dưới tay đối phương vậy.

Vừa định nói gì đó, anh ta đã nghe thấy Lục Hạo Đình cất giọng trầm thấp:“Vợ tôi thiếu kinh nghiệm sống, bị người ta lợi dụng, ánh mắt quần chúng sáng như tuyết, không phải ai khóc cũng có lý.

”Không nghĩ tới Lục Hạo Đình lại nói giúp cho Tả Tịnh Nghiên? Nói vậy ý là Lục Hạo Đình nhận định Lý Ái Mai không đúng?Trương Thiết tức giận tới suýt chút nữa hộc máu.

Ý gì? Anh nói vợ tôi lợi dụng vợ anh?Thấy Lục Hạo Đình xoay người muốn rời đi, Trương Thiết lại bước nhanh đuổi tới:“Lão Lục, anh nói cho rõ ràng đi, ai lợi dụng vợ của anh?”Anh ta mới vừa dứt lời đã nghe thấy giọng Tả Tịnh Nghiên truyền đến:“Chị dâu, chị tưởng không ai nghe thấy nên định chết cũng không nhận đúng không? Nói cho chị biết, khi chị nói mấy lời đó với tôi có ít nhất hai người nghe được.

”“Có cần tôi kêu bọn họ lên, chúng ta tới chỗ thủ trưởng nói cho rõ ràng xem rốt cuộc chị muốn lợi dụng tôi để đạt được mục đích đê tiện gì không?”Nghe thấy Tả Tịnh Nghiên muốn đi tìm thủ trưởng, Trương Thiết gấp gáp.

Nếu chuyện này tới tai thủ trưởng thật, vậy mặc kệ vợ anh ta có từng nói mấy lời kia hay không anh ta cũng sẽ bị ảnh hưởng không tốt.


Anh ta vội gọi Lục Hạo Đình: “Lão Lục, anh quản vợ anh đi, đừng để chuyện gì cũng ầm ĩ tới chỗ thủ trưởng, như vậy sẽ không tốt cho cả hai chúng ta.

”Lục Hạo Đình dừng bước lại, quay đầu nhìn Trương Thiết, giọng nặng nề: “Người ngay thẳng sợ ảnh hưởng gì?”Trương Thiết: … Đây là đang trào phúng anh ta thầm dùng thủ đoạn sau lưng sao?Mà lời kế tiếp của Lục Hạo Đình càng khiến anh ta xấu hổ: “Trận thi đấu đối kháng quân sự ngày kia, hi vọng Trương phó doanh trưởng có thể dựa vào bản lĩnh của bản thân để thắng tôi.

”Trương Thiết vội vàng giải thích: “Lão Lục, có phải anh hiểu lầm tôi điều gì không?”Lục Hạo Đình lại làm như không nghe thấy, sải bước dài đi tới trước cửa nhà Khương Tuyết Oánh.

Anh vốn cao lớn, có thể xuyên qua đám người nhìn thấy Lý Ái Mai đang hoảng hốt ngăn cản Tả Tịnh Nghiên.

Trương Thiết cũng thấy dáng vẻ hoảng hốt của vợ, lúng túng nói với Lục Hạo Đình: “Phụ nữ thích nói xấu nhau, vợ tôi cũng chỉ hơi vạ miệng thôi.

”Giọng Lục Hạo Đình vẫn lạnh nhạt như vậy: “Lão Trương, anh cũng thật biết cách tránh nặng tìm nhẹ.

”Rõ ràng Lý Ái Mai đang hoang mang rối loạn anh ta lại làm như không thấy, nếu trong lòng không có quỷ thì có gì phải sợ?Ngược lại Tả Tịnh Nghiên, ánh mắt cô bình tĩnh trong suốt, ai đúng ai sai vừa liếc mắt đã thấy rõ ràng.


Anh dừng bước, muốn nhìn xem tiếp theo Tả Tịnh Nghiên sẽ làm thế nào, có phải cô sẽ vừa khóc vừa gào như trước đây không?“Lão Lục, anh hiểu lầm thật rồi, vợ tôi chỉ hơi vạ miệng chút thôi chứ cô ấy thật sự không có ý xấu.

”Trương Thiết nhanh chóng giải thích, miệng khô lưỡi khô.

Hai người là lãnh đạo cùng một tổ, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, không nên vì chuyện của hai người phụ nữ mà ảnh hưởng tới quan hệ của bon họ.

Lục Hạo Đình lạnh lùng nhìn đối phương, không đáp lại một lời nào, dáng vẻ lạnh lùng khiến Trương Thiết thở dài.

Lần này lão Lục tức giận thật rồi.

Không ai phát hiện hai người bọn họ đã đến, Tả Tịnh Nghiên với Lý Ái Mai trong đám người còn đang giương cung bạt kiếm.

Thật ra Tả Tịnh Nghiên đang lừa Lý Ái Mai, cô vốn không thể tìm được người làm chứng, lúc Lý Ái Mai nói những lời đó với nguyên chủ, xung quanh chỉ có hai người bọn họ.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện